BangDal| L.O.U
link fic: https://archiveofourown.org/works/16505792
author: rome_in_asia
trans: Th.
Note:
Sangyeon: Alpha
Jacob: Omega
Younghoon: Alpha
Hyunjae: Alpha
Juyeon: Alpha
Kevin: Beta
Chanhee: Omega
Changmin: Omega
Haknyeon: Beta
Sunwoo: Alpha
Hyunjoon mới được trình bày : Beta
Eric: vẫn là một em bé uwu
------
Younghoon lớn lên trong một gia đình có gen mạnh mẽ, hoàn toàn theo một lý tưởng khuôn mẫu. Ba anh là Alpha và mẹ anh là Omega, là những người hiền lành và nuôi dạy anh theo cách tuyệt vời nhất. Younghoon được dạy rằng giới tính thứ hai không xác định một người, không bao giờ nên đánh giá người khác bằng điều đó, mà hãy để trái tim đi trước.
Vì vậy, khi Younghoon chuyển đến kí túc xá The Boyz, anh... bị sốc văn hóa...Không phải do nhóm bao gồm cả Beta lẫn Omega, mà chỉ là mọi người đang hành động với nhau theo cách rất khó xử, đặt biệt là các Omega.
Younghoon cố gắng hết sức để hướng dẫn các thành viên của mình, giúp họ tìm được bản sắc riêng của họ, và sau một hai tháng khó khăn, kí túc giờ đây trở nên ồn ào và thân thiết hơn rất nhiều.
Khi Hyungseo đến, mang theo ánh mặt trời từ miền tây và những vì sao lấp lánh trong ánh mắt, Younghoon đã bị mê hoặc bởi cậu trai Beta đầy dễ thương này. Hyungseo thích được gọi là Kevin, là một thiên tài thành thạo về âm nhạc. Younghoon đổ gục vì cậu nhóc, không thể rời mắt khỏi em đến mức bám lấy Kevin như một con đỉa.
"Ew, hyung, bỏ em ra. Cả hai chúng ta đều ướt đẫm mồ hôi này."
Kevin phàn nàn sau một ngày tập luyện, Younghoon rên rỉ đáp lại, mặc kệ và cứ vây lấy Kevin trong vòng tay. Kevin thở dài, lê đôi chân của mình trên sàn, kéo theo cả thân mình dài ngoằng của Younghoon vào bếp, em cần nấu ăn cho cả nhóm.
Younghoon cũng không hề nhận ra anh đang nhắm vào tuyến hương của Kevin cho đến khi em nghiêng đầu tránh đi.
"Anh sẽ không ngửi thấy bất cứ thứ gì ở đó, hyung. Em chỉ là một beta, nhớ không?"
Kevin thở dài, chà xát chỗ đó. Younghoon cau mày. 'Chỉ là một beta' không nên nói như vậy, anh nghĩ. Kevin nghe có vẻ thất vọng.
"Vì thế?"
Kevin nhanh chóng quay đi, mở tủ lạnh và lấy một ít thức ăn đông lạnh.
"Anh có thể làm cơm chiên không?" Em hỏi, cố tình chuyển hướng chủ đề. "Em nghĩ Hyunjoon đã đề cập rằng cậu ấy muốn ăn trứng cuộn. Anh nghĩ chúng ta nên làm bao nhiêu?"
Younghoon có thể cảm thấy Kevin không thoải mái như thế nào, và vì thế anh quyết định không theo đuổi chủ đề nữa. Anh cọ má lên tóc Kevin một vài lần trước khi rời khỏi để lấy gạo, hy vọng rằng ít nhất nó cũng sẽ truyền đạt rằng Younghoon đang ở đây nếu Kevin cần nói chuyện với ai đó.
Phát tình là một điều bình thường, nhưng nó luôn là một khoảng thời gian khó khăn đặc biệt với cả nhóm. Bốn alpha, ba omega và hai beta, ba đứa nhỏ thì chưa được xác định. Kevin đã tự mình giúp đỡ các anh em của mình, giao nhiệm vụ xung quanh và đảm bảo rằng không có omega và alpha ở trong cùng một phòng mà không có em hoặc Haknyeon.
Quản lý nói rằng kì phát tình của ba người sắp đến, Younghoon ở phía ngoài nhìn khi Kevin mất ngủ để quan sát mọi người. Kevin đã đề nghị một phòng ở tạm tại công ty, sau khi được thông qua, em cũng sẽ cùng Jacob, Changmin và Chanhee ở đó trong kí phát tình, phòng tránh các trường hợp họ cần được giúp đỡ.
Và có lẽ Younghoon đã trở nên khó khăn hơn sau khi nhận ra Kevin đang lo lắng và tự hy sinh cho mọi người như thế nào.
"Cậu thích em ấy." Jacob kết luận, cười rạng rỡ. "Aww, Hoonie! Cậu thích Kevin phải không?"
Younghoon đỏ mặt, bối rối chơi đũa với những ngón tay của mình.
"Cậu nghĩ mình có cơ hội không, Jacob?"
"Về chuyện đó.... Mình không nói là cậu không có cơ hội, nhưng Binnie..." Jacob thở dài và đẩy cặp kính lên đầu mũi của mình. "Binnie có một số vấn đề hơi nghiêm trọng. Cậu ấy luôn thấy mình không xứng đáng, về bất cứ điều gì. Younghoon, nếu cậu muốn ở bên em ấy, cậu phải khiến Binnie cảm thấy cậu ấy là cả thế giới của cậu."
"Em ấy chính là như vậy." Younghoon trả lời không do dự. "Jacob, em ấy rất hoàn hảo. Mình muốn em ấy thấy bản thân giống như cách mình nhìn cậu ấy. Kevin... mình thậm chí không biết làm thế nào để mô tả về em ấy hơn là hoàn hảo."
Jacob cười, vò rối tóc Younghoon, chúc anh may mắn trước khi đá anh ra khỏi phòng, nói muốn ngủ. Younghoon trêu chọc Jacob về bí mật giữa cậu và Sangyeon, và Jacob đã thực sự đá anh ra ngoài theo đúng nghĩa đen.
Trong phòng khách, Sunwoo đang cãi nhau với Kevin. Kevin khăng khăng rằng việc ngủ trên sô pha không tốt cho sức khỏe, và Sunwoo từ chối nghe, cuộn chặt chăn và làm tổ trên sô pha.
"Em sẽ bị đau cổ đấy." Kevin cảnh báo.
"Không nhé. Em sẽ không sao hết." Sunwoo dỗi dằn như một đứa trẻ.
"Sunwoo- yah, thôi nào." Younghoon quyết định can thiệp, nhẹ nhàng lật cái chăn mà Sunwoo chất đống trên người. "Juyeon thậm chí không còn ngáy nữa. Đừng làm cho Kevin hyung của em tức giận."
Kevin kinh ngạc nhìn Sunwoo bĩu môi, vẫn còn dỗi nhưng ngoan ngoãn thu dọn đống chăn gối và lê bước về phòng.
"Đúng là một alpha thì mới có thể làm điều này." Kevin thì thầm, mắt vẫn dán lên cánh cửa mà Sunwoo vừa đóng lại.
"Làm gì? Làm cha mẹ của một thiếu niên nổi loạn?" Younghoon cười khúc khích. "Không quan trọng giới tình thứ hai của em là gì, Binnie. Sunwoo chỉ cần biết Juyeon sẽ không ngáy như một con voi, đó là tất cả. Là một trong những lý do nó đóng đô ở sô pha cả tuần nay."
"Hyung, dù anh có nói gì đi chăng nữa, cả hai chúng ta đều biết giới tính thứ hai là một điều quan trọng." Kevin thở dài, sắp xếp lại gối tựa của sô pha. "Beta không giữ bất kỳ vị trí nào đặc biệt trên thế giới này."
"Chào." Younghoon vẫy tay với em, nhẹ nhàng cắt đứt lời em. "Hyungeo, em đặc biệt. Đừng nghĩ vậy, được không? Đừng bao giờ nghĩ rằng em không đặc biệt, bởi vì em đặc biệt với anh." Nhận ra mình vừa lỡ lời, Younghoon nhanh chóng thêm vào. "Dongsaeng."
"Kevin dường như không hoàn toàn tin lắm, nhưng một nụ cười nhỏ mà em trao cho Younghoon làm anh chóng mặt. "Cảm ơn, hyung."
"Một cái ôm chứ?" Kevin lao vào vòng tay anh, vùi mình vào hơi ấm của Younghoon.
Younghoon chưa bao giờ cảm thấy hoàn hảo trong cuộc sống của mình trước đây, và giữ Kevin Moon trong vòng tay của mình dường như có ý nghĩa rất nhiều, Younghoon sẽ bị nguyền rủa nếu anh dám để vuột mất cơ hội của chính mình. Vì vậy, anh đã đề nghị sự giúp đỡ của Jacob và Sangyeon.
Anh đã có thể nhờ Hyunjae, nhưng khi thấy Hyunjae đang tính toán và yêu cầu mọi người trả tiền gà, Younghoon đã chọn để Eric với Hyunjoon ngồi lại cùng ông bạn. Anh có thể hỏi Changmin, nhưng Changmin cũng không có kinh nghiệm với các mối quan hệ.
Younghoon muốn hỏi Chanhee... nhưng sau khi bước vào bếp và thấy Chanhee nhìn Juyeon một cách lén lút, người chỉ tập trung vào việc đọc cuốn sách, Younghoon kết luận mình không phải ngwoif duy nhất đang tương tư ai đó trong nhóm.
"Cậu có chắc là nó sẽ ổn chứ?" Younghoon hỏi lần thứ mười. Jacob trông như thể anh sẽ đập Younghoon bằng bất cứ thứ gì anh vơ được vào tay, nhưng lại im lặng vì Younghoon có vẻ lo lắng quá.
"Ổn, Younghoon. Kevin thích bánh red velvet. Hãy bình tĩnh lại vì Jacob thực sự có vẻ như sắp đấm cậu đến nơi." Sangyeon thở dài, xoa xoa thái dương. "Màu và vài hỗn hợp khác là một trong những loại vết bẩn khó lau dọn nếu rơi xuống sàn gỗ."
"Mất khoảng bao lâu để làm lạnh?" Younghoon thì thầm sau năm phút im lặng và ba người họ cùng nhìn chằm chằm vào tủ lạnh. "Khi nào Binnie sẽ quay lại?"
"Cậu ấy đi mua sắm cùng Haknyeon. Họ sẽ mất một thời gian dài." Sangyeon trả lời, mỉm cười thông cảm. "Khi Jacob nói với anh về việc em đã đổ Kevin, anh không nhận ra nó lại ở mức độ này đấy. Đừng lo, Hoon ah, Kevin sẽ về sớm."
Jacob bỏ cuộc, ngồi xuống để mở một hộp ngũ cốc, chia sẻ với Sangyeon. Younghoon không thể không cảm thấy ghen tị với mối quan hệ của hai người. Cả hai đều rõ ràng với nhau.
Jacob biết Sangyeon thích cậu ấy và ngược lại, điều đó là đủ cho cả hai.
Nhưng Younghoon và Kevin? Younghoon thậm chí không chắc chắn liệu Kevin có phải là gay hay không, hoặc, nếu cậu ấy không thích Younghoon. Tất cả những gì anh biết là anh cần làm cho Kevin cảm thấy đặc biệt và hạnh phúc, bởi vì sau đó, anh cũng sẽ hạnh phúc.
"Em mang đồ ăn về!" Tiếng hét vui vẻ của Haknyeon từ lối vào vang vọng kí túc xá và Sunwoo, đã hét lên vui mừng trả lời. Ba người nhìn nhau và Jacob tặng cho Younghoon một cái vỗ vai nhẹ nhàng đầy yên tâm trên vai trước khi kéo Sangyeon ra khỏi bếp.
Younghoon lấy chiếc bánh từ tủ lạnh, ôm nó trong sự lo lắng, và quay lại để bày nó ngay khi Kevin bước vào với đầy những túi mua sắm trên tay.
"Chúc mừng sinh nhật, Binnie!" Younghoon cười toe toét.
"Ôi chúa ơi!" Kevin gần như hét lên. Em đang nhìn chằm chằm vào Younghoon với đôi mắt lấp lánh. "Không đời nào - mọi người không quên?"
"Không, tất nhiên là không rồi. Sao chúng ta có thể quên?" Younghoon bước lại gần hơn, vẫn giữ chiếc bánh. Các thành viên khác quây lại bếp, cầm quà của họ, và Juyeon phải lấy đống túi trên tay xuống vì Kevin thực sự có nguy cơ làm rơi chúng. "Có phải vì không ai chào em?"
"Um, vâng... "Kevin đỏ mặt, để Eric quấn quanh mình, Hyunjoon ném món quà của cậu nhóc lên bàn và nhảy lên Kevin, theo sau là một Sunwoo dường như miễn cưỡng lại gần.
"Được rồi, để cho cậu bé đặc biệt thở." Younghoon tách Hyunjoon khỏi Kevin, người cố gắng mỉm cười ngay cả khi Hyunjoon đang mài răng nanh của nhóc trên vai em. Hyunjae kéo cả Sunwoo và Eric ra khỏi Kevin, đã từ bỏ việc tách Hyunjoon ra, và cười với Younghoon để anh tiếp tục.
Younghoon muốn thêm lời thú nhận trong kế hoạch của mình, nhưng Kevin đột nhiên hỏi, "Um. Ngọn nến đâu rồi?" Giọng nói của em mềm mại. "Em phải thổi nó, phải không?"
"Oh yeah. Fuck." Sangyeon thì thầm.
"Em có thể đốt luôn tóc của Changminnie bằng lửa." Hyunjae gợi ý, nhận lấy một cú đá từ chính Changmin. Chanhee tìm thấy một gói nến sinh nhật trong ngăn kéo với nhiều sự quấy rầy về cách làm sáng nó, Kevin mỉm cười khi em nhắm mắt để bắt đầu ước.
Younghoon cũng mong ước. Anh muốn Kevin luôn khỏe mạnh và hạnh phúc, và cuối cùng em sẽ nhận ra em hoàn hảo. Younghoon đưa cho em con dao và để Kevin cắt bánh, cho tất cả mọi người một lát trước khi lấy một cái cho chính mình.
"Bbanghoonie đã làm bánh, Binnie." Jacob nói với Kevin với một nụ cười nhỏ. "Em nên nói lời cảm ơn."
"À, không, em không phải làm thế!" Younghoon lườm Jacob, người đã mỉm cười với anh nụ cười thiên thần. Younghoon quay sang Kevin đang đỏ mặt, cuống cuồng vẫy tay. "Em không cần phải nói lời cảm ơn! Đó là sinh nhật của em và anh muốn làm cho em cảm thấy thực sự hạnh phúc! "
"Cảm ơn, hyung." Kevin thực sự nắm lấy tay Younghoon. Hyunjoon làm một tiếng rít nhỏ ở đâu đó phía sau Kevin, nhưng nhanh chóng im lặng bởi Sunwoo cầm một miếng bánh lớn nhét vào miệng Hyunjoon. Dù vậy, Kevin dường như không nghe thấy họ. "Em thực sự hạnh phúc."
Khi Sangyeon gọi họ vào phòng khách để thực hiện truyền thống xem bộ phim yêu thích của cậu bé sinh nhật trong ngày, Kevin đã chọn ngồi bên cạnh Younghoon. Họ chia sẻ khoai tây chiên và thậm chí là một lon coca-cola, khiến Younghoon cảm thấy thực sự vui vẻ.
"Anh làm bánh pho mát thật à?" Kevin hỏi anh với giọng thì thầm, vạt hồng nhạt trên má em bị bóng tối phủ mờ, bởi vì Sunwoo khăng khăng đòi tắt đèn, khiến cho TV trở thành nguồn sáng duy nhất. Kevin nhìn anh với đôi mắt mở to.
"Ừ. Anh hy vọng nó không có mùi vị quá tệ? " Younghoon trả lời, ngượng ngùng.
"Đó là điều tốt nhất mà em từng có." Sự chân thành trong giọng nói của Kevin làm ấm trái tim Younghoon, khiến nó loạn nhịp. Kevin tựa đầu vào vai Younghoon cả đêm, và khi Jacob tuyên bố đã đến lúc đi ngủ, Kevin ôm chặt lấy Younghoon trước khi chạy đến phòng mình.
Sangyeon, đã chứng kiến mọi chuyện đến cuối cùng, rạng rỡ. "Vậy, hôm nay là một ngày tốt lành?"
"Em yêu cậu ấy." Là phản ứng duy nhất của Younghoon. Anh đặt một bàn tay lên ngực, cảm nhận nhịp tim của mình. Sangyeon cười trước câu trả lời, vỗ nhẹ vai Younghoon cùng lời chúc mừng trước khi đi ngủ, nhắc nhở mọi người ngủ sớm vì họ sẽ luyện tập vào ngày hôm sau.
Khi Younghoon bắt đầu ngửi thấy mùi vị ngọt ngào, an ủi của hạt cà phê xay, anh đã biết chuyện gì đang xảy ra. Mùi hiếm khi có lúc đầu và dễ bỏ qua, nhưng với mỗi ngày trôi qua, nó đã trở nên quen thuộc đến khó bỏ qua.
"Em nghĩ rằng beta không có mùi?" Juyeon là người duy nhất có mặt trong ký túc xá, lúc này Changmin vẫn ở trong phòng tập và cả nhóm tập luyện trong công ty. Bọn trẻ vẫn còn ở trường và không định quay lại sớm, và Younghoon cũng không thể nào tâm sự với bất kỳ đứa trẻ nào.
Vì vậy, Juyeon - ngây thơ nhưng tốt bụng, được chọn.
"Họ không phải như thế." Younghoon kiên nhẫn giải thích, mặc dù anh đang lo lắng gõ vào thành giường. "Khi một alpha thực sự bị thu hút... không, anh nghĩ điều đó không đúng lắm." Anh thở dài, nhìn vào chân anh. "Khi một alpha tạo thành một liên kết với bất kỳ ai, các giác quan của chúng được khuyếch đại hơn, cho phép ngửi thấy mùi hương của người đó ngay cả khi nó không có ở đó ."
"Em không hiểu, nhưng có vẻ quan trọng. Anh sẽ nói với Kevin? "
"Nói cho cậu ấy biết cái gì?"
"Rằng anh bằng cách nào đó có thể ngửi thấy cậu ấy? Anh có chắc chắn đó là cậu ấy, bằng cách này?"
Younghoon nở một nụ cười nhỏ. "Chúng ta biết Jacob có mùi như xoài và trái cây tươi, Chanhee có mùi vani và trà, và Changmin có mùi như quế. Tuyến hương của Kevin có mùi như cà phê vì đó là những gì cậu ấy thích. Các chất phytochemical trong cà phê đã liên kết với các kích thích tố của cậu ấy... có thể. "
"Chờ đã, beta có pheromone à?"
"Juyeon, đã bằng cách nào đó em luôn ngủ trong giờ giảng dạy giới tính thứ hai?"
Juyeon cười, gãi cổ.
"Beta vẫn còn có kích thích tố, nhưng chúng ít mạnh hơn so với alpha hoặc omega." Younghoon tiếp tục. "Hyunjoon có thể có mùi như lê với lượng nước ép em ấy lén lút uống của Sunwoo kể từ khi em ấy tìm thấy chúng. Anh chỉ có thể đoán được Hyunjoon và Haknyeon có mùi gì. "
"Em nghĩ anh phải nói với Kevin, hyung." Juyeon nói, đột nhiên nghiêm túc. "Em không biết nhiều về giới tính thứ hai, nhưng em biết rằng sự liên kết không hài lòng có thể dẫn đến sự không ổn định. Anh cần làm gì đó. Anh phải nói với Kevin. "
Mùi cà phê đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, và Younghoon phải hỏi Sangyeon rằng anh có thể về nhà vào cuối tuần, bởi vì anh không đủ can đảm để nói với Kevin về cảm xúc của mình. Younghoon hy vọng anh rời kí túc xá sớm để không kích bất kì bất kỳ omega nào vào kì phát tình, nhưng khi anh ở trên một chiếc taxi cách hai thành phố, Hyunjae gọi anh.
" Họ đang tiến vào kì phát tình ."
"Cái quái gì thế?"
" Kevin vừa mới đánh Juyeon bằng một quyển sách. Haknyeon vừa rời khỏi cùng omega đến phòng tạm của công ty, nhưng cậu ấy sẽ quay lại sau và ... giữ lấy - hey Juyeon, em có ổn không? Không không. Chanhee, Kevin kéo em đi trước khi em phát điên. Cậu ấy phải tấn công bạn bằng một cuốn sách nhưng nó ổn. Sangyeon-hyung đưa Sunwoo đến bác sĩ để xác nhận giới tính thứ hai của mình."
"Juyeon suýt nữa nhảy vào Chanhee? Thật không? "Younghoon hoảng hốt khi nghe câu chuyện. "Mình có nên quay lại không?"
Hyunjae cười. " Không sao đâu, Younghoon. Cậu nên dành khoảng thời gian này ở nhà, chúng ta không thể chắc chắn khi có tận năm alpha ở đây. Ai biết ai khác có thể phát ra kích tình tố khi cả ba của omega đang phát tình. Mình phải đi và giúp Juyeon và Hyunjoon ngay bây giờ. Bảo trọng. "
Cuối tuần và kích tình tố của Younghoon không ngừng tiết ra. Tất cả những gì anh có thể nghĩ đến là Kevin. Nụ cười của Kevin. Tay của Kevin. Tóc của Kevin. Giọng của Kevin. Hông của Kevin. Kevin. Kevin. Kevin . Vào đêm chủ nhật, Younghoon đã kiệt sức và kiệt quệ, nhưng ít nhất nó đã kết thúc.
Anh có thêm hai tháng trước khi cơ thể anh phản ứng dữ dội một lần nữa.
"Anh trông không đẹp trai lắm." Juyeon chào anh khi anh quay lại kí túc sáng thứ Hai.
"Kích tình tố không bao giờ vui. Anh nghe nói em gần như nhảy vào Chanhee. Có điều gì để giải thích không?" Younghoon nhận chiếc bánh Juyeon đưa cho anh. Anh bắt đầu nhai nó khi cậu kể lại những gì có thể nhớ về vụ việc, bắt đầu với mùi vani và sau đó thấy Sunwoo và Hyunjoon vật lộn trong căn phòng họ đang ở.
"Thật đáng sợ. Mắt của Sunwoo có màu đỏ. Và mùi của Chanhee thật sự rất thơm. "Juyeon cau mày. "Dù sao thì, anh định làm gì bây giờ, hyung?"
"Anh không có lựa chọn nào khác ngoài nói với em ấy. Mặc dù anh không có ý tưởng gì cho việc này cả. "
Juyeon đề nghị giúp đỡ, mặc dù Younghoon nghi ngờ họ có thể đẩy mối quan hệ này tệ đi. Anh vẫn còn sợ hãi để thừa nhận cảm xúc của mình với Kevin, ngay cả khi Jacob đã nói với anh rằng chỉ cần bước qua một bức tường mỏng manh và chỉ có một cơ hội để nắm lấy.
"Bạn thân của Binnie, Younghoon-ah. Làm ơn, hãy thú nhận với câu ấy. Mình ủng hộ cậu. "Jacob nài nỉ.
"Mình muốn! Nhưng mình không thể! "
Younghoon không thể cứ thế chạy theo cảm xúc được. Anh ấy là một thần tượng, trong một nhóm. Mặc dù các mối quan hệ đồng giới không có gì mới mẻ, nhưng mối quan hệ trong nhóm có nguy cơ cao: nếu họ đi sai, cả nhóm có thể sụp đổ và Younghoon không muốn điều đó.
Không, anh đã hài lòng với sự đau khổ và đau khổ một mình, cảm ơn bạn rất nhiều.
Tuy nhiên, anh không thể bỏ qua mùi hương.
Nó trở nên đặc biệt mạnh mẽ một đêm và Younghoon không thể ngăn mình ra khỏi giường và đi theo nó. Nhận ra hương thơm dẫn ra ngoài ký túc xá, Younghoon hoảng sợ vơ áo khoác của mình, không do dự để đi tìm Kevin, và tất cả, chạy theo mùi hương, cầu nguyện rằng Kevin vẫn ổn.
Hương thơm dẫn anh lên tầng thượng của tòa nhà, và Kevin đang ngồi trên một chiếc ghế dài đặt ở đó, nhìn ra cuộc sống nhộn nhịp chẳng bao giờ ngủ. Những biển hiệu neon và ánh sáng chiếu trên các tòa nhà và đường phố, ánh lên một góc gương mặt em.
Kevin đang khóc.
Gò má em ướt và Younghoon thấy em run rẩy, ngồi cuộn tròn ôm lấy đầu gối rồi nhìn chằm chằm tới chân trời.
Younghoon lập tức hiểu. Anh bước đến chỗ Kevin và nhẹ nhàng khoác chiếc áo khoác anh nhặt lên trước khi rời khỏi kí túc xá quanh vai em, ngồi bên cạnh em và im lặng.
"Đôi khi em tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu em ở lại Canada, anh biết không? Em chỉ đi học đại học như thế, bốn ngày, rồi bỏ mọi thứ để tham gia cùng mọi người. "Kevin đột nhiên nói, mềm mại và gần như không nghe được vì tiếng ồn xung quanh thành phố. "Canada thực sự khác với Seoul. Nó không chỉ là ngôn ngữ hay con người. "
"Cả hai đều là nhà của em."
"Ừ. Em biết. Bố và mẹ em ở Canada, và mọi người ở Seoul. Em có hai ngôi nhà, và em không phàn nàn." Kevin lau một giọt nước mắt lăn trên má em lần nữa. "Chỉ là... làm thế nào để nói điều này? Em chỉ đang nghĩ về những gì sẽ xảy ra nếu em không đến đây. "
"Chà, em học về mỹ thuật và tâm lý học, đúng không?" Younghoon nói. "Có lẽ em sẽ bỏ phần tâm lý và tập trung vào mỹ thuật, xem xét bản thahan đam mê thế nào về nó. Em sẽ đến các bữa tiệc đại học, uống bia pha loãng, chơi trò chơi ... en sẽ gặp một người tuyệt vời và ... rất nhiều thứ có thể đã xảy ra, nhưng em đang ở đây bây giờ. Em đáng được ở đây, Kev. The Boyz sẽ không là The Boyz mà không có em.
Kevin cười khúc khích, khịt mũi. "Ừ, có lẽ em sẽ bỏ qua chuyên ngành tâm lý."
Younghoon muốn đến gần và ôm em, nhưng anh biết mình không có quyền làm như vậy.
"Và nếu em không đến đây ... em sẽ không bao giờ gặp anh, hyung."
Kevin lê bước lại gần hơn, dựa đầu vào vai Younghoon. Họ hát một bài hát ru ngắn, âm thanh thầm lặng trong tiếng ồn lớn của một đêm bận rộn trong thành phố. Kevin kể cho anh nghe về con mèo em có ở Canada, và rất nhiều thứ em bỏ lỡ.
Younghoon lắng nghe, chu đáo và biết ơn vì đã nhìn thấy một Kevin khác mà anh chưa bao giờ thấy trước đây. Và trong một khoảnh khắc, Younghoon cảm thấy mình thực sự có cơ hội.
"Làm thế nào anh tìm thấy em ở đây, bằng cách nào?" Kevin hỏi sau một khoảng thời gian im lặng và thoải mái.
"Anh chỉ tin tưởng các giác quan của anh."
"Em ước em không phải là beta." Kevin đột nhiên nói. Younghoon muốn tranh luận, nhưng anh cũng muốn để Kevin nói hết những gì em nghĩ. Kevin nắm lấy tay anh và đan các ngón tay hai người với nhau. Thật ấm áp, Younghoon muốn tin rằng mọi thứ sẽ ổn.
"Em sẽ cho anh biết tại sao?"
"Anh sẽ cho em biết tại sao em không nên quan tâm nhiều đến giới tính thứ hai?"
"Ừ."
Kevin siết chặt bàn tay đang đan vào nhau của hai người. Làm cho Kevin cười khiến Younghoon cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Kevin cười, Kevin hạnh phúc và điều đó có nghĩa là Younghoon cũng hạnh phúc. Nhưng, anh muốn nhiều hơn, anh muốn Kevin được hạnh phúc bởi chính mình, để được hòa hợp với mình. Lời nói của Jacob ám ảnh Younghoon. Làm thế nào một người nào đó hoàn hảo như Moon Kevin không nghĩ mình xứng đáng với bất cứ điều gì?
Với bất cứ điều gì, Kevin xứng đáng với thế giới.
"Em thích một người, hyungie." Kevin thì thầm, gần như không nghe được. Younghoon cảm thấy tim mình sụp đổ. "Một alpha."
"Anh có biết anh ta không?"
"Yeah, anh thấy anh ta trong gương mỗi ngày."
Tâm trí Younghoon đã đóng băng trong vài giây trước khi chắc chắn rằng Kevin vừa thú nhận với anh.
"C-chờ đã, em cũng thích anh? Có thật không? Em nghiêm túc chứ? Em không đùa đâu, đúng không? Đừng nói với anh là em đang nói đùa, làm ơn đừng nghĩ rằng trái tim anh có thể chịu đựng được. "
Kevin quay đi, đỏ mặt và nhìn khắp mọi nơi trừ Younghoon.
"Chỉ là... có lẽ Jacob đã lỡ lời rằng anh thích em và em nghĩ em phải nói với anh rằng em cũng cảm thấy như vậy... nhưng... hyung, em không thể ở bên anh. Anh cần một omega, không phải là beta. "
"Hyungseo, làm ơn."
Younghoon có vẻ rất tuyệt vọng. Mùi cà phê trở nên dày đặc hơn trong không khí. Kevin đang đau khổ, Younghoon có thể cảm thấy nó. Anh siết chặt lấy Kevin.
"Anh không cần omega. Anh cần em. Anh không phải là alpha, anh chỉ là Kim Younghoon thôi. "
"Hyung, anh vừa mới nói thế rồi ... nhưng khi anh đang ở trong tiền tố, anh sẽ cần omega và thậm chí nếu chúng ta gặp nhau, chúng ta không thể hôn nhau-"
"Kevin." Younghoon ngắt lời, ôm lấy khuôn mặt của người kia. "Làm ơn, hãy cho anh một cơ hội để chứng minh bản thân mình. Anh rất thích em. "
"Anh biết điều gì không công bằng không?" Kevin cuối cùng cũng nói sau một lúc im lặng. "Anh chớp mắt đôi mắt cún đó và đột nhiên, em không thể nói không. Nó không công bằng. Em ghét anh."
"Anh cũng không chắc mình có nên hạnh phúc về điều đó không."
Jacob không ngạc nhiên khi thấy hai người sáng hôm sau ôm ấp trên sô pha trong phòng khách, và mũi Younghoon thì chôn trong cổ Kevin. Không ai hỏi gì, dù Younghoon có thể thấy Juyeon và Hyunjae cố liếc nhìn cổ Kevin để xem em có bị đánh dấu hay không. Kevin nị nhìn đến cáu, kéo áo xuống để lộ cần cổ nguyên vẹn, Younghoon im lặng nuốt một tiếng gầm gừ trong cổ họng.
"Tại sao không có?" Hyunjae rên rỉ, vẫy tay loạn xạ.
Chanhee đang chuẩn bị vài chiếc bánh sandwich cho bữa ăn trưa của maknae, nhìn Hyunjae với vẻ bực dọc. "Yah, Hyunjae hyung, sao anh không tìm một linh hồn tội nghiệp khác để làm phiền? Và có thể tự tìm được cho mình bạn gái với thời gian đó, hoặc bạn trai... Như cách anh nhìn Hyunjoon, thì sẽ sớm thôi."
"YAH!"
Juyeon trông có vẻ thích thú khi Chanhee nhấc một cái thìa như một mối đe dọa để đánh Hyunjae. "Không sao đâu, Hyunjae-hyung, bí mật của anh an toàn với bọn em." Juyeon chọc ghẹo, lấy chiếc thìa đang huơ trong không khí và sử dụng nó để khuấy cà phê. "Mình sẽ trả lại nó, Chanhee-yah. Hãy để mình khuấy cà phê đã. "
"Giờ cậu có thể ngừng nhìn chằm chằm vào cổ em ấy không?"
Younghoon nghe thấy mình đang nói một câu lạnh lùng, điều chỉnh cổ áo của Kevin để giấu phần da. Chanhee nghẹn ngào vì ngạc nhiên và Juyeon thốt ra một tiếng cười lớn, vỗ tay, thích thú. Kevin đỏ mặt, cụp mắt nhìn chằm chằm cốc cà phê của mình.
"Xin lỗi, Bbanghoon-ah. Mình chỉ bối rối vì sao Kevin chưa được đánh dấu." Hyunjae nhanh chóng lùi lại, gần như đâm vào Changmin buồn ngủ vừa bước vào. Kevin đưa cho Changmin cốc cà phê của mình, thay vào đó em uống cùng cốc với Younghoon.
"Chúng em chỉ muốn chắc chắn." Kevin trả lời, gần như thì thầm, vào cốc.
Chanhee vươn tay lên bàn và nắm chặt lấy cánh tay Kevin. "Tốt lắm, Kevin. Dù sao, em không gọi đánh thức Eric dậy. Hyunjoon đã tắm xong trước khi em đến đây và Sunwoo đang ở phòng tắm khác. Hyunjae-hyung, em mong anh có thể đánh thức maknae nhà mình. "
Hyunjae rời đi với rất nhiều phàn nàn. Juyeon quay sang Chanhee, hoảng sợ. "Cậu không nghĩ anh ấy nghiêm túc phải lòng HyunJoon phải không? Đó là con trai mình , Chanhee. Mình sẽ chiến đấu với Hyunjae-hyung đến chết trước khi anh ấy có thể để lại dấu hiệu trên con trai mình."
"Được rồi, trước hết, HyunJoon không phải là con trai của cậu." Chanhee trả lời, cũng chuẩn bị đánh Juyeon bằng thìa. "Thứ hai, ai quan tâm? Nếu Hyunjae-hyung thích Hyunjoon, hãy để thằng bé quyết định xem em ấy có muốn anh ấy không. Cậu có thể lấy các túi giấy và gói nước trái cây của mấy đứa nhỏ lại không? Nó đang ở trong— "
"Phía trên bên trái, kệ thứ hai. Mình biết. Mình đặt chúng ở đó. "
Younghoon và Kevin trao đổi vẻ thích thú. "Anh có nghĩ... họ nhận ra không?" Kevin hỏi với giọng thì thầm.
"Đây là Juyeon ngốc nghếch của chúng ta." Younghoon cười khúc khích. Hai người không nhận ra rằng họ đang tiến gần hơn và gần nhau hơn cho đến khi Changmin tỉnh táo, rồi hắng giọng.
"Em đã bỏ lỡ thứ gì đó to lớn, nhưng xin chúc mừng cả hai người, có vẻ như vậy." Changmin nhíu mày.
"Cậu có đủ cà phê rồi, Minnie." Kevin giật lấy cốc cà phê của mình, ngượng ngùng đỏ cả vành tai.
'Ngày đầu tiên' của hai người chỉ là Younghoon đưa Kevin đến một quán cà phê gần kí túc xá. Jacob đã liệt kệ tất cả sở thích của Kevin, và khi Younghoon nhìn chằm chằm vào danh sách viết tay, đôi mắt hơi đau một chút khi nhìn đống gạch dòng dưới chữ Americano.
"Anh hỏi Jacob hyung, phải không?" Kevin hỏi với một nụ cười nhỏ, nhìn thấy tờ giấy khi họ xếp hàng đợi tới lượt. Younghoon nở một nụ cười ngượng ngùng, và Kevin cười, đặt tay lên vai anh. "Không sao đâu, em sẽ nghĩ đây là một điều ngọt ngào. Chỉ Jacob mới viết những gạch chân nhấn mạnh. Người bình thường chỉ gạch có một dòng, nhìn xem, Jacob gạch tận năm dòng."
"Nó phải có nghĩa là nó rất quan trọng." Younghoon trả lời. "Như em."
Anh luôn thích thú làm cho Kevin đỏ mặt, rằng Kevin đã nghe anh nói rằng em quan trọng với Younghoon như thế nào. Ngay cả khi Kevin nói lắp và suýt chút nữa lại bỏ đi, Younghoon nói với em rằng dù em có mặc bao khoai tây thì Kevin vẫn sẽ có tình yêu vĩnh cửu và sự yêu mến của Younghoon.
"Em cảm thấy thế nào?" Younghoon hỏi khi họ ngồi ở góc quán cà phê với một hộp bánh quy và hai ly americano. "Mùi hương của em đang tăng trở lại. Em không bị bệnh chứ? "
"Chỉ hơi mệt thôi, đừng lo. Gần đây em không ngủ nhiều lắm. "
"Có phải là vì Changmin ngủ rũ không?"
"Không. Nếu có bất cứ điều gì, những cuộc trò chuyện mà HyunJoon và em lắng nghe với Changmin trước lúc ngủ thật tuyệt vời. " Kevin mỉm cười, vỗ nhẹ lên mép bàn. "Không, nó... kì phát tình đang đến. Em chỉ sợ ... Em biết anh đã hứa với em chỉ có em, nhưng khi anh bắt được mùi hương của Chanhee hay Changmin, anh có thể... "
Younghoon nắm lấy cả hai tay của Kevin. "Hyungseo-ah, anh có thể tự xử lý."
"Em không muốn mất anh, hyung." Kevin lầm bầm.
"Anh sẽ không làm thế đâu, anh hứa."
"Em muốn nói điều này." Kevin hít một hơi thật sâu, nhìn vào mắt bạn trai của em. "Kì phát tình này, nếu anh không phải chiến đấu với bất kỳ thứ gì không cần thiết hoặc nhảy vào phòng của omega, thì em sẽ... Em sẽ để anh đánh dấu em."
Younghoon cảm thấy hàm mình mở rộng. "A-em nghiêm túc chứ?"
"Anh đã chờ mấy tháng rồi, hyung. Đây là bài kiểm tra cuối cùng. Em cũng sẽ đánh dấu anh, nhưng em không có răng nanh để làm như vậy ... " Kevin nhanh chóng kết thúc chủ đề, không muốn nghe Younghoon nói với em về việc đó không quan trọng. "Cứ bình tĩnh trong toàn bộ kì phát tình. Sangyeon-hyung lên kế hoạch sử dụng phòng của anh ấy và Jacob làm phòng ở tạm thời. Sangyeon cũng sẽ mang các alpha khác đi cùng tới phòng tạm tại công ty. Không công bằng nếu chỉ omega phải ở ngoài, vì vậy họ sẽ chuyển đổi cho mỗi kỳ phát tình.
"Vậy... có nghĩa là anh?"
"Vâng."
"Anh sẽ không để em thất vọng đâu, Kevin." Younghoon mỉm cười rạng rỡ, ấn một nụ hôn vào những khớp ngón tay của Kevin.
Đó là một thử thách liều lĩnh. Các omega bắt đầu biểu hiện hành vi kết tổ, với Chanhee và Jacob đột nhiên bật khóc và khiến toàn bộ ký túc xá trong hoảng loạn. Changmin đã yên lặng kỳ lạ trong một tuần trước kì phát tình, khiến họ lo lắng về việc rối loạn pheromone, vì vậy họ đã tới công ty sớm hơn. Ngoại trừ Younghoon, tất nhiên rồi.
"Anh ấy bị ốm." Cuối cùng Younghoon cũng nói với Kevin vào một đêm khi họ đang ôm ấp trên giường Younghoon. "Mùi của anh ấy trở nên chua chát. Em không biết tại sao anh ấy không nói với ai cả. Nó có thể chỉ là bệnh cúm, hoặc một cái gì đó trong kích thích tố của anh ấy. "
"Em sẽ nói với Haknyeon để đưa anh ấy đến bác sĩ và mua thuốc vào ngày mai." Kevin thở dài, nhún vai khi nhìn cuộn chăn của Younghoon. "Có lạ không? Được bao quanh bởi rất nhiều mùi hương mạnh mẽ? Tất cả những gì em ngửi thấy ngay bây giờ là chất liệu vải và dầu gội đầu của anh."
"Anh nghĩ anh đã quen với điều này rồi. Anh chỉ muốn ngửi thấy em, em không bao giờ biết anh mong được nghiện cà phê đâu."
"Anh có nghĩ rằng anh có thể sống sót trong hai ngày tới không?"
"Anh sẽ, đừng lo lắng về anh."
Kì phát tình đến vào ngày hôm sau, và Younghoon đột nhiên hối hận vì không đi cùng các alpha khác, khi tất cả những gì anh ngửi được là một hỗn hợp đủ các loại mùi ngọt ngào khác nhau. Kevin không ở đây, nhưng vẫn thoang thoảng mùi cà phê trong phòng. Tìm dép đi trong nhà và đi theo mùi hương, không ngạc nhiên khi mùi dẫn đến nhà bếp.
"Chào. Anh cảm thấy thế nào?" Kevin hỏi một cách thận trọng.
"Anh đói." Younghoon ngáp dài, ngồi xuống ghế.
"Anh có muốn bánh kếp không—" Kevin bị ngắt quãng bởi tiếng la hét khàn khàn và Younghoon nhăn mặt khi mùi của Chanhee đột ngột tràn ra trong không khí. Anh gần như chần chừ với mùi vani ngọt ngào, nhưng đáng ngạc nhiên là anh cảm thấy không cần phải phát ra tiết tình tố hoặc chà xát vào thứ gì đó. "Chết tiệt, nghe thật khủng khiếp."
"Đi kiểm tra xem ra, anh sẽ làm nốt bánh kếp." Younghoon đề nghị, đứng dậy. Anh rất bình tĩnh, nhưng tất cả những gì anh có thể nghĩ là Kevin. Đôi môi của Kevin. Đôi mắt của Kevin. Hông của Kevin. Chân của Kevin. Tay của Kevin... Fuck . Có lẽ mình nên ngừng suy nghĩ .
Kevin nhanh chóng rời đi, ấn một nụ hôn phớt lên môi Younghoon.
"Này, hyung." Hyunjoon lang thang vào bếp với một cái khay rỗng. "Mọi chuyện tốt chứ?"
"Đáng ngạc nhiên, yeah."
"Thật tuyệt!" HyunJoon cười rạng rỡ, đặt thức ăn lên khay, cùng với lấy một bình nước khổng lồ từ tủ lạnh. "em rất vui vì anh, hyung! Haknyeon-hyung đã đi uống thuốc ngày hôm nay và kiểm tra với mọi người. Eric đi với họ, chỉ để anh biết."
"Cảm ơn, Joon-ah."
Kì phát tình nhanh chóng kết thúc, với các beta gần như chết vì kiệt sức và omega thì cũng không khá hơn. Kevin tặng cho Younghoon một nụ hôn sâu trước khi đẩy anh và khóa anh trong phòng một ngày để mọi người dọn dẹp loại bớt mùi. Younghoon đã khăng khăng đòi giúp đỡ, nhưng Haknyeon kiên quyết nói không , sau đó nhét cho anh một đống đồ cần giặt.
" Ham muốn tình dục của cậu thế nào?"
"Nó... ổn. Mình đã không đi phát tình tố. "Younghoon đảo mắt, cân bằng điện thoại của mình trên vai của khi anh gấp quần áo. "Mình vẫn có thể ngửi thấy mùi cà phê của Kevin, và ý mình là... mình không thể không nghĩ vài điều xấu xa khi ở cạnh em ấy, nhưng mình còn không hành động kể cả khi bọn mình ngủ cạnh nhau. Ký túc xá đầy mùi ngọt, nhưng mình không bị ảnh hưởng. "
" Chết tiệt, thật tuyệt vời. Cậu nghĩ điều đó xảy ra như thế nào? "
"Mình không biết, nhưng mình đã đọc trên mạng rằng có thể là do Kevin đã khẳng định tình tố của mình theo một cách nào đó. Có lẽ pheromone của mình đã chấp nhận mùi của em ấy, mình không biết. Mình rất biết ơn vì điều đó. Chỉ lo lắng cho Kevin, em ấy trông giống như có thể sắp chết vì căng thẳng. Họ vẫn đang dọn dẹp, mình chỉ muốn em ấy ... Mình không biết, ngủ. "
" Chà, cậu thật sự bị đánh gục — im lặng, Juyeon. Gì? Hhh, được rồi. --- Juyeon hỏi liệu các omega có ổn không. Mình nghĩ cậu ấy vẫn ân hận vì suýt đánh dấu Chanhee. "
"Tất cả họ đều ổn, mình nghe Jacob khóc."
Họ kết thúc cuộc gọi điện thoại của họ với Hyunjae chúc mừng Younghoon, và anh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng. Anh không thể chờ đợi để đánh dấu Kevin và cuối cùng chia sẻ kích thích tố của hai người, nhưng anh cần phải đảm bảo Kevin được nghỉ ngơi tốt trước. Mong muốn của anh có thể chờ đợi.
Vào bữa tối, Kevin cuối cùng cũng mở khóa phòng cho Younghoon.
"Ký túc xá sạch sẽ. Anh có thể giúp bọn em không? Chúng ta cần chắc chắn là nó không có mùi thơm." Kevin đang cầm hai chai nước hoa làm mát không khí, mệt mỏi. Younghoon gật đầu, đi theo sau bạn trai của mình. Anh thấy Jacob và Hyunjoon đang thay chiếc gối trong phòng khách và vẫy tay chào hai người họ. Jacob vẫy tay lại, mặc dù trông bơ phờ đến không nên lời.
Younghoon không thể ngửi thấy bất cứ thứ gì đặc biệt mạnh mẽ, và khi anh nói với Kevin, em chỉ thở hắt ra thật nhẹ nhõm.
"Em sẽ giữ lời hứa sau bữa tối—"
"Chúng ta có thể đợi cho đến khi em nghỉ ngơi, Binnie. Có vẻ như bạn sắp ngủ gục vào bất cứ nơi nào. " Younghoon miễn cưỡng, hôn lên trán Kevin. Haknyeon, người đang ở cửa, huýt sáo trước khi bị Kevin trừng mắt dọa.
"Anh thật tuyệt vời." Kevin lẩm bẩm khi Younghoon ghé sát vào cho một nụ hôn.
"Em cũng vậy. Anh rất tự hào về em, Binnie. Em đang chăm sóc tốt cho mọi người. "
"Mặc dù rất ngọt ngào và tất cả bọn em đều rất vui vì cả hai người, em đã không ăn gì từ 10 giờ sáng, em có thể yêu cầu gì đó không? Làm ơn ? "Chanhee ngắt lời trước khi Younghoon có thể đẩy Kevin vào tường. "Em muốn gà."
Các alpha đến sau bữa tối, Hyunjae phàn nàn rằng anh cũng muốn gà và Sunwoo nhắc nhở hyung rằng họ cũng đã ăn thịt gà trước khi về nhà. Sangyeon bị mất chăn, cái chăn bị bẩn đến không thể sử dụng được nữa, không ai dám nói là lỗi của Jacob.
Younghoon đẩy Kevin đi ngủ sớm, dù rất muốn phản đối, nhưng ngay thời điểm đầu em chạm vào gối, em đã thiếp đi. Younghoon dém chăn cho em, cùng Chanhee và Juyeon xem một bộ phim tài liệu trong nhà bếp với khoai tây chiên. Chanhee hỏi anh về kế hoạch của anh ấy, Younghoon trả lời rằng anh thực sự không biết.
"Nó không quan trọng, anh không vội vàng. Anh chỉ muốn em ấy được nghỉ ngơi bây giờ. "
"Vậy điều này có nghĩa là anh có thể ở lại đây và giúp họ trong thời gian phát tình không?" Juyeon hỏi.
"Anh phải đánh dấu Kevin để đảm bảo pheromone của anh không phát điên trong kì phát tình của mọi người. Nhưng đúng vậy, omega cần tất cả sự giúp đỡ mà họ có thể có. " Younghoon cười. Juyeon đứng dậy đi vệ sinh, và Younghoon đột nhiên quay sang Chanhee, nhẹ nhàng đẩy vai cậu. "Này! Khi nào em sẽ thú nhận với Juyeon? "
"Không phải ai cũng dũng cảm như anh đâu, hyung." Chanhee cau mày, nhét đầy miệng bằng khoai tây chiên. "Bên cạnh đó, em cũng đã đưa ra gợi ý cho Juyeon. Cậu ấy không biết gì về dấu hiệu, em sẽ quên điều này— "
"Chanhee, không có em—"
Juyeon trở lại nhanh chóng, lấy lại vị trí của mình giữa Younghoon và Chanhee, ép mình vào không gian quá nhỏ cho đôi vai rộng của mình. Younghoon bỏ cuộc và quay trở lại phòng của mình, nơi Kevin bất ngờ tỉnh dậy, ngồi dậy trên giường của Younghoon. Em gặp ánh mắt của Younghoon và mỉm cười.
"Cảm ơn anh."
"Vì điều gì, Binnie?" Younghoon di chuyển để ngồi xuống bên cạnh em. Mùi cà phê của Kevin ngày càng trở nên đậm hơn hơn, và điều đó khiến Younghoon lo lắng vì nó có nghĩa là cảm xúc của Kevin cũng đang trong tình trạng hỗn loạn.
"Em thực sự, thực sự, thực sự thích anh, Younghoon."
Em ấy không nói hyung .
"Làm ơn, đánh dấu em là của anh."
Younghoon đột nhiên cảm thấy không khí bị rút hết khỏi phổi. "C-cái gì... bây giờ?"
"Anh hành động như anh đột nhiên không muốn." Kevin bĩu môi, khoanh tay. "Thôi nào, Younghoon-ah, đánh dấu em đi."
"Ý anh là, anh thực sự muốn. Đó là tất cả những gì anh có thể nghĩ đến ngay bây giờ." Younghoon nuốt nước bọt. Younghoon phải dùng tất cả ý chí của mình để ánh mắt nhìn vào đôi mắt nâu của Kevin chứ không phải cần cổ trắng mềm của em. "Kevin, em cần biết anh đang làm việc này—"
"Anh làm em cảm thấy như vậy, thật đặc biệt và hạnh phúc, Younghoon." Kevin ngắt lời, nhích về phía trước. "Và ngay cả khi em không yêu bản thân mình nhiều như anh muốn, em đang dần dần học cách... Em cần anh bên cạnh anh trong khi em làm. Làm ơn, em biết em muốn cái này. Em yêu anh, hyung. "
Younghoon cúi người, chạy mũi dọc theo hàm của Kevin và cảm thấy cái rùng mình từ em. Anh để Kevin bám vào anh, những ngón tay màu đào và có thể làm bầm tím cánh tay của Younghoon vì em đang siết chặt ở đó. Younghoon ấn một nụ hôn nhẹ nhàng trên dòng hương thơm của Kevin, đôi môi kéo dài trên da trước khi anh nhấn mạnh những chiếc răng nanh dài thon vào da em.
Khi những chiếc răng nanh chìm xuống, Kevin bật ra một tiếng rên rỉ căng thẳng trong cơn đau.
Younghoon xoa lên nơi máu chảy ra, nhấn một nụ hôn xin lỗi trên vết thương. Kevin đang khóc, nhưng em đã khóc khi Younghoon hỏi em có ổn không. Younghoon hoảng hốt lau nước mắt cho em. "Không sao cả, em vui, được chứ? Chúng ta cần băng cái này, đúng không? "
Trong nhà bếp, Chanhee và Juyeon tròn mắt nhìn Younghoon lau vết thương và đặt một miếng gạc lên cổ Kevin khi em ngồi trên chiếc bàn. Chanhee, mê hoặc, hỏi, "Nó có đau không? Còn đau không?"
"Giống như bị chó cắn. (=)))))))))))))))))))) )" Kevin thừa nhận. Younghoon bĩu môi và ôm eo em, vùi mặt vào bên kia cổ Kevin, xin lỗi. Kevin chỉ cười, xoa xù tóc Younghoon. "Nhưng nó khiến mình cảm thấy tốt."
Chanhee kêu lên, thổn thức nhìn cả hai người họ.
"Đủ lâu rồi." Juyeon bình luận.
Younghoon và Kevin chia sẻ một cái nhìn, thích thú.
Phải mất đủ lâu, quả thật vậy, nhưng hai người đó có lẽ sẽ mất nhiều thời gian hơn.
"Trái tim em là của anh." Younghoon nói bằng tiếng Anh, mặc dù phát âm hơi tệ, một nụ cười trên khuôn mặt em khi họ ôm ấp trên giường của Younghoon.
"Có phải vậy không?" Kevin trả lời, trêu chọc hỏi anh. Younghoon giả vờ hờn dỗi, bĩu môi như một đứa trẻ cho đến khi Kevin ngả về phía trước và tặng anh một nụ hôn thật nồng nàn.
"Anh yêu em."
"Em cũng yêu anh, Younghoonie."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top