CHƯƠNG 161

Giữa trưa ngày thứ hai, thời điểm Tô Yên ăn cơm ở trường học công xã, còn giúp Lâu Tư Bạch hỏi thăm về vấn đề đãi ngộ khi làm việc ở phòng tài vụ. Mỗi ngày cô ăn cơm ở nhà ăn công xã quen biết không ít người. Tô Yên là người trong thành đến, điều kiện gia đình tốt, lớn lên lại xinh đẹp, quan trọng nhất là miệng ngọt, ai cô cũng có thể làm quen trò chuyện.

Người trong công xã nói cho cùng cũng là người nông thôn, khác biệt duy nhất so với những người khác chính là biết chút chữ, ở nông thôn tin tức chậm, bọn họ biết nhân vật lớn nhất là lãnh đạo huyện nhỏ, đối với hoàn cảnh bên ngoài thị xã bọn họ cũng rất muốn biết.

Thời điểm Tô Yên nói chuyện phiếm cùng bọn họ, cũng không mang cảm giác hơn người, nói trong thành tốt, cũng nói trong thành cũng có chỗ không ổn, đôi khi còn vô lý lộ ra một chút quan điểm tiên tiến, cái gì "Nếu muốn giàu trước tiên phải sửa đường", cái gì "Nhập gia tùy tục", nói chuyện, khiến cho mọi người chú ý, liền đem cái quan điểm này đổ lên đầu ba của cô.

Lãnh đạo trong công xã nghe được đều cảm thấy, những đứa trẻ trong thành quả nhiên không đơn giản, kiến thức và tầm nhìn, những đứa trẻ ở nông thôn không cách nào so sánh được.

Tô Yên nghe được đãi ngộ ở phòng tài vụ rất tốt, giúp mấy ngày mỗi ngày tính mười công điểm, còn có thể nhận trợ cấp hai cân lương thực cùng phiếu dầu một cân, giữa trưa lại ăn ở nhà ăn công xã. Trở về Tô Yên liền nói điều này cho Lâu Tư Bạch nghe, cuối cùng hạ giọng bổ sung thêm:"Nếu làm tốt, có khả năng sẽ trở thành công chức chính thức, đã có người không làm, cơ hội này rất lớn, anh phải biểu hiện cho tốt."

Lâu Tư Bạch gật gật đầu:"Tốt"

Ánh mắt hắn nhìn Tô Yên ra vẻ thần thần bí bí dựa sát vào nhau nói chuyện, không nhịn được muốn cười, cảm thấy cô rất tinh quái.

Bệnh thủy đậu trên người Tô Yên bây giờ đã tốt, trừ cái tay ngứa nhịn không được gãi bụng khiến cho một chút vảy rời xuống, những chỗ khác cũng đã sạch sẽ.

Tuy làn da của cô tốt, dưỡng bệnh mấy ngày nay trừ đi ra ngoài tránh nước, thời điểm khác cũng cố gắng không ra ngoài phơi nắng, lại thêm ăn tốt, mấy ngày nay sắc mặt tốt vô cùng.

Ngay cả Chu Yến cũng phát hiện, ngày đầu tiên trở về liền nói cằm cô tròn ra, hình như lên cân.

Tô Yên coi như đây là lời khen, dù sao trong mắt Chu Yến và những người khác, béo lên là chuyện tốt.

Nhưng mà Tô Yên không nghĩ tới chính là bệnh thủy đậu của mình tốt lên, Hàn Lệ Lệ trở lại mấy ngày lại bị lây nhiễm thủy đậu.

Bệnh thủy đậu của Hàn Lệ Lệ so với Tô Yên nghiêm trọng hơn nhiều, giống như đột nhiên xuất hiện, không có dấu hiệu gì, có trên mặt, trên cổ, trên tay...

Buổi sáng soi gương sợ tới mức thét chói tai:"A...."

Tô Yên thấy vậy có chút chột dạ, vụng trộm lôi kéo Lâu Tư Bạch nói nhỏ:"Chắc không phải là tôi lây đúng không? Thủy đậu trên người tôi trước khi cô ấy trở về cũng đã tốt lên, chăn đều đã giặt sạch..."

Mỗi ngày đều thông gió phòng, còn lấy lá ngải cứu hun.

Nhưng lời này cô không dám nói trước mặt Hàn Lệ Lệ, sợ cô ấy nổi cáu với mình.

Lâu Tư Bạch thấy dáng vẻ cô khẩn trương, có chút buồn cười, an ủi:"Đừng đoán mò, bác sĩ nói, người bị bệnh truyền nhiễm thủy đậu cho người khác chủ yếu thông qua đường hô hấp, mang virus thủy đậu lây truyền cho người khác, bệnh nhân đã khỏe sau thủy đậu, trong cơ thể liền không có virus, cho nên không có tính truyền nhiễm. Nếu thật sự là cô  truyền nhiễm, đó cũng là ở mấy ngày lễ Quốc Khánh này, cô ấy hiện tại phát bệnh thủy đậu, chắc chắn là hai ngày trước ngồi xe lửa bị người bệnh lây nhiễm".

Nghe thấy Lâu Tư Bạch nói như vậy, trong lòng Tô Yên nhất thời thở nhẹ ra:"Vẫn là trí nhớ anh tốt."

Cô đã quên ngày đó bác sĩ nói cái gì.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top