Chap 10: Đau


Hôm qua những gì cậu nói tôi xem như bạn bè với nhau... tôi không thích cậu đâu... đừng cố gắng!
Trong lớp học HoSeok ngồi đơ mặt, những lời JiMin nói lúc trên sân thượng cứ văng vẳng bên tai.

Sao đây chứ? Mình rõ ràng thực sự thích JiMinie mà... sao trong cái này của mình nó nhói nhói khi cậu ấy nói vậy...
Tôi rất thích.... à không phải... tôi thực rất yêu cậu JiMinie a~~. Có phải là cậu chưa cảm nhận thấy? Không... tôi sẽ không ngừng lại! Tôi yêu cậu !
JiMin, HoSeok tôi tuyệt đối không bao giờ từ bỏ đâu!
- HoSeok's pov

HoSeok cuốn mình trong đống suy nghĩ, gục xuống bàn, bỏ cả tiết học đó, TaeHyung, JungKook cũng không hỏi gì vì nghĩ cậu mệt mỏi nên mới nằm ngủ. A, nhưng vẫn có JiMin biết rõ lý do há! JiMin cậu trong tiết học vẫn ngồi chăm chú nghe giảng đàng hoàng. Chỉ ai kia mới bị chơi một vố nên mới buồn bã gục mặt xuống thôi.

Khoan! "Chơi một vố"?? Nghĩa là !?!?!?!?!
Tối hôm HoSeok vừa thổ lộ lòng mình với cậu rồi 'bỏ chạy', cậu cũng đứng tượng ra đó 69 giây, sau đó lại nằm vật ra chiếc giường kingsize mà đấu tranh tư tưởng,
Thì chính xác là cậu đã tự nhủ với lòng "không yêu nữa, độc thân vẫn là nhất! Không phải vướng bận gì hết, không phải lo lắng, không phải suy nghĩ, không phải đau lòng, cậu sẽ phải chăm chỉ học hành và có một tương lai thật tốt cậu phải 'cưới vợ' sau đó sinh con, nhất định phải thật thành công như bố", nhưng.... lại một suy nghĩ lại loé lên trong đầu cậu "Có phải nên mở rộng lòng mình ra không? Có phải nên nghe tim mình nó sẽ thế nào? Xem xem mình thế nào với cậu ta?"

Cậu ấy? HoSeok cậu ấy rất tốt nhưng làm sao đây khi chính mình thấy vẫn còn luyến với TaeHyungie? Cái đó là 'luyến' hay chỉ là một thói quen?
.
Làm sao bây giờ đây?
.
.
.
À, phải mình thực sự cần quên đi và cho HoSeok cũng như bản thân một cơ hội... phải... quên... quên!
- JiMin's pov
Nằm gác tay lên trán suy nghĩ cả đêm, JiMin cuối cùng cũng thông, cậu quyết định cho thêm bản thân cơ hội với HoSeok.

Hôm nay JiMin trên sân thượng như vậy là để trêu HoSeok một tí, không ngờ HoSeok không chạy theo mà còn xuống tâm trạng. Tan học, TaeHyung về nhà JungKook chơi, JiMin ở lại hỏi lớp trưởng một số bài tập chưa hiểu, HoSeok lên xe về một mình vì mất hứng.
Ngay lúc HoSeok bước xuống lòng đường để gọi bác lái xe chạy đến, chiếc xe giao pizza cũng đang lao tới, ngạc nhiên cậu nhắm mắt lại và tự xác định số phận mình, chiếc xe chạy ngang qua người cậu, cứ tưởng là đã va vào nhau rồi, cậu mở mắt ra để chấp nhận số phận, đưa tay sờ soạn người "Ơ? Không đau? !? Mình chết thiệt hả? Ơ mất cảm giác là chết rồi! Ơ!! Chưa kịp tỏ tình tập 2 với Minie mà! ". HoSeok cậu cũng đứng ngay đó lảm nhảm miết cho tới khi có người gọi "Này, muốn chết sao? Không kéo cậu lại thì giờ cậu chuẩn bị về với ông bà rồi nghe không! Thằng này! HoSeokie!!!!"
-Ji... JiMin? - HoSeok ngạc nhiên khi thấy người đứng đằng sau giữ cặp mình
- Gì...? Khỏi cảm ơn, đi đây!
-Khoan, có cái này - nắm tay JiMin lại
-...
Cậu đưa vào tay JiMin một cây Lolipop "Tôi thực sự thích cậu! Không bỏ cuộc đâu!"
JiMin vờ như không quan tâm quay lưng vào chiếc xe màu đen chạy thẳng về nhà mình.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: