Chương 17
Chương 17 Người ấy trang sức màu đỏ (4)
"Mộ phi nương nương đến --" Giọng thái giám vang lên ."Nô tì khấu kiến Hoàng Thượng, " Mộ Thất Thất hít sâu một hơi, phát ra âm thanh ôn nhu .Hạ Phi Hàn môi khẽ cong lên , chính là thập phần vui vẻ, cũng không hô nàng đứng lên : "Ngẩng đầu lên lại để cho trẫm nhìn một cái."Mộ Thất Thất chậm rãi ngẩng đầu, đôi môi khẽ nở ra một tòa sen vui vẻ, đôi mắt ngấn nước trong sáng linh động , xinh đẹp không gì sánh được.Hạ Phi Hàn không khỏi thất thần, chỉ thấy Mộ Thất Thất một thân hỏa hồng sắc lưu sa váy, mái tóc đen nháy được búi gọn lại , chỉ chừa vài gọn như ẩn như hiện trên đôi vai trắng mịn : ở giữa, rực rỡ đóa sen trang nhã , cực kỳ đẹp mắt . Từ trước đều là lãnh mạc vô ưu , hôm nay nhu thuận vui vẻ , cười đến khuynh sắc khuynh thành , xinh đẹp không gì sánh bằng ."Hoàng Thượng , người muốn nô tỳ quỳ suốt một đêm sao ?" Mộ Thất Thất cười nói.Ánh mắt Hạ Phi Hàn phảng phất một làn hơi mỏng , mờ mịt con ngươi hiện lên tà khí: "Bình thân ""Thiếp thân đêm nay tại Tiêu Tương điện vì Hoàng Thượng chuẩn bị xong nước tắm, không biết Người có nguyện ý hay không bước vào ?" Mộ Thất Thất đôi mắt mỉm cười, vui vẻ liên tục nói . Nàng chầm chậm đi đến trước mặt Hạ Phi Hàn , đôi tay mềm mại nhỏ bé khẽ xoa bờ vai hắn, không nhẹ không nặng văn vê khắp nơi .Hạ Phi Hàn đứng dậy, mạnh mẽ kéo Mộ Thất Thất vào trong ngực, tà tứ nói: "Như thế nào lại không muốn? Mỹ nhân trước mắt, xuân tiêu một khắc giá trị thiên kim không phải sao?" Ngón tay thon dài ngả ngớn xoa nhẹ đóa sen trên trán nàng , trong mắt hiện lên một tia tinh quang.Hạ Phi Hàn canh tay thon dài khoác lên vai nàng , Mộ Thất Thất đôi môi tươi cười cơ hồ sắp cứng đờ, toàn thân căng thẳng , căn bản không dám có chút nhúc nhích, trong nội tâm không khỏi khẩn trương .Tỳ nữ cầm đèn ở phía trước dẫn đường , đối với Hạ Phi Hàn cùng Mộ Thất Thất một màn mờ ám thân mật coi như không thấy ."Hoàng Thượng, nương nương, Tiêu Tương điện đã đến." Cung tỳ cung kính mà lui xuống.Hạ Phi Hàn lạnh lùng mắt nhìn Mộ Thất Thất , đôi mắt âm sâu kia không rõ là đang nghĩ gì khiến Mộ Thất Thất bỗng nhiên thấy bất an .
Trong phòng, sương khói mờ mịt lượn lờ, hương thơm tràn ngập ,đèn cầy ẩn hiện , vạn phần nhu hòa."Hoàng Thượng, để cho nô tỳ hầu người thay quần áo , " một cung tỳ cúi đầu đi đến trước mặt Hạ Phi Hàn thấp giọng nói .Hạ Phi Hàn liếc khuôn mặt bối rối của Mộ Thất Thất , đôi môi bỗng nhếch lên chế nhạo: "Lui ra, trẫm muốn Mộ phi tự mình giúp trẫm tắm rửa thay quần áo!""Vâng, " Cung tỳ kia nhanh chóng lui ra ngoài, lưu lại Mộ Thất Thất cùng Hạ Phi Hàn trong đó .Mộ Thất Thất tay chân lạnh như băng, lúng ta lúng túng nhìn Hạ Phi Hàn , gian nan nuốt khan một tiếng : "Hoàng Thượng ... Mộ Thất Thất kém cỏi, sợ làm tổn hại đến Long thể...""Trẫm ra lệnh cho ngươi giúp trẫm tắm rửa thay quần áo!" Hạ Phi hàn khẽ khép đôi mắt , gian tà liếc nàng , lạnh lùng mở miệng ra lệnh.Mộ Thất Thất tầm mắt thả xuống dưới, khóe miệng vui vẻ dần dần rút đi. Chậm rãi đi ra sau lưng Hạ Phi Hàn, giúp hắn cởi bỏ long bào , lộ ra màu trắng áo trong. Hạ Phi Hàn thân hình cường tráng dần dần hiển lộ, Mộ Thất Thất thẹn thùng nhắm chặt mắt lại, bàn tay nhỏ bé tại trên người hắn không ngừng lục lọi ,thay hắn cởi bở ."Không phải đã qua vợ chồng chi lễ sao ? Như thế nào còn xấu hổ?" Hạ Phi Hàn đột nhiên quay đầu, vẻ mặt cười tà nhìn chằm chằm vào Mộ Thất Thất . Mộ Thất Thất hoảng hốt ngã phịch xuống đất , Hạ Phi hàn lập tức giạng chân đè trên người nàng, hai tay chống đất , cứ như vậy đôi mắt sáng quắc mà dính chặt trên người nàng , ấm áp hơi thở càng lúc càng đần trên mặt Mộ Thất Thất , ngứa ngứa , tê tê ."Có ai hay không nói qua với ngươi, Mộ Thất Thất , kỳ thật ngươi không thích hợp với những đồ trang sức như vậy !" Hạ Phi Hàn âm lãnh phảng phất như từ địa ngục truyền đến bên tai Mộ Thất Thất .Mộ Thất Thất bỗng dưng mở to mắt , kinh ngạc nhìn Hạ Phi hàn . Cười lạnh một tiếng, hắn thật nhanh kéo nàng ngã xuống thùng nước tắm!Rầm rầm tiếng nước văng khắp nơi, Hạ Phi hàn mạnh mẽ đem Mộ Thất Thất nhấn sâu trong nước .Mộ Thất Thất bình tĩnh, không chút giãy dụa, tay lạnh như băng vịn vào thành thùng , rất nhanh, tâm được thả lỏng .Nửa ngày sau , Hạ Phi Hàn đã hết kiên nhẫn , hắn bỗng dưng đem Mộ Thất Thất ra ngoài, đã nàng hai mắt nhắm chặt, đôi môi trở nên trắng bệch ! Lạnh lùng " Xùy~~ "một tiếng, hắn tiện tay quăng nàng ra, Mộ Thất Thất liền như một con rối yêu ớt bị quăng ra xa ."Khục khục..." Mộ Thất Thất cả người ướt đẫm, đem nước trong miệng , trong mũi sắc ra ngoài , kín đáo nhẹ nhàng mở mắt ra."Còn tưởng rằng thanh lâu tú bà kia có thể đem ngươi dạy dỗ biến thành người khác , ngươi thật sự lại làm cho trẫm rất thất vọng!" Hạ Phi Hàn khoan thai đến bên bàn ngồi xuống , bàn tay thon dài nhẹ nhàng bưng lên một ly trà xanh, tư thái ưu nhã mà uống vào.Mộ Thất Thất đột nhiên cảm giác như là bị người khác hung hăng tát một cái, chật vật đến không chịu nổi.Nguyên lai tự cho là thủ đoạn cao minh , đằng sau hắn âm thầm mà bày mưu, nàng tựa như tôm tép nhãi nhép diễn một màn kịch hài mua vui cho hắn .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top