Chương 3 tuyệt sắc vưu vật

Chương 3. Tuyệt sắc vưu vật
Đùi ngọc non trơn, vừa thẳng vừa trắng, sờ lên giống khối đậu hũ non.
Hắn lưu luyến không thôi, đặt lên trên vai cẩn thận thưởng thức.
Lúc này tư thế hai người dâm mĩ cực kỳ. Vệ Giai Quân nằm ở trên chiếu, vạt áo thân trên bị xé rách, lộ ra đôi nhũ cầu trắng tuyết, đai lưng vẫn thắt chỉnh tề, nhưng váy lại bị xốc đến eo, hai đùi ngọc trơn bóng oánh nhuận tách ra đặt trên đôi vai rộng lớn của hắn, nơi bí mật phía dưới nhìn không sót gì...
Mà Thẩm Tĩnh Châu, áo ngoài hắn không biết ném đi nơi nào, trung y kéo ra một nửa, lộ ra bờ ngực cường tráng.
Sờ soạng hồi lâu, Thẩm Tĩnh Châu còn cảm thấy không đủ, nắm mắt cá chân nàng, hôn từng chút từ bắp chân hôn lên.
Đẹp đến như vậy, mất hồn đến như vậy, đời trước hắn thế nào lại đem nàng bỏ quên mười năm? Hắn bỏ lỡ quá nhiều!
"Không, không..." Vệ Giai Quân đầu óc nhũn thành một đoàn, căn bản không biết chính mình suy nghĩ cái gì, chỉ là trong miệng còn lẩm bẩm cự tuyệt.
Cẳng chân mảnh dài, cặp đùi oánh nhuận, đều để lại dấu hôn của hắn, cuối cùng tới háng, nơi bí mật nhất của nàng.
Hộ khẩu hồng phấn, gắt gao mà mấp máy, khép kín ở bên nhau, nhìn không tới đường đi mất hồn kia.
Thẩm Tĩnh Châu đem đùi nàng tách ra, hướng hai bên dùng sức nhấn một cái.
"A!" Vệ Giai Quân bị bất ngờ, khẽ kêu ra tiếng.
Hắn làm như vậy, hai mảnh hoa môi bảo vệ nơi riêng tư, rốt cuộc bị kéo ra một ít, lộ cánh hoa bên trong đỏ bừng, cùng một chút nhụy hoa non mềm.
Nhìn đến cảnh đẹp này, Thẩm Tĩnh Châu hô hấp trở nên trầm trọng, quỳ gối giữa hai chân nàng, cúi xuống hôn chính diện hộ khẩu của nàng, thật cẩn thận mà vươn tay, một bên thâm nhập hoa môi, một bên đem chân bẻ ra.
Hô hấp như lửa nóng, phụt lên trên nhụy hoa non mềm của nàng, Vệ Giai Quân không thoải mái mà vặn vẹo, muốn giãy giụa bò ra.
Nhưng nàng một chút sức lực cũng không có, làm như vậy chỉ càng khiến nhụy hoa run rẩy kịch liệt mà thôi.
Dưới sự kích thích của hơi thở nam tính, sâu trong hoa huyệt tiết ra mật dịch thơm ngọt, chậm rãi chảy ra tới.
"A..." Nàng thấp giọng rên rỉ, thanh âm yêu kiều mềm mại, càng thêm kích thích nam nhân trên người.
Thẩm Tĩnh Châu không chút do dự, cúi đầu hôn xuống. Môi mở ra, ngậm lấy nhụy hoa đỏ bừng, đầu lưỡi thô ráp, càn quấy liếm láp hút ngậm , còn phát ra âm thanh tấm tắc.
Vệ Giai Quân trừng mắt, miệng nhỏ hồng nhuận giương lên, không thể nào tin. Hắn đang làm gì? Hắn sao lại có thể hôn nơi đó? Không, kể cả kiếp trước lúc xuất giá xem qua xuân cung đồ, cũng không có tư thế hoang đường như vậy!
Nhưng, khoái cảm theo bản năng rất nhanh đã triệt tiêu lí trí của nàng. Đối với một xử nữ chưa từng cùng nam nhân làm bất cứ hành vi thân mật nào, đột nhiên bị một nam nhân ấn ở trên giường làm mọi trò dâm loạn, còn hôn địa phương riêng tư nhất kia, kích thích quá lớn.
Loại này kích thích lập tức xông lên đại não nàng, thân thể không chịu khống chế mà co giật, sóng tình mãnh liệt từ trong thân thể trào dâng, mỗi một lỗ chân lông đều bị kích thích đến hưng phấn mà run rẩy, thân thể thành thật mà tiết ra lượng lớn hoa dịch, lập tức phun ra.
_____________________
Một bên khác, tiệc rượu đã đến hồi kết thúc, người vui vẻ đủ trở về, người chưa thấy đủ ôm kĩ nữ vào sương phòng tiếp tục hành lạc.
Tứ hoàng tử chơi đùa một hồi, mười phần thoả mãn, dạo tới dạo lui, đi đến bên ngoài sương phòng, vừa lúc thấy tùy hầu cong eo ghé vào cửa sổ, nín thở không chớp mắt mà nhìn.
Hắn liền hỏi: "Nhìn cái gì thế?"
Tùy hầu hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống: "Tiểu nhân đáng chết! Không phát hiện điện hạ tới."
Tứ hoàng tử phất phất tay, chẳng hề để ý: "Bên trong thế nào?"
Tùy hầu lộ ra thần sắc ái muội: "Đang hành sự."
"Hử?" Tứ hoàng tử cảm thấy hứng thú, không biết một kẻ đứng đắn lạnh băng như Thẩm Tĩnh Châu, làm tình với nữ nhân sẽ có bộ dáng gì? Hẳn sẽ không nề nếp như vậy đi?
"Tránh ra!" Một chân đá văng tuỳ hầu, Tứ hoàng tử chiếm chỗ nhòm vào.
Vừa dán mắt vào lỗ thủng cửa sổ giấy, liền nhìn đến thân thể mĩ nữ yêu kiều đang nằm trong phòng thiền, một thân da thịt trắng tuyết lấp ló, bởi vì chỉ cởi một nửa, cổ áo xanh đậm gắt gao quấn chặt dưới ngực, càng làm bộ ngực thêm căng tròn, hai trái dâu kia hồng đến gãi đúng chỗ ngứa, thật khiến người ta đỏ mắt thèm thuồng.
Đúng lúc này, Thẩm Tĩnh Châu đem hai chân nàng tách ra, cúi đầu hôn xuống.
Tứ hoàng tử đầu tiên là bị cặp đùi ngọc tuyết trắng làm cho hoa mắt, ngay sau đó nhìn thấy Thẩm Tĩnh Châu cúi người liếm láp giữa hai chân nàng, kinh ngạc mà trợn tròn đôi mắt. Thầm nghĩ, Thẩm Tĩnh Châu ngươi thật giỏi, không phải thích bày ra dáng vẻ nghiêm trang cấm dục sao? Cự nhiên có thể liếm huyệt nữ nhân!
Trong lòng nghĩ như vậy, thân thể vì nhìn một màn kích thích này, dâng lên một cảm giác khô nóng.
Tứ hoàng tử muốn lấy chạy người, lại tiếp tục xem, hắn đại khái nghĩ muốn ? một hồi. Nhưng sự việc phát sinh ngay sau đó, làm hắn thế nào đều không dịch nổi bước chân.
Liền thấy thiếu nữ này, phát ra một tiếng ngắn ngủi, đôi mắt ướt nước trợn trừng, dường như đã chịu kinh hách, tiếp theo ánh mắt hoàn toàn mất đi tiêu cự, cả người co rút lên, mông nhỏ lắc qua lắc lại, giống muốn tránh thoát Thẩm Tĩnh Châu liếm láp, lại giống như đang đón ý nói hùa hắn.
Nàng phát ra âm thanh đứt quãng như khóc,  miệng nhỏ hồng phấn giương lên, hơi thở dồn dập, giống con cá nhỏ đang mắc cạn trên bờ, nước mắt từ khóe mắt trượt xuống, không biết là bởi vì kích thích hay là cảm thấy thẹn.
Sau đó thân thể nàng cứng còng, đóa hoa bị liếm láp đột nhiên phun ra lượng lớn thủy dịch, bắn đầy mặt Thẩm Tĩnh Châu.
Mẹ nó! Tứ hoàng tử trong lòng mắng một câu thô lỗ, sớm biết rằng nữ nhân này chẳng những có dung mạo tuyệt sắc, trên giường lại là một cái vưu vật mẫn cảm như vậy, cho dù phiền toái hắn cũng lưu lại cho chính mình hưởng dụng! Hiện tại lại để Thẩm Tĩnh Châu chiếm tiện nghi!
Thân thể quá đẹp, lại mẫn cảm như vậy, phản ứng vừa tồi... Dù hắn là hoàng tử cao quý, cũng nguyện ý vì nàng liếm âm hộ...
"Điện hạ..." Tùy hầu thật cẩn thận gọi.
Tứ hoàng tử vẫy vẫy tay như đuổi ruồi bọ: "Câm miệng!" Hắn đã không dời mắt được.
Thẩm Tĩnh Châu lau mặt, mười phần thỏa mãn. Thế nào? Hắn vẫn có thể khiến nàng dục tiên dục tử, trong thời gian ngắn ngủi, đã khiến nàng cao trào một hồi.
Vệ Giai Quân nằm ở trên chiếu, cả người như mất hồn, dư vị cao trào còn quanh quẩn trong trong thân thể nàng, khoái cảm xưa nay chưa từng có làm toàn bộ đầu óc nàng trở lên mơ hồ.
Nhìn đến nàng giữa hai chân tùy ý giàn giụa hoa dịch, tích táp rỏ xuống chiếu, Thẩm Tĩnh Châu một lần nữa cúi xuống hôn, một chút mà liếm hết.
Vệ Giai Quân vừa mới bị hắn liếm đến cao trào, nhụy hoa vừa mảnh mai vừa mẫn cảm, bị hắn chạm vào một chút liền run một chút, hoa dịch từng giọt không ngừng chảy ra.
Thẩm Tĩnh Châu mất hồi lâu, mới rửa sạch xong hoa tâm của nàng, duỗi bàn tay dính hoa dịch dư lại, sờ soạng cửa hoa huyệt.
Hoa huyệt chưa từng bị xâm nhập, chặt chẽ khép kín, nhưng bởi vì vừa mới trải qua cao trào, tràn trề hoa dịch thơm ngọt, thực dễ dàng đi vào.
Thẩm Tĩnh Châu đào đào, móc ra đống lớn hoa dịch, dính đầy tay.
Vệ Giai Quân chịu kích thích, "Ân" một tiếng, dường như muốn thoát khỏi hắn.
Thẩm Tĩnh Châu thấp giọng: "Nước cũng thật nhiều..." Nói, đem ngón tay dính đầy hoa dịch thăm dò đi vào.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top