Chương 4 phá thân

Chương 4. Phá thân
Huyệt thịt quá mức ướt át, thực dễ dàng liền tìm được lối vào. Lối đi nhỏ hẹp, bị ngón tay thon dài của hắn căng ra, Vệ Giai Quân phát ra một tiếng "A-", cong người lên phía trước, lại nằm trở về.
Thẩm Tĩnh Châu nhìn chằm chằm đôi nhũ cầu đang đong đưa của nàng, không khỏi rút ngón tay ra, lại nhanh chóng mà cắm vào.
"A!" Vì động tác của hắn, Vệ Giai Quân lại lần nữa ưỡn ngực.
Thẩm Tĩnh Châu bế lên một chân nàng, ngón tay thon dài không ngừng thọc vào hoa huyệt, thọc một lần ngực nàng liền lắc một lần, tạo nên làn sóng ngực trắng bóng, đầu ngực kia càng thêm đỏ tươi.
Thấy nàng đã thích ứng một ngón tay, liền thêm hai ngón, sau đó ba ngón.
Ba ngón tay cắm vào, Vệ Giai Quân nắm chặt chiếu dưới thân, đôi mắt rưng rưng nước mắt. Không được, quá căng, khó chịu quá , ô ô... "Phốc! Phốc!" Đây là tiếng hoa dịch ma sát cùng ngón tay cắm huyệt.
"Ân ~ ân ~ a ~ a ~ không cần! Ô ô..." Đây là âm thanh kháng cự lại rên rỉ yêu kiều của nàng.
Phòng thiền thanh tịnh thường ngày, vì một màn dâm mĩ này, có vẻ trở nên sa đọa vô cùng.
Tứ hoàng tử hô hấp dồn dập, hận không thể lấy thân thay thế. Chết tiệt! Mỹ nhân đều đã ướt thành như vậy, còn không lấy ra côn thịt hung hăng thao nàng?!
Thẩm Tĩnh Châu lại một chút cũng không vội, một chân nàng bị hắn đè nặng, một chân khiêng ở trên vai hắn, chẳng sợ đã nhịn đến mức đôi mắt đỏ ngầu, ba ngón tay có quy luật ra ra vào vào, chậm rãi khuếch trương vách trong mềm mại của nàng.
Còn nhớ rõ lần đầu tiên, cũng là tình hình như vậy, khi đó hắn bị dược vật khống chế hoàn toàn, khiến cho nàng bị thương. Lúc này đây, hắn nhất định phải cho nàng lần đầu tiên hoàn mĩ nhất.
Tí tách.
Cả người hư không, hoa dịch theo rãnh mông chảy xuống, đọng ở trên chiếu.
Âm thanh Vệ Giai Quân thay đổi, lúc đầu cảm thấy thẹn thùng kinh hoảng, chậm rãi biến mất , nàng bắt đầu nâng mông, hướng về ngón tay hắn di chuyển. Đôi mắt trở nên mê mang, giống như bị bởi che một tầng hơi nước, thanh âm càng suyễn đến mức có thể chảy ra nước.
Chính là hiện tại!
Thẩm Tĩnh Châu đột nhiên dừng lại.
Rút khỏi ngón tay giữa hai chân, Vệ Giai Quân lập tức cảm thấy hoa huyệt trở nên hư không, toàn thân nàng phiếm hồng, ở trên chiếu cọ xát, phát ra tiếng kêu nửa khóc thút thít nửa rên rỉ, tựa hồ đang cầu xin nam nhân đem ngón tay cắm lại.
Thật là khó chịu, vì cái gì khó chịu như vậy? Chỉ cần một chút nữa thôi, một chút nữa là được ... Nàng không biết, Thẩm Tĩnh Châu chính là đang cố ý. Chỉ cần tiếp tục thêm chút nữa, nàng có thể tiếp tục lên cao trào, hưởng thụ tư vị cực lạc mĩ diệu vô cùng kia. Nhưng hắn cứ như vậy mà ngăn nàng cao trào chỉ còn cách một bước.
Tứ hoàng tử không khỏi vỗ về long căn đã nóng bỏng bên hông. Mẹ nó, Thẩm Tĩnh Châu ngốc sao? Không thấy mỹ nhân đã bị chơi đến mất khống chế, đang cầu hoan hắn sao? Nếu ta là hắn, liền... Thẩm Tĩnh Châu đương nhiên biết. Hắn ngồi quỳ lên, đem áo trong trên người cởi bỏ, lộ ra thân hình rắn chắc từng khối cơ bắp, sau đó kéo quần xuống. Eo thon chắc , mông hẹp, đùi tinh tráng. Phảng phất như thân thể này tiềm tàng lực lượng vô tận. Khiến người ta giật mình nhất chính là vật dưới háng, lúc này đã cứng rắn thẳng tắp mà căng cứng, côn thịt màu sắc nhạt, kích cỡ lại rất kinh người. So với nam nhân bình thường dài hơn một đoạn, lớn hơn một vòng, phần đầu hơi cong, sát khí nóng hôi hổi, cực kì thích hợp đùa nghịch nữ nhân.
Tứ hoàng tử há miệng thở dốc, lòng thầm ghen ghét. Tên Thẩm Tĩnh Châu này, vốn liếng thật đúng là tốt, vật này còn lớn hơn cả hắn.
Đến lúc này, vốn là chịu ảnh hưởng của dược vật, Thẩm Tĩnh Châu cũng kìm nén không được, hắn thô lỗ nắm lấy mông Vệ Giai Quân, kéo về phía mình. Sau đó tận lực đem nàng nhấc lên, đùi tách ra đến mức tận cùng, tận lực đem hoa môi kéo ra.
"Ô ô..." Vệ Giai Quân đáng thương khóc lóc, nàng cũng không biết chính mình muốn cái gì. Thẩm Tĩnh Châu quá dọa người, hắn lúc không mặc quần áo, một chút cũng không giống vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, phong hoa cao quý, ngược lại giống một con dã thú. Hắn lớn lên cao to, cơ bắp còn rắn chắc như vậy, đừng nói nàng hiện tại cả người không chút sức lực, cho dù có sức lực, căn bản cũng đẩy không nổi hắn... Nhưng là, huyệt thịt bị đùa bỡn thật sự hoàn toàn hư không, nàng lại khát cầu hắn có thể giống như lúc trước, vói vào không ngừng trêu đùa... Thẩm Tĩnh Châu nhấp môi, ánh mắt nặng nề mà nhìn chằm chằm đoá hoa bí ẩn đang run rẩy liên tục giữa hai chân nàng, huyệt khẩu bất mãn mấp máy, gấp không chờ nổi nghĩ muốn ngậm lấy cái gì. Huyệt thịt nàng có bao nhiêu non mềm, hắn rất rõ ràng, với vật thô to kia của mình, nếu là không chơi nàng ướt thành như vậy, nói không chừng sẽ xé rách, giống như lần đó... Cho nên, kể cả khi Vệ Giai Quân đã bị chơi đến mức hoa dịch tràn lan, hắn vẫn thật cẩn thận đem hai chân nàng tách mở, dùng đầu gối mình ngăn chặn, dùng ngón tay lớn nhất bẻ ra nộn huyệt của nàng.
"A a a..." Vệ Giai Quân đang ở thời điểm cực độ hư không, dù chỉ là bị hắn chạm nhẹ, cũng mang đến khoái cảm làm nàng run run.
Nàng không thấy được cự vật giữa háng Thẩm Tĩnh Châu, chỉ là khát vọng bản năng có thứ gì có thể cắm vào giúp nàng xoa xoa...Thẩm Tĩnh Châu một tay vạch ra huyệt nàng, một tay đỡ lấy côn thịt chính mình, đem quy đầu để trước huyệt khẩu nàng.
Bị nhục côn nóng bỏng của hắn truyền nhiệt, Vệ Giai Quân run run, không tự chủ được tiết ra hoa dịch.
Chút hoa dịch từ huyệt trào ra, phun ở trên nhục côn, ướt đẫm.
Thẩm Tĩnh Châu không nghĩ tới nàng là xử nữ mà cũng mẫn cảm như vậy, nghe thấy hương vị dâm dịch thơm ngọt lại mang theo sự kích thích độc đáo, tức khắc lửa dục bùng cháy mạnh, theo dâm dịch ướt át đẩy đi vào.
Long đầu thuận lợi đi vào, chỉ là mới vừa đi vào một đoạn liền gặp chướng ngại. Vách trong của nàng kịch liệt co rút lại, cắn hắn chặt muốn chết.
"Thả lỏng!" Thẩm Tĩnh Châu một tay ấn nàng nhụy hoa nàng, một tay mò qua đi xoa véo đôi nhũ cầu đang đong đưa. Trong lòng hung hăng nghĩ, hoảng, ngươi còn dám hoảng! Có phải muốn khiến ta véo đứt?!
Cặp vú trước ngực bị đối đãi thô lỗ, nhụy hoa mẫn cảm lại bị ấn thật mạnh, bụng nhỏ của Vệ Giai Quân lúc thắt lại lúc thả lỏng, Thẩm Tĩnh Châu nhân cơ hội tiến quân thần tốc, một lần chọc phá tầng màng kia.
"A!" Vệ Giai Quân kêu một tiếng thảm thiết, lần thứ hai kẹp chặt mầm tai hoạ kia của hắn, không cho hắn lại đi vào, máu tươi từ cửa huyệt tràn ra tới.
Hắn mới chỉ đi vào một nửa, thấy nàng đau đến phát khóc, không đành lòng lại tiếp tục, liền cúi xuống đi hôn cái miệng nhỏ bị nàng cắn trắng bệch.
Tứ hoàng tử đứng ngoài cửa sổ, nhìn thấy rõ ràng Thẩm Tĩnh Châu còn lộ một mảng lớn côn thịt ở bên ngoài, lại không thừa thắng xông lên, ngược lại triền miên hôn môi nàng, không khỏi vừa bực vừa gấp.
Cái tên Thẩm Tĩnh Châu này, lúc này còn bày ra dáng vẻ quân tử phong độ làm gì? Nên thi triển công phu, cắm xuống thật mạnh, sau đó hung hăng thúc nàng. Thân thể mẫn cảm thành như vậy, cho dù thống khổ trong chốc lát, thúc cho vài cái liền sẽ thấy lạc thú, đến lúc đó chỉ sợ quấn lấy hắn muốn hắn lại dùng lực chút.
Mặc kệ Tứ hoàng tử nghĩ như thế nào, trong phòng không khí càng ngày càng nóng lên.
Cái miệng nhỏ bị Thẩm Tĩnh Châu ngậm hôn, quanh thân tràn đầy hơi thở hắn, Vệ Giai Quân dần dần thả lỏng lại, bộ ngực bị hắn xoa nắn trở nên căng tròn, nhụy hoa cùng hoa châu bị lông tóc thô cứng rậm rạp giữa háng hắn cọ qua, khoái cảm vừa mới mất đi lại tràn về thân thể của nàng.
"Hừ..."
Nghe nàng hừ một tiếng mềm mại, kẹp hắn vách trong mềm xốp kẹp chặt hắn, Thẩm Tĩnh Châu sao có thể buông tha cơ hội này? Lập tức đong đưa phần eo, thúc về phía trước.
"A!" Vệ Giai Quân la lên một tiếng. Một tiếng này tuy rằng có kinh hoảng, nhưng không có thống khổ như vậy.
Liền thấy nửa thanh mầm tai hoạ dư lại vừa rồi, toàn bộ cắm đi vào, bụng nhỏ bằng phẳng của nàng, tức khắc nhô lên.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top