Chap 2: Trò chuyện



"Erm...Hôm nay thời tiết tuyệt nhỉ ngài Angeliyah."

Chết tiệt, câu nói ngu quá, một câu hỏi mô típ mà chả liên quan tới cái gì hết, sao đây không khí nó căng quá, chết thật giờ chắc cổ đang cười mình mất, sao đây...Hisoka nghĩ, chỉ muốn đập mặt vô thành xe ngựa. Chiếc xe vẫn đang đi trên con đường gập ghềnh tạo nên những tiếng lạch cạch, một không khí ngượng nghịu do chẳng ai nói câu nào. Hisoka phá vỡ bầu không khí ấy với câu hỏi của mình.

"Mà, để ý thì, hôm nay trời cũng thật đẹp..." Elida vu vơ đáp, nhìn về bầu trời, dường như đang nghĩ về điều gì khác. Cô có vẻ không để ý tới câu hỏi đầy ngượng ngùng của Hisoka cũng như cái khuôn mặt đần ra của cậu bấy giờ.

Ho một tiếng, với khuôn mặt nghiêm túc trở lại:

"Ngài Angeliyah này, tôi hỏi một câu được không vậy?"

"Được, mà ngươi cứ gọi ta là ngài Angeliyah nghe như ta già lắm ấy, gọi ta cái gì nghe đỡ hơn coi"

"Erm, vậy tôi nên bỏ từ ngài ra ạ? Angeliyah?"

"Nửa nghiêm trang nửa không, thôi gọi ta Elida đi, bạn bè ta cũng gọi ta như vậy"

"Nhưng..."

"Không nhưng nhị gì cả, ta quyết vậy rồi"

"Vậy, ngài Elida..."

"Thôi ừm vậy cũng được, thế chuyện ngươi định hỏi là gì?"

"Ngài Elida cho tôi mạn phép hỏi, ngài nghĩ sao về...Tầng Thấp, ý tôi là Lowelm?"

Đó là câu hỏi Hisoka vẫn luôn muốn gào lên trong người. Một câu hỏi cậu luôn đặt ra mỗi khi cậu nhìn những người dân nghèo khốn thành phố Lowelm, một câu hỏi cậu muốn chất vấn những tên quý tộc, những người ở Highelm nơi mà cậu nghe nói con người phung phí tiêu xài xa hoa, một nơi Lowelm thần thánh hóa như một nơi quý tộc có thể vứt tiền cho ngựa ăn vậy. Cậu luôn ghét những nơi ấy, căm ghét tình cảnh Heltmun không mảy may đụng tay tới thành phố trong nước, để mặc thành phố bị thiêu cháy, tàn phá, tan rụi đi cùng mây khói rồi lúc ấy mới vung tay đập một miếng trả chỉ với một người phụ nữ đã có thể đuổi tan một đội quân.

Suy nghĩ của cậu từ lúc ấy tới giờ vẫn trong một mớ hỗn loạn chưa được giải quyết, cậu không ưa gì Tầng trên, không ưa bất cứ ai từ nơi ấy, thế nhưng khi nghĩ lại, cậu thấy hơi hối hận khi đã hỏi Elida câu này, vì dù gì cô cũng là người đã đuổi quân thù và cho cậu cơ hội, một nơi ở mới. Cậu đang mang nợ cô ấy, sao có thể trách được? Câu hỏi này mặc dù cậu muốn dành cho "Tầng Trên" nói chung, nhưng là với những tên quý tộc phung phí tiền bạc hơn. Cậu ngập ngùng:

"ưm, xin lỗi, xin quên chuyện ấy đi-"

"Ta hiểu ý ngươi định nói gì. Vì sao kinh thành không làm gì với thành phố Lowelm, hay không có thái động gì về thành phố như vậy? Thực ra, cái này ngươi phải hiểu, kinh thành không phải không làm gì, mà là không thể làm gì. Để đi từ đây tới Lowelm cần một nửa tháng đi xe ngựa, cùng với chi phí lương thực, quân lính bố trí nơi gác và rèn luyện, chi phí tu sửa thành,... tất cả đều mức ngất ngưởng. Không chỉ vậy, Nếu như không có chúng ta, Valkyrie, số quân lính thường để chiến đấu chống lại khi có địch tấn công không bao giờ đủ để thắng được do không có viện binh hỗ trọ đến kịp và nếu như vậy khác nào gửi binh vào chỗ chết?"

Hisoka ngồi lặng. Cậu hiểu mình biết quá ít thông tin về bên ngoài thành, nên cậu không thể phản lại được câu nào, chỉ suy nghĩ, tự hỏi phải chăng thành phố Lowelm tồn tại như một cột mốc đánh dấu lãnh thổ, chỉ cắm ở đó mà không phải lau chùi, như một thành phố được số phận đặt ra là một thành phố đổ nát?

"Nhưng đó mới là chỉ là ý kiến khách quan, việc những tên quý tộc ăn chơi sa đọa, không thèm ngó ngàng gì tới thành phố ấy cũng không phải không đúng. Điều này ta không phú nhận, ta cũng không đồng tình khi chúng xác định để mặc Lowelm như vậy, chúng lấy những lý do trên trời để tránh không phải mó tay vào những việc chúng cho là 'không đáng bận tâm'. Việc ta đến trễ như vậy, ta cũng không thể làm gì được, ta rất tiếc."

Elida chống tay lên đuôi kiếm vẻ mặt nghiêm nghị nhìn thẳng vào mắt Hisoka. Với hai khuỷu tay chống vào đùi, hai bàn tay buông thóng, cậu nhìn Elida, rồi ngồi thẳng, nhìn ra ngoài, cố tìm vật gì đó sáng sủa hơn ngoài 'thời tiết thật tuyệt' để xóa bầu không khí này, chuyển sang vấn đề khác. Cậu sực nhớ

"Ngài Elida, ngài nói nếu đi xe ngựa sẽ mất những nửa tháng mới tới kinh thành?"

"À tất nhiên, nhưng chúng ta không phải chỉ đi bằng xe ngựa, chúng ta sẽ tới trạm dịch chuyển ở thành phố sắp tới."

"Trạm dịch chuyển?" Cậu ngạc nhiên hỏi

"Đúng, đó là một phát minh khá mới của chúng ta, sau khi một Valkyrie phát hiện ra khả năng ma thuật từ Valkyrie có thể di chuyển người này tới nơi khác đã được dựng sẵn...thế nào nhỉ, nó được nói như một cái gì đó nén lại rồi bắn tới bia đạn khác ấy?" Elida nghiêng đầu tự hỏi, có vẻ cô cũng không giánh về việc này lắm.

"Đi từ Lowelm tới đó mất nửa ngày thôi, vậy nên ta mới đến được thành phố Lowelm trong thời gian như vậy đó. Mặc dù cổng cần lượng sức mạnh khá lớn nhưng chỉ có thể chuyển mười người trong một lần thôi, nên không thể chuyển cả một đội quân lớn đi đâu đó được."

Ngẫm lại, cậu thấy thời gian Elida tới cũng khá hợp lý, như vậy là vài giờ nữa xe sẽ tới thành phố Kleinee - nơi có trạm dịch chuyển được lắp tại đó.

Xe ngựa dừng chân trước cổng, được vào thành có không ít các xe khác thồ hàng hóa khác nhau. Nói ngắn gọn thì thành phố Kleinee là một thành phố nhỏ chủ yếu là cầu nối giữa nhiều đường với nhau, theo đó là mặt hàng khác nhau, giống như một trung tâm nhỏ, hoặc một trạm kiểm soát mặt hàng đi từ thành phố này tới thành phố khác? Hisoka chỉ tới đây được một lần khi cậu thử bán vài con dao nhưng từ bỏ do chi phí đi lại cùng không có khách hàng quen nên dễ lỗ hơn, với lại cậu thích bán cho những người dân ở chỗ cậu hơn.

Nói chuyện với những người lính gác cổng, Elida và tùy tùng (trong đó có HIisoka) được hộ tống tới cuối thành phố, nơi tòa nhà thị chính đứng. Qua cổng lớn, đại sảnh là đến sân chính tòa nhà, nơi một chiếc vòng hình tròn bằn đá đứng trên bục nằm giữa sân, bao quanh bốn góc là bốn cây cột. Nó giống như một chiếc nhẫn cực to đặt trên cái bàn bị lộn ngược vậy.

"Xin mời ngài bước vào cổng dịch chuyển"

Mười người (8 tên lính, Elida và HIisoka) đứng trên bục đá, trước vòm đá tròn, nhìn về phía người tiếp tân đặt tay lên phiến đá khắc kí tự và lẩm nhẩm câu phép, trước khi thấy mọi thữ bỗng mở dần, và trước mặt là một cảnh tượng hoàn toàn khác.

Cậu vẫn có vẻ đang đứng trên bục đá có 4 cột, nhưng cảnh vật quanh bục đá khác với sân tòa nhà thị chính của Kleinee: phía sau cậu là cây cối rậm rạp, và trước mặt cậu là một con đường.

"Đây là đâu vậy ngài Elida?"

"Trường Valkyrie, Valkyrie Academy, hay được biết đến là nơi huấn luyện cho Valkyrie."

Phía trước mặt cậu, xa cuối con đường, là một tòa nhà khổng lồ, không phải, là một tòa lâu đài đồ sộ.

"Ta sẽ tới Hiệu trưởng báo cáo sự việc, ngươi dẫn tên này tới nơi làm việc, và báo với trưởng ở đó."

Vừa nói xong, Elida liền đi nhanh về phía cổng.

"Rõ! Nào chàng trai, đi nhanh lên"

"Ơ, sao chúng ta lại đi hướng khác vậy? Mà lại đi vòng ra sau nữa? Mà tôi ngủ ở đâu? Chỗ tôi cần làm việc gì thế?"

"Thì chỗ làm việc của chú có trong trường đâu mà hỏi lắm thế, ngài Angeliyah đã nói rồi thì đi nhanh đi, không nhanh anh thông chú giờ"

--------------------------------------------------End Chap 2----------------------------------------------


Chap này thực ra cũng thường thôi, nhưng vẫn phải ngắt vì hết mạch rồi :3 chap tới mới là sự bắt đầu chứ nhỉ :D đón xem tiếp thôi :v

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top