Chương 29
Chương 29 : Tiểu Hạ sinh khí, hậu quả thực nghiêm trọng (2)
Bắc Thương Kính dưới sự tiếp đón của Thất Thất ngồi vào chỗ của mình, sau đó mở miêng nói: "Mộ đại nhân thứ nhất là bảo ta thay hắn nói cho cô, Mộ phu nhân cùng Mộ đại nhân đều rất nhớ cô,"Thất Thất hốc mắt đỏ hồng, nàng vội vàng cúi đầu, lau nước mắt."Thứ hai đó là nói cho cô. binh phù của Đông Hoàn kỳ thật là ở. . . . . ." Bắc Thương Kính đang định nói, cửa lại mạnh mẽ bị phá mở, gió lạnh ùa vào. Thái hậu đang mang vẻ mặt giận dữ cùng Tiêu quý phi với vẻ mặt biểu tình xem kịch vui tiến vào."Mộ phi lớn mật, đêm hôm khuya khoắt cư nhiên cùng một đại nam nhân đóng chặt cửa phòng tư tương thụ thụ, người đâu, đem bắt lại cho ai gia!" Thái hậu hơi vuốt cằm, mấy thị vệ mang theo liền đem Thất Thất chặt chẽ bắt đứng lên, đang bị lôi lên còn có Bắc Thương Kính."Thái hậu, chẳng lẽ thần cùng Thất Thát ôn chuyện cũ coi như là tư tương thụ thụ* sao?" Bắc Thương Kính lạnh giọng chất vấn nói. "Làm càn! Dàm cùng ai gia nói chuyện như vậy, quả nhiên to gan! Người đâu, đều giải xuống địa lao cho ai gia!" Đôi mắt thái hậu uy nghiêm sắc bén lạnh lùng đảo qua vẻ mặt đờ đẫn của Thất Thất cùng thần tình không cam lòng của Bắc Thương Kính, lạnh giọng quát.Tiêu quý phi nhìn Thất Thất bị giải xuống địa lao, khóe môi gợi lên một mạt cười lạnh khó nhận ra.Nàng đấu không lại Vân phi, chẳng lẽ ngay cả tư sắc bình thường như Mộ Thất Thất cũng đấu không lại sao?Địa lao tản ra ảm ướt cùng mùi hôi.Thái hậu đứng trước mặt Thất Thất, lạnh giọng mở miệng nói: "Mộ phi, nói, ngươi đêm hôm khuya khoắt cùng một nam nhân ở trong phòng làm cái gì?""Thần thiếp cái gì cũng không có làm, chính là cùng sứ thần ôn chuyện." Thất Thất vùi đầu trên mặt đất cắn môi nói."Xem ra ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ? Nhất định phải buộc ai gia dụng hình mới bằng lòng sao?" Thái hậu hướng ánh mắt sai bảo tới mấy cung tỳ phía sau, mấy cung tỳ lập tức đi lấy công cụ tạt hình tới, Thái hậu liếc nhìn Thất Thất quỳ trên mặt đất, nhẫn nhịn hỏi: "Ai gia hỏi lại ngươi một lần nữa, đến tột cùng cùng nam nhân kia làm gì?! Có phải hay không tư tương thụ thụ?!""Không phải," Thất Thất lắc đầu, tiếng nói thật nhỏ lại mang theo kiên định."Người đâu, hành hình!" Thái hậu hừ lạnh một tiếng, cung tỳ lập tức tiến lên đem công cụ tạt hình đeo lên trên ngón táy của Thất Thất."Dừng tay," một tiếng nói nồng đậm truyền đến, Thất Thất mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành kia, khóe môi phác một chút ý cười."Hoàng nhi, chuyện này ngươi không cần nhúng tay, ai gia đây là quản lý hậu cung, chúng ta không thể để người khác chê cười được."Hạ Phi Hàn bước chậm rãi đến trước mặt Thất Thất, giày trắng thêu đằng long màu vàng hiện tại đến gần giữa tầm nhìn của Thất Thất."Mộ phi phạm vào chuyện gì làm cho mẫu hậu tức giận như vậy?" Hạ Phi Hàn cười hỏi, trong giọng nói có một tia khiến người ta tâm lạnh."Khuya khoắt cùng nam nhân trong phòng tư tương thụ thụ." Thái hậu cả giận nói."Kia là mẫu hậu nói?" Hạ Phi Hàn nhướn mi."Tạt hình! Tay đau đến đứt ruột, ai gia phải cho nàng vĩnh viễn nhớ kỹ!" Thái hậu nghiến răng nghiến lợi nói. Hạ Phi Hàn đôi mắt sâu thẳm vừa nhấc, lông mi dài run rẩy vài cái, ánh mặt xẹt qua thân ảnh nhỏ gầy của Thất Thất: "Đâu cần phiền mẫu hậu động thủ, trẫm tự mình động thủ không phải tốt sao?""Nga? Hoàng nhỉ không tiếc?" Thái hậu trong giọng nói trào phúng ý tứ hàm xúc.Hạ Phi Hàn cong môi: "Có gì không nỡ,"Thất Thất giương mắt, đôi mắt hắc bạch phân minh liền như vậy không hề chớp mắt nhìn hắn, ngón tay dán chặt trên mặt đất có chút co lại.Hạ Phi Hàn cũng nhìn nàng, hắn bỗng phát hiện, Thất Thất có một ánh mắt rất đẹp, lông mi rất dài, chẳng qua hắn không chú ý tới."Roi đâu?" Nguyên lai hắn thật sự muốn đánh nàng.Thất Thất liều mạng cắn môi mới không cho tiếng thống khổ phát ra. Thở dài một tiếng.Đau lòng.Thật sự đau.Y phục xanh lơ được tôn lên bởi áo choàng càng làm cho hắn trở nên thanh đạm, tóc đen bị mũ mão dắt lại, vài sợi vương lại bị gió thổi bay bay, dường như ánh trăng thản nhiên bao phủ, tuyệt sắc khuynh thành."Thích Giang Nam như vậy, nhất định thích ăn mứt quả phải không?""Như thế nào không ăn?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top