Gạt bỏ?

Anh là cơn mưa mùa hạ của em... Chỉ tiếc..em không phải là cầu vồng của anh.

Trong 4 năm cắp sách đến trường, trong 4 năm của tuổi thanh xuân tôi lại đem cả lòng dạ của mình để thương một người.

Mà đáng tiếc trong 4 năm ấy tôi lại không thể mạnh mẽ thổ lộ tấm lòng của mình với người ấy dù chỉ một lần.
Tuổi thanh xuân mà người ta hay nói vô cùng đẹp đẽ và tràn ngập vô vàn tiếng cười, vậy mà tôi lại thương một người dù biết trước người ta không thương mình dù cho thế nào đi nữa thì tôi vẫn không thể ở chung một chỗ với người ta.

Thanh xuân của tôi chứa đựng vô vàn sự tiếc nuối, sự buồn đau, cô độc và hiu quạnh...

Tôi tiếc nuối vì đã không thổ lộ tấm lòng của mình. Tôi đau buồn vì người ta không thương tôi...tôi cô độc và hiu quạnh trong suốt khoảng thời gian của 4 năm thanh xuân ấy...

Thanh xuân của tôi tuy có nụ cười nhưng lại không có hạnh phúc. Tôi thương người ta nhưng tôi càng thương lại càng đau-đau đến tê tâm liệt phế...

#4_năm_cuộc_sống_của_tôi_luôn_xoay_quanh_một_người
#4_năm_tôi_chỉ_quay_duy_nhất_một_qũy_đạo.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top