sinh nhật

'nếu có bao giờ con chán ghét sự tồn tại của mình, con ước mình chưa từng được sinh ra; thì hãy nhớ rằng, sự có mặt của con trên cõi đời này là kết tinh của tình yêu từ biết bao thế hệ. là được se từ hàng ngàn sợi tơ hồng, là hình thành từ muôn vàn chữ hữu duyên. sinh nhật của con, là ngày một vì sao sáng được sinh ra; sinh nhật của con, là ngày con được gợi nhớ về việc biết ơn cuộc sống, biết ơn sự hiện diện của mình.

đừng bao giờ chán ghét ngày sinh nhật của con. dẫu cho nó là những buổi tiệc tùng thâu đêm, là những buổi gặp mặt chán ngắt giữa họ hàng, hay đơn thuần là một ngày con mệt mỏi.

ba mẹ yêu con, anh trai con yêu con; mẹ tin rằng bạn bè con cũng sẽ quý mến con. nếu ngoài kia có người nào đó con thương mà họ không thương con lại, hãy về đây, mừng ngày sinh nhật với những người thật sự trân trọng con, và sự xuất hiện của con trong cuộc sống này.

- mẹ của con.'

...

hôm nay là sinh nhật nó.

tối qua, pansy và astoria đã cùng thức với nó đến đúng mười hai giờ để mừng sinh nhật. song, đến mười hai giờ lẻ năm phút, marcus đã gõ cửa phòng tụi nó, với một cái bánh kem anh tự làm. bốn người, gồm cả nó, cùng quây quần bên cái bánh và hát chúc mừng sinh nhật. giới phù thủy không xem âm nhạc là thứ thiết yếu như muggles, nhưng trong những dịp này, không ca hát thì thật là phí.

"anh marcus, anh thật sự không thuộc lời bài chúc mừng sinh nhật à?"

"ờ, mỗi năm anh hát có đúng bốn lần. mày làm như nhớ một bài hát dễ lắm vậy."

năm nay anh marcus có cắm thêm nến cho nó, đủ mười bốn cây. hát xong, nó đã nhắm mắt lại và ước. nó ước ba mẹ nó luôn khỏe mạnh, nó ước anh marcus sớm sẽ không còn cô đơn, nó ước pansy và blaise sớm thành đôi, nó ước astoria sẽ ngày một đẹp hơn. và, nó ước nó có thể mãi hạnh phúc với những người thân yêu của nó như thế này.

"mày ước gì lâu thế.."

"esther vẫn luôn ước cho người khác trước vào sinh nhật của nó mà."

rồi, phù. nó thổi hết nến. nó mong những lời thành tâm của nó sẽ được gửi đến vũ trụ, hay bất cứ nơi nào đó, có thể biến chúng thành sự thật.

thấy nó im im không có phản ứng gì, marcus liền trét bánh kem lên mặt nó. esther bắt đầu cảm thấy hối hận vì đã quên mất vế 'ít nhất năm năm nữa anh mới có người thương'. astoria thì bắt đầu cắt bánh, trong khi pansy đi mở cửa sổ.

"merlin, ngoài quà của bọn tao, mày còn nhận được tầm ba bốn gói nữa."

nó mỉm cười một cách hãnh diện.

"tao sống tốt quá mà."

rồi nó bắt đầu khui quà của mọi người. vẫn là những người từng tặng nó dịp giáng sinh, esther thì vẫn khui theo thứ tự cũ. bắt đầu từ gói của ba mẹ, đene ông bà, đến của marcus; của pansy và astoria, của draco, và cedric. lúc nó cầm tấm thiệp sinh nhật của anh, marcus còn nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.

"diggory? thật luôn đấy à?"

"tao đã tưởng là có đứa đồn bậy."

nó xùy xùy mấy tiếng 'bạn bè thôi mà anh' rồi dời sự chú ý sang chiếc bánh. cắn thử một miếng, nó mừng hết lớn vì năm nay anh marcus đã không nhầm đường với muối. mọi thứ cứ thế mà trở nên tuyệt vời. sinh nhật vui vẻ, có bạn bè, có người thân, có bánh, có quà, và rất nhiều sự yêu thương cho nó. đối với esther, thế là quá đủ rồi.

mọi người nói chuyện đến hơn một giờ sáng thì ai về giường người nấy. esther cố tình bỏ quên gói quà được bọc gói cẩn thận của theodore nott. nó không chắc sau hôm nay nó có mở ra xem không, hay sẽ chẳng bao giờ đụng tới. nhưng sinh nhật nó, nó phải làm mọi thứ để giữ cho bản thân được vui. mẹ nó đã từng nói thế với nó trong một bức thư lâu rồi, và nghe lời mẹ luôn là cách để nó sống hạnh phúc mỗi ngày.

trước khi nhắm mắt lại, nó không quên chúc ngủ ngon hai đứa bạn thân của mình. cuối cùng thì mọi thứ vẫn ổn, nó thấy yên lòng vì mọi thứ đã ổn.

...

nó đã suýt trễ hai tiết bùa chú sáng hôm sau. nguyên nhân sâu xa là do hôm qua tụi nó thức muộn hơn thường lệ, và hai nhỏ bạn nó thì không quen ngủ ít hơn tám tiếng một ngày. nguyên nhân trực tiếp là vì không có ai đánh thức ai dậy, nên thành ra cả ba đứa đều phải hớt hải như nhau.

bình thường, astoria hoặc pansy sẽ dậy trước theo nếp, rồi lay nó dậy sau. giáo sư flitwick cũng bất ngờ dữ lắm, khi tụi nó bước vào lớp cùng lúc với ông. song, lớp học vẫn diễn ra bình thường như bao lớp học sau kì thi khác - giáo sư giảng thì cứ giảng, học sinh ngáp thì cứ ngáp, ngủ thì cứ ngủ, chơi caro thì cứ xé giấy nháp mà làm. esther bước ra khỏi lớp học với năm lần chơi thua draco. nó tin là dù hôm nay sinh nhật nó, draco còn lâu mới nhường nó trong mấy trò vụn vặt này.

đến trưa, nó mới gặp được cedric. hôm nay nó lại chủ động gặp được anh trước, nó thấy tự hào đến mức quên luôn ba màn thua mới trong lớp biến hình.

"anh ced! em nhận được quà với thiệp của anh rồi. em cảm ơn anh nhiều lắm."

"à đúng rồi, hồi sáng marcus có nói chuyện với anh về vụ đó.."

nó đi cùng cedric đến đại sảnh ăn trưa, với tốc độ rõ là chậm lại, để anh tường thuật hết quá trình đe dọa và cảnh cáo của anh trai nó sáng nay. nó hiểu tại sao anh marcus hiểu lầm mối quan hệ của tụi nó, nhưng nó không ngờ là anh lại khắt khe tới như vậy.

"..vậy đó. trước khi đi, ảnh vẫn không quên nhắc anh là ảnh năm bảy rồi, thi xong hết rồi, bài đang được chấm rồi, có bị kỉ luật vì đánh nhau thì cũng không nhằm nhò gì với ảnh.."

"merlin, anh em đó hả?"

"ừ, anh em đó."

như thường lệ, đến đại sảnh đường thì tụi nó tách nhau ra để về ăn với bàn nhà mình. hôm nay, đôi mắt kia vẫn bám dính lấy từng bước chân nó đi, từng cử động của nó. nhưng nó đã quyết định không quan tâm, thì sẽ không quan tâm. nó đi một mạch đến chỗ ngồi thường ngày của nó. nhưng vừa ngồi xuống, đã thấy pansy tru tréo lên.

"trò mccandless, những gì hôm qua tôi nói với trò, trò nghe không hiểu à?"

"parkinson, mày không thể đuổi bạn gái tao đi khi nhỏ chỉ muốn ngồi với tao."

hay, giờ thì hai chữ 'bạn gái' thành công lấy được sự chú ý của nó rồi. nó liếc mắt qua phía người kia, thấy oralia mccandless đang tựa đầu vado vai theodore nott. nếu có là diễn thì con nhỏ này sẽ là một diễn viên tuyệt vời - nhìn cách nó õng ẹo và làm nũng với theodore khiến ai cũng nổi da gà.

"sao mày không qua phức hufflepuff để bón cho nhỏ ăn đi?"

song, theodore vẫn ngồi đó, oralia vẫn ngồi đó; pansy nhận được cái kéo kéo tay áo của astoria thì cũng đành ngồi xuống dùng bữa. 'nay tha cho đấy' là những lời cuối cùng trong buổi trưa hôm đó của cô nàng.

...

chúc ngủ ngon hai đứa bạn mình xong, nó nằm yên nhưng không ngủ. chốc chốc nó lại kiểm tra cái đồng hồ đeo tay xem đã đến giờ chưa.

khi cái kim ngắn nhất cuối cùng cũng chịu lê bước qua số mười hai, nó mới chồm dậy tìm cái hộp quà của theodore. nó không biết vì sao nó làm vậy, nhưng nó đã nghe lời mẹ, nó đã đợi sang ngày mới. nó xé bao bì rất nhanh, và món quà luôn gồm một chú gấu bông, và, một chiếc nhẫn?

theodore nott luôn biết cách làm cho nó khóc mỗi khi nhận quà.

esther không nhịn được nữa, nó không kiểm soát được nữa. nó vùi mặt vào gối mà khóc, nó ôm lấy con gấu theodore tặng để khóc. nước mắt nó tuông ra nhiều như ngày đầu tiên tụi nó giận nhau, nhưng trái tim nó lại bị dằn xé theo kiểu mới.

nó biết vì sao luôn là gấu bông. khi còn nhỏ, nó đã từng viết với ông già noel rằng muốn có đủ bộ sưu tập của một hãng thú bông đắt tiền nhất nhì giới phù thủy. đó chỉ là tâm nguyện ngây ngô lúc còn bé, và theodore nott thì vẫn kiên trì hiện thực hóa giấc mơ của nó đến bây giờ.

nó sẽ không nhớ đâu, nếu như cậu không cố tình tặng nốt một con, để gợi cho nó về những điều tốt mà cậu đã làm.

nó sẽ không khóc đâu, nếu như nó không biết đây là con gấu cuối cùng trong bộ sưu tập đó.

ngoài ra, một chiếc nhẫn ư? không, là nhẫn đính ước. nó thì lại quá rành ý nghĩa của một chiếc nhẫn đính ước, nên thiếu điều nó muốn ném thứ này vào lò sưởi ngay và luôn. nó biết theodore luôn chuẩn bị quà từ trước, nhưng chuyện đến nước này rồi vẫn gửi đồ cho nó thì là cố tình làm tổn thương nó.

nếu đã có bạn gái rồi, tặng nhẫn đính ước cho bạn thân cũ làm quái gì?

não esther tự động tua ngược lại những hành động thân mật của theodore với oralia. phải chi nó nhớ công thức độc dược được rõ ràng như vậy thì hay quá! giờ thì nó phải mím chặt môi để tiếng khóc không quá lớn, đồng thời ngăn những kí ức tốt đẹp của hai đứa ùa về bắt nạt nó. nếu hỏi nó đã move on hoàn toàn chưa, thì câu trả lời là chưa. nó ghét theodore ở hiện tại, nó vứt bỏ được theodore ở hiện tại. nhưng nó không thoát ra khỏi quá khứ của cả hai. nó chưa chấp nhận được, theodore ngày đó với theodore bây giờ là cùng một người.

và nếu như theodore đã định tặng nhẫn đính ước cho nó, vậy đẩy cậu ra xa có phải lỗi của nó không?

dù nó ép bản thân mình trả lời 'không', song nó vẫn khóc. người ta nói không lụy một con người, nhưng lụy một kỉ niệm. nó đang u sầu vì mười hai năm gắn bó, nó đã nấc lên vì những phút giây thuở nhỏ của mình.

những lúc như thế này, nó thầm cảm ơn người đã sáng tạo ra giấy và bút, nó mang ơn người đã nghĩ ra cái gọi là văn chương.

...

'Sục sạo nơi cánh rừng xanh thăm thăm, lần mò trong vô vọng dưới đáy biển sâu ngút ngàng.

mìnn muốn tìm lại bóng hình của cậu trong những thước phim đã qua, những dòng mựt đã ngả, in đậm trên trang giấy đã úa vàng.

mình muốn tìm lại cái sự ấm áp hiện hữu rõ rệt trong từng dòng thơ cậu viết, từng hạt giống cậu gieo trong trái tim của mình, vội vã và vô tình, nhưng lại đâm chồi nảy nở.

mình muốn tìm lại 'cậu' đã giúp mình trưởng thành; nhưng rồi mình lại nhìn thấy 'cậu' đã làm mình tổn thương.

- es fl.'

...

15/2/2024
vktx.

p/s: tui đã ph đắn đo lắm mới đăng chap này=)) kiểu tui kb diễn tả tâm lý của esther nv có bị rối kh. đồng thời mấy cái dòng cuối cùng là tui trích từ bài tui viết từ 2 năm trước r nên nó đá đá s ấy. th vui vẻ hoan hỉ nha mn 🥲🫰🏻

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top