Chương 34 - Đêm tâm sự
Chiều tối, căn phòng nhỏ của Lâm Triết vẫn tràn ánh nắng nhạt cuối ngày. Hạ Vũ vừa đặt hộp cơm xuống, chuẩn bị dọn sách cho Lâm Triết thì cậu nhận ra: Lâm Triết trông mệt mỏi hơn hôm trước, bước đi chậm rãi, ánh mắt mệt nhọc.
– “Cậu… không nên cố gắng nhiều quá. Ngủ sớm đi.” – Hạ Vũ lo lắng nhắc.
Lâm Triết nhíu mày, rồi khẽ cười, giọng dịu dàng:
– “Không, tớ… muốn cậu ở lại tối nay. Chỉ có cậu ở đây mới yên tâm được.”
Hạ Vũ đỏ mặt, lúng túng:
– “Ở lại… ư? Nhưng tớ…”
– “Không phải tớ ép đâu. Nhưng cậu sẽ không đi chứ?” – Lâm Triết nhìn thẳng, ánh mắt nghiêm túc nhưng ấm áp, khiến Hạ Vũ không thể chối từ.
Cuối cùng, Hạ Vũ đồng ý, trong lòng vừa bồn chồn vừa háo hức. Cậu sắp xếp chỗ ngủ tạm cho mình, vẫn ngượng ngùng nhưng không rời khỏi Lâm Triết nửa bước.
Đêm xuống, căn phòng chỉ còn ánh đèn dịu, không gian yên tĩnh. Hai người ngồi cạnh nhau, Lâm Triết vẫn hơi mệt, Hạ Vũ chăm chú đưa nước và chăn cho cậu.
– “Tớ… tớ thấy cậu lúc ốm như vậy… tớ lo lắm.” – Hạ Vũ thốt ra, giọng run run, mặt đỏ bừng.
Lâm Triết khẽ mỉm cười, cúi đầu tránh ánh mắt Hạ Vũ:
– “Cậu… cậu thật sự lo cho tớ à?”
Hạ Vũ gật đầu, lúng túng:
– “Ừ… tớ… tớ không giấu đâu. Chỉ… tớ muốn cậu yên tâm thôi.”
Khoảng cách giữa họ bỗng gần lại. Lâm Triết khẽ thở dài, rồi ngồi dựa vào vai Hạ Vũ, giọng nhỏ:
– “Cậu… ở lại với tớ cả đêm nhé. Tớ… tớ muốn nghe cậu nói chuyện, nghe giọng cậu.”
Hạ Vũ ngượng ngùng, nhưng không rút đi. Cậu hít sâu, rồi bắt đầu kể về những chuyện nhỏ trong ngày, những lo lắng, những điều vụn vặt mà trước giờ cậu chưa từng kể ai.
Lâm Triết lắng nghe, thi thoảng cười khẽ, ánh mắt mềm mại, tập trung hoàn toàn vào Hạ Vũ. Trong lúc trò chuyện, Hạ Vũ nhận ra trái tim mình đang dần hòa nhịp với Lâm Triết, từng câu từng chữ, từng hành động nhỏ đều khiến cậu rung động.
Cả đêm, hai người cứ thế trò chuyện, chia sẻ, vừa ngượng ngùng vừa thoải mái. Không cần lời thừa nhận lớn lao, chỉ là sự gần gũi, sự quan tâm vô thức, và ánh mắt đầy cảm xúc đã đủ để họ hiểu nhau hơn bao giờ hết.
Khi ánh đèn yếu dần, Hạ Vũ nhìn Lâm Triết đang say giấc, trong lòng dấy lên một cảm giác ấm áp khó tả. Cậu biết, từ nay… trái tim mình đã không còn giữ kín nữa, và Lâm Triết, dù chưa nói ra, cũng đã mở lòng đón nhận cậu theo cách riêng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top