[Hunger Games| Mr. Hawthorne & Gale bambino | Mr. Everdeen & Katniss bambina | Pre-saga]
“La guardiamo tornare assieme, quando passa?” Il padre annuì. “Saremo in prima fila, Katniss” promise, incastrandole una ciocca di capelli sfuggita a una treccia dietro l’orecchio. “Io, te, Prim e la mamma.” *** “Ma se poi non cambia nulla?” chiese ancora Gale. “Se vedo la cometa, ma non cambia nulla comunque?” “Cambieranno” mormorò il padre, sollevando il mento del bambino con due dita, per poterlo guardare negli occhi. “Le cose cambieranno, Gale Hawthorne. Io e te: le cambieremo io e te.”
TÂM SỰ NGỌT NHẤT THẾ GIỚITác giả: Tinh ĐườngEditor: breakmin_yi hay R.Y. gì cũng là mình :))Văn án:[Yêu chị là tâm sư ngọt ngào nhất của em]Toàn bộ bệnh viện đều biết, Hứa Mạch của Khoa Ngoại Lồng Ngực là một đóa cao lĩnh chi hoa (1), y thuật bậc nhất, tài mạo bậc nhất, khí chất băng lãnh... cũng là bậc nhất, khiến trái tim những người theo đuôi bị giá rét một mảng lớn vì tổn thương.Bác sĩ thực tập mới tới Mẫn Nguyệt lại là người "càng lạnh thì càng hăng", bám riết không tha vẫy đuôi theo sau Hứa Mạch: "Sư phụ sư phụ, em sẽ làm ấm giường, phòng phẫu thuật lạnh như vậy, chị cưới em được không?"[Mẫn Nguyệt tình thoại tiểu kịch trường]Mẫn Nguyệt: "Sư phụ, vừa nhìn thấy chị, Dopamine (2) trong đầu em lập tức tăng cao"Hứa Mạch đang xem bệnh án, không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt chỉ vào bộ ngực của mình: "Sư phụ, vị trí ở giữa xương sườn thứ hai và thứ năm, chị ở đó"Hứa Mạch lật bệnh án sang trang, vẫn không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt bỗng từ sau lưng ôm lấy người trong lòng: "Sư phụ, em thích chị"Hứa Mạch nhìn chằm chằm bệnh án, lặng lẽ đỏ tai.CP: Bác sĩ Phó chủ nhiệm băng sơn mỹ nhân X Bác sĩ thực tập nguyên khí mười phần còn lại người đẹp thích nói ngọtNội dung nhãn: tình hữu độc chung, ông trời tác hợp, nghiệp giới tinh anhChú thích:(1) Cao lĩnh chi hoa: đóa hoa không thể với tới, chỉ có thể ở xa mà nhìn, không thể chạm tới(2) Dopamine: là một hóa chất hữu cơ được tạo ra từ chất tyrosine, có chức năng vừa là hormone vừa là chất dẫn truyền thần kinh và đóng vai trò quan trọng tron…
Tác giả: Thị Chúc Chúc ANguồn: Vespertine (CV) (khoảng 20 chương đầu) + Raw (còn lại)"A a...... Đạo trưởng, sao thứ này của người lại lớn như vậy, chẳng khác gì của con lừa, cắm phía dưới của người ta đau muốn chết, ô......" A Lê không ngừng run rẩy."Câm miệng!" Lục Trường Uyên cũng không chịu nổi, huyệt Thái Dương giật giật, trên trán nổi đầy gân xanh, hô hấp so với vừa rồi càng thêm dồn dập.A Lê khó thở, đạo sĩ thúi này phá nguyên âm của nàng, giết nàng, đoạt nguyên thân của nàng, vừa đến đêm là liền đè nàng xuống tận lực song tu, lại còn không cho phép nàng nói thật.Nhưng nàng càng muốn nói: "Hàng của ngươi giống y như của lừa, lại bự đến dọa người, xấu chết đi được...... aa...... ư."Lục Trường Uyên cúi người hôn nàng, ngăn cái miệng nhỏ đang lải nhải.A Lê kinh ngạc, ngơ ngẩn nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên Lục Trường Uyên hôn nàng......Mà đêm hôm nay, Lục Trường Uyên tiết sạch nguyên dương mình trân quý hơn hai mươi năm cho A Lê......Đây là truyện về một hồ ly tham lam, vọng tưởng hút được dương khí của đạo sĩ nọ, lại bị đạo sĩ phản công, một kiếm lấy mạng. Sau khi chết, ban ngày hồn phách nàng tự do ở bên đạo sĩ, ban đêm liền biến thành người thật ngủ cùng giường đạo sĩ, cùng đạo sĩ song tu. Họ cùng nhau trừ yêu hàng ma ở núi Ô Kỳ, cứu vớt chúng sinh.Chỉ là bọn họ cũng không biết, yêu ma lớn nhất lại là...…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
Thể loại:Cường-Cường,xuyên thư ,trọng sinh,1x1...Edit:đang tiến hành...Nếu như xuyên vào trong truyện mạt thế do chính mình viết, nên làm gì bây giờ?Nếu như xuyên vào trong truyện mạt thế do chính mình viết rồi trở thành Tang Thi Vương, lại nên làm gì bây giờ?Nếu Tang Thi Vương này không chỉ là kẻ thù không đội trời chung của nam chính, là kẻ đầu sỏ giết chết nam chính, mà nam chính còn trọng sinh trở lại trước tận thế đến báo thù, như vậy nên làm gì bây giờ?Mộ Nhất Phàm xuyên vào trong truyện mạt thế do chính mình viết, sau khi buồn rầu một ngày một đêm, quyết định nhẫn tâm một phen, trước lúc nam chính trọng sinh, lập tức xử lý nam chính!…