Chương 54


Chu Dương không nói một lời, đoạt lấy máy tính bảng của Tô Thiến nhìn lướt qua.

Lần này được giới thiệu không phải người có gia thế như Thẩm Hách, mà là Chương Tân Hoa, người đi lên nhờ gia đình được phá bỏ và di dời, quan trọng hơn là Chương Tân Hoa bây giờ là chủ nhà của Tô Hảo, hai người có nhiều cơ hội gặp mặt, hơn nữa trong nhà Chương Tân Hoa vì giới thiệu đối tượng cho anh ta, yêu cầu hạ thấp tiêu chuẩn chỉ cần là nữ đều được.

Chu Dương có dự cảm, nếu ngay từ đầu người được giới thiệu là Chương Tân Hoa, nói không chừng liền thành.

Chu Dương siết chặt máy tính bản, trên tay gân xanh đều nổi, đem ném trả máy tính bảng lại cho Tô Thiến, lạnh lùng nhìn Tô Thiến một cái, xoay người lên lầu.

Tô Thiến lần đầu nhìn thấy con trai như vậy.

Sững sờ vài giây, Tô Thiến thấy sau lưng đột nhiên có một chút lạnh lẽo.

Bà lấy lại tinh thần.

Vội vàng gọi: " Dì ơi, dì ơi, nhanh, tôi thật lạnh, dì nấu cho tôi một bát canh gừng."

Sau đó bà mang dép lê, đi vào phòng bếp.

Sau khi lên lầu, Chu Dương lấy di động, tìm số điện thoại của Chương Tân Hoa, gọi qua. Rất nhanh, bên nhanh có tiếng trả lời: " Anh Dương."

Chu Dương dựa vào trên bàn, cầm bút hỏi: " Mẹ tôi giới thiệu đối tượng cho cậu?"

" À, hình như là vậy, mẹ em mới vừa gửi Wechat của đối phương cho em, em chưa xem, em còn đang ở bên ngoài."

" Cậu có tài khoản phụ không?"

" Có a."

"Rất tốt." Chu Dương liếm khóe môi nói.

" A? Cái gì, anh Dương."

*

Sáng sớm hôm sau, Tô Hảo đi vào nhà vệ vinh rửa mặt , trong nhà bếp truyền đến âm thanh bận rộn, Thành Linh cần nồi, đi đến cửa , hỏi Tô Hảo: " Tô Hảo, mẹ là rất nhiều đồ ăn sáng, con mang đến công ty?"

Tô Hảo miệng đầy bọt, ngẩng đầu nhìn Thành Linh, gật đầu: " Được, cảm ơn mẹ."

"Không có việc gì, đúng rồi..." Thành Linh ho một tiếng, Tô Hảo nhìn bà, thấy bà mặt tươi cười, Tô Hảo nhướng mày: "Gì ạ?"

Thành Linh cười nói:" Mẹ đã gửi tài khoản của đôí tượng cho con, lát nữa con xem một chút."

"Dì Tô Thiến giới thiệu, hình như là chủ nhà của chúng ta, là một người rất tốt." Thành Linh trong lòng bớt ảm đạm một hơn, trên mặt tươi cười nhẹ nhàng hơn.

Tô Hảo sửng sốt.

Cô nhổ bot trong miệng ra, súc miệng, cầm lấy khăn lông lau mặt, thuận tiện bôi kem chống nắng hỏi: " Là Chương Tân Hoa sao?"

" Hình như là vậy."

Đối với người chủ nhà trẻ tuổi này, Tô Hảo liền chỉ gặp mặt đem đó một lần, còn lại tiền thuê nhà đều nộp qua Wechat, hai người chưa từng nói chuyện.

Chương Tân Hoa cũng không đăng gì lên vòng bạn bè, có lẽ là chặn khách thuê nhà.

Anh ta còn từng thấy qua cô cùng Chu Dương dây dưa.

Anh ta còn cần theo cô nói chuyện?

Tô Hảo lau tay, chuẩn bị tốt, vào phòng ngủ, thay quần áo đi ra. Thành Linh đã bưng bữa sáng đặt lên bàn, Tô Hảo ngồi xuống, Thanh Linh nhìn cô nói: " Đợi lát nữa nhớ thêm người ta."

Tô Hỏa lấy cái muỗng tra lời: " Được."

Không phải kết bạn Wechat rồi sao? Còn muốn thêm?

Mang theo bữa sáng, Tô Hảo Xuống lầu, gió rất lớn, còn hơi lạnh, mùa đông sắp tới, Tô Hảo kéo chặt áo khoác mỏng trên người, đi ra tiểu khu.

Chú bảo vệ đột nhiên từ bên trong ôm một bó hoa hồng đưa cho cô.

Tô Hảo sửng sốt.

" Chú Lâm?"

Chú Lâm cười: " Buổi sáng nay một cửa hàng bán hao giao đến, nói là đưa cho con."

" Ở đây có một tấp card." Ông đưa tấm card ra, Tô Hảo nhận lấy, mở ra liền thấy.

Bà xã, chào buổi sáng.

Chu Dương.

Tô Hảo đem tấm card đưa trở về, nói với chú Lâm: " Chú xử lí đi."

Nói xong, cô liền đi ra tiểu khu.

Chú Lâm đứng tại chỗ, qua vài giây, trở về phòng trực ban, gọi điện thoại.

" Ai, Chu tiên sinh, cô ấy không muốn, còn nói để ta xử lí."

Đầu kia, nam nhân trả lời rất thấp: " Được."

Sớm đã đoán được.

Lên lầu, tiến vào công ty, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Kỳ Kỳ cùng Nghiêm Sùng ngồi trên sô pha, tay Kỳ Kỳ còn đặt trong tay Nghiêm Sùng. Tô Hảo cười mọt cái, đi qua, đem bữa sáng đặt lên bàn trước mặt bọn họ: "Hôm nay là bánh bao nhỏ."

Kỳ Kỳ lập tức rút tay về " A cám ơn cô Tô Hảo."

" Cảm ơn nha."

" Đừng khách khí." Tô Hảo nhìn bọn họ hai cái, cười, trở về vị trí của mình, xem ra trải qua một buổi tối, bọn họ liền làm hòa. Chỉ một lát sau, những người còn lại tới, tranh giành ăn bữa sáng, một đám người vui vẻ muốn chết, cuối cùng đều phát cho Tô Hảo bao lì xì. Tô Hảo liền thu.

Kỳ Kỳ uống sữa bò ngồi vào bên cạnh Tô ảo, nói: " Kia tiền bữa sáng vẫn phải đưa, thêm ở lương tạm được không?"

Tô Hảo nói không cần, bất quá cô tạm dừng, liền nghe Kỳ Kỳ nói: " Có thể giúp ta mỗi ngày làm một ít được hay không? Nếu ngày nào không làm được, cũng không sao chúng ta có thể linh hoạt?"

Tô Hảo nhìn Kỳ Kỳ một cái, tự hỏi, như vậy mẹ cô cũng có việc làm, sẽ có tinh thần hơn, cô nói: " Tôi cùng mẹ thượng lượng một chút."

" Thật tốt quá!" Kỳ Kỳ hút sữa bò, sau đó nghiêng đầu nhìn Tô Hảo, Tô Hảo phát hiện tầm mắt cô ấy, bớt thời gian liếc cô ấy một cái.

Kỳ Kỳ cười: " Tôi tối qua qua thấy, một soái ca giúp cô cột dây giày, anh ta là ai? Cô còn nói không đáng nhắc đến, thật là quá khiêm tốn."

Tô Hảo lúc ấy không chú ý đến, cô ra xe trước, còn có Kỳ Kỳ phía sau, nhìn thấy cũng bình thường. Cô rũ mắt, nói: " Chỉ như vậy thôi."

" Đừng nói như vậy a, cô nói một chút, anh ta là người như thế nào?"

" Còn tốt, nhưng mà" Tô Hảo nhấn mở máy tính, màn hình phản chiếu khuôn mặt nàng, nàng nói: " Anh ta."

" Có phải có rất nhiều cô gái thích anh ta? Còn anh ta rất phong lưa?" Kỳ Kỳ bóp chặt vỏ hộp sữa, Tô Hảo gật đầu.

Kỳ Kỳ: " Tôi đại khái có thể đoán được, đồng hồ trên tay anh ta cô có biết bao nhiêu tiền?"

Tô Hảo lắc đầu, cô rất ít chú ý cái này.

" Hơn hai ngàn vạn." Kỳ Kỳ hạ thấp giọng, " Anh ta chắc chắn rất có gia thế, có phải là phú nhị đại ăn chơi trác táng không?"

Tô Hảo: " Không phải."

" Trời ơi? Chẳng lẽ là nhân vật lớn." Kỳ Kỳ mở to hai mắt: " Cô như vậy cũng không cần? Vậy cô muốn dạng nam nhân gì?"

Tô Hỏa hất cằm, nhìn về phía Kỳ Kỳ, cô mặt mày nhu hòa, xem qua, trong mắt còn mang theo ôn nhu, Kỳ Kỳ bị cô nhìn như vậy, liền đỏ mặt.

Tô Hảo thật là xinh đẹp.

Tô Hảo suy nghĩ một chút, nói: " Không biết hình dung như thế nào với cô."

" Thật là, mỗi người đều có chính mình suy nghĩ, cùng với tình cảm mình theo đuổi, tôi hiểu."

Kỳ Kỳ sờ lên đầu tóc mềm mại của Tô Hảo, chỉ cảm thấy mái tóc này trời cho sờ lên thật thoải mái.

Tô Hảo cười nhìn Kỳ Kỳ một cái, tiếp tục làm việc.

Kỳ Kỳ người này thông suốt.

Tô Hảo lúc này mới có cảm giác kết giao bạn bè.

Đương nhiên Vân Lục cũng xem như bạn bè, nhưng mà có liên quan đến Chu Dương.

10 giờ đến thời điểm nghỉ ngơi, Tô Hảo mới xem wechat, Thành Linh đã gửi Wechat cho cô, Tô Thiến cũng gửi, hai người gửi không wechat của Chương Tân Hoa, Tô Hảo nhìn vài lần, liền phát hiện thông tin nhiều hơn một người, Tô Hảo nhấn mở, là Thành Linh gửi tài khoản kia.

"Tô Hảo."

Tô Hảo nhấn xuống, được thông qua.

Mới vừa thông qua, bên kia liền phát tin nhắn tới.

Z: Tô Hảo, ăn bữa sáng chưa?

Tô Hảo: Đã ăn.

Z: Trời lạnh, nhớ mặc nhiều chút.

Tô Hảo: Cảm ơn, anh cũng vậy.

Z: Tôi có thể gọi cô là Hảo Hảo không?

Tô Hảo: Có thể.

Z: Hảo Hảo, cô nói chuyện thật ngắn gọn, có cái gì muốn hỏi tôi hay không?

Tô Hảo: Trước mắt không có.

Z: A, Tốt.

Công nghiệp quân sự khoa học kỹ thuật.

Chu Dương nhắn xong tin nhắn, đầu ngón tay nhẹ gõ, vài giây sau, thả di động xuống, cả người thả lỏng, anh lấy điếu thuốc, hút một hơi.

" Có chút khẩn trương, một câu chia thành hai câu, chậc." Anh dập tắt điếu thuốc, nâng ly trà lên uống một ngụm trà lạnh, trợ lý Lục đứng ở bên cạnh, trong tay còn cầm sấp văn kiện.

Nhìn Chu tổng, không cẩn thận đánh " Bà xã" ra tới, sau đó xóa bỏ, lại hẹn Tô Hảo đi ăn cơm, kết quả lại cảm thấy không đúng, lại xóa bỏ.

Vì thế cuộc trò chuyện lịch sự liền biến thành như bây giờ.

Bắt đầu vô cùng đơn giản.

Trợ lý Lục có chút thương hại.

" Chu tổng, anh làm như vậy tốt sao?"

" Không thì sao?" Chu Dương ngẩng đầu nhìn anh ta,

" Anh dạy tôi?"

Trợ lý Lục lắc đầu: " Sẽ không dạy."

Chu Dương dựa vào ghế, kéo cổ áo, cầm lấy điện thoại, nghiêm túc nhìn giao diện nói chuyện phiếm, suy nghĩ một lúc liền soạn tin nhắn.

Z: Cô là người Hồi Giang? Hồi Giang có một con suối, rất nổi tiếng, gọi là Hồi Khê, nghe nói có một câu chuyện xưa rất nổi tiếng, cô có thể kể cho tôi nghe một chút không?

Giữa trưa tan tầm, về nhà ăn cơm trưa xong, Tô Hảo ngồi trên ghế sô pha, mới xem thấy tin nhắn này, nàng nghĩ, Chương Tân Hoa từng đi đến Hồi GIang sao?

Nhớ đến cái chuyện xưa kia, Tô Hảo trong lòng có một chút mềm mại.

Khi còn nhỏ từng nghe có người hát qua bài hát, gọi là "Hồi Khê Thủy".

Nói nơi đó là người ước hẹn kiếp sau để lại, nếu hai người kiếp còn còn muốn ở bên nhau, liền phải uống một ngụm nước suối,bất quá yêu cầu hai người sau ở bên nhau được bảy năm mới có thể đến.

Bởi vì bên thời gian bảy năm, rất nhiều người không thể chịu nổi.

Bởi vì chuyện xưa quá thật, dẫn đến rất nhiều người không dám tùy tiện uống nước ở đây, thậm chí người uống nước ở đây càng ngày càng ít.

Tô Hảo cũng từng mộng tưởng, cùng người thích hợp ở bên nhau bảy năm sau đó đến đây uống nước, đó minh chứng cho mình yêu đẹp đẽ nhất.

Tô Hảo đem chuyện xưa ngắn gọn kể lại cho Z, qua thật lâu, tầm 2 giờ, biên kia mới trả lời.

Z: chuyện xưa thật đẹp, giống cô đều đẹp.

Tô Hảo đối với người này có nhiều hơn một chút thiện cảm.

Buổi nhiều không có quá nhiều việc, Tô Hảo đổi mới sản phẩm, đem một ít sản phẩm không phải rất quan trọng đổi mới một lần, Kỳ Kỳ cùng Nghiêm Sùng giận phải một hai ngày, hòa hảo liền dính bên nhau, đóng lại cửa văn phòng, cả ngày chưa từng ra khỏi, Tiểu Thất ba người lại ngồi bên cạnh Tô Hảo, cùng nói chuyện phiếm.

Tiểu Thất nói: " Chúng ta trước kỳ nghỉ có muốn cùng đi du lịch đông một lần, các cô cảm thấy chỗ nào được?"

" Đi leo dây thép được không? Tiêu Hoa nói.

" Tôi cảm thấy cái này không tồi, Tô Hảo cô thấy sao?"

Tô Hảo " Ta không biết a, các cô sắp xếp là được."

" Tốt, chúng ta liền đem kết quả quyết định báo cho Nghiêm Sùng."

Ba người đều phấn khích, Tô Hỏa cũng có chút chờ mong.

Tiểu Thất nói: " Năm nay chắc chắn muốn đi, công ty cách vách hôm nay đều đã đi, giống như là Disneyland, chụp rất nhiều ảnh, thật hâm mộ."

" Tôi cũng hâm mộ."

6 giờ chiều tan làm, Tô Hảo cùng Tiểu Thất ba người cùng nhau tan làm, Tiểu Thất ba người đều là cẩu độc thân, tính cách đều là loại tương đối thích ở nhà, vây quanh Tô Hảo đi đến cửa, kết quả liền đụng phải nhóm người tan làm ở công ty cách vách, một đám người ồn ào nhốn nháo, đấu đá lung tung, Tô Hảo chật vật bị đẩy ra sau một chút.

Phía sau liền đụng phải một người.

Cô sửng sốt, ngẩng đầu.

Cằm nam nhân sắc nét, đường cong rõ ràng, anh nhìn những người đâm vào cô, đáy mắt mang theo cảnh cáo, sau đó cúi đầu, đôi mắt hẹp dài dừng trên mặt cô, Chu Dương thấp giọng nói: " Tan làm?"

" Anh đến đón em."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top