CHƯƠNG 226

Lâu Tư Bạch đẩy xe, cùng Tô Yên một trước một sau đi về phía trước, Tô Yên đi ở phía sau đỡ bao tải, đường không bằng phẳng, thường run lắc một chút, lo lắng bao tải sẽ rơi xuống đất làm bể đồ, hắn quay đầu nhìn Tô Yên vài lần.

Tô Yên làm bộ như không phát hiện, chờ rời khỏi thị trấn, bắt đầu đi đến con đường dẫn về đội sản xuất thì cô kêu Lâu Tư Bạch ngừng một chút, sau đó đi tới kế bên hắn, lấy ra đèn pin trong túi, Tô Yên cũng không hiểu rõ về thế giới này, còn cho rằng thời này còn chưa có đèn pin, bởi vì cũng không thấy người ở đội sản xuất sử dụng, nhờ vào lần về nhà này, thấy được nó trong một cửa hàng bách hóa, cô kích động liền nhanh chóng mua.

Vừa rồi ở nhà ga có người, Tô Yên không lấy ra dùng, chỉ khi còn Lâu Tư Bạch cùng cô, lại mang theo nhiều đồ như vậy, cảm giác không an toàn, thấy lúc này không có ai mới chịu lấy.

Đồ đạc nhiều lắm, nếu xe không giữ được thăng bằng sẽ dễ ngã xe, cho nên hai tay của Lâu Tư Bạch đều đỡ đầu xe, Tô Yên vừa rồi cũng không nghĩ nhiều, không có đi sang một bên khác để tìm đồ vật, mà là khom lưng dựa vào lồng ngực của Lâu Tư Bạch.

Sau khi dựa vào liền phát hiện khoảng cách có chút gần, cô có thể ngửi được mùi xà phòng ở trên người hắn, Lâu Tư Bạch nhìn cô, nhịn không được thấp giọng hỏi một câu:"Ngày hôm qua em có gặp con trai bạn của dì không?"

Mặc dù khi nói lời này thanh âm của hắn rất bình tĩnh, nhưng chẳng biết vì sao, Tô Yên có thể nghe được vài phần ghen tị trong đó.

Cô sửng sốt, sau đó nhướn mi, lấy đồ ra xong rồi khóa lại cái túi; bật đèn pin, trực tiếp chiếu đèn vào mặt của Lâu Tư Bạch.

Độ sáng của đèn pin ở thời đại này không phải rất sáng, chiếu trực tiếp vào mặt người cũng không quá chói mắt, chính là bị đèn chiếu thẳng vào mặt, có chút không thích ứng, Lâu Tư Bạch theo bản năng quay đầu đi, nhưng rất nhanh lại xoay mặt trở về, nghiêm túc nhìn Tô Yên.

Tô Yên nhìn thẳng hắn vài giây, xấu xa cười một tiếng:"Anh hôn em một cái, em sẽ nói cho anh biết."

Lâu Tư Bạch là người rất thông minh, lập tức liền hiểu ý của cô, trong lòng biết có gặp hay không đều không quan trọng, tâm tư tình cảm của cô đều dành cho mình.

Những suy nghĩ lung tung trong hai ngày này bỗng nhiên biến mất, trong mắt hắn hiện lên ý cười, hắn từ xưa đến nay luôn có quy tắc, từ khi còn nhỏ đến lúc trưởng thành, hành động khác người nhất mà hắn từng làm chính là vào mấy ngày hôm trước lúc hắn tìm cô đã ôm cô vào lòng, còn hôn cô.

Bởi vì chuyện này, hai ngày này hắn cũng suy nghĩ rất nhiều, tự trách bản thân quá xúc động, làm ra hành động lưu manh như vậy, nghĩ nếu Tô Yên không thể cùng mình ở bên nhau, hắn làm ra hành động như thế, cảm thấy thật có lỗi với cô, cũng có lỗi với chồng tương lai của cô.

Nhưng vào thời điểm này, nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Yên, hành vi tự kiểm điểm của bản thân trong hai ngày nay chỉ làm hắn chần chừ một chút, liền cúi đầu, không chút do dự dùng đôi môi mỏng lạnh lẻo của hắn nhẹ nhàng chạm vào đôi môi của cô.

Vừa chạm vào liền rời đi.

Con ngươi đen nhánh nhìn xem cô, như thể có những sợi đường mắc vào.

Mục đích của Tô Yên đã đạt được, giống như một con mèo trộm được cá, cười đến thật vui vẻ, sau đó cô nhanh chóng nhón chân, hôn một cái lên mặt hắn, còn phát ra một tiếng 'chụt'.

Hôn xong liền cúi người, từ trong lòng hắn chui ra ngoài, cười hì hì nói ra:"Anh đoán xem."

Cô tiếp tục đi về phía sau xe, bước chân nhẹ nhàng, lần này bầu không khí giữa hai người tốt hơn rất nhiều.

Tô Yên cầm đèn pin giúp hắn soi sáng con đường phía trước, đi được vài bước, thấy Lâu Tư Bạch chỉ mặc một chiếc áo bông mỏng, lần trước hắn đến cũng là chiếc áo bông này, rất mỏng, không thể giữ ấm, Tô Yên lại kêu hắn dừng lại, lần này cô từ trong bao tải lấy ra chiếc áo lông cừu màu đen.

Kể cho hắn nghe việc bản thân lừa mẹ Tô mua chiếc áo lông cừu này, cuối cùng còn thúc giục:"Mau thay áo, đường về chỗ ở của thanh niên tri thức còn rất xa, chúng ta từ từ đi, không cần gấp."

Lâu Tư Bạch nhìn dáng vẻ tinh nghịch của cô, cười cười:"Lần sau đừng như vậy, anh có quần áo để mặc."


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top