Chương 55
Chương 55 : Nếu ngươi bình an, đó là tình thiên (4)
Ngoài rèm vải vang lên tiếng bước chân hỗn độn, chợt nghe tiếng Trương tẩu kêu: "Thất Thất, ngươi có rảnh không? Nếu rảnh thì đến đây một chút, đại phu có một số việc cần nói với ngươi." Trong giọng nói rõ ràng mang theo tia trêu chọc.
Thất Thất thoát khỏi ôm ấp của Hạ Phi Hàn, cúi đầu nhìn móng tay nho nhỏ của mình: "Vương, vậy ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, ta sẽ quay lại ngay."Mi dài nhỏ của Hạ Phi Hàn nhướn lên, khuôn mặt âm nịnh được ánh nến chiếu lên thấy rõ âm tình bất định."Trương tẩu." Thất Thất đi tới trắc gian, một lang trung bộ dáng nghiêm chỉnh ngồi viết ở bàn trong phòng. Thấy Thất Thất tới mới buông bút, hé ra khuôn mặt của người từng trải, Thất Thất lúc này mới phát hiện ra tóc của ông ta đều đã hoa râm, nếp nhăn trên mặt như được đao khắc lên."Thất Thất, đây là Lí đại phu, là đại phu duy nhất trong thôn chúng ta, nhưng y thuật của ngài rất cao minh, cứu sống không ít thôn nhân." Trương tẩu cười khanh khách nói, để Thất Thất ngồi xuống liền xoay người đi pha trà."Khụ khụ . . . . . ." Lí đại phu ho khan hai tiếng, ánh mắt sắc bên dừng trên mặt Thất Thất, sau đó không nhanh không chậm mở miệng nói: "Vì sao tướng công ngươi phát sốt lâu như vậy? Ngươi không biết hắn bị hạ cổ độc trên người, là tuyệt đối không thể phát sốt sao?"Thất Thất ngây ngẩn cả người, kinh ngạc trừng mắt nhìn ông, sau một lúc lâu mới nói: "Đại phu, ngài lời này là ý gì? Tướng công, tướng công ta bị người ta hạ cổ độc?""Cổ độc này của tướng quân ngươi là bị người ta hạ năm mười tuổi, nếu không có giải dược, nhất định số mệnh sống không quá ba mươi tuổi, chỉ là sợ hắn đã biết được đi, ngươi là thê tử sao lại không biết? Mà lần này hắn sốt cao chưa khỏi, lão hủ chỉ sợ hắn chống đỡ không nổi đến năm hai lăm tuổi . . . . . ."Lời nói của Lí đại phu làm cho Thất Thất giống như rơi xuống vực sâu, lập tức lạnh đến tâm can."Ngài. . . . . . Ngài hù dọa ta. . . . . . Vì cái gì hù dọa ta. . . . . ." Thất Thất ôm lấy đầu, lúng túng kinh hãi, cả người nhịn không được phát run. Đại phu, hắn nói cái gì? Vương như thế nào không sống quá hai lăm tuổi? Gạt người, gạt người. . . . . ."Cô nương." Lí đại phu gằn giọng, làm cho tâm trí Thất Thất trở về: "Quá mấy ngày mắt hắn sẽ có triệu chứng xuất hiện, thẳng đến khi cả hai mắt đều mắc, đến lúc đó, mạng của hắn phỏng cũng chấm dứt. . . . . . ." Nhìn thấy chuyện sinh tử đã lâu nên mặt lang trung không chút thay đổi, ngữ khí bình thản tựa như đang nói đến sinh tử của dã cẩu dạ miêu.Ngữ khí lạnh như băng làm cho Thất Thất kinh hãi, nàng hướng Lí đại phu quỳ mạnh xuống, đầu nặng nề đập trên mặt đất, run rẩy nói: "Đại phu, ta van cầu ngươi, cứu hắn, van cầu ngươi. . . . . .""Thất Thất? Ngươi làm gì vậy?" Trương tẩu pha trà trở lại, đã thấy Thất Thất quỳ trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ nhắn đờ ra, lòng của nàng không khỏi tê rần, vội vàng kéo nàng đứng lên."Lão hủ bất lực, tướng công ngươi liên tục dùng dược liêu quý báu mới khống chế cổ độc không phát tác, mà hiện nay lão hủ dược liệu quý báu gì cũng không có, chỉ có thể cho hắn một ít dược giảm đau." Lí đại phu nói xong cầm phương thuốc trong tay đưa cho Thất Thất, mà Thất Thất cứng ngắc tại chỗ, Trương tẩu liền thay nàng nhận lấy: "Sau này sinh tử của hắn thế nào, chỉ có thể trông chờ vào vận may của hắn.""Ta muốn mang hắn đi, không, lập tức đi. . . . . ." Thất Thất đờ đẫn thốt lên rồi hướng phòng Hạ Phi Hàn đi tới."Hắn hiện tại thần kinh không chịu nổi lặn lội đường xa, tùy tiện di chuyển, chỉ sợ chưa tới nơi, hắn đã bị mất mạng!" Lang trung quát lớn Thất Thất, ngữ khí cường ngạnh không cho ai nói xen vào được.Dưới chân Thất Thất đang di chuyển dừng lại, giống như mọc rễ, rốt cuộc không đi thêm bước nào.Trương tẩu ở một bên nghe được liền nhíu mày, không khỏi hảo khuyên nhủ: "Thất Thất, ngươi nghe tẩu tử nói này, ở lại đây một thời gian, đợi cho tướng công ngươi đi lại được, huống hồ chính ngươi cũng cần hảo dưỡng, nếu không ngày sau có thể ngay cả ly nước cũng không nhấc lên được!"Một câu đúng ngay hồng tâm.Thất Thất bắt buộc chính mình trấn định. Lông mi thật dài rũ xuống, trong mắt hiện lên tia đau lòng, lúc này mới gật gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top