Phần 43

"Vậy cô liền chấp nhận sao."

Hình Vận ngẩng đầu: "Không muốn"

"..." Đừng nên quyết đoán như vậy? !

Cô thề rồi nói: "Tôi đã hứa với Hạ Kha, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ tự tiện bắt đầu. Lần này nói cái gì cũng phải tìm được người mình thích ."

... từ chối còn chưa tính, hay vì Hạ Kha từ chối, làm sao có thể chịu đựng được!

"Cái kia không phải nói trực tiếp với bố mẹ chẳng phải xong sao?" Anh nghiến răng: "Họ sẽ không bắt cô phải chấp nhận một người cô không hề thích đâu!"

"Ai nói không?"

"À?" Tiếng thét đột ngột làm Hà Ngộ sững sờ.

"Tôi thích hay không cũng không quan trọng, ngay cả đối phương không thực sự thích tôi cũng không quan trọng. Như tôi vừa nói đó, chỉ cần chịu lấy tôi....." Một ý tưởng lóe sáng trong đầu Hình Vận, cô vô thức dừng lời nói kịp thời xóa bỏ cái ý nghĩ trong đầu. "Đúng rồi! Chỉ cần nói với bố mẹ tôi rằng anh không theo chủ nghĩa kết hôn là được rồi!"

"..."

"Không được, tôi nói cũng vô dụng, họ sẽ không tin đâu, nếu không anh tìm một cơ hội để nói đi??"

"..." Luôn cảm thấy có gì đó không ổn.

"Suy nghĩ không bằng hành động ,ngay hôm nay là tốt nhất, một lúc nữa anh đưa tôi về nhà, bố mẹ tôi nhất định sẽ mời anh đi vào ngồi, sau đó tôi sẽ phụ trách diễn vai phụ, còn anh có trách nhiệm diễn vai chính."

"Không phải ..." Trong tim Hà Ngộ tràn ngập cảm giác khó chịu.

"Cô muốn tôi hợp tác với cô để bỏ rơi tôi?!"

"Làm sao có thể nói là bỏ rơi?"

"Đây không phải bỏ rơi là gì!"

Hình Vận nắm chặt tay, nét mặt nghiêm túc.
"Đó là nghiêm túc đối với tình cảm."

"Thứ cho tôi ngu dốt, có nghiêm túc ở đâu? Tôi hoàn toàn không thấy!"

"Không, giám đốc Hà, đừng khiêm tốn, không phải là anh ngu dốt,mà là tôi."

"Không sai." Loại việc này anh hoàn toàn không muốn tranh giành, nếu cô muốn lấy đi thì cứ việc, đừng khách khí.

"Ừ, tôi vừa suy nghĩ một chút, nếu như anh chỉ vì chơi  tôi, cũng sẽ không làm đến mức này, trừ khi anh có bệnh. Lúc trước một mực không tin tưởng anh, là  tôi không đúng, ở phương diện tình cảm tôi quả nhiên quá ngu dốt.Anh đã rất nghiêm túc, nên tôi sẽ nghiêm túc xem xét, cho nên càng không thể để cho bố mẹ tôi làm phiền thêm. Cho dù anh thực sự thích tôi,có lẽ anh cũng không chịu được việc chưa chính thức ở bên nhau đã bị thúc ép bàn việc kết hôn đúng không?

"Cha mẹ cô không khoa trương như vậy chứ?" Hà Ngộ khuôn mặt đầy nghi ngờ, anh luôn cảm thấy rằng người này đang đào mộ lừa anh.

"Có!" Với tư cách là người trải qua sự khoa trương của cha mẹ cách đây không lâu , Hình Vận có nhiều điều để nói:
"Còn nhớ rõ lần anh gặp tôi trong quán KTV không? Kỳ thực lúc ấy tôi chỉ vừa mới chia tay, sở dĩ một mình tôi chạy đi hát là vì bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà ... "

"Cha mẹ cô? Đuổi cô ra ngoài?!" Anh không nghe lầm chứ?

"Đúng! Anh nghe không sai! Tôi chỉ là chia tay đã bị cha mẹ trục xuất ra khỏi nhà! Cho dù tôi nói đã nói rõ ràng tôi không thích đối phương, bọn họ vẫn buộc tôi đi xin lỗi, không phải là rất khó trương sao ?!"

"Tại sao?" Khoa trương đến mức  Hà Ngộ thiếu chút nữa không tìm được ngôn ngữ:
  "Đó không phải là lỗi của cô, rõ ràng là do người đàn ông cặn bã kia đã không dứt khoát rõ ràng với bạn gái cũ của mình đã chạy đến gây tai họa cho người phụ nữ đàng hoàng, vì cái gì mà cô phải nói xin lỗi?

"Đúng, đúng! Tình cảm cá nhân không vừa ý liền trả thù xả hội, còn quấy nhiễu cuộc sống của tôi, đây gọi là gì hả?" Hình Vận có chút kích động.

Sau khi chia tay, đây là lần đầu tiên cô không kiềm chế được nói ra tiếng lòng của mình.

Trước mặt Sở Nam, chửi ầm ĩ lên là vô ích, cô đành phải bình tĩnh rộng lượng chấp nhận cuộc chia tay.

Trước mặt bố mẹ, cô thậm chí không dám nhắc đến người này, vì đơn giản chính là thủy lôi.

Trước mặt Hạ Kha, dù nỗi buồn có tệ đến mức nào cũng chỉ có thể nhịn xuống, dù sao vấn đề này liên quan đến chị gái anh ta.

"Tra nam." Hà Ngộ phụ họa nói

"Quả thực có chút cặn bã, thiệt thòi cho tôi lúc đầu còn hạnh phúc muốn chết, cho là tôi cuối cùng đã thoát khỏi kiếp cô đơn, ai ngờ không phải nghênh đón mùa xuân, mà là mùa đông lạnh giá! Tôi về sau càng nghĩ càng thấy không đúng, đề nghị gặp gỡ tìm hiểu lẫn nhau là anh ta, người đưa tôi về gặp bố mẹ  cũng là anh ta. Người để bố mẹ hai bên gần như gặp nhau, yên lặng chờ xem  tình hình cũng không ngăn cản vẫn là anh ta! Nếu không phải nể mặt chị gái Hạ Kha , tôi cũng không giấu giếm giúp cho anh ta đâu! "

Hà Ngộ cuối cùng cũng hiểu lý do thực sự tại sao cô bị bố mẹ đuổi ra ngoài. "Ý nói là cô vẫn chưa đề cập cho bố mẹ biết tại sao cô lại chia tay?"

"Tất nhiên là không rồi." Ngữ khí của Hình Vận rất thản nhiên:
"Cha mẹ tôi mặc dù có chút khoa trương, nhưng nói cho cùng vẫn là thân sinh, ai lại cam lòng để con gái mình chịu ủy khuất? Nếu họ biết sự thật,nhất định sẽ đến gây phiền toái cho Sở Nam, tình hình sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn. Bên kia là một người qua đường thì không quan trọng, nhưng đó là chị gái Hạ Kha, vì vậy tôi phải nghĩ thoáng một chút.

"..." nói đến trọng điểm, bởi vì đó là gia đình của Hạ Kha, nên cô dốc hết lòng bảo vệ.

"Lạ thật ..." Cuối cùng, Hình Vận nhận ra điều gì đó trong khi anh im lặng. "Sao anh biết? Tôi không nói với anh về chuyện của Sở Nam và chị gái Hạ Kha."

"Cô cho rằng tôi là người tùy tiện phối hợp diễn xuất sao?" Hà Ngộ lấy lại tình thần, tức giận mà "Xùy" một cái, "Khi Hạ Kha đến nhờ tôi hỗ trợ diễn loại kịch này, tất nhiên tôi phải đem ngọn nguồn hỏi cho rõ ràng, xác định xem đây là việc tốt hay xấu, có hại hay có ích rồi mới đáp ứng.

"Diễn kịch gì cơ?" Hình Vận mặt mày nhăn nhó, ngẫm nghĩ một lúc, mới chợt nhận ra "Quả nhiên khi đó Hạ Kha đưa tôi đến khu nghỉ mát chẳng qua là diễn kịch?!

"..." Tình hình không đúng! Cô không phải là đến tận bây giờ vẫn chưa biết sự thật chứ?

"Các anh là thông đồng sao ? Lúc đó căn bản không phải vì chuyện hợp tác mà hẹn gặp mặt?!"

"Nói ... nói  thông đồng có chút khó nghe, chúng tôi cũng chỉ muốn tốt cho cô, sợ rằng cô bị lừa ..."

"Ngụy biện!" Hình Vận tức giận kìm không được mà cắt ngang lời nói dối của anh "Sợ tôi bị lừa mà vì cái gì  không trực tiếp nói sự thật cho tôi biết !"

"Làm sao tôi biết được, cô đi đến mà hỏi Hạ Kha." Thực sự không giấu diếm, là do ngữ cảnh trừng phạt cái ác nâng cao cái thiện, anh hoàn toàn bị buộc phải diễn!

"Khốn khiếp! Rõ ràng lừa dối tôi lâu như vậy! Để đi đến khu nghỉ dưỡng đó tôi thiếu chút nữa gặp phải chuyện không may! Quá đáng nhất vẫn là anh ta, còn quá đáng hơn cả Sở Nam! Quả nhiên anh ta căn bản là coi tôi như con ngốc để đùa giỡn! Tôi không nên đơn giản tha thứ cho anh ta như vậy, lòng tự trọng của tôi chỉ có giá trị bằng một cái bánh kếp?

Cô càng mắng càng hăng, không ý tứ dừng lại.

Hà Ngộ thử nó vài lần cũng không thể ngắt lời cô ấy thành công, đến cuối cùng thậm chí không thể tìm thấy một chỗ để xen vào

Có cần thiết phải tức giận như vậy? Người không biết còn tưởng Hạ Kha mới là người phụ cô.

Đây thực sự là một nhà hàng rất lãng mạn.

Lãng mạn đến làm cho Sở Nam cảm thấy sự tình có chút nghiêm trọng, người phụ nữ đối diện liên tục phát ra tín hiệu muốn tiến xa hơn với anh, mặc dù anh đã nhấn mạnh rằng anh có bạn gái vô số lần, rõ ràng là cô ta không tin.

Đương nhiên, anh có thể bỏ đi, nhưng loại phương pháp xử lí này chỉ dùng được một lần và không có lần sau.

Ngay khi anh nghĩ ngợi phải làm gì để giải quyết hoàn toàn rắc rối vào lúc này, một bóng dáng đã thu hút sự chú ý của anh.

Chính xác, cô đã thu hút rất nhiều sự chú ý từ trong nhà hàng.

Trong một không gian trang trọng như vậy mọi người đều nhai nhuyễn nuốt chậm, loại người như cô rất giống như ăn trong một bữa tiệc đứng có chút bất lịch sự .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top