#11
Xin hãy nhân từ với cô gái ấy
Xin thế giới này
Hãy nhân từ với cô gái ấy.
Cô ấy...
Mệt mỏi...
Áp lực...
Dẫn đến trầm cảm...
Chỉ có thể tự tạo niềm vui
Để gắng gượng với cuộc sống
Cô ấy cười...
Bạn đâu biết cô ấy khóc.
Bạn nói:
"Cô ấy không quý trọng mạng sống"
Nhưng bạn nào có biết,
Cuộc sống của cô ấy
Mệt mỏi đến nhường nào.
Bạn nào có biết,
Lời nói của bạn
Làm cô ấy đau.
Bạn nào có biết,
Cô ấy yếu đuối
Hơn những gì bạn thấy.
Và bạn đâu thể hiểu,
Thế giới của cô ấy
Chỉ có màn đêm bao phủ
Không lấy một tia nắng ấm áp
Sưởi ấm con tim đang rỉ máu.
Xin bạn...
Và thế giới này...
Hãy nhân từ với cô gái ấy
Nếu không...
Sẽ sớm thôi...
Cô ấy...
Sẽ từ bỏ thế giới này
Vất bỏ hết thảy mọi thứ
Mà nhắm mắt rời đi
Sợ rằng...
Khi đó...
Bạn có hối hận,
Cũng không kịp nữa rồi.
Hãy đối xử nhân từ với cô gái ấy
Khi cô ấy còn đang sống.
_Junzi Phạm_
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top