Phần 35

Hình Vận không chút do dự giao ra điện thoại di động, cầm lại bút vẽ, tập trung tinh thần.
Một lát sau, bên cạnh truyền đến tiếng gọi của Hà Ngộ:

"Cơm trộn nồi đá có thể chứ?"

"Được." Cô hoàn toàn không chọn.

"Hôm nay để tôi mời cô."

"..." Anh có phải bị bệnh không?

"Làm sao vậy? Nói ra có thể cô không tin, liên tục hành cô , coi như lần này là để xin lỗi."

"Tôi tin." Cô thành thẩn gật đầu,

"Nhưng giám đốc Hà,thứ cho tôi nói thẳng, đây là điện thoại di động của tôi,  anh sử dụng nó để đặt hàng,sau đó chỉ có thể dùng tiền của tôi để thanh toán"

"Đúng..." Anh lúc này mới kịp phản ứng:

"Vậy dùng điện thoại của tôi đặt hàng."

Nhìn thấy anh ấy lấy ra điện thoại di động, Hình Vận chuyển nhanh chóng kịp thời ngăn cản :

"Không cần phiền toái như vậy,cũng có hơn chục tệ mà thôi."

Vừa nói, cô vừa lấy lại điện thoại di động nhanh chóng đặt hàng.

Nếu anh đổi điện thoại di động và đặt hàng lại, sẽ phải lãng phí rất nhiều thời gian. Bây giờ cô rất đói! Vừa rồi hăng say vẽ cũng không có cảm thấy gì,sau khi bị anh ta hỏi liền cảm thấy đói, hiện tại chỉ muốn ăn sớm.
Anh có chút bất mãn mà cau mày, sau một lúc ...

"À, đúng rồi, tôi có bánh quy ......" Nói xong, anh đưa tay vào trong túi tìm kiếm:

"Buổi chiều có đến cửa hàng tiện lợi gần công ty cô để mua, cũng ăn một ít. Tôi mời cô ăn bánh quy.  Đồ bên ngoài cũng phải một lúc nữa mới giao đến. "
Không lâu sau, anh lấy túi Oreo ra khỏi túi đưa nó cho Hình Vận.

Trông giống như một đứa trẻ không thể chờ đợi được để chia sẻ kẹo với người khác, còn mang một chút sắc thái tranh công...
Nói thật, có chút dễ thương ...

Hình Vận không nhẫn tâm từ chối.Hơn nữa, cô thực sự rất đói, chỉ là  nhìn thấy bánh quy kia không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Vì vậy, Hình Vận không khách khí với anh ta, liền nhận lấy túi bánh.
Có lẽ vì trong bọc để nhiều tài liệu, bánh quy rất rời rạc,nhân cũng có chút biến dạng, thoạt nhìn không đẹp, nhưng đối với đồ ăn thì Hình Vận không chút chê bai .
Cô hoàn toàn không ngại mà nhét vào miệng, sau khi nhai vài miếng, khẽ cau mày:

"Có phải vị mới không?" Nhân bên trong cũng không phải là hương vị trong ấn tượng của cô, không biết nên hình dung như thế nào, hình như là vị bạc hà?

"Đúng vậy." Anh mỉm cười gật đầu.
Cô ăn thêm một vài miếng nữa, cuối cùng cô cũng hình dung ra mùi vị như thế nào:

"Hơi giống kem đánh răng."

"Chính là kem đánh răng."

"......" Hình Vận giật mình phản ứng, nhanh chóng cúi xuống lấy thùng rác dưới gầm bàn, đem miếng bánh quy còn thừa lại phun ra.
Nghĩ đến vừa rồi chính mình đã ăn hết mấy miếng, cô nhịn không được mà bắt đầu nôn ọe.

"Hahahahahaha ... hahaha ..."

Cô ấy rất quen thuộc với tiếng cười điên rồ này đến nỗi có thể nghe thấy nó gần như mỗi ngày, quả thực là âm thanh quỷ lượn quanh tai!

Cô ấy cắn răng, hung hăng trừng mắt nhìn Hà Ngộ, hận không thể đem anh ta băm thành trăm mảnh.

"Haha ... Làm sao vậy? Tức giận? Đùa một chút thôi."

"... Tôi tuyệt đối không nghĩ đó là vui đùa!" Ít nhất là cả hai cùng cảm thấy vui mới gọi là đùa!  Anh hoàn toàn lấy cô ra làm niềm vui!

"Thế nhưng tôi cảm thấy thật buồn cười, hahahahahaha ..."

Cô đã chịu đủ rồi, ngay cả khi cô chỉ ở bên anh ta  thêm một giây, cô sẽ phát điên.
Hình Vận đứng dậy, bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.

"Thực sự tức giận à? ...... Không phải hẹp hòi như thế chứ", anh nén cười:

"Không phải là ăn một chút kem đánh răng thôi sao, cũng không chết được, không chỉ nâng cao tinh thần sảng khoái mà còn giữ cho hơi thở thơm tho, thật tốt."

"Tốt như vâng, tại sao anh không ăn đi!"

"Tôi đã ăn rồi, không phát hiện ra ít hơn hai, ba miếng sao?"

"Cái anh  ăn không phải là bánh quy kem đánh răng!" Tuyệt đối là anh ta ăn bản bình thường sau đó mới làm cái kia!

"Tất nhiên, tôi không có ngốc."

"... Ý anh là tôi là ngốc?!"

"Đúng rồi, hầu hết mọi người cắn phải miếng đầu tiên đều nhận ra cái khác thường phải không? Cô lại có thể nghĩ rằng nó là một hương vị mới, ăn nhiều như vậy mới nhận ra rằng là kem đánh răng ...... hahaha ... cô thực sự tốt chậm chạp ...... ......"  Nhớ lại phản ứng của cô , Hà Ngộ không nhịn được cười.

Quả nhiên , mỗi lần chỉnh Hình Vận đều có cảm giác thành tựu, hành động của cô luôn vượt hơn những gì anh mong đợi.

"Ai có thể nghĩ rằng bên trong có kem đánh răng ......" Nói đến đây, Hình Vận đột nhiên dừng lại, không thể tưởng tượng được mà nhìn Hà Ngộ :

"Ở trong đó sao lại có kem đánh răng?"

"Đương nhiên là tôi cho vào."

"Ý anh là ......" Cô ngạc nhiên mà lớn giọng,

"Anh vì chơi tôi, cố tình mua bánh Oreo, sau đó cạo lớp kem bên trong thay thế bằng kem đánh răng ?!"

"Đúng!" Anh gật đầu tự hào.

"... Giám đốc Hà, rốt cuộc anh bao nhiêu tuổi?" Tự hào cái quỷ gì?  Người trưởng thành bình thường cho dù ăn no nằm rỗi cũng không  làm những việc nhàm chán như vậy.

"Hai mươi bảy."

"Thảo nào." Hóa ra nhỏ hơn cô, với tư cách là người chị, cô phải dạy em trai cách cư xử!

"Thảo nào cái gì?"

"Thảo nào ngây thơ như vậy. Lúc trước nghe nói các nam sinh quen sử dụng trò đùa dai để thu hút sự chú ý của các nữ sinh họ thích, tôi còn suy nghĩ làm như vậy sao có thể, làm như vậy mà nói dù thu hút được sự chú ý nhưng cũng không được yêu thích hơn nữa còn bị chán ghét. Có não tàn lắm mới dùng cách này để bày tỏ tình cảm của mình, mãi cho đến khi gặp anh ...... " mặt cô không chút biến sắc, miệng càng ngày càng nói ra những từ chấn động," Giám đốc Hà, nếu như anh thích tôi thì có thể nói thẳng, xin đừng làm những điều vô nghĩa này, được chứ? "

"... Tôi thích cô?!"

"Đúng vậy, giống như vậy nói ra  những điều này có phải tốt hơn không, mặc dù tôi chắc chắn sẽ từ chối anh, nhưng ít nhất sẽ không chán ghét anh."

"Cô có bệnh không! Cái đó gọi là thổ lộ ư? Căn bản chỉ là bày tỏ sự ngạc nhiên được không! Nghe rõ ràng tôi nói đấy ......" Hà Ngộ nghiến răng, nhấn mạnh từng chữ, "Tôi ! Không! Có! thể! Sẽ!  Vui! Mừng! Cô! Hoàn toàn không có khả năng! "

"Được rồi, đừng phủ nhận." Hình Vận nhấn mạnh từng từ từng chữ

"Tôi đã nhìn thấu nội tâm của anh,"  "Đem toàn bộ nhân bánh kia thay bằng kem đánh răng ít nhất cũng phải mất nửa tiếng đồng hồ?"

"Là một giờ."

"... Anh đối với tôi là chân ái sao."

"Chân ái cái đầu cô!"

"Trừ lí do đó ra, tôi thực sự không thể nghĩ ra bất kỳ lý do nào để khiến anh hao tâm tổn sức muốn gây chú ý với tôi nhiều như vậy."

"Tôi căn bản không muốn gây sự chú ý với cô chút nào! Tôi chỉ ... chỉ ..." Hà Ngộ nghẹn lời.

Nhìn thấy bộ dạng hết đường chối cãi của của anh, nội tâm Hình Vận thoải mái đến mức muốn reo hò. Anh ta nhất định rất tức giận?

Nhất định là cảm giác nếm mùi bị xúc phạm?

Không sai, chính là muốn thấy phản ứng này của anh ta!

Nếu không muốn bị xúc phạm, xin vui lòng dừng hành vi nhàm chán này!
Cô cảm thấy rằng mình sắp đạt được mục tiêu,không cần chiến mà thắng.
Vì vậy, cô cố gắng hùng hổ dọa người:

"Chỉ là cái gì?"

"Chỉ tức giận thôi!" Hà Ngộ xoắn quýt một thời gian dài, cuối cùng đã tìm ra lý do hợp lý, lấy lại khí thế.

"Tức giận gì vậy? Tức giận việc tôi không thích anh sao?"

"Tôi cảnh báo cô! Tự cho mình là đúng cũng phải có giới hạn thôi!" Anh phẫn nộ chỉ vào đầu mình:

"Tôi tức giận là vì cái này! Không hiểu sao lại bị đập vỡ đầu, đổi lại là cô xem cô có tức không?!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top