Ghen?
Nhưng suy đi tính lại thì cái ý nghĩ đấy cũng hay ho mà, chẳng qua tên Jeong mặt lạnh này chắc sẽ không dám tặng nó cho tiền bối đâu, tính cách của cậu rõ ràng là vậy.
Đang ngồi nhai miếng kẹo cao su thì lại nghe tiếng chuông điện thoại, cậu cầm lên xem thì 4 5 tin nhắn mới nhảy liên tục làm cậu khó hiểu, nhìn vào đoạn chat thì thấy "10A3". Hiểu rồi, là group lớp chứ gì, chắc Minseok đã thêm cậu vào, Jihoon nhấn mở, hàng loạt mấy tin nhắn gửi đi rất nhiều, trông xôm lắm, Jihoon bình thản đọc hết lượt này tới lượt khác mà không nhắn một lời nào, như gián điệp ấy. Minseok nhắn rất nhiều, cậu ta có thể dễ dàng hòa nhập vào bầu không khí của mọi người, nhưng khác với chiến thần ngoại giao ấy, Jihoon thì không, cậu hầu hết giỏi tất cả mọi thứ, chỉ có mấy thứ giao tiếp xã hội là chịu, sao biết được, cơ địa khuôn mặt cọc cằn từ thuở bé cộng với sự ít nói bẩm sinh thì...như vậy thì công nhận nó khó thật. Chủ đề cuộc hội thoại trong nhóm lớp kia nói về chuyện bầu lớp trưởng, thầy Song chủ nhiệm đã nói trong buổi sinh hoạt lớp hôm nay, nhưng vẫn chưa quyết định được nên bây giờ mới lôi chuyện này ra. Hơn 80% mọi người chọn Kim Suyeon làm lớp trưởng, nhiều như vậy cũng không khó hiểu là bao, cậu ấy học giỏi, cao ráo đẹp trai, nhà lại có điều kiện, hơn nữa bản thân cậu ấy cũng có nhiều năm làm lớp trưởng nữa rồi nên chức vụ này sẽ thuộc về cậu Kim thôi. Nhưng cuộc trò chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, mọi người vẫn tranh thủ nói siêu nhiều, làm lag cả điện thoại luôn cơ, Minseokie cứ spam mấy cái meme hoài không chán, Jihoon vô cảm đọc xong một lúc thì vứt máy xuống giường, cậu đứng dậy soạn sách vở để mai đi học, ngày mai chỉ học có 3 môn nên cũng được về sớm, nhà Jeong thiếu cũng khá gần trường nên không sao, nhưng mà cậu khá lười đi bộ tới trường mặc dù khoảng cách khá ít, nhà cũng có tài xế riêng cơ mà cậu cũng không thích, cái tính nết đúng là kỳ cục, cậu muốn đi bộ, nhưng với khoảng cách gần gần thôi ấy, chứ như này thì công nhận là lười bỏ bà ra thật. À mà đúng rồi, nghe các tiền bối và mấy cái mồm trong trường có bảo trường của Jihoon có ký túc xá mà! Ha, Jihoon nghĩ tới đây mà chợt vui vẻ hẳn, nếu thật sự là vậy thì có thể ở kí túc thay nhà rồi. Nhưng để chắc chắn hơn thì ngày mai cứ tới hỏi thêm Minseok thôi.
Jihoon nhìn chăm chú vào cây xương rồng nhỏ đặt ngay ngắn cạnh cửa sổ một hồi rồi mới tắt đèn đi ngủ mặc cho mới 9 giờ, mấy năm trước phải 11 đến 12 giờ cậu mới ngủ cơ nhưng bây giờ cậu nhận ra rằng như thế rất có hại cho sức khỏe và cậu cũng yêu bản thân mình lắm nên dẹp cái vụ đó từ hơn 5 tháng trước rồi.
Sáng hôm sau, chuông báo thức kêu lên inh ỏi cả căn phòng ảm đảm của cậu chủ Jeong, Jihoon vẫn nhắm mắt một lúc rồi tắt chuông báo luôn, điếc tai thật sự. Như thường lệ cậu vệ sinh cá nhân mặc đồ, tiếp theo xuống nhà ăn sáng, mẹ Jeong đã dậy từ sớm, người giúp việc đã tới đông đủ, phần đa mọi người đều rất bất ngờ với sự xuất hiện của mẹ Jihoon nhưng nhanh chóng ổn định lại ngay. Bữa sáng vẫn là do ông Park đảm nhiệm, đó chính là cháo. Lý do ông chọn món này cho bữa sáng là vì nó dễ tiêu hóa, cũng có nhiều hương vị khác nhau và đương nhiên rồi, đi kèm với cháo là kim chi, nghe có vẻ ngược đời khi ăn kim chi với cháo, đặc biệt nếu bạn muốn cho dạ dày của mình được nghỉ ngơi sau những món ăn có vị nồng. Người Hàn Quốc vốn coi kim chi đỏ và hơi cay là điều kỳ diệu tạo nên cảm giác ngon miệng. Một bát cháo gạo Hàn Quốc với rau và thịt trắng, món ăn hoàn hảo để bắt đầu ngày mới.
"Tôi ăn xong rồi, mọi người dọn dẹp giúp tôi nhé".
Jihoon thoáng chốc đã ăn sạch bát cháo trắng rồi nói với người làm, mẹ Jeong cũng đang thưởng thức mà chợt bất ngờ khi cậu nói xong, bà bảo:
"Lớn hơn ai mà xưng tôi, xưng cháu đi".
Ồ? Mẹ Jeong bất ngờ là vì chuyện này hả, mà cũng đúng thôi, ngoài bà Lee quản gia và ông Park ra thì cậu luôn miệng xưng tôi - mọi người, đa số người làm trong nhà đều lớn hơn Jihoon nhưng không ai ý kiến gì về cách nói chuyện của cậu ấy, tất cả chỉ bận tâm đến công việc của mình mà thôi.
"Gì chứ, trước đây đều như vậy mà".
Jihoon lười nhác nói, trên tay cầm thêm gói bánh quy ăn tráng miệng, sao mẹ hay bắt bẻ cậu thế?
"Nói năng với người lớn cho đàng hoàng vào, con bé tuổi nhất cả cái nhà này đấy, còn xưng hô kiểu vậy ta khẽ răng con bây giờ, lo mà bỏ đi".
Mẹ Jeong có chút cáu, thằng con trời đánh này...
"Vâng vâng mẹ thắng, con đi học luôn đây".
Jihoon không cãi nhau với mẹ nữa, cậu xách cặp đi nhanh ra khỏi nhà, mới sáng ra đã combat võ mồm với bà Jeong làm cậu hơi mệt mỏi, nay Minseok không tới rủ đi Jihoon cùng, chắc là lại ngủ quên rồi, cậu rút điện thoại và cái tai nghe dạng dây ra cắm vào ổ cắm máy tiếp đến bật nhạc lên nghe, cậu chỉ nghe đi nghe lại vài bài thôi, không phải là cậu lười mà là vì giai điệu của chúng rất bắt tai, hầu như khá khó để tìm ra cái tương tự, ê mà nhìn kìa, mới đi được một đoạn mà Jihoon trông thấy một loài vật siêu đáng yêu, hehe đó là mèo con đấy, không những một mà là ba con lận, là anh em với nhau hay là vừa kết bạn thế nhỉ? Thôi thôi không nghĩ nữa đâu, còn 15 phút nữa là vào lớp nên di chuyển nhanh nhanh đi, Jihoon đảo mắt nhìn sinh vật kia một lần nữa mà cắm đầu đi mất.
Đi tầm 10 phút nữa thì cậu đã tới trường, cậu cất tai nghe vào túi áo, trông mọi thứ vẫn rất náo nhiệt như hôm qua vậy, cơ mà chuyện gì thế? Mọi người tập trung lại một chỗ làm gì thế kia? Jihoon bước từ từ lại gần đám đông, trời, ra chỉ là đang xem thông tin cá nhân của khối 12 vừa ra trường, sao chữa gỡ đi nhỉ. Mà thôi, dù sao cũng không phải việc của cậu, thật tốn thời gian. Jeong thiếu mệt mỏi thở dài, không biết giờ này đàn anh Sanghyeok đã tới chưa nữa.
"Ê Jihoon! Đằng này!"
Bỗng có tiếng gọi tên cậu từ xa, cậu quay lại nhìn vào nới phát ra giọng nói ấy, nhìn lại thì chính là Minseokie, cậu ta giờ này cũng mới tới, đầu tóc hơi lộn xộn, quần áo cũng chẳng được gọn gàng cho lắm, chắc mới ngủ dậy trễ giờ nên mới hấp ta hấp tấp không chỉnh chu cho gọn gàng chứ gì.
"Đầu mày...như tổ quạ ấy".
Jihoon không nhịn được mà trêu chọc, cơ mà cũng không phải trêu đâu, đấy là sự thật mà, không biết nó còn có được chải hay không nữa kìa.
Nhìn Minseok lúc này có hơi hoảng pha tí ngượng ngùng, đang giữa sân trường mà để nhiều người thấy được bộ dạng này thì thật là...
"A, điên thật đấy, vậy mày lên lớp trước đi, tao vào phòng vệ sinh đã".
Nói xong Min nhỏ hối hả chạy đi thật nhanh bỏ lại Jihoon ở đấy, Jihoon cũng không nói gì tiếp mà đi lên phòng học luôn. Trong lớp hầu như đã tập trung đầy đủ, số ít mọi người đang trực vệ sinh, vì cái chiều cao khủng bố của Jihoon nên cậu được xếp ngồi ở bàn cuối cạnh cửa sổ, Minseok thì ngồi trên cùng. Cậu bỏ valo xuống ghế, một mình im lặng không nói gì ra ngoài ban công đứng hóng gió xíu, chẳng biết Sanghyeok đã tới trường chưa nữa, mà là học sinh gương mẫu như thế thì giờ này e là đã ngồi ngoan ngoãn trong lớp rồi. Ha, nhìn khung cảnh bên dưới náo nhiệt chưa kìa, ai cũng mang tâm trạng vui vẻ chạy nhảy quanh sân trông nhoi nhoi cực, hôm nay là thứ 3 theo quy định tất cả học sinh phải mặc đồng phục trắng, Jihoon cao đến vậy mang sơ mi trắng còn sơ vin vào một cách gọn gàng, tóc tai chải chuốt đẹp trai thế đương nhiên sẽ rất thu hút sự chú ý cho mà xem, cậu vốn đã đẹp rồi làm như này còn...
"Hehe ông đã trở lại rồi đây".
Tiếng đế giày cộp cộp tới gần Jeong thiếu, giọng nói nhanh nhảu trên tay thì xách cái cặp, Jihoon vừa nghe phát đã biết là ai, ờ là Minseok đấy, nhìn quả đầu rồi tổng thể trông đỡ hơn cái bộ dạng xấu xí tới thảm thương hơn ban nãy nhiều.
Jeong Jihoon không trả lời Min bé nhỏ mà anh chỉ liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay, còn 2 phút nữa là vào học rồi, nên vào lớp thôi.
"Chậc, lại là cái nết đáng ghét ấy". Minseok quá quen với cái tính cách đó của Jihoon rồi, đúng là ngao ngán thật đấy, nhìn anh bạn thân thiết của mình từng bước đi vào phòng học rồi cậu cũng lẽo đẽo theo sau luôn, một kẻ hơn m8 một người chỉ vỏn vẹn m7 đi với nhau xem có khác gì bố con không kìa.
"Minseok! Cậu tới rồi à? Ồ Jihoon cũng đi cùng này, chào hai người nhá".
Lớp trưởng Kim Suyeon thấy đôi bạn trẻ đi vào liền tới chào hỏi, Jihoon vẫn im lặng chỉ gật đầu một cái rồi về chỗ ngồi, Min nhỏ thì vẫn tranh thủ tám chuyện với cậu bạn đó một xíu.
"Suyeon đấy à, xin chào~".
Minseok nói xong câu đấy vẫn còn thêm vào một câu đằng sau:
"Trời ạ cái tên nhạt nhẽo Jihoon đó nên trả lời với người ta một câu đi chứ, bất lịch sự quá đấy!".
Lớp trưởng đẹp trai nghe xong cũng bật cười nhưng chỉ nhẹ nhàng đáp lại:
"Haha không đúng đâu, lúc nãy cậu ấy có gật đầu rồi mà, chắc do cậu không thấy ấy. Vả lại tính cách Jihoon vốn đã như vậy, chúng ta cứ cư xử bình thường với nhau là được rồi".
Minseok thầm cảm thán, rốt cuộc cậu chàng này có thể nghĩ đẹp tới mức như vậy cho Jihoon luôn ấy hả, đúng là người tốt có khác.
"Ừm...cậu để ý ai trong trường ta không?".
Để duy trì thêm cuộc trò chuyện mà Min mới nói như thế cơ mà trông Suyeon có vẻ hơi khó hiểu thì phải, thấy vậy Minseok vội vàng giải thích:
"Kiểu như là, cậu có bị thu hút bởi ai đó không ấy, ví dụ như chị hội trưởng chẳng hạn?"
"À thế sao, hmm cũng có một người làm tớ khá tò mò đôi chút...".
Chàng Kim thật thà trả lời, xem ra có chuyện để hóng rồi.
"Wa, ai thế?".
Kang Minseok không giấu nổi sự nhiều chuyện nữa mà hỏi thẳng luôn, cái tên không biết phép tắc này...
"Ừm...một đàn anh". Cậu nói tiếp:
"Là tiền bối Sanghyeok".
"Anh Sanghyeok!?".
Cái đéo gì vậy, Min nhỏ trợn mắt nói to làm tất cả mọi người trong lớp giật mình, cậu nhìn người trước mặt rồi lại quay phắt xuống nhìn Jihoon, hai cái người này...bị thu hút bởi tiền bối Lee tới vậy luôn sao?
Jihoon nghe Minseok nói đến tiền bối mà trong lòng anh mang cảm giác có chút kì lạ và tò mò, giống như... ghen, nhìn lớp trưởng còn đang đỏ mặt ngại ngùng nữa, cái gì mà lôi cả đàn anh yêu dấu của cậu vào cuộc nói chuyện đó luôn vậy.
"Sao đấy? Tiền bối Lee làm sao à?".
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top