C29
Chương 29: Hôm nay miễn phí tặng hai ngàn từ.
Phản ứng đầu tiên của Chu Huy không phải kinh hỉ, mà là sợ hãi.
Người kéo đến càng ngày càng nhiều, tiếng xôn xao càng lúc càng lớn, không còn là lời bàn tán mà là xôn xao chẳng kiêng nể ai. Tuy rằng Sở Hà cao ráo, áo sơmi mở bung cúc có thể nhìn ra không có ngực, nhưng gương mặt lại không phân biệt được nam nữ, tóc dài buộc thành đuôi ngựa bên vai, đuôi tóc còn uốn lọn nhẹ, Chu Huy nghe có mấy thanh niên cãi với bạn nó, "Là nữ! Chắc chắn là nữ!"
Còn có nhiều người móc điện thoại ra, hưng phấn chụp hình, tiếng tách tách vang lên liên tục. jongwookislove.wordpress.com
Chu Huy không nhịn được nữa, chen vào vỗ lên vai Sở Hà, "Lão tứ!"
Sở Hà xoay đầu lại, mỉm cười với hắn.
--- Nụ cười này có lực sát thương quá lớn, Chu Huy nghe thấy rõ ràng phía sau có tiếng người xém ngất xỉu.
"Em ở đây làm gì vậy? Tại sao không dùng thân thể kia..."
"Pha rượu cho anh." Sở Hà nhẹ nhàng nói, "Định tạo cho anh chút bất ngờ."
Chu Huy hết cách, đành gõ tay lên quầy bar, dùng ánh mắt ác ý đuổi bartender đi --- Cậu bartender đáng thương quá rối, ngay cả tiền để trên bàn cũng quên cầm đi, nhìn Sở Hà chằm chằm, nhường cho hắn đi vào quầy bar.
Sở Hà đi ra sau quầy bar, cầm chai rượu Vodka, Brandy và Bacardi 151.
"Nước của nhân giới không bằng suối băng của thiên giới." Hắn thuận tay ném chai rượu lên, chụp được thì mở nắp, đổ vào ly, cười nói, "Tương truyền nữ A Tu La có gương mặt rất xinh đẹp, mà Đế Thích thì lại có nhiều rượu ngon, cũng bởi vì độc chiếm suối băng mà có. Năm đó lúc tôi đi thăm ma tôn, đi theo Lục Nha Bạch Tượng từ thiên đạo lên núi lấy suối băng, nhận được A Tu La pháp giới, dòng suối cất ra được bình rượu mát lạnh, không thua gì rượu của Đế Thích. Từ đó về sau, suối băng của A Tu La pháp giới, được gọi là đôi mắt của tứ ác đạo."
Ngón tay thon dài miết lên mép ly thủy tinh, Chu Huy tựa vào quầy bar rất bình tĩnh đứng nhìn, một lát sau hỏi, "Là em quyết định rời xa anh trước, đến A Tu La đạo để tìm ma tôn đúng không?"
"Chuyện này đã cũ lắm rồi, đừng truy cứu nữa." Sở Hà cười nói, rút khăn tay bỏ vào chai rượu, tưới lên rượu cồn, bật lửa châm đốt. Ba chai rượu giống như hỏa luân đánh một vòng cung trên không trung, bị hắn dùng bốn ngón tay kẹp lấy, đồng thời cầm chai Bacardi 151 uống cạn, phun ra ngọn lửa cao hơn ba thước trên chai rượu!
Con ngươi của Chu Huy mở lớn, chỉ thấy Sở Hà trộn ba loại rượu lại, thêm đá, đồng thời cầm trái chanh lên, từ sau lưng rút ra con dao Thụy Sĩ, tinh tế cắt trái chanh làm bốn phần, lấy hai miếng bỏ vài trong ly, rồi lại lấy từ trong túi quần ra một phích đá rất nhỏ.
Phích đá chỉ to cỡ chiếc bật lửa, hoàn toàn phong bế nhưng không có nắp, sáng và trong như pha lê, dưới ánh đèn phản xạ ánh sáng chói mắt. Chu Huy hơi ngạc nhiên, nhận ra đó là nước của suối băng --- để giữ vị tươi mới, thân bình cũng được đông từ nước lấy từ suối băng, bên trong chỉ ngâm một ngụm nước.
Sở Hà để miệng bình lên quầy bar gõ bể, dòng nước rót vào ly tạo thành độ cong hoàn hảo, rượu trong ly giống như có ma thuật biến thành ngân quang, ánh sáng lấp lánh như được rót vào vô sô kim cương.
Hắn cầm ly rượu lên, đưa tới trước mặt Chu Huy, búng tay một cái. Một đóa hoa đỏ tươi xuất hiện giống như ảo thuật, cánh hoa rơi xuống trên đầu ngón tay, được hắn nhẹ nhàng đặt lên miệng ly. jongwookislove.wordpress.com
"... Hoa Tu La." Chu Huy lẩm bẩm.
"Tiên sinh." Sở Hà hơi cúi người, nho nhã nói, "Có vinh hạnh được mời anh một ly không?"
Chỉ mấy giây như vậy, ý thức của Chu Huy lập tức trống rỗng. Hắn vô thức nhận ly rượu, ngửa đầu uống một hớp lớn, ngay sau đó kéo Sở Hà qua quầy bar, cúi đầu chuyển rượu qua miệng đối phương.
Dòng rượu mang mùi trái cây mát lạnh chảy xuống yết hầu trong lúc hai người dây dưa, xung quanh đèn flash chớp nhoáng liên tục, rất nhiều người hét lên chói tai, vô cùng hỗn loạn.
"Má nó!" Chu Huy thấp giọng chửi tục, vươn tay ôm eo và vai của Sở Hà, nhấc qua quầy bar bế đi.
Bầu không khí trong quán bar quả thật vô cùng bốc cháy, đèn đủ màu trên đầu hoa cả mắt, có vô số người nhảy chặn đường phía trước trong tiếng nhạc xập xình. Chu Huy cậy mạnh tạo thành con đường, không biết đụng ngã bao nhiêu bàn rượu, đi tới cửa sau dùng chân đạp mở, thả Sở Hà xuống, xoay tay dán tấm bùa giam cầm lên cửa, nhốt rất nhiều kẻ theo đuôi phía sau ở lại bên trong.
Cửa sau của quán bar là một con hẻm nhỏ, âm nhạc và ánh đèn từ đường bên kia truyền đến, càng làm nổi bật con hẻm đen tối vắng vẻ này. Sở Hà vừa được thả xuống liền muốn bỏ chạy, mới chạy được hai bước đã bị Chu Huy bắt lại đặt lên trên tường xi măng, thở hổn hển cười nói, "Muốn chạy à? Hử?"
Hắn nắm áo sơmi của Sở Hà xé một cái, cúc áo bị đứt rơi xuống đầy đất. Sở Hà sợ có người bắt gặp, im lặng nắm chặt vạt áo lót, nhưng hậu quả vẫn là bị Chu Huy tháo nút quần jean, thuần thục cởi ra, luồng tay vào trong theo khe mông mò được cửa vào, đút một ngón tay vào bên trong ấm nóng.
" ---- A!" Sở Hà phát ra tiếng rên rỉ nhỏ, vội vàng nói, "Nhẹ thôi..."
Chu Huy nắm lấy cằm hắn, ép buộc hắn xoay đầu hôn môi. Động tác này tạo áp lực rất lớn với chiếc cổ, sâu trong cổ họng của Sở Hà phát ra tiếng ô ô, nhưng ngay sau đó cứng đờ, cảm thấy phía sau lại có một ngón tay hung hăng đút vào.
"Em ướt rồi." Chu Huy tàn nhẫn nói, "Ướt tới không nói nổi luôn..."
Khoái cảm từ ma sát kéo đến, bởi vì dịch tiết ra rất nhiều nên nghe thấy âm thanh rất rõ. Mắt của Sở Hà đỏ lên, môi vô thức hé ra, trong bóng tối trông rất ướt át, nước bọt nơi khóe miệng không kịp nuốt, bị Chu Huy liếm lấy, hỏi, "Thoải mái vậy sao? Hử?"
"... Cái đồ ngựa đực anh..."
"Tự mình bày trò còn không chịu thừa nhận." Chu Huy ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói, "Anh dùng tay thôi cũng có thể làm em bắn, có tin không?"
Lời còn chưa dứt, hai ngón tay bên dưới đã tăng tốc ma sát, vô cùng có kỹ xảo ma sát da thịt bên trong, Sở Hà bị kích thích tới hai chân mềm nhũn, khoái cảm như điện giật khiến hắn không thể phát ra tiếng, chất dịch tiết ra chảy xuống hai bắp đùi.
Tóc của hắn cũng rớt khỏi cột tóc, tóc mai bị mồ hôi làm ướt, gương mặt đỏ bừng giống như bị dục vọng thiêu chín. Phía trước đã cứng từ nãy giờ, trong lúc giãy dụa hắn muốn dùng tay an ủi chính mình, nhưng lập tức bị Chu Huy nắm cổ tay kéo ra sau, đồng thời nghiêm phạt đút ngón tay vào sâu hơn, dùng vết chai trên ngón tay hung hăng ma sát lên da non mẫn cảm.
"A... a!" Sở Hà rốt cuộc phát ra tiếng kêu khó nhịn, "Nhiều... nhiều quá rồi... A!"
Bên trong co rút kịch liệt, ngón tay đút vào lấy ra phát ra tiếng nhớp nhúa vang dội. Nhưng hắn chẳng nghe thấy gì, khoái cảm và kích thích chiếm hết tâm trí hắn, eo cong lại, lại bị Chu Huy hung hăng kéo lên, toàn thân nhất thời ngửa về sau.
Mà chính vì thế ngón tay ở trong cơ thể hắn được dịp đi sâu hơn, gần như là tàn bạo ma sát, bên trong vì khoái cảm mà siết càng chặt.
Trong sự khoái cảm bạo ngược đáng sợ này, Sở Hà không thể chống cự nghênh đón cao trào đầu tiên, hắn hoàn toàn không đụng vào mà đã bắn ra, bên trong thảm thương nỗ lực siết lấy ngón tay, tiếng kêu gần như muốn tan vỡ, nhưng eo lại mềm oặt không thể tránh né, giống như cả đầu ngón tay cũng mệt mỏi không có sức.
Giây kế tiếp Chu Huy rút ngón tay ướt đẫm ra.
Sở Hà không kịp phản ứng, sâu trong cơ thể đột nhiên thấy trống trải, kéo tới cơn mỏi nhừ khó tả. Nhưng lần này hắn không bị ngược đãi, bởi vì ngay sau đó có đã một thứ to lớn đút vào, khiến hắn bị đè lên tường!
"Chu... Chu Huy!" jongwookislove.wordpress.com
Thịt non đáng thương co rút trong cao trào, nhưng Chu Huy vẫn cương quyết đút vào, sau đó gần như hoàn toàn rút ra, rồi lại đâm vào chỗ sâu nhất. Lối sau bị ép mở rộng, tính khí to dài nổi gân xanh rất rõ ràng, Sở Hà vốn đang ở cao trào, khoái cảm càng thêm mãnh liệt cuộn trào kéo tới, giống như roi điện quật vào từng chỗ trong cơ thể.
Sở Hà không thể chống đỡ bản thân, Chu Huy đỡ toàn bộ trọng lượng của hắn, năm ngón tay nắm tóc kéo ra sau, ép hắn ngẩng đầu, lộ ra chiếc cổ thấm ướt mồ hôi.
"Thoải mái không, hử?"
Ý thức của Sở Hà hỗn loạn, Chu Huy lặp lại ba bốn lần, hắn mới run rẩy mở miệng, nhưng còn chưa phát ra được âm thanh đã bị Chu Huy hung hâm đâm một cái thật mạnh khiến hắn mất cả tiếng.
"Mới thả ra có chút xíu là chạy đi, còn không phải là bày trò à?" Chu Huy thở hổn hển hỏi hắn, con ngươi hưng phấn đỏ lên, khàn giọng nói, "Ngứa đúng không, hử? Nhớ anh đúng không? Muốn anh làm em lắm đúng không?"
Gương mặt Sở Hà đã ướt nhẹp, đôi mắt hẹp dài chứa nước, không biết là mồ hôi hay vì quá kích thích mà rơi lệ. Trong bóng tối hắn giống như đã tắm qua một lần, da trắng đến như trong suốt, tựa như bị tình dục thấm ướt từ trong qua ngoài, ngay cả hơi thở cũng câu người ta, khiến đối phương hận không thể giết chết hắn.
Chu Huy quả thật gần như phát cuồng, con ngươi trong bóng tối đỏ lên, giống như ma quỷ thở hổn hển, nặng nề đâm vào trong. Hành động kịch liệt khiến áo lót bên trong của Sở Hà bị kéo xuống cùi chỏ, để lộ tấm lưng trắng nõn, chỉ thấy giữa thắt lưng thình lình xuất hiện cái khuyên màu đen từ xương tủy đi ra ngoài, dán trên cơ thể.
--- Nhưng thật ra là một chiếc vòng khóa, khóa khớp xương ở giữa cột sống và thắt lưng, đâm thủng ra ngoài da hiện lên bên trên, trên vòng khóa có vô số Phạn văn cấm chú khó mà đếm hết.
Mà trên vòng khóa màu đen bán trong suốt, mơ hồ nhìn thấy một lớp bên trong được chạm trổ một con phượng hoàng đang uốn lượn.
Chu Huy cúi người hôn lên cột sống của hắn, cảm giác đối phương cứng đờ, lập tức vì nhạy cảm mà bắt đầu giãy dụa, ngay sau đó lập tức bị Chu Huy đè lên tường. Đối với Chu Huy mà nói đây quả thật là một giây kích động nhất, hắn dùng một tay bóp chặt vòng khóa quanh eo, bằng hành động đột ngột mang hàm ý tàn bạo này, cảm giác từng đoạn xương sống trong cơ thể gầy gò đang bó lấy bàn tay, mà chạm vào một chỗ chí mạng nhất, chiếc khóa mới có thể tự mở cấm chú.
"Lần sau còn dám chạy không?" Hắn cắn lỗ tai Sở Hà, dùng một lực đẩy mạnh bạo vô tình thúc vào người đối phương, khàn giọng hỏi, "Lần sau còn dám bỏ đi cùng người đàn ông khác không, hả?"
Sở Hà căn bản không nghe rõ hắn nói cái gì, khoái cảm trong cơ thể cuối cùng cũng tích lũy đến cao trào, tê dại giống như có dòng điện đang chạy sâu trong cơ thể hắn, hung ác cắn nuốt thần trí của hắn.
Một lần nữa lên đỉnh bắn ra ngoài, cơ thể mệt lả, một giây kia hắn mất đi ý thức.
Mười giây sau hắn mới miễn cưỡng tỉnh lại sau cơn hôn mê ngắn, suy nghĩ hỗn loạn, thân thể vì kích thích quá mức mãnh liệt mà xụi đi, thậm chí không biết mình đang ở đâu.
Chu Huy xoay người hắn lại, mặt quay về phía mình, nâng hông của Sở Hà lên, đỡ hắn dựa vào tường, dùng tư thế đó một lần nữa dễ dàng xâm nhập vào trong.
"Sao mới tha cho em có một chút đã chặt lại rồi." Chu Huy vén tóc mai ướt mồ hôi của Sở Hà lên, thấp giọng cười nói, "Có gì mà mắc cỡ thế?"
Sở Hà gián đoạn thở dốc, "Không được... thật sự không được đâu..."
"Chưa gì đã không được? Sớm vậy?"
Chu Huy hôn lên khóe môi của Sở Hà, tuy trên mặt là nụ cười, nhưng trong mắt lại toát ra vẻ thân mật và tàn nhẫn, "Ai biểu thân thể của em chỗ nào cũng nhạy cảm, chạm vào đâu cũng không được, còn mang hình dáng này chạy ra đường, lướt qua rất nhiều người..." jongwookislove.wordpress.com
Sở Hà tuyệt vọng thở dốc, bị hắn nắm cằm kéo xuống, trao nụ hôn sâu.
"--- Con Tiểu Phượng Hoàng này, phải để người ta bắt lấy, lột da ăn sạch sẽ mới chịu."
Hết chương 29.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top