part 1

"...bởi vì tôi là người đã bỏ đi, phải không? ai cũng nghĩ rằng tôi phải trông vui vẻ hơn, bởi nếu không thì tôi chẳng khác gì một kẻ đáng thương hại?"

kiyoomi nói thế trong buổi phỏng vấn. gã giờ đã 36 tuổi và vừa giải nghệ. khá chắc là mọi người sẽ nghĩ rằng gã đang nói về msby.

nhưng gã cũng đang nói về atsumu.

đây là buổi phỏng vấn đầu tiên của gã ở nhật bản, sau khi chuyển đến sống ở pháp 13 năm trước.

sau năm năm chơi cho pháp, gã quyết định nộp đơn đăng ký công dân để nhập tịch. vài năm sau đó thì chơi cho olympics với tư cách là vận động viên của pháp.

gã đã rời msby.

và cả atsumu.

"cậu có hối hận điều gì không?" tên phóng viên hỏi lần nữa

khóe môi kiyoomi cong lên một chút, gã cố tìm một vị trí ngồi thoải mái trên sofa để giấu đi sự lo lắng đang dần bén lửa.

đây là một cuộc phỏng vấn truyền hình, gã phải trông điềm đạm nhất có thể.

"...đương nhiên là tôi có." gã bình tĩnh đáp,

"tôi bây giờ đã 36 rồi, có khá nhiều thứ tôi ước mình đã làm khác đi."

"việc rời đi có phải là một trong những thứ đó không?" tên phóng viên hỏi nhưng không có ý bất kính. kiyoomi đã đồng ý thực hiện buổi phỏng vấn này, gã biết những câu hỏi thế này sẽ được đặt ra

"...tôi không hối hận về việc đó" gã bắt đầu nói.

"...thứ làm tôi tiếc nuối là...khoảng cách những quyết định của tôi mang lại giữa tôi, và những người tôi quý trọng."

nói ra điều này chưa bao giờ dễ dàng—và kiyoomi chưa từng nói điều này với ai khác. trong suốt 13 năm.

về những cảm xúc của gã. và cách mọi chuyện đã thực sự xảy ra.

"vậy nếu cậu có thể quay ngược thời gian, cậu có làm điều gì khác không?"

kiyoomi lấy một hơi dài. gã biết sẽ có những thứ như thế này, gã biết mình có thể trả lời được câu này, lo liệu được cảm xúc của chính mình là việc gã có thể làm.

"...chà, tôi vẫn sẽ rời đi." kiyoomi đáp, "...nhưng tôi mong rằng tôi có thể hoàn thành vài lời hứa, và tôi mong ai đó cũng sẽ giữ lời."

"lời hứa gì thế, nếu cậu không phiền chia sẻ?"

kiyoomi cắn lấy môi dưới trong sự ngập ngừng, và rồi nở một nụ cười với phóng viên.

"...chỉ là...các mối quan hệ tôi muốn níu kéo. và tôi sợ sẽ đánh mất nó, nhưng vâng...dù sao thì tôi cũng đã đánh mất nó rồi."

"...nhưng tôi chắc là nhiều người hâm mộ của cậu ngoài kia, kể cả fan bóng chuyền nói chung, đều rất tự hào về quyết định của cậu. bởi nói thật thì quyết định đó đã giúp cậu trở thành một trong những tay đập giỏi nhất thế giới. vậy bây giờ cậu cảm thấy thế nào?"

kiyoomi gật nhẹ đầu thể hiện lòng biết ơn.

"...nó phức tạp lắm, kiểu, cái cảm xúc khi bạn bỏ ra một số tiền lớn để tậu thứ gì đó, bạn đã rất muốn có nó từ lâu và đã làm việc cật lực để mua lấy nó". gã nói, tông giọng trầm ổn và được kiểm soát.

"...đó là sự thỏa mãn, đúng không? khi bạn thấy thứ bạn luôn khao khát cuối cùng cũng thuộc về bạn."

"...nhưng chỉ khi đó, khi bạn sở hữu nó được một lúc...bạn lại bắt đầu nghĩ rằng, à...chà...thứ này rất rất đắt đỏ và mình đã phải tốn một mớ kha khá. giờ thì ta nhìn vào số tiền còn lại và nghĩ, cái thứ đắt tiền này có thật sự đáng giá?"

tên phóng viên gật đầu, chăm chú lắng nghe

kiyoomi tiếp tục nói, "...và đương nhiên là nó xứng đáng. Sau tất cả, tôi đã làm việc chăm chỉ, kiếm tiền và tiết kiệm để có thể mua nó. và có thể tôi đã hy sinh rất nhiều thời gian, rất nhiều bạn bè, bởi tôi quá tập trung vào việc cố gắng hết sức để mua lấy thứ đắt tiền này."

"...nhưng lại có một phần trong tôi nghĩ rằng...nếu như mình đã không quá bỏ công cho thứ này và chỉ cần...anh biết đó...từ từ tiết kiệm tiền, thỉnh thoảng dành thời gian nghỉ ngơi, hay đi chơi với bạn bè nhiều hơn...có thể mình sẽ cảm thấy khác." gã tiếp lời.

"...bởi cái thứ đắt tiền này giống sự nghiệp của tôi bây giờ. và thời gian, năng lượng, và mối quan hệ tôi đã hy sinh cho nó cũng là cái giá tôi đã phải trả."

"...nên là cũng giống như cách mọi người thường cảm thấy sau một lần mua hàng với cái giá cắt cổ...giờ đây một phần trong tôi không khỏi cảm thấy thật thiếu thốn" kiyoomi cố bật ra một tiếng cười.

"...và tôi cũng phần nào tự hỏi, nếu tôi không đưa ra quyết định đó thì mọi chuyện sẽ thế nào."

dàn phóng viên và khán giả đồng loạt reo hò, vỗ tay nhiệt liệt như thể kiyoomi vừa nói điều gì đầy cảm hứng lắm...trong khi thật sự gã không định như thế.

đó chỉ là những cảm xúc trần trụi gã muốn phơi bày được biến tấu thành một phép ẩn dụ.

chúng thật ám ảnh, kéo theo bao hối hận và mặc cảm tội lỗi. nhưng gã có thể nói ra điều này với ai chứ?

"...vậy, chúng ta sẽ đến với câu hỏi cuối cùng. cậu có điều gì muốn nói với những người cực kì quan trọng mà cậu đã nhắc đến không?"

kiyoomi mím môi chặt thành một đường chỉ mỏng.

gã cần diễn tả điều này một cách cẩn thận để không phải dính lấy một tin đồn thất thiệt nào.

"chà...trước đây có người đã nói với tôi rằng tôi là một tay đập xuất sắc." kiyoomi đáp, "...và tôi có thể ghi điểm với cú chuyền từ bất kỳ ai."

kiyoomi lấy một hơi thở sâu.

"...nhưng người đó đảm bảo, không có sự thỏa mãn nào sánh bằng việc đập bóng từ đường chuyền hoàn hảo của anh ta."

"...tôi chỉ muốn nói rằng...anh ấy đã đúng. tôi chưa từng tìm thấy thứ gì làm tôi thỏa mãn, bất cứ thứ gì, trong suốt 13 năm đó."

kiyoomi gật đầu, ra hiệu rằng gã đã nói xong. phóng viên yêu cầu một tràng pháo tay nữa và khán giả rất hưởng ứng điều này.

kiyoomi mỉm cười rồi trang trọng cúi chào.

trên đường trở về khách sạn, kiyoomi mở twitter lên và thấy tên mình đang chễm chệ trên mục trending, cùng với msby và bằng cách nào đó... với miya atsumu.

dù sao thì điều này cũng đã được đoán trước. ai cũng biết gã đang nói về atsumu trong câu trả lời cuối cùng. sau tất cả, hai người đã từng là một bộ đôi có tiếng.

khi gã đang mải mê lướt, #sakuatsu cũng đang trending, làm gã nhớ đến lúc fan hâm mộ từng thường xuyên gọi hai người như thế. thậm chí đã có một số nghi vấn rằng họ đang hẹn hò, đã có những bài báo viết về việc này. nhưng không có điều gì được xác nhận trực tiếp với giới truyền thông. cả hai vẫn để người ta đoán già đoán non trong khi tiếp tục sự nghiệp bóng chuyền.

nhưng sau khi kiyoomi đột ngột rời msby 13 năm trước...đã có nhiều phản ứng trái chiều từ công chúng.

họ đã từng đứng đầu trong giới bóng chuyền, thắng mọi giải đấu mà họ tham gia và trở thành câu lạc bộ số một nhật bản.

và ngay khi đang ở đỉnh cao của sự nổi tiếng, kiyoomi phá vỡ hợp đồng với câu lạc bộ và quyết định rời đi.

đã có rất nhiều sự ngờ vực. rất nhiều suy đoán.

sau trận đầu cuối mà họ đã giật lấy huy chương vàng, kiyoomi dường như biến mất khỏi thế giới, thậm chí còn không tham dự buổi tiệc liên hoan của câu lạc bộ.

tin tức được công bố vào ngày tiếp theo và điện thoại kiyoomi gần như nổ tung với hàng tá cuộc gọi và tin nhắn.

lý do được đưa ra trước truyền thông là kiyoomi đã được đề xuất một cơ hội lớn hơn. một số bài báo nói rằng, msby quá nhỏ bé so với một tài năng lớn như kiyoomi. họ không thể quản lý tốt gã vì gã xứng đáng nhận được nhiều thứ hơn.

tuy nhiên, kiyoomi chưa bao giờ đưa ra một phát ngôn chính thức nào.

một số người thì ủng hộ gã, số còn lại chỉ trích gã và gọi gã là kẻ phản bội.

một số ghét bỏ gã và gọi gã là kẻ nói dối, vì đã để mọi người tin rằng gã xem msby là bạn bè, hay thậm chí là gia đình.

một số lại nói là vì một mối tình.

kiyoomi đã đọc hết thảy các bài báo, cũng như bình luận trên internet.

nhiều người cho rằng kiyoomi có một mối thù với ai đó trong đội vì một cô gái. số khác lại nghĩ là gã đã quấy rối tình dục hay đã bị quấy rối bởi một trong các thành viên. cũng có nhiều kẻ ngờ rằng gã đang cố chạy trốn khỏi một mối tình đổ vỡ trong đội.

sức tưởng tượng của con người đúng thật là vô hạn, kiyoomi thầm nghĩ. nhưng một trong số ý nghĩ đó đã đúng.

song: and i'd go a thousand miles-Montell Fish

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #sakuatsu