Chap 11 => chap 15
Chap 11: Cô gái cần phải được dạy.
Sooyoung bước xuống máy bay và nhìn xung quanh trước khi quay lại để nhìn thấy trợ giúp cá nhân của mình ở phía sau. Thở dài, cô quay lại nhìn chằm chằm Yoona trông có vẻ như không quan tâm, nhưng cô cũng không di chuyển.
"...ngay cả khi bị mệt mặt của em vẫn vậy. Em đang ngiêm túc ngụy trang thành một con Robot, phải không? Chúng ta không có cả ngày, do vậy hãy đi." Sooyoung kéo Yoona đứng lên và đỡ cô ấy ra khỏi máy bay từ từ. sau một lúc nghỉ ngơi, Yoona đã hết mệt mỏi và cô đang đi vào quán cà phê gần đó để xem hương vị cà phê.
"Mỗi loại một thứ, làm ơn." Yoona đặt hàng, cô nói 4 chữ tiếng anh một cách hoàn hảo. Nhân viên gật đầu và họ bắt đầu đi chuẩn bị theo yêu cầu của Yoona. trong khi hai người ngồi ở đó, có một khách hàng trong quán cứ nhìn chằm chằm yoona. Khi tất cả đã sẵn sàng, Yoona lấy trong túi ra dụng cụ của mình, nhận thấy người đang nhìn mình nhưng cô không quan tâm.
"Họ có rất nhiều loại." Sooyoung nhận xét, nhìn vào cà phê để trước mặt mình.
Sooyoung nhấc một ly với nhãn, cà phê Espresso, nhấp một ngụm và gần như nhổ ra ngay tức khắc.
"Cái gì...Nó không có vị gì như Espresso..." Nói xong, cô đẩy chiếc cốc vào tay Yoona và cô gái mắt nai nhấp một ngụm nữa. sau khi nếm nó, Yoona lấy ra một máy tính sách tay và ghi một cái gì đó. Hai người ngồi gần một giờ đồng hồ, thưởng thức các loại cà phê và ghi chép hương vị.
"bạn là Sooyoung ssi?" Ngay sau đó, người nhìn chằm chằm Yoona bước đến chỗ họ, khi Sooyoung đang gần như chết vì uống tất cả các loại cà phê ngon khủng khiếp.
"vâng là tôi, còn anh?" Sooyoung đưa một ly nữa cho Yoona và đứng dạy, cố gắng để không phải nôn ngay bây giờ.
"Tôi là Robin. Tôi là người đã hợ tác với cha cô." Chàng trai mỉm cười, đưa tay của mình ra. Mặc dù nghi ngờ, Sooyoung bắt tay anh ta trong thời gian ngắn rồi lại ngồi xuống, tiếp tục với hương vị cà phê.
"Bạn phải làm nghiên cứu vào lúc này?" Chàng trai ngồi bên cạnh Sooyoung gần như ngồi lên chân trái cô. sooyoung nhìn chằm chằm anh ta với một cái cau mày không thích việc anh ta đang ngồi gần mình.
"Thậm chí khi anh làm cùng cha tôi trước đây, chúng ta vẫn xa lạ. Tôi đề nghị anh ngồi xê ra một chút." Các cô gái nhìn anh ta cười toe toét nhún vai rồi chuyển người đi. trong toàn bộ thời gian còn lại, anh ta nhìn chằm chằm vào Yoona và cô ấy biết điều đó.
"Master, tôi đã làm xong" Yoona đặt ly cuối cùng xuống bàn và cát máy tính của mình vào trong túi. Cách Yoona gọi sooyoung dường như làm cho chàng trai quan tâm cô nhiều hơn. Tuy nhiên khi anh ta đứng lên định ra về bảo vệ đến và ngăn anh ta.
"Thưa ông, xin vui lòng dọn dẹp cốc cà phê của ngài." bảo vệ nói ra lí do và Robin nguyền rủa trong tâm trí khi anh dọn dẹp cóc cà phê của mình.
*****
"Trời ơi! Tôi đã uống quá nhiều cà phê. Đợi ở đây, Yoona."
Sooyoung thở dài khi chạy đến phòng vệ sinh gần nhất để làm mình thoải mái. Yoona đứng bên ngoài nhà vệ sinh, kiên nhẫn đợi Sooyoung đi ra. Tuy nhiên, không lâu sau khi Sooyoung để Yoona đứng một mình, một bàn tay bịt miệng cô, một bàn tay luốn qua eo cô, kéo cô ấy đi.
Yoona quan sát khi đang bị kéo đi bởi một người không quyen biết và chẳng bao lâu sau cô bị đẩy xuống một con hẻm gần đó. Cô nhìn lên và thấy anh chàng Robin đứng cạnh cô với nụ cười toa toét.
"gọi tôi là Master, cô gái...Tôi thích cách em nói nó." Anh ta ngồi lên Yoona trước khi cô kịp đứng lên, cầm khuôn mặt cô và kéo sát. Yoona vẫn bình tĩnh và im lặng, cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt của anh ta như đang cố đọc suy nghĩ qua ánh mắt. Bằng cách nào đó, cô có thể thấy rằng anh ta muốn làm gì và nó không hề tốt.
Trong thời điểm của sự im lặng, Yoona có thể cảm thấy bàn tay anh ta đng di chuyển từ từ trong áo sơ mi của mình, nó làm cô rất bất ngờ. Đó là một cảm giác quyen thuộc nhưng cô không thể nhớ nó là gì.
"Em có sợ không? Cầu xin tôi và gọi tôi là Master. Có lẽ tôi sẽ cho em đi."
Sợ hãi?S...Sợ hãi? Yoona bắt đầu nhớ lại thuật ngữ để chỉ cảm giác của cô bây giờ. Trong trái tim cô, nó bị rò rỉ một lần nữa thông qua những vết nứt nhỏ trên tấm áo giáp. Cô có thể cảm nhận nhịp tim mình đang ra tăng khi chàng trai tiến sát hơn, gần gũi hơn. là sự sợ hãi này...? Yoona cảm thấy rằng mắt mình đang có khá nhiều nước. Nước...nước mắt khi sợ hãi.
"Tôi biết mà! Tôi chưa bao giờ gặp anh trước đây." Ngay lúc đó một tiếng nói quen thuộc vang lên bên tai Yoona và một cảm giác lạ xuất hiện trong tim cô. Cô không biết đó là gì, nhưng cô cảm thấy an tâm hơn khi nhìn thấy Master của mình. "Tôi đã nhìn thấy tất cả các đối tác của cha mình trước đây, và chưa một lần nào tôi nhìn thấy khuôn mặt biến thái của bạn trước đây."
"...C...Cô.." Robin đứng dậy, cố gắng đánh Sooyoung, nhưng cô ấy tránh nó một cách khéo léo và gửi cho anh ta một cú đá, khiến anh ta bay ra khỏi con hẻm.
"Tại sao em luôn bị kéo đi dễ dàng như vậy..?"
Sooyoung thở dài, ngồi xổm trước mặt Yoona. Đó cũng là lúc cô nhận ra rằng, Yoona đnag khóc. "Yoona..."
"...Master.." Yoona ngước lên nhìn Sooyoung "Nước mắt khi sợ hãi?"
Sooyoung nhìn chằm chằm vào Yoona. Cô ấy thậm chí không biết thế nào là sợ hãi. nhưng cơ thể cô ấy tốt? Sao cô ấy lại khóc như thế này? Làm thế nào cô ấy lại sợ như vậy, khiến cho nước mắt phải chảy?
"Yoona..." Sooyoung thở dài khi mang đến cho Yoona vòng tay của mình, vỗ nhẹ lên đầu cô ấy nhẹ nhàng.
ngay lúc đó, Yoona lại trải qua một sự thay đổi nhỏ nữa. Bằng cách nào đó, cô bắt đầu nhớ về cảm giác, sợ hãi. Nước mắt bắt đầu rơi khi Yoona vòng tay quanh người Sooyoung từ từ. Sooyoung có thể cảm thấy áo sơ mi của mình bị ướt nhưng cô không quan tâm
"không sao đâu, Yoona...Em có tôi ở đây. Đừng khóc nữa."
Sooyoung không biết tại sao mình lại tốt với Yoona như vậy, nhưng cô cũng không biết phải làm gì khác. Sooyoung tiếp tục vỗ nhẹ Yoona, và cô ấy tiếp tục khóc.
"Không sao đâu, Yoona. Tôi sẽ dạy em làm thế nào để thấy một lần nữa. Tôi sẽ dạy cho em một cảm xúc một lần nữa."
Chap 12: Cô gái quyến rũ.
"Vâng, bọn con đang ở New York"
Sooyoung trả lời khi đưa một quả nho vào miệng. Cô đang ngồi trong phòng tắm với nho và một ít rượu vang cao cấp được cung cấp bởi khách sạn. Sooyoung đang nói chuyện với appa mình để báo cáo kết quả thí nghiệm.
"cà phê tại sân bay quá khủng khiếp, con đã có một khoảng thời gian đấu tranh tư tưởng để nếm thử nó."
Khi Sooyoung đang thoải mái trong phòng tắm thì Yoona đang phân loại các ghi chú đã ghi trước đó và viết một bản báo cáo cho mỗi loại cà phê từ nỗi quán cà phê khác nhau.
"Araso, con sẽ rở lại vào ngày mai. Chúng ta gặp nhau sau." Cùng lúc đó, Sooyoung ngắt điện thoại và thả lỏng mình xuống bồn tắm để cảm nhận sự thoải mái. Nhắm mắt lại Sooyoung đột nhiên nghĩ về sự thay đổi của Yoona sau khi nhận được cái vỗ nhẹ, thời điểm khi cô nói chuyện với Fany và đối phó với tên Robin hư hỏng. " Có phải vỗ làm trái tim cô ấy mở rộng...?"
Sau đó Sooyoung nhớ về cô gái trong hình. "Có lẽ, chị gái cô ấy đã vỗ cô ấy rất nhiều."
Sau khi suy nghĩ như vậy, Sooyoung quyết định dùng cách này để làm cho Yoona tìm thấy cảm xúc một lần nữa. Cô không biết tại sao mình lại nghĩ cho một nhân viên nhiều như vậy. Một nhân viên đang làm việc cho cô. Cô cũng sợ rằng Yoona có thể sẽ không chịu được cách điều trị của mình nhưng cô ấy muốn làm điều đó. Thay vì một con Robot có thể chịu đựng tất cả mọi thứ, Sooyoung muốn một con người đôi khi sẽ phàn nàn hoặc thậm chí không thích Sooyoung nhược đãi cô như những người bình thường.
"Yoona..." Sooyoung bước ra khỏi bồn tắm và lau khô mình, trước khi khoác một áo choàng tắm và bước ra khỏi nhà tắm và được trào đón bởi người trợ giúp cá nhân của mình.
"Có, Master." Yoona rõ ràng vừa nghe điện thoại của mình.
"Tôi chỉ muốn hỏi. Trước đó tâm trạng em rất nặng nề, nhưng khi thấy tôi em đã cảm thấy thư giãn đột ngột. Nó giống như tâm trạng nặng nề của bạn đã biến mất bất ngờ, phải không?"
Sooyoung hỏi khi cô vỗ Yoona nhẹ nhàng, Yoona ngây người nhìn Sooyoung một lúc rồi gật đầu
"Đó có thể là em đang nhẹ nhõm."
"Nhẹ nhõm...???" Yoona nghiêng đầu một chút khi suy nghĩ vấn đề, đặt tay phải của mình lên bàn và tựa cằm lên. Sooyoung vẫn vỗ nhẹ khi Yoona đang xử lí thông tin trong tâm trí và trái tim mình.
"Đúng, vì em cảm thấy an toàn. Đó là lí do em cảm thấy nhẹ nhõm. Hãy ghi nhớ nó."
"Vâng, Master."
Yoona nói và Sooyoung cho phép một tiếng thở dài hạnh phúc, cô vuốt tóc của Yoona trước khi đến bàn ăn xem bản báo cáo của Yoona.
Sooyoung ngồi xuống và nhìn Yoona, người có mái tóc hơi rối. Yoona thả mái tóc của mình và lắc nhẹ đầu để cho mái tóc được chảy một cách tự do. Ngay lúc Yoona lắc nhẹ đầu mình, Sooyoung đỏ mặt đột ngột.
Chuyện gì vậy.....Chuyện gì xảy ra với mình?....Tại sao tim mình đập nhanh quá....? Sooyoung nhìn đi chỗ khác một cách nhanh chóng và bắt đầu hít thở mạnh để tự làm mát cơ thể mình.
"Master, không sao chứ?" Yoona bước đến với mái tóc của mình đã được buộc gọn gàng thành búi.
"C...C...Có" Sooyoung trả lời, không nhìn vào Yoona. Sooyoung đang cố loại bỏ hình ảnh đó ra khỏi tâm trí bằng cách cố gắng tập trung vào bản báo cáo Yoona đã làm trước đó.
"Dù sao, Yoona..."
"Có, Master."
"Đừng buộc tóc của em, em sẽ đẹp hơn khi không buộc tóc."
Yoona không trả lời mà nhìn chằm chằm vào Sooyoung một lúc. Sooyoung nhìn lên với một cái nhướng mày, không biết những gì đã xảy ra trong tâm trí cô gái.
"Cái gì...? Tôi chỉ nói rằng em không nên buộc tóc của mình. Tôi thích nó khi em làm như vậy."
Sooyoung nói và làm một số liên lạc bằng mắt với Yoona
"vâng, Master." Yoona cuối cùng đã trả lời và cô ấy buông tóc mình ra ngay lập tức.
"Tốt..." Sooyoung nhìn đi chỗ khác một cách nhah chóng khi nhiệt đọ cơ thể cô lại tăng lên nhanh chóng mà không có một lí do.
****
"Không nên ngủ trên sàn nhà, lên và ngủ với tôi." Sooyoung thở dài khi thấy Yoona đặt một tấm chăn trên sàn. Yoona quay lại và nhìn Soooung với một khuôn mặt vô cảm, điều đó làm cô ấy cảm thấy thất vọng.
"Tôi yêu cầu em đến đây và ngủ trên giường. Đừng nhìn tôi với khuôn mặt vô cảm như thế."
"Vâng, Master." Yoona đi khỏi sàn nhà và trèo lên giường nằm nơi gần mép.
Sooyoung gõ trán của mình, cô kéo Yoona vào sát mình trước khi nằm xuống, đi vào giấc ngủ.
Nửa đêm, Sooyoung thức dậy mà không có lí do và cô gần như giật mình khi nhìn thấy khuôn mặt của Yoona thực sự gần với cô ấy.
"....Vì vậy, dễ thương...." Sooyoung nhận xét lơ đãng và kéo Yoona vào vòng tay của mình.
"Master...?" Và điều đó dường như đã đánh thức cô gái mắt nai.
"Im đi, và ngủ." Sooyoung rít lên, nhưng cô thật sự rất thích sự ấm áp của Yoona, hương thơm ngọt ngào từ tóc cô ấy.
Có gì xảy ra với tôi...? Tại sao Yoona lại bất ngờ hấp dẫn vậy...?Ya tôi là cô ấy luôn luôn dễ thương nhưng cô ấy không thực sự thu hút tôi vì cô ấy luôn có khuôn mặt thẳng..... có phải vì cô ấy bắt đầu cảm thấy một lần nữa..? Những suy nghĩ khác nhau đi qua tâm trí của Sooyoung khi cô đang ôm Yoona đã ngủ trong vòng tay mình. Không nhận ra rằng, mình bắt đầu vỗ nhẹ Yoona và chẳng bao lâu, một cách tay vòng qua người cô.
"Bạn thực sự là một người rất tuyệt vơi, phải không...?"
"Unnie....luôn luôn vỗ." Sooyoung đã không hy vọng câu trả lời, nhưng dù sao cô cũng đã nhận được chút gì đó. Sau bốn tháng, gần năm tháng.
Chap 13: Cô gái thích được vỗ.
"Đây là một cuộc gọi gấp, thật là khó." Sooyoung thở dài khi đỡ Yoona xuống máy bay. "Và bạn vẫn có khuôn mặt đó khi khó chịu, Robot ?"
".....Điều đó không tốt...." Yoona không thể đi đúng và sử dụng sức lao động của mình cô để mình dựa vào một chỗ gần đó.
"Tất nhiên điều đó không tốt. Trời.... Điều chúng ta có thể làm bây giờ là đi hoặc tôi sẽ bị cha mình khiển trách vì đã đến muộn."
"T...Tôi vô cùng xin lỗi, Master." Yoona nói, vẫn là khuôn mặt thẳng nhưng bên trong cô cảm thấy nó quay và lật khắp nơi. Cô nghĩ mình không thể nhớ được các hương vị cà phê mình đã uống ngày hôm qua, chúng đang trộn lẫn và nhau.
"Chỉ cần im lặng và nghỉ ngơi, không sao đâu." Sooyoung thở dài, ngồi xuống bên cạnh Yoona.
Cô nhìn xung quanh, khảo sát tình hình sân bay và ngay sau đó đôi mắt của cô đã đặt tại khuôn mặt Yoona mà cô không nhận ra. Vẫn là khuôn mặt vô cảm, mái tóc đen mượt và đôi mắt nai quyến rũ. Cô không thể ngừng nhìn chằm chằm.
"Master, giờ tôi không sao cả." Yoona đứng lên đột ngột và quay lại phía Sooyoung người đã trở thành bối rối. "Master, không sao chứ?"
"Chúng ta đi thôi." Sooyoung hướng quản lí của mình nói để bình tĩnh hơn và lẩn tránh câu hỏi. Yoona cúi đầu và mang theo cả túi xách của họ rồi chạy theo một cách nhanh chóng.
******
Hai cô gái ngồi trên chiếc ghế dài trong phòng nghiên cứu, các tập tin nằm rải rác xung quanh sàn nhà và bàn khi họ xem xét tất cả các dữ liệu trước đó và báo cáo về các quán cà phê mà họ đã đi ngày hôm qua.
Sau khi xem tập tin đầu tiên, Sooyoung đã bắt đầu ngáp và vứt các tập tin trên tay cô ấy lên bàn. "Bất cứ điều gì. Tôi không làm nó nữa. Kết thúc nó, Yoona." Sooyoung đứng dậy và kéo dài cơ thể mình.
"Vâng, Master." Yoona đứng dậy, cúi đầu và ngồi xuống tiếp tục công việc.
"Tại sao em không tuân theo tôi một lần, như một con người bình thường." Sooyoung thở dài.
"Tôi sẽ làm những gì ngài bảo tôi làm, Master."
"Thật sao? Cởi áo bây giờ?"
Sooyoung vô tình nói ra nhưng cô bị sock khi Yoona thực sự cởi áo của mình sau khi nhìn chằm chằm vào cô một lúc.
"Yah! Tôi chỉ đùa thôi, ngốc không. Điều gì xảy ra nếu một chàng trai yêu cầu như thế?."Sooyoung nắm lấy tay Yoona nhah chóng và giúp cô ấy đóng nút các cúc áo.
"Tôi chỉ nghe theo Master."
"tại sao em lại nghe theo tôi khi bị tôi ngược đãi?" Đó là vấn đề mà Sooyoung không thể hiểu được. Cô luôn biết rằng cô đã lợi dụng Yoona quá nhiều và tận dụng lợi thế của cô ấy, cô đã cảm thấy bối rối về nó. Yoona giữ im lặng và tiếp tục công việc. Thấy vậy, Sooyoung ngồi xuống bên cạnh cô một lần nữa và vỗ nhẹ cô ấy. "Tại sao?"
Đôi mắt của Yoona mở rộng sau khi được vỗ. Khi tay Sooyoung ngừng lại cô ấy vẫn như vậy một lúc." Bởi vì ngài vỗ nhẹ tôi."
"Cái gì...? Em thật sự rất thích nó, phải không?" Sooyoung thở dài, mỉm cười. Sooyoung nhớ lại những ngày đầu tiên khi nhìn thấy Yoona và bốn ứng cử viên khác.
Sau khi nhân viên mang những ứng cử viên kia đi, Sooyoung tiếp tực quan sát người mà cô đã chọn đang lưu lại. Ngay cả khi cô chạm vào mông cô ấy, cô ấy cũng không xuất hiện sự khó chịu trên mặt.
"Cô thực sự bình tĩnh.....Một chút quá bình tĩnh khi ai đó chạm vào mình, nhưng đó là sự quan tâm của tôi."
Sooyoung cười khi bàn tay cô di chuyển lên đầu Yoona và vỗ nhẹ mà không để ý đến sự thay đổi nhỏ của Yoona.
"Được rồi, từ bây giờ cô sẽ làm bên cạnh tôi, hãy làm tất cả những gì tôi nói. Yên tâm, nhiều nhất chỉ là chạm. Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì khiến cô không thể tha thứ cho tôi."
"Vâng, Master." Yoona trả lời.
"Tốt, hãy bắt đầu ngay bây giờ." Sooyoung cười và rời đi. Yoona nhìn theo. Và đó là những gì của ngày đầu tiên gặp Yoona.
".......Đó là an ủi và tốt đẹp..........." Yoona trả lời.
"Tôi biết, tôi biết. Từ bây giờ tôi sẽ vỗ em thường xuyên hơn và dạy em thế nào là cảm xúc để biến em thành một con người bình thường." Sooyoung cười vò tóc Yoona tinh nghịch trước khi đứng dậy bỏ đi.
"Kết thúc công việc trước nửa đêm, tôi sẽ có một giấc ngủ ngắn."
"Vâng, Master." Yoona đứng lên chào một lần nữa rồi tiếp tục ngồi xuống phân loại các tập tin và thông tin. Cô nhìn lên một chút nơi mà Sooyoung đang đứng."Cảm ơn...."
"Không có gì. Mặc dù tôi không biết vì sao em cảm ơn tôi." Sooyoung trả lời, đi ra ngoài và đóng cửa lại.
Chap 14: Cô gái cảm thấy bị chế giễu.
"Tại sao lại mời tôi?" Sooyoung phàn nàn khi mặc á choàng một cách miễn cưỡng với sự trợ giúp từ Yoona. Cô nhìn chằm chằm vào gương với một cái cau mày, không thích việc Yoona đang làm. Sooyoung ghét cái kiểu cách của trang phục, thực tế trang phục của cô hở vai và cô cảm thấy không tốt vì điều đó."Nó còn không phải một sự kiện chính thức thì tại sao tôi lại phải mặc bộ trang phục này...?"
"Sẽ có khách quan trọng." Giọng nói của người phụ nữ vang lên ở đầu dây điện thoại."Thậm chí sẽ có cả người nổi tiếng.
"Tại sao sẽ có người nổi tiếng..? Cô ấy không giống như một nhân vật lớn, cô ấy thậm chí làm việc cho appa." Sooyoung tròn mắt khi nhìn thấy Yoona trải tóc và làm đẹp cho mình, khiến mình nữ tính hơn.
"Không phải vì cô ấy, mà là cha cô ấy."
"Ồ phải, ngài Bộ Trưởng." Sooyoung thở dài.
"Bây giờ, con gái thân yêu. Ngừng phàn nàn và chuẩn bị tốt mọi thứ. Hen gặp con lúc 9h tối nay tại bữa tiệc, được chứ?"
"Con biết, con biết....Hẹn gặp lại umma ở đó." Đầu đây bên kia cúp máy, cô ngồi yên ở đó, chỉ đén khi Yoona gọi. Sooyoung nhìn mình một lần nữa trong gương và cô không thể không ngạc nhiên về tài năng của Yoona.
"Em có tất cả tài năng, Yoona...Tôi không biết em có thể làm tóc và make-up tốt như vậy. Tôi rất vui vì mình đã chọn em trước đây."
"Cảm ơn ngài, Master." Yoona cúi đầu.
"em đang thể hiện cảm xúc của mình nhiều hơn." Sooyung mỉm cười khi cô đứng dậy và nhìn chằm chằm vào Yoona một thời gian."và...bạn sẽ không nói với tôi là sẽ vào trong và mặc quần áo màu đen?" Yoona vẫn yên tĩnh. "Lạy chúa.....Em là một cô gái, Yoona. Mặc một chiếc váy."
"Tôi chỉ là người trợ giúp cá nhân, Master."
"Trời...tốt, tôi không có thừa một chiếc váy để cho em mượn....Mặc một chiếc áo khoác trên đó." Sooyoung thở dài khi cô lục soát tủ quần áo của mình. Cô nhanh chóng rút ra một vhieecs áo khoác màu đen và đưa nó cho Yoona. "Đây....em có muốn đeo cà vạt?"
"Nếu ngài muốn."
Sooyoung giúp Yoona mặc áo của mình và chắc chắn rằng cô ấy không cần một chiếc cà vạt. "Được rôi, buộc tóc của em lên, một kiểu tóc đuôi ngựa."
"vâng, Master." Yoona làm như đã nói. Ngay sau đó cả hai người đén nơi được tổ chức. Yoona dừng xe ở ngôi biệt thự lớn, xuống xe đầu tiên.
"Hãy đến tìm tôi ngay lập tức, được không ? không được đi xung quanh đây." Sooyoung nhắc nhở khi đóng cửa xe và đi vào căn biệt thự. Yoona cất chiếc xe nhanh chóng và đi vào biệt thự, tìm kiếm Sooyoung. Nhưng số lượng người là rất lớn. Yoona nhìn xung quanh và rất nhiều người nhìn chằm chằm vào cô, tự hỏi xem cô là ai. Những nụ cười dường như nhạo báng mình nhưng thực chất không phải như vậy.
"Hãy nhìn vào cô ấy ! Một cô gái đáng thương phải không? Nhiễm tất cả những tật sấu của bố và mẹ." Các nhóm người tụ tập xung quanh cô, cười và chế giễu cô. Họ bắt đầu chọc những vết bầm tím trên tay cô, hầu hết đều không được chữa lành và Yoona bắt đầu khóc trong đau đớn. Cô tuyệt vọng cố gắng chạy chốn, nhưng họ kéo lại và tiếp tục chế nhạo cô. Cô ghét những sự chú ý mà mình nhận được. Những lời chế giễu nhưng cô không thể chạy chốn nó.
Yoona bắt đầu lùi lại mà không hay biết, những người xung quanh vẫn tiếp tục nhìn cô.
Sooyoung nghe một số lời bàn tán về việc một cô gái bước vào và chạy ra mà không nói hoặc làm bất cứ điều gì. Cảm thấy có gì đó không đúng, Sooyoung từ chối vài cuộc hội thoại mà mình đang tham gia và đi khỏi biệt thự một cách nhanh chóng.
"Yoona..." Sooyoung gọi khi cô nhìn xung quanh.
"Em ở trong, Yoona..?" Cô nhanh chóng dừng trước xe của mình và nhìn thấy Yoona nđang ngồi ghế sau với hình dạng một thai nhi. Cô nhướn mày khi cô cố gắng mở cửa xe, nó được khóa. Cô gõ cửa nhưng cô gái không trả lời."Yoona...Yoona mở cửa. Đó là tôi."
"...M...Master?" Yoona nhìn lên một chút và tay cô đưa ra từ từ, mở khóa cửa. Sooyoung mở cửa ngay lập tức và vào trong, ôm Yoona vào trong lòng mình.
"Có chuyện gì vậy, Yoona?" Sooyoung thở dài khi cô vỗ Yoona nhẹ nhàng. Đó là cách duy nhất để Yoona nói về vấn đề của mình.
"Nụ cười của họ....Giống như đag chế giễu tôi....giống ngày trước......Tôi không thích nó..." Yoona vùi mặt vào vai Sooyoung nhưng cô không khóc.
"Yoona...Đừng lo lắng, họ sẽ không chế giếu em. Họ sẽ không." Sooyoung tiếp tục vỗ Yoona. "Yoona đừng o lắng. Tôi đang ở đây, phải không? Thôi nào, chúng ta hãy đi cùng nhau. Tôi xin lỗi vì đã để em một mình, hãy đi cùng nhau, được không?"
".......Vâng, Master..."
Chap 15: Cô gái học cách mỉm cười.
Cô gái mắt nai gần gũi vơi Master của mình trong ngôi biệt thự đông đúc.
Sooyoung và Yoona đi xung quanh và trò chuyện với những người ở đó nhưng không chính thức. Nhìn xung quanh ở đó có thể thấy một vài người đàn ông đang nhìn chằm chằm vào Yoona hoặc thậm chí cả cô. Cô không bận tâm, miễn là họ không đến đây. Âm nhạc bắt đầu vang lên và mọi người tạo ra một khoảng trống lớn, những cặp vợ chông bắt đầu bước ra và nhảy. Sooyung nắm tay Yoona và dẫn cô sang một bên để ngồi xuống, không muốn tham gia vào bất kì hoạt động nào nữa.
"Tôi ghét những sự kiện như thế này..........Tại sao Tiffany lại tổ chức bữa tiệc lớn như vậy cho sinh nhật cô ấy?" Sooyoung thở dài khi trống tay xuống ghế sô pha và tựa cằm vào đó. Sooyoung đã quên đi một thực tế rằng mình đang nắm tay Yoona và sau đó đã không hề nói về việc đó. "Xử lí chất thải của thời gian và mệt mỏi quá..."
"Choi Sooyoung ssi?" Ngay sau đó một chàng trai trẻ tiếp cận hai cô gái, anh ta nhìn từ Sooyoung đến Yoona và quay trở lại nhìn Sooyoung.
Sooyoung nhìn lên anh ta với sự lười biếng, cố gắng không quan tâm đến anh ta.
Anh chàng đưa tay của mình ra với một nụ cười. " Tôi có thể?"
"Tôi xin lỗi, hiện giờ tôi rất mệt mỏi." Sooyoung trả lời với một nụ cười, đó là cách lịch sự nhất cô có thể làm lúc này. Anh chàng gật đầu và quay sang Yoona nhưng trước khi anh ta có thể nói bất cứ điều gì, Sooyoung nói thêm. "Cô ấy không phải khách mà là trọ giúp cá nhân của tôi."
"O....Oh, tôi hiểu rồi, xin lỗi đã làm phiền cô." Anh chàng cúi chào hai người và bỏ đi với một tiếng thở dài.
"Sooyoung thân yêu của mẹ......Tại sao con lại ngồi đây?" Sau khi ngồi đó được 20', mẹ cô đi lại với cha cô."Tại sao con không nhảy với một ai đó?"
"Con mệt, Umma.......Và Yoona sẽ phải ở một mình nếu con nhảy với ai đó." Sooyoung trả lời, đứng dậy uể oải và kéo theo Yoona."Appa đây là người trợ giúp cá nhân của con, Yoona."
"Rất vui được gặp ngài, thưa ngài." Yoona cúi người cung kính trước người đàn ông trung niên đứng bên cạnh umma Sooyoung.
"Cảm ơn vì đã giúp đứa con gái vô dụng của tôi và công việc của nó." Người đàn ông mỉm cười và vỗ nhẹ lên vai của Yoona.
"Appa!" Sooyoung đỏ mặt, xấu hổ về những gì appa mình vừa nói.
"Đó là vinh dự của tôi được phục vụ Master, thưa ngài." Yoona trả lời.
"Sooyoung, con phải đói xử tốt với cô ấy, được chứ? Appa không muốn nghe bất cứ điều gì về việc con ngược đãi nhân viên của mình một lần nữa. Appa nghe mẹ con nói cô ấy rất có khả năng, vì vậy con tốt nhất nên đối tốt với cô ấy."
"Bác, Sooyoung đã ngược đãi cô ấy ~~." Ngay sau đó, một cô gái ngắn xuất hiện đột ngột.
Sooyoung gần như đã bổ nhào vào cô gái thấp hơn, nhưng cô đã kiềm chế bản thân mình lại. Sau tất cả, cô đang dự một sự kiện với rất nhiều người quan trọng và cô gái kia là ngôi sao chính của sự kiện này.
"Là thật...?" Người đàn ông quay sang phía Sooyoung nhướng mày.
"Được rồi, con thừa nhận, mình đã ngược đãi cô ấy..." Sooyoung nhìn đi chỗ khác, muốn gãi đầu bối rối, nhưng nhìn thấy Yoona và nhớ về kiểu tóc cô ấy đã làm cho mình. "Nhưng con hứa sẽ dừng lại hoặc ít nhất là cố gắng....."
"Con phải làm được, Sooyoung. Appa sẽ bảo Fany kiểm tra con thường xuyên. Nếu ta nghe nói con ngược đãi Yoona ssi, con sẽ bị ta trừng phạt." Người đàn ông cảnh cáo con gái của mình, trước khi chuyển sang Yoona với một nụ cười. "Yoona ssi, nếu Sooyoung ngược đãi con, cứ đến tìm ta. Ta sẽ trả thù cho con."
"Master đang điều trị tốt cho tôi, thưa ngài." Yoona trả lời và cúi đầu một lần nữa.
" Appa thấy con đang có một trợ lý rất tốt ở đây, Sooyoung." Người đàn ông cười, di chuyển tay mình từ vai Yoona lên đầu của cô. Đôi mắt Yoona mở rộng ngay lập tức và cô nhìn lên người đàn ông với ánh mắt ngạc nhiên. Bằng cách nào đó, khóe miệng cô ấy hơi nhếch lên và Yoona mỉm cười.
"Oh, con biết làm mỉm cười? Khi ta nhìn thấy khuôn mặt của con, ta nghĩ con sẽ không biết cười."
"cô ấy rất thích được vỗ, phải không Yoona?" Khi Sooyoung buông tay của mình xung quanh vai của Yoona, cô vỗ đầu của Yoona từ phía bên. Cô nghiêng người gần hơn và thì thầm vào tai cô ấy, nói với cô phải nhớ các biểu hiện mà cô đang có trên mặt bây giờ. "Đây gọi là mỉm cười, Yoona. Hãy nhớ nó và thực hiện khi tôi yêu cầu em."
"Vâng, Master."
"Sooyoung, chị không nói xấu em?" Tiffany bĩu môi.
"Vâng, vâng. Tôi đang nói xấu em lúc em còn trẻ và nhiều hơn nữa. Tôi đã nói với Yoona truyền bá nó càng nhiều càng tốt cho tất cả mọi người trong ngôi biệt thự này." Sooyoung trả lời với một nụ cười.
"Y...YAH!!! CHOI SOOYOUNG...!!!! " Fany giậm chân của mình và phồng má lên giận giữ, nhưng cơn giận của cô biến mất khi cô gái cao hơn vuốt tóc cô một cách tinh nghịch.
"Chỉ đùa thôi, pabo. Sinh nhật vui vẻ."
".....T...Trời...Làm sao chị có thể làm cho một cô gái sinh nhật tức giận? Và chị đang làm rối tung mái tóc của em." Tiffany lầm bầm và tất cả mọi người cười, tất nhiên ngoại trừ cô gái mắt nai.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top