Chương 15: Tình yêu bắt đầu

Sau khi Baekhyun đã trấn tĩnh lại, Chanyeol đưa cho cậu một cái túi giấy, trong túi là một bộ quần áo mà Kyungsoo đã đi mua lúc sáng.

-" Kyungsoo đâu."  Baekhyun nhìn xung quanh.

-" Cậu ấy đã về nhà rồi."

-" Tối qua....."  Baekhyun muốn hỏi chuyện tối qua sau khi cậu ngủ say nhưng nhớ lại gương mặt xấu xa của gã giám đốc Wang cậu lại không thể nào mở lời.

Chanyeol bước đến ôm chặt Baekhyun.

-" Hãy quên hết chuyện tối qua đi. Anh sẽ không để em xảy ra chuyện nữa. Từ nay anh sẽ bảo vệ em."

Nhưng Baekhyun đã đẩy Chanyeol ra, cậu cảm thấy mình thật dơ bẩn, không xứng với Chanyeol. Baekhyun nhìn thấy gương mặt đau khổ của Chanyeol trước hành động của mình, lúng túng nói:

-" Em muốn đi tắm."

-" Để anh dìu em."

Lần này Baekhyun không đẩy Chanyeol ra. Cậu không muốn làm anh đau khổ hơn. Phần thì cậu vẫn còn choáng.
-------

Khi Baekhyun bước ra đã thấy trên bàn bày sẵn mấy đĩa thức ăn thơm lừng. Chanyeol thấy Baekhyun ra lệnh:

-" Lại đây."

Baekhyun ngoan ngoãn bước đến bên cạnh, Chanyeol nắm tay Baekhyun kéo cậu ngồi xuống bên cạnh mình.

-" Mau ăn đi, tối qua tới giờ em vẫn chưa ăn gì phải không??"

Baekhyun gật đầu nhưng bây giờ cậu không có tâm trạng ăn uống.

-" Em không muốn ăn, em muốn đến bệnh viện thăm mẹ."

Baekhyun thở dài buồn rầu, cậu phải trả số tiền lại cho giám đốc Wang, vậy thì tiền phẫu thuật của mẹ.....

-" Các bác sĩ đang tiến hành mổ cho mẹ em. Bây giờ em có đến thì cũng không gặp được mẹ đâu. Ăn xong rồi hãy đến cũng được."

-" Mẹ em đang được mổ à. Nhưng mà em....."

Baekhyun định nói em chưa có tiền trả chi phí  phẫu thuật nhưng cậu đành im lặng.

-" Yên tâm đi, anh đã trả toàn bộ chi phí cho ca mổ của mẹ em rồi."

-" Anh...." Baekhyun nhìn Chanyeol vừa kinh ngạc vừa cảm kích.

-" Mau ăn đi. Nếu không anh không cho em đến bệnh viện đâu."

Baekhyun đành ngoan ngoãn ngồi ăn trong cái nhìn trìu mến của Chanyeol. Anh gắp đồ ăn liên tục cho cậu trong khi mình chỉ ăn qua loa mà thôi.
~~~~~~~~

Sau khi biết ca mổ của mẹ mình thành công, Baekhyun vui mừng rạng rỡ. Cậu nhìn nét mặt thanh thản của mẹ sau ca mổ cảm thấy thật hài lòng. Cậu chạy đến nói với Chanyeol:

-" Cảm ơn anh. Nhờ có anh mà mẹ em mới được mổ kịp thời, giảm đi đau đớn. Em sẽ cố gắng làm việc kiếm tiền trả cho anh."

Nhưng Chanyeol ranh ma nói:

-" Nhưng anh muốn em trả ngay bây giờ."

Baekhyun nghe vậy thì lo sợ, cậu run run nói:

-" Bây giờ thì em không có tiền để trả anh...."

Chanyeol đã tiến sát vào Baekhyun, ép cậu vào tường, một tay vịn tường, anh kề mặt sát tai cậu. Hơi thở anh phả lên  tai cậu nhồn nhột khiến cả người cậu co lại, khuôn mặt của Chanyeol lúc này vô cùng gian xảo, nhưng cũng vô cùng quyến rũ.

-" Vậy thì, trả bằng thân xác đi."

Lần này vẻ lúng túng của Baekhyun lộ rõ, gương mặt cậu chuyển từ trắng bệch sang ửng đỏ.

-" Đi thôi."

Chanyeol kéo tay Baekhyun lôi đi, đâu hay gương mặt ửng đỏ của cậu đang đỏ bừng lên như một ngọn lửa.

Chanyeol trở Baekhyun về căn nhà  của anh nơi mà từng là nhà của Baekhyun. Anh mở cửa vào rồi đi thẳng lên lầu về phòng mình. Baekhyun âm thầm đi sau.

Vào đến phòng của Chanyeol, cả người Baekhyun run lên, cậu thấy Chanyeol đang tiến lại gần mình, Baekhyun sợ hãi nói:

-" Em muốn đi tắm trước đã."

Nói rồi cậu quay lưng ra cửa định tháo chạy nhưng Chanyeol đã đưa tay chặn cửa lại. Bàn tay của Baekhyun trở nên lúng túng. Chanyeol tiến sát lại, ôm lấy Baekhyun, kéo cậu vào lòng mình. Baekhyun thấy mình không còn chút sức lực nào hết.

Chanyeol thì thầm sau gáy cậu, khiến cho những sợi tóc tơ ở đó dựng cả lên.

-" Tắm ở đây đi, phòng anh cũng có phòng tắm mà. Em biết rõ mà phải không."

Vậy là Baekhyun không thể thoát được rồi. Cậu run rẩy nói:

-" Để em vào tắm đã."

-" Chẳng phải lúc nãy em đã tắm ở khách sạn hay sao."

-" Nhưng bây giờ em muốn tắm lần nữa."

Cậu vùng vẫy muốn thoát ra nhưng lại càng bị siết chặt, nhưng rồi Chanyeol cũng nới lỏng tay, Baekhyun nhanh chóng chạy vào phòng tắm đóng cửa lại. Cậu cảm thấy tim đập bình bịch, cậu thở gấp gáp cố lấy lại hơi sức vừa tan biến của mình.

Baekhyun đâu hay là bên ngoài có kẻ đang ôm bụng lăn ra cười thích thú khi trêu trọc cậu, càng không biết bộ dạng đáng yêu đó của cậu khiến cho người khác muốn phạm tội. Nếu Chanyeol không buông tay cho cậu bỏ chạy thì anh sẽ không còn tự chủ được nữa.

Khi Baekhyun bước ra, trên người cậu khoác chiếc áo tắm của Chanyeol, Baekhyun ngượng ngùng nói:

-" Bộ đồ lúc nãy đến bệnh viện nên em thay cái này đỡ."

Chanyeol đang nằm ngã lưng dựa tường trên chiếc giường trải ga trắng muốt, trông anh thật quyến rũ. Anh phẩy tay bảo:

-" Lại đây."

Baekhyun run rẩy tiến lại gần bên cạnh giường, Chanyeol ngồi nhổm dậy kéo tay Baekhyun, rồi đè cậu ngã xuống giường. Mắt anh nhìn cậu đầy cuốn hút, tim Baekhyun đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, Chanyeol từ từ đưa sát gương mặt anh vào mặt cậu. Baekhyun cảm nhận từng đợt hơi thở ấm áp của anh phả trên mặt cậu.

Baekhyun sợ hãi nhắm mắt lại nhưng một giây, hai giây,....cậu chẳng thấy có chuyện gì xảy ra. Từ từ hé mắt cậu thấy Chanyeol đang nhìn mình cười. Rồi anh lăn qua một bên giường ôm lấy bụng cười nghiêng ngả.

Baekhyun mới nhận ra thì ra nãy giờ là anh đang trêu cậu. Chanyeol đáng ghét báo hại cậu sợ muốn chết

-" Thì ra đầu óc em lại đen tối đến vậy."

Chanyeol cười trêu trọc cậu.

Baekhyun thẹn cả người trách:

-" Tại anh chứ bộ, đòi người ta phải trả bằng thân xác."

-" Anh nói trả bằng thân xác là bắt em phải đến đây làm việc cho anh như dọn dẹp,  nấu cơm cho anh thôi. Chỉ tại em nghĩ bậy mà thôi."

-" Anh thật đáng ghét mà." Baekhyun chụp lấy tay Chanyeol cắn mạnh, lần này người bị đè xuống là Chanyeol.

Hai người đùa giỡn một lúc, Chanyeol mới nắm chặt  hai tay của Baekhyun kéo cậu ngã lên người mình, anh nhìn Baekhyun thiết tha nói:

-" Ở bên cạnh anh, được không??"

Baekhyun nghe Chanyeol nói, cảm thấy thật ấm áp.

Baekhyun rút tay ra khỏi tay của Chanyeol rồi ngồi dậy, cậu trầm tư suy nghĩ. Chanyeol cũng ngồi dậy, anh ôm lấy Baekhyun, gác đầu lên vai cậu, anh nhắc lại.

-" Baekhyun, ở bên cạnh anh được không?? Anh biết em đang lo ngại điều gì."

Rồi anh siết mạnh Baekhyun hơn nữa trong vòng tay của mình như sợ rằng chỉ cần anh nới lỏng tay thì cậu sẽ biến mất.

-" Anh mới là người làm chủ bản thân anh chứ không phải ai khác. Mà người làm cho anh hạnh phúc chỉ có duy nhất Byun Baekhyun em. Không có em, có lẽ anh vẫn sống tốt, nhưng chắc rằng anh sẽ mãi không hạnh phúc."

Nghe những lời nói đầy chân thành của Chanyeol, Baekhyun cảm thấy thật hạnh phúc. Cậu run rẩy trong bàn tay anh, những giọt nước mắt từ từ lăn xuống, nóng hổi rớt vào tay Chanyeol. Làm Chanyeol bất giác thở dài, anh dụi mặt vào mái tóc đen của cậu, nghe tim mình thắt lại.

Nếu Baekhyun vẫn không chấp nhận, chắc là anh sẽ gục ngã mất. Anh đã không còn đủ sức để rời xa cậu nữa rồi. Đối với anh, Baekhyun là cả thế giới, là trái tim của anh. Nếu Baekhyun từ chối thì thế giới này đối với anh chỉ còn sự lạnh lẽo cô đơn.

-" Cho em một chút thời gian được không?? Nếu cứ thế này đến với anh, em sẽ nghĩ đến với anh chỉ vì tiền. Số tiền của mẹ bây giờ em không thể trả anh."

Một tiếng ngân nhỏ vang lên trong lòng Chanyeol, chỉ cần cậu không từ chối, chỉ cần cậu không trốn tránh thì anh nhất định sẽ chờ.

Chanyeol từ từ xoay người Baekhyun quay về phía mình, nâng cằm cậu lên để mắt hai người chạm vào nhau, giọng khàn đục đầy quyến rũ nói:

-" Hứa với anh, đừng để anh chờ quá lâu được không??"

Baekhyun gật đầu.
-------

Sáng hôm sau, tại dãy phòng trọ dành cho sinh viên, một chàng trai cực kỳ khôi ngô, chàng trai mặc một chiếc quần jean màu xanh, chiếc áo sơ mi màu đen ấn tượng, đeo một cái kính mát màu đen huyền bí, đang dựa lưng trên chiếc ô tô đắt tiền.

Tất cả mọi người qua lại đều phải ngoái nhìn anh một cách ngưỡng mộ và ước ao. Các cô gái cố tình đi thật chậm trước mặt anh, thầm cầu mong anh chú ý đến mình dù chỉ là một cái nhìn thờ ơ. Nhưng tất cả đành ngậm ngùi thất vọng bước đi tiếp vì chàng trai chẳng mảy may nhìn họ lấy một lần.

Ánh mắt của chàng trai chỉ đăm đăm nhìn vào căn phòng trọ số 04 kia, cho đến khi cánh cửa phòng mở ra, anh mắt anh vụt sáng. Anh đứng thẳng dậy như đang chờ đợi ai đó từ phòng số 04 bước ra.

Một chàng trai dáng người hơi nhỏ, có nước  da trắng, dắt tay một cậu nhóc trông vô cùng ngộ nghĩnh bước ra.

Baekhyun hơi bất ngờ khi thấy Chanyeol, cậu nhìn anh một cái rồi chau mày khó chịu.

-" Sao anh lại đến đây."

-" Anh đến đưa em và Baek Ahn đến trường. Em không thích à."

-" Không phải, chỉ là....." Baekhyun thở hắt ra. " Anh đang gây sự chú ý của mọi người đó biết không."

-" Mặc kệ họ. Anh nhớ em. Chỉ muốn gặp em thôi." Chanyeol nói, giọng hết sức trẻ con như đang làm nũng khiến Baekhyun bật cười.

Rồi Chanyeol cúi xuống bế Baek Ahn lên, xoa đầu cậu nhóc:

-" Hôm nay anh đến đưa Baek Ahn đi học, Baek Ahn có chịu không??"

-" Dạ chịu."
~~~~~~~

Đưa Baek Ahn vào lớp xong, Chanyeol liền bước lên xe, đã thấy gương mặt giận dỗi của Baekhyun, anh chưa từng thấy gương mặt này của cậu, trông thật đáng yêu khiến anh chỉ muốn cắn một cái.

-" Sao vậy."

-" Anh thật đáng ghét, vừa xuất hiện đã cướp mất Baek Ahn."

-" Ây ya, chua quá đi. Sáng nay có người ăn phải dấm chua thì phải."

-" Có anh ăn phải dấm thì có." Baekhyun giơ tay đấm vào người Chanyeol nhưng bị anh giữ lại.

-" Vậy thì có người đang ghen. Haha"

Chanyeol trêu chọc Baekhyun, khiến hai má Baekhyun ửng đỏ cả lên, cậu định rút tay lại nhưng....

Chanyeol nhìn gương mặt ửng hồng vô cùng đáng yêu của Baekhyun, không kìm lòng được, anh chồm tới hôn lên đôi môi hồng của cậu, cảm giác thật ngọt ngào.

Baekhyun quá bất ngờ cậu không kịp phản ứng, cả người run lên.

Chanyeol nhanh chóng buông Baekhyun ra trong khi cậu còn ngây người, anh đề máy.

-" Anh đưa em đến trường."

Baekhyun vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, giọng hơi run, hơi thở nhẹ nhàng, cúi mặt xấu hổ nói:

-" Hôm nay em không có tiết."

-" Vậy thì em định làm gì."

-" Em định đi tìm một việc gì đó để làm thêm. Em cần kiếm tiền để trả cho anh."

Dù không hài lòng chút nào nhưng Chanyeol biết rõ tính cách của Baekhyun. Cậu không muốn mang nợ ai bất cứ thứ gì. Huống hồ anh cũng không muốn cậu ở bên cạnh anh mà cứ mang gánh nặng nợ nần trong lòng.

-" Có một công việc em có thể làm...."

Chanyeol nói rồi liền cho xe phóng đi. Baekhyun liếc nhìn Chanyeol nhiều lần nhưng cậu không thể nào đoán ra công việc  mà anh nói là gì. Nhưng nhìn vẻ mặt gian xảo của Chanyeol, cậu biết chắc chắn là có điều mờ ám.

Cuối cùng Chanyeol chở Baekhyun vào con đường quen thuộc rồi dừng lại trước một ngôi nhà vô cùng thân thuộc. Nhà cũ của Baekhyun, nơi Chanyeol đang ở.

-" Sao anh lại chở em..." Baekhyun ngạc nhiên hỏi.

Chanyeol tủm tỉm cười gian xảo, kề sát gương mặt tuấn tú của mình vào gương mặt của Baekhyun.

-" Để em trả nợ cho anh."

Baekhyun ôm một nỗi thắc mắc không biết tỏ cùng ai theo Chanyeol vào nhà.

Vừa vào đến nhà Chanyeol đã ngã phịch lên ghế sô pha, ngáp một cái dài lười biếng nói.

-" Nấu cơm đi, anh đói rồi."

Baekhyun lườm anh, cậu không hiểu tại sao anh lại kéo cậu đến đây chỉ để nấu cơm cho anh, cậu phụng phịu nói:

-" Sao em phải nấu cơm cho anh ăn."

-" Bởi vì từ bây giờ em là người hầu của anh"

Dù đã loáng thoáng hiểu ý của Chanyeol, nhưng Baekhyun ngẩng ngạnh hỏi lại

-" Sao em lại là người hầu của anh."

-" Chẳng phải em muốn trả nợ cho anh sao."

Baekhyun không còn gì để nói, Cậu đành ngoan ngoãn đi nấu cơm.

Thật may là tủ lạnh nhà Chanyeol có đầy đủ đồ ăn, nhưng trong tủ lạnh chủ yếu là bia. Chẳng có lấy một chai nước nào.

-" Anh định uống bia thay cho nước à..."

Chanyeol đã đi xuống bếp từ lúc nào, anh đến sát bên cạnh Baekhyun thì thào:

-" Vậy thì từ nay, anh sẽ không uống nữa."

Baekhyun tỏ vẻ không tin. Chanyeol vòng tay ôm lấy eo cậu giọng khàn khàn đầy quyến rũ.

-" Nếu không tin thì em hãy kiểm tra."

Baekhyun bị sự quyến rũ của Chanyeol mê hoặc, cậu nói trong hơi thở, giọng đứt quãng.

-" Bằng cách nào."

-" Cách này."

Nói rồi Chanyeol kéo Baekhyun sát vào mình, giữa hai người không còn một khe hở. Anh nhẹ nhàng chiếm lấy bờ môi cậu, rồi đột nhiên tấn công như vũ bão vào khoảng trống bên trong bờ môi cậu. Đầu lưỡi anh nhè nhẹ tìm đầu lưỡi cậu cuốn lấy nó, làm tê dại nó. Cả người Baekhyun run lên bần bật. Một luồng máu nóng tuôn chảy dào dạt trong người cậu. Đầu óc cậu quay cuồng, đôi tay cậu dường như không còn điểm tựa, ôm chặt lấy tấm lưng to lớn của Chanyeol. Đôi chân dường như nhón cao hơn một chút.

Cả không gian xung quanh hai người dừng lại. Cả hai rời vào một không gian vắng vẻ ngọt ngào. Chẳng biết là họ hôn nhau bao nhiêu lâu. Chỉ biết thời gian lúc này dài vô tận.

Baekhyun cảm thấy dường như không khí đang tan biến mất, cậu gần như không thể thở được nữa nhưng lại không cách nào thoát ra cơn mê này. Cậu ngây ngất đón nhận từng nụ hôn của Chanyeol.

Chanyeol đã chờ đợi nụ hôn này biết bao nhiêu lâu, anh tham lam chiếm lấy nó, càng lúc càng mãnh liệt như sợ nếu anh không quấn lấy nó sẽ để nó bay mất. Đôi tay anh ôm siết lấy cậu như bóp chặt cậu đến nghẹt thở.

Đến lúc Baekhyun không còn chịu nổi nữa, cậu choáng váng súyt ngất đi thì vòng tay nới lỏng ra, đầu lưỡi được thu về chỉ còn đôi môi ướt át đang cọ xát nhẹ nhàng bờ môi cậu.

Baekhyun bắt đầu thở gấp, cậu hít lấy hít để không khí xung quanh, cả người dường như không còn chút sức lực nào. Phải bấu chặt vào tay Chanyeol nếu không cậu sẽ khỵu xuống mất.

Cuối cùng Chanyeol cũng chịu buông cậu ra, Baekhyun phải dựa cả người vào tủ lạnh, một tay ôm lấy ngực.

Chanyeol nhìn Baekhyun hỏi:

-" Em không sao chứ "

Nhìn gương mặt đắc chí thoả mãn của Chanyeol, Baekhyun thật chỉ muốn cho anh một trận. Nhưng cậu bây giờ không còn đủ sức lực để tấn công anh, đành khe khẽ gật đầu.

Rồi Baekhyun lấy hết sức thì thào:

-" Để em đi nấu cơm cho anh ăn "

Nhưng Chanyeol đã giữ cậu lại.

-" Đừng nấu cơm, anh gọi đồ ăn rồi."

Không để cho Baekhyun kịp nói gì, Chanyeol liền bế cậu lên đi đến ghế sô pha nhẹ nhàng đặt cậu xuống.

Baekhyun không khỏi ngạc nhiên, tại sao kêu mình nấu cơm mà còn gọi thức ăn, rõ ràng ngay từ đầu anh đã muốn ăn thịt cậu rồi

Baekhyun chỉ biết rủa thầm bản thân:" Baekhyun ơi, mày thật ngu ngốc mà, mày như một con cừu non ngốc nghếch bị gạt. Rõ ràng con sói muốn ăn thịt mày mà mày còn ngốc nghếch đòi đi nấu cơm cho sói ăn."
Baekhyun chỉ biết lắc đầu trách mình quá ngây thơ.

******
Tui đã trở lại đây😊

Lạy chúa...hơn một tuần Wattpad báo lỗi, cứ tưởng phải dừng fic tại đây cơ. Sáng nay tự nhiên lại bình thường, tui mới hùng hục viết chap mới để post cho mấy bạn đây.
Đừng ai trách tui thất hứa nha!! Please 😊

Chap này ngọt lịm luôn!! 😄

Do you like it??








Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top