Chương 21

Vừa tân hôn liền nghe vợ có thai hắn thật cao hứng, nhưng lại nghe cô muốn ly hôn hắn liền cảm thấy thật vớ vẩn.

Tống Văn Cảnh cả người đều sửng sốt, một hồi lâu mới kịp phản ứng .

Vợ nhỏ mang thai , lại muốn cùng hắn ly hôn? Lúc trước, tốn biết bao nhiêu tâm tư, thiết kế báo ân để gả cho hắn, còn cùng người trong nhà cùng nhau lừa hắn chuẩn bị hôn lễ trước.

Tại hôn lễ đã chuẩn bị trước, còn cố ý hạ dược hắn.

Tạm thời, chuyện kia bất luận hắn có thể nói hay không, vợ nhỏ hắn có những ý nghĩ này, hơn phân nửa là thật lòng muốn gả cho hắn .

Khi vừa gả vào đến, cô không nói ly hôn, hiện tại mang thai , liền muốn ly hôn?

Một cô gái từng kết hôn, còn từng xảy ra quan hệ .

Hiện tại còn mang thai .

Cô không nghĩ đến việc một cô gái vừa mới ly hôn sẽ có bao nhiêu khó khăn sao?

Tống Văn Cảnh hiểu rõ cảm xúc của mình: Hắn vốn là người vững tâm, nhưng thân thể hắn lại không thể kìm chế được khi vừa nghĩ đến thân thể mềm mại, âm thanh ngọt ngào, còn gọi hắn một tiếng" Chồng ơi?"
Hai người tuy rằng kết hôn , còn không có nghiêm túc chung đụng, một tiếng  chồng này có thể  đem máu toàn thân hắn đốt lên, hắn cảm giác đầu lưỡi có chút  khô.

Tống Văn Cảnh lần đầu tiên nghiêm túc trầm tư: Vợ nhỏ có phải hay không  dễ dàng khiến  thân thể hắn mất khống chế?

Đó cũng không phải hiện tượng tốt.

Hắn muốn phụ trách thật tốt với vợ nhỏ, việc ly hôn đương nhiên là không đồng ý , hắn biết sắc mặt hắn hiện tại  không đẹp mắt, giọng diệu cũng hơn phân nửa không thế nào ôn nhu, càng nói chuyện sợ làm nàng sợ.

Hắn khắc chế lửa giận, không lên tiếng.

"Alo, anh còn ở đó không?"

Trong điện thoại âm thanh trầm mặc truyền đến, việc mang thai Diệp Mạn Tinh cũng không biết nam chủ có suy nghĩ thế nào: ...cao hứng?hay mất hứng?
"Tôi ở đây." Thanh âm trầm thấp thuần hậu, lại tràn ngập lạnh băng sắc bén, nhưng nói xong câu kia liền um lặng.

 Diệp Mạn Tinh, có chút không biết nói gì: ... , này nam chủ ý gì a?

"Chuyện kia thì  sao?Anh nhớ sắp xếp sớm trở về, em..." Thừa dịp đứa bế trong bụng chưa lớn, đem chuyện này giải quyết ổn thoải

Nhưng xem phía sau còn có người xếp hàng chờ gọi điện thoại, thời điểm cô vừa mới nói xong chuyện nam chủ khi nào trở về thì ly hôn, xung quanh liền có rất nhiều tiếng xì xào bàn tán.

Mọi người đều nghĩ cô gái này làm sao lại dám ly hôn?

Làm đào hoa tinh,cô tuy rằng hay sống ở nhân gian, nhưng cô thật sự không hiểu hết ý nghĩ của con người.

Cuộc sống trôi qua, ly hôn, tách ra, không phải cho nhau một cơ hội mới hay sao?

Về phần nói không cần con, đáy lòng cô có chút tiếc nuối, một tiểu yêu tinh một mình sinh tồn lâu , có thể có cốt nhục của chính mình chính là điều tốt a.
Nhưng hiện tại —— tình huống này có chút không thích hợp?

So với muốn hài tử, như thế nào để tránh đi nguy cơ một năm sau, tránh đi nguyên nội dung cốt truyện, tránh cho trở thành vợ trước chết sớm của nam chủ không phải quan trọng hơn sao?

Tống Văn Cảnh chỉ cảm thấy âm thanh ngọt ngào của vợ nhỏ truyền đến: "Ân, tôi còn phải đi huấn luyện, sắp tới vẫn chưa có thời gian."

Đại khái là sợ làm sợ tiểu thê tử, hắn nhịn xuống ý nghĩ của bản thân, Tống Văn Cảnh cực kỳ khắc chế : "Đừng nóng vội, tại tôi."

"Tôi sẽ cố gắng sớm trở về, trở về lại nói."

Tống Văn Cảnh ép thanh âm tới cực thấp, cực kì tỉnh lại, hắn không thể tùy ý tính của chính mình, cuối cùng sẽ làm người ta sợ.

Hắn biết, vợ nhỏ hơn nửa phần là do hắn không an bài công việc cho anh hai của cô nên đối với hắn mới phát cáu.

Hai người trước kia bởi vì chuyện này, nói chuyện qua điện thoại bao lần đều cãi nhau, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.

Hắn vốn muốn nói, chuyện công việc của anh hai cô, hắn đã  cho người ta an bài rồi.

Lại cảm thấy nam nhân dựa vào hành động không cần dựa vào lời nói.

Tống Văn Cảnh hơi mím môi, trước tiên phải cẩn thận dỗ dành trước.

Cặp kia chân dài của Tống Văn Cảnh phảng phất định trên mặt đất: ... , một lòng muốn gả cho hắn, chẳng sợ gì mà dùng thủ đoạn đều muốn gả vào  hiện tại  liền mang thai , lại muốn cùng hắn thỏa thuận ly hôn?

Người luôn yêu thích tự do như Tống Văn Cảnh kỳ thật rất không thoải mái, vốn là đã cho người an bài công việc cho anh hai Diệp, nhưng lại bị người ép buộc, muốn dùng đứa nhỏ để thỏa thuận với hắn sao?

Người xưa nói phụ nữ như thuốc độc, Tống Văn Cảnh thở dài quả nhiên là không sai.

Nhưng hắn cũng không trách cô, chỉ nói cũng không tốt lắm,  như thế nào hắn cũng phải về một chuyến để xem vợ nhỏ nghĩ gì, để còn giải quyết hiểu lầm với cô.

Nội tâm của Diệp Mạn Tinh cũng thật ngoài ý muốn: Chuyện này, nam chủ lại không cáu giận cũng không nói gì, chỉ là lạnh lùng bảo trở về rồi nói ?

Giọng dịu của nam chủ  rất kì quái nha, vậy đến cùng hắn có ghét nguyên chủ không a.

Điện thoại cúp, Tống Văn Cảnh ra khỏi phòng điện thoại, trở về ký túc xá liền ngồi xổm trên ban công, xoạch một tiếng, đốt một điếu thuốc, châm lên lại tắt, tắt rồi lại châm, vài lần mới châm lên, hắn lại thật lâu không hút..

Tống Văn Cảnh trước kia yêu thích nhất chính là đánh nhau, hắn không thích hút thuốc.

Hút thuốc, là một thời gian sau khi trải qua đủ loại sinh tử ở chiến trường, mới hình thành thói quen này.

Chỉ là, việc hút thuốc dựa vào tâm trạng của hắn , tóm lại không phải là việc  tốt.

Hắn lại bật lửa, chỉ là điểm thời gian dài hơn, sức nóng của ngọn lửa đã nóng tới trên ngón tay.

Đùng, đùng, đùng.

"A, Tống Văn Cảnh, cậu đóng cửa làm cái gì, nhanh đi, cậu có điện thoại gọi tới."

Bạn cùng phòng Vu Tư Bác vội vã  chạy vào, vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy trên ban công sương khói lượn lờ quanh Tống Văn Cảnh, cả người ngay ngốc .

Vu Tư Bác chỉ cảm thấy không hiểu đây là phát sinh cái gì ?

Lại nhìn thấy xung quanh bạn thân toàn khói thuốc, há hốc miệng, nội tâm tò mò đến muốn mạng.

Hai người đã làm bạn cùng phòng một tháng , cậu ta tự cảm thấy Tống Văn Cảnh là người thanh lãnh cấm dục a, làm sao có thể có thời điểm chật vật như thế này?

 Vu Tư Bác nhịn không được liền huýt sáo:  Mẹ nó người này còn có thời điềm u buồn, như thế nào vẫn còn đẹp trai như vậy a?

Nam nhân ở trước mắt một thân áo sơ mi trắng cùng quần quân trang xanh biếc, cho dù ngồi , vẫn như cũ cảm giác thân hình hắn  phi thường cao, chân rất dài, chỉ thấy giống như toàn bộ ban công đều không chứa nổi hắn.

Nam nhân này chẳng những lớn lên đặc biệt đẹp mắt, kia còn có một thân cơ bắp mê người, sau lớp áo sơ mi trắng kia là một dáng người hoàn hảo không thể nghi ngờ. 

Cơ bắp rắn chắt, áo sơ mi phải cực kì chống đỡ ước chừng như chúng muốn xé toạc lớp áo mỏng manh để chạy ra ngoài.

Đừng nói đồng chí nữ, ngay cả cậu ta là nam nhân cũng có chút suy nghĩ không đứng đắn a.

Vu Tư Bác còn chưa thổi huýt sáo, chỉ cảm thấy thân thể lạnh lùng, vừa còn ngồi người nào đó hướng hắn liếc một cái.

Nam nhân quá có khí thế , sắc mặt hắn trầm lại giống như một thanh sắc bén kiếm cuốn tới.

Ánh mắt  tựa  như sói , Vu Tư Bác chỉ cảm thấy da đầu run lên: "Tống..., Tống Văn Cảnh."

"Cám ơn."

Lòng hiếu kỳ của Vu Tư Bác còn chưa thỏa mãn, người kia đã đứng dậy, còn cao hơn cậu tamột cái đầu , đã từ từ  biến mất .

 Vu Tư Bác cảm thấy mình như bị mãnh thú nhìn thẳng: ... , "Hắc, mẹ nó đúng là tà môn, giống như đang đi đánh trận vậy."

Vu Tư Bác sờ sờ phía sau lưng cậu ta, liền đuổi theo đi ra ngoài.

Lòng hiếu kì của cậu ta vô cùng lớn , còn muốn đi nhìn một cái.

"Giấy xin kết hôn của cậu tôi đã nhận được, bên này không thông qua, tình huống của vợ của anh vợ cậu có chút vấn đề, cậu lập quân công không ít, về sau sẽ suy nghĩ qua những quân công của cậu."

Trong điện thoại thanh âm lớn như chung, khí thế như trâu, nhưng người nghe điện thoại bên này đã sớm khôi phục như thường, dáng người thẳng tắp cao như núi,vẫn luôn kiên nhẫn nghe điện thoại.

"Cưới vợ như vậy, có khả năng tiền đồ của cậu sẽ ảnh hưởng , còn tiếp tục muốn cưới sao?" Đối diện thanh âm, uy nghiêm, ác liệt, thậm chí mang theo mười phần tiếc nuối, hỏi hắn.

Tống Văn Cảnh nghe được thanh âm này, tâm định , biết hơn phân nửa không có nhiều vấn đề lắm, chỉ là kiên định nói tiếng: "Đúng vậy lãnh đạo."

Nguyên sư trưởng cũng không biết nói gì: "Tôi nghe người ta nói, ở trong quân cậu đã có đối tượng yêu đương, người vợ này cậu cũng không nguyện ý cưới , là cha mẹ phong kiến ép duyên , là gài bẫy cậu , nếu là chịu ủy khuất , lãnh đạo liền làm chủ cho cậu..."

Tống Văn Cảnh trầm mặc, đại khái hôm nay hắn cũng nhận không ít kích thích , nhân tiện nói: "Lãnh đạo, không phải vợ tôi lừa gạt tôi , mà là tôi..."

Tống Văn Cảnh ngừng một chút nói: "Lãnh đạo, chúng tôi đã bay tiệc rượu, cũng xem như đã sớm kết hôn ."

"Hơn nữa vợ tôi mang thai , vừa rồi cũng bởi vì những lời đồn đãi này mà gọi điện thoại  cho tôi muốn ly hôn. Ngài mà còn không chịu phê chuẩn là muốn tôi mất vợ, mất con sao?"

Nguyên sư trưởng bị những lời nói  không biết xấu hổ này chọc tức đến không biết nói gì: "Cậu đúng là không biết xấu hổ ... còn muốn ta phê duyệt cho cậu nữa không?"

Tống Văn Cảnh trầm mặc một lát, mới nói: "Lãnh đạo, tôi cùng Chu Gia Gia không có gì, trước giờ cũng không có đối tượng qua lại gì... Tôi không sợ ra tòa án quân sự, tự mình tiếp thu kiểm tra."

Đều muốn ra tòa án quân sự.

Nguyên sư trưởng vừa nghe liền rõ ràng , xác thật Tống Văn Cảnh tại quân đội được hoan nghênh,cũng không có quan hệ không chính đáng gì.

Quân đội hỏi nhiều chút, đều là sợ hắn ở nhà chịu ủy khuất .

Hiện tại vừa nghe,hắn có nơi nào không thích? Thích đến mức không có không được?

"Được rồi, việc đó không thành vấn đề, tôi liền phê duyệt cho cậu . Trực tiếp ký cho cậu tại đâu, tự mình đi lãnh chứng

Nguyên sư trưởng quả nhiên là hiểu rõ , căn bản không sợ đắc tội ai, vừa tra rõ ràng  tình huống phía sau, lại lý giải rõ ràng Tống Văn Cảnh nguyện ý, lúc này báo cáo xin kết hôn lên được thông qua nhanh

"Cám ơn sư trưởng." Một tiếng cảm ơn này  chân thành nhiều.

Nguyên sư trưởng cúp điện thoại xong, liền ở trong phòng cười lạnh: "Chu gia này chính mình nhìn trúng con rể, cũng không nhìn rõ chút con gái mình dạy bảo thành cái gì?"

"Này là chính con gái mình yêu người ta không được, còn chính mình biết trước lịch sử, lại muốn biến ông đây thành đồ ngốc, tưởng ông đây sợ bọn họ sao? ." Nguyên sư trưởng tức giận đến xì khói.

Vợ của Nguyên sư trưởng  bưng nước trà tiến vào, thấy ông tức thành như vậy, chỉ phải hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Làm sao tức giận đến mức này?

"Chính là lão Chu, con gái nhà ông ta nhìn trúng một quan quân, kết quả người kia ở nhà đã có vợ, người vợ kia còn đã mang thai , đều bị những lời đồn này làm cho tức giận ẫm ĩ muốn ly hôn người kia."

"Đây đều là lời đồn đãi linh tinh, nếu tôi không làm rõ ràng tình huống..."

Nguyên sư trưởng hít sâu một hơi, "Muốn tôi bị những lời đồn đãi này ảnh hưởng, thật sự gây ra chuyện, chia rẻ nhân duyên người khác, còn làm cho đứa trẻ không có cha, rõ ràng muốn bức chết mẹ con người ta sao?"

Nguyên sư trưởng liếc nhìn vợ một chút, hung hăng uống hai hớp trà, lúc này mới nhìn vợ nghiêm túc nói: "Về sau, bà cùng nhà lão Chu ít qua lại một chút."

Vợ Nguyên sư trưởng kích động trừng lớn mắt, thất thanh nói: "Đây là sự thật ?"

"Tôi cũng nghe cô ấy nói qua điện thoại, không nghĩ đến như vậy. Chu Gia Gia nhìn thế nào cũng là một cô gái tốt, được giáo dục đàng hoàng làm sao lại thế này?

Cố Nguyên có một việc không  nóiđúng, Nguyên sư trưởng cùng Chu phó sư trưởng, người nhà cũng không chỉ quen biết đơn thuần, còn từng cộng sự qua, là người quen biết.

Cái này bởi vì  một báo cáo xin kết hôn , xem như triệt chọc giận Nguyên sư trưởng, còn cố ý gọi điện thoại đến Chu gia  mắng một trận.

Tống Văn Cảnhcúp xong điện thoại, vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy bạn cùng phòng vẻ mặt muốn nói lại thôi nhìn hắn: "Cậu  nói sự thật?"

"Chuyện gì?"

"A, cậu thực sự có có vợ, vợ cậu còn đang mang thai ?"

Vu Tư Bác không tin đây là sự thật,  Tống Văn Cảnh này thanh lãnh cấm dục dạng, thật sự rất khó tưởng tượng, bộ dạng hắn khi yêu đương là kiểu gì ?

Tống Văn Cảnh vốn lúc trước còn mặt vô biểu tình, vừa nghe bạn cùng phòng hỏi cái này lời nói, cũng không biết nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên giật giật khóe miệng: "Là sự thật"

Vẻ mặt khiếp sợ dại ra của Vu Tư Bác: "Thật, thật sự?"

Cái này chưa bao giờ yêu đương, lại thật sự cùng con gái nhà người ta có quan hệ, còn có con?

Nhưng kế tiếp, hắn nghe được một tiếng thanh lãnh tiếng: "Hảo, giờ cậu có thể đổi họ."

Vu Tư Bác sắc mặt triệt biến thành màu gan heo, đáy lòng hảo xấu hổ a.

"Cái này, cái kia, anh, em sai rồi, về sau anh chính là anh trai của em."

Vu Tư Bác là hoàn toàn bị chính mình hố chết : ... ?

Người kia có thể xinh đẹp đến mức nào mới có thể thu tên này vào túi a.

Xấu hổ là xấu hổ, bất quá Vu Tư Bác lập tức lại cười trên nỗi đau của người khác hỏi: "Vợ cậu cũng thật lợi hại, bây giờ muốn cùng cậu ly hôn. Cậu bây giờ định làm như thế nào,  thời gian huấn luyện còn chưa tới đâu?"

 Bây giờ Vu Tư Bác đối với Diệp Mạn Tinh tràn đầy khen ngợi.

Tam quan của Vu Tư Bác đều bị đổi mới: Cô gái này đến cùng là người thế nào?

Bất quá tò mò là tò mò, cậu ta nguyện thua cuộc, tuy rằng không dám sửa họ, ngược lại là thật sự muốn trở thành em trai của Tống Văn Cảnh, vì hắn mà tính toán.

Vừa vặn vẻ mặt Tống Văn Cảnh còn tốt một chút, cặp con ngươi sắt bén kia ngưng một chút, hồi lâu mới nói: "Nửa tháng sau, tôi muốn xin phép."


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top