my first and my last < part 4 >
sau khi kết thúc mà nhảy múa ăn mừng cực kỳ hoàng tráng bằng một cuộc hội ngộ với đất mẹ thân yêu nhờ cú vấp chân thần thánh, tần sóng não bộ của t/b cuối cùng cũng trở lại với trái đất. ngay khi vừa kết nối lại tín hiệu, cô nhanh chóng thăm dò xung quanh để mò đường xuống dưới căn-tin. nhưng khốn nỗi cái nghiệt duyên hôm nay vẫn chưa chấm dứt.
loay hoay một hồi, lâu thật lâu, dài thật dài, thanh niên số nhọ này mới lết xác xuống tới căn-tin. ngỡ rằng đây sẽ là một happy ending cho t/b trên con đường tìm đến hạnh phúc, dưng mà như vậy thì bạn au xinh xắn đáng yêu nhất hệ mặt trời sẽ hết ý tưởng viết mất, nên đàng uỷ khuất "bé" yêu thêm chút nữa vậy!
"cô rất tiếc, nhưng bọn cô đã bán hết đồ cho hôm nay rồi cháu gái ạ!"
còn gì nữa đâu mà khóc với sầu. từ sau màn hình ta có thể nghe tiếng trái tim mong manh yếu đuối của cô nàng vỡ vụn. ta đến tìm hoa, hoa đã nở. ta đến tìm đò, thì đò đã qua sông. chị đến tìm em, thì em đã hết. rồi cứ thế, t/b bất động chìm trong đau khổ cùng nguồn thơ ca dồi dào đang tuôn trào.
nếu đây là tiểu thuyết ngôn tình tuổi teen thì đây chính là lúc anh nam chính ngầu lòi, lạnh lùng, mắt bảy màu cầu vồng, lai n+ dòng máu, con cưng của liên hợp quốc, iq tầm vóc vũ trụ, thường mang tên phong xuất hiện để phản damage lại căn-tin và đòi bằng được đồ ăn cho nữ chính "mỏng manh", ngây thơ, nhà thiếu kinh tế nhưng lại học ở trường siêu giàu, đã từng đứng lên chống lại và oánh nam chính, mang tên tuyết.
dù cho hành động ấy thực sự rất vô lễ, mất nến, chỉ có bọn trẻ trâu làm nhất là khi cô căn-tin lại rất dễ mến thế kia. nhưng đây là fanfic ít người đọc nên a-siêu-dễ-thương-u sẽ viết theo trí tưởng tượng siêu thực của mình and chắc chắn rằng nó sẽ không toxic như cái kia đâu.
"cháu có muốn ăn cùng với các cô không? bọn cô đang chuẩn bị ăn trưa đây."
thấy gương mặt "tràn đầy niềm tin và lẽ sống" của t/b, lòng cô căn-tin bỗng nổi lên bản tính của một người mẹ. cô không muốn bé con này rời khỏi đây mà chưa có gì lót bụng. hơn nữa bé con này còn rất lễ phép và ngoan ngoãn nữa.
"thật ạ? nhưng liệu có làm phiền các cô không ạ? thôi để cháu tìm chỗ khác, cô vất vả rồi ạ! cô mau vào ăn đi kẻo nguội cô."
t/b khéo léo từ chối lời mời của cô căn-tin vì trời trưa trầy trật các cô các bác mới xong việc để nghỉ ngơi với ăn cơm mà mình lại ngang nhiên đi vào thì thật bất lịch sự. dù vậy trong lòng cô thực sự cảm kích lòng tốt của người trước mặt. hôm nay cũng không phải quá tệ!
thấy bé con chối từ lời mời của mình nhưng cô căn-tin cũng chẳng thể giận nổi. trong mắt cô lúc này t/b giống như chú mèo con đáng yêu lắc lắc cái đầu nhỏ. không để bé ngại ngùng thêm, cô quay vào gian bếp lấy hộp sữa chuối còn sót lại trong ngăn tủ cùng với một chút kẹo ngọt mang ra:
"trong căn-tin chỉ còn một chút này thôi, cháu chịu khó ăn tạm nhé. mai chỗ cô mới nhập đồ mới. đến đây cô sẽ để lại cho cháu một phần."
"dạ, cháu cảm ơn cô. hôm sau nhất định cháu sẽ tới ạ!"
t/b cười lên thật tươi, gập người chuẩn style idol để cảm ơn cô căn-tin rồi xoay người bước ra ngoài. trước khi khuất bóng cô có ngoái lại nhìn thêm lần nữa, thấy cô căn-tin vẫn nhìn theo liền quay hẳn lại giơ tay chào. hai cô cháu mới gặp nhau được một lúc thôi mà đã quyến luyến nhau không dời. dự đoán mạnh rằng sau này cả hai người sẽ thực sự trở nên thân thiết với nhau.
cô nàng tung ta tung tửng nhảy chân sáo đi trong sân trường. mức độ tưng tửng này thu hút muôn vàn ánh mắt dõi theo nhưng khi bạn có đồ ăn trong tay thì chắc sẽ chẳng có gì có thể kéo bạn ra khỏi niềm hạnh phúc được.
ngồi xuống một chiếc ghế gỗ trống trong sân trường, t/b lấy điện thoại ra check lại tin nhắn cũng như ghi lại hộp sữa hấp dẫn này. mẹ kim có nhắn một tin và bố kim gửi một ảnh.
mẫu hậu đại nhân to t/bmushroommmm
mẹ kim
xong việc chưa con?
khi nào con về?
nhớ ăn uống đầy đủ nhớ!
tự tin lên, yêu con♡︎♡︎
t/b
con gần xong hết rồi.
đến gần tối con sẽ về ạ.
yêu mẹ♥︎♥︎
baba đại nhân to t/bmushroommmm
bố kim
lêu lêu! đứa nào chưa được
về nhà☺︎︎☺︎︎
t/b
bố hông thương con à?
sao lại khịa con như thế?
(;'༎ຶٹ༎ຶ')(ᗒᗣᗕ)՞
đọc xong những dòng tin nhắn của bố mẹ, trái tim nhỏ bé của cô len lói chút ấm áp và tràn ngập niềm vui sướng. điều tuyệt vời nhất lại chỉ đơn giản ở cách ta đối xử với nhau hàng ngày mà thôi. thật mong đến lúc về nhà để kể lại một ngày dài với bố mẹ.
t/bmushroommmm: bữa trưa ít ỏi của mình!
minmin_is_you, abcd_iloveu và 1,870,987 người khác đã thích.
xem tất cả 432,765 bình luận.
đánh chén xong xuôi, tạm thời làm dịu bớt cơn đói cồn cào ban nãy, giờ đây t/b đã an tâm lên đường đi tìm phòng họp số 9 mà không sợ bị ngất xỉu giữa đường nữa rồi. nhưng việc đầu tiên là phải đi tìm cái bản đồ trước đã. mù đường đã trở thành một năng khiếu bẩm sinh hiếm có ở t/b vậy nên cô đành lòng trở thành bạn thân của google map từ rất sớm.
mà ở trong trường thì phải tìm thấy sơ đồ trường trước đã. cái trường kiểu gì mà to vật to vã, chẳng hiểu sao dò nổi đường đi đây. loay hoa loay hoay thì mò được cái bản tin phổ cập cho tân sinh viên, vật vã thêm lúc nữa thì nhớ sơ sơ cái bản đồ, xong để ăn chắc t/b chụp luôn cái bản đồ lại.
xem nào, đi thẳng 30 bước về phía đông, đi lên tầng ba khu nhà đa năng số 1, quay trái, đi tiếp, đập đầu vào tường, quẹo phải lấy tay đập vào đầu một phát để nhận ra bạn vừa đi sai đường. kết thúc chỉ dẫn, tạm biệt!
mặc dù đã xem kĩ đến từng centimet trên bản đồ, chụp ảnh nó lại nhưng vẫn vô ích. chẳng hiểu đôi chân hư đốn của cô đi đứng kiểu gì, nó dẫn cô tới một hành lang vắng tanh. quay đi quay lại chẳng thấy một ai để hỏi đừng. t/b gào thét trong câm lặng.
dường như đáp lại lời khẩn cầu tuyệt vọng kia, từ đằng xa một bóng người bước tới. cô nheo mắt nhìn, omg, aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa... nam thần đó, má ơi, đẹp trai dữ thần trời, sao tạo hoá có thể tạo ra một tuyệt tác như vậy.
đây chắc không thể nào là người phàm được, chắc là thiên thần xuống cứu rỗi mình khỏi tình cảnh éo le này rồi, ơ đm, thế thì cũng có thể là ma mà. làm gì có thiên thần nào xuất hiện ở cái chốn đồng khô hiu quạnh này. nhưng cứ thử một lần chắc không sao đâu, nhờ?
< au: nếu tao nói có sao mày có dừng lại không?>
<t/b: đoán xem(☞ ͡° ͜ʖ ͡°)☞>
"anh đẹp trai ơi! anh có biết đường đến với phòng họp số 9 không ạ?"
bonus: ú hu, chúc mừng jaehyunie đã có vai diễn đầu tiên trong sự nghiệp. nhưng tui không có thích những cái bình luận phản đối thân mật hay cảnh hơn trong phim đâu. đùa một chút thì vui nhưng nói thật thì là quá đáng đó. phim không có phản ứng hoá học tốt thì còn gì là phim hay nữa mà cũng có phải là phục vụ một nctzen thôi đâu. mong là jaehyun không bị áp lực về chuyện này.
song: if i could tell her - dear evan hasen
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top