Chương 60


Chương 60 : Nếu ngươi bình an, đó là tình thiên (9)


"Nga, Thất Thất đã biết." Thất Thất gật gật đầu, bước nhanh ra sân.Sáng sớm vẫn chưa rút đi hết hơi thở lành lạnh ban đêm, gió núi khẽ thổi, quét qua tâm tư lo lắng của Thất Thất. Thất Thất đi tới bên cạnh dòng suối, đưa tay vốc một ít nước, rửa sạch mặt, Thất Thất tựa hồ cảm thấy tâm tình tốt hơn , tiếp đó nàng cởi giày ra, đi dọc theo dòng suối tìm gậy trúc, chuẩn bị xiên cá,Chân ngọc tuyết trắng ngâm ở trong nước, mang theo vẻ trong suốt trong sáng, tựa như một khối mĩ ngọc tốt nhất. Thất Thất lại không rảnh thưởng thức, ánh mắt không hề chớp nhìn chằm chằm trong nước. Nước suối thực trong, liếc mắt một cái liền thấy đáy, chỉ chốc lát sau liền có vài con cá bơi lội tung tăng tới bên chân Thất Thất, lấy môi khẽ chạm vào da thịt trần trụi của Thất Thất trong nước.Thất Thất cắn môi, giơ tay lên, gậy trúc liền xộc vào trong nước, nhưng mà con cá giảo hoạt lập tức tản ra, trái lại nổi lên một vài gợn sóng! Nước suối bắn lên người Thất Thất, xiêm y ướt một mảng lớn.Thất Thất tức giận ngã ngồi bên bờ, mặc hài lại, thở phì phò từng ngụm, ngẩng đầu nhìn thái dương đã lên cao, nhiệt khí bao quanh. Đôi mắt ngẫu nhiên xẹt qua một chỗ, lại thoáng nhìn thấy con thỏ màu xám lủi qua trước mặt nàng!Thịt thỏ xám nướng, mà thể chất vương thiên hàn, nếu bắt một con thỏ thì thực tốt! Cơ hồ theo bản năng, Thất Thất đuổi theo, đi theo thỏ xám vào cánh rừng.Trước đây thường xuyên chơi đùa cùng Thanh Thiển, cho nên đối với việc bắt thỏ, Thất Thất căn bản không xa lạ. Chỉ là con thỏ này thực cảnh giác, thỉnh thoảng lại nghểnh lên nhìn bốn phía. Thất Thất cẩn thận theo sát nó, chỉ sợ mất dấu nó, nàng lần này không thể khẩn trương, nhất định phải nắm chắc thời cơ. Cây cối trong rừng cơ hồ rất cao, thái dương dần dần bị mây đen che kín, chỉ là Thất Thất không có phát giác ra, nàng qua quýt lau mồ hôi trên mặt, tiếp tục đi theo con thỏ.Thời gian nhanh trôi qua, lần săn này vẫn chưa kết thúc, khuôn mặt mệt mỏi nhỏ nhắn của Thất Thất nhíu lại, vừa định buông tha, con thỏ kia lại không nhúc nhích! Nàng cảm thấy vui vẻ, lộ ra tươi cười, mạnh mẽ hướng tới sau gáy nó!Thân mình bỗng nhiên bay lên không trung, Thất Thất chỉ kịp bắt lỗ tai con thỏ, cả người liền nhanh rơi xuống, cuối cùng ngã vào trong một cái hố to!Đau. . . . . .Thất Thất ngã đến thất điên bát đảo, trước mắt đen tuyền một mảnh, cư nhiên có người đặt bẫy ở đây!Con thỏ trong ngực không ngừng giãy dụa, nguyên lai là bị một thiết giáp kẹp lấy, cho nên nó mới không trốn được.Thất Thất ngẩng đầu, nhìn chân trời chuyển đen, có chút ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy mây đen ùn ùn kéo đến, đem trời sáng hoàn toàn che lại, cuồng phong gào thét, lá cây rung động sàn sạt, không khí quỷ dị cực kỳ,Con thỏ kia cuộn người lại, hai mắt tội nghiệp nhìn Thất Thất, Thất Thất có chút động tâm không đành lòng, liền giúp nó gỡ thiết giáp ra, xé một góc váy băng bó cho nó. Vừa mời làm xong hết thảy, mưa lớn như hạt đậu liền rơi xuống, đánh lên người Thất Thất, mưa rào, cơ hồ là mưa tầm tã, nháy mắt xối lên người Thất Thất!Thất Thất chỉ có thể ôm con thỏ, cố gắng cuộn thân mình lại, xương bả vai bên tay trái truyền đến từng đợt đau đớn, nghĩ lại mới vừa rồi rơi xuống làm bị thương. . . . . .Con thỏ trong ngực cũng lạnh run.Một người, một thỏ, đợi mưa tạnh.Mùa hè thời tiết vốn hay thay đổi, không biết lúc nào mưa mới tạnh.Mưa, không biết xối bao lâu, Thất Thất cứ như vậy ôm con thỏ, ngẩn người, xuất thần."Thỏ con, ngươi nói vương có thể đi tìm ta hay không?" Thất Thất ngẩng đầu nhìn miệng hố cao cao, mưa hình như ngừng, chỉ còn vài bọt nước không ngừng rơi xuống.Con thỏ run phẩy hết nước trên người, lại vùi vào trong ngực Thất Thất, nó cũng bối rối như tâm tư Thất Thất.Trầm mặc một lúc lâu, Thất Thất lại nói: "Vẫn là đừng tới, trời mưa thực to. vương mắt không nhìn thấy rõ, bị thường thì phải làm sao. . . . . .""Đúng, vương đừng tới, Thất Thất sẽ nghĩ biện pháp thoát ra. . . . . ." Thất Thất lẩm bẩm nói, bên môi tràn ra tươi cười, dường như đang an ủi chính mình, chợtMặt lại nhăn thành một đoàn: "Nhưng mà nơi này cao như vậy, ta làm thế nào đi lên?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top