Chap 2:Oan gia ngõ hẹp

" Phài ớ...ờ...ê...ồ..."

Sáng hôm sau, tiếng chuông báo thức kêu lên như mọi ngày đánh thức tôi dậy. Tôi mệt mỏi lê bước ra khỏi chiếc giường của mình đi thẳng vào nhà vệ sinh để vệ sinh cá nhân. Làm xong, tôi trở lại phòng và lôi một chiếc ba lô mới toanh từ trong tủ ra xếp sách vở của mình vào đó xong rồi tôi thay đồ và đi thẳng xuống nhà bếp để ăn sáng.

Sau đó tôi lại đi trên con đường quen thuộc của mình để đến trường. Vừa đi tôi lại vừa suy nghĩ về chuyện ngày hôm qua. Không phải là tôi nghĩ về việc cô gái đó làm mình té mà cái hình ảnh kẹt trong đầu tôi lúc này là cái hình ảnh 3 vòng cơ thể của cô ấy lộ rõ sau chiếc váy ướt sũng.

*Người gì đâu mà 3 vòng chuẩn thế, mà hình như vòng 1 hơi lép. Thôi kệ, thế là đẹp rồi. Không biết cô ấy ở đâu, bao nhiêu tuổi nhỉ??* Những cái suy nghĩ đó cứ kẹt mãi trong đầu tôi cho tới lúc tôi đụng trúng một người nào đó đang đi trước tôi. Tôi định xin lỗi thì người đó bỏ đi trước. 

Thế là tôi cứ đứng nhìn người đó đi * Sao mà cái dáng đi đó nhìn quen quen thế nhỉ? Mà hình như đó là đồng phục trường mình. Chắc em nào để ý mình nên muốn gây sự chú ý của mình đây mà...Lại còn bày đặc bỏ đi...*. Tôi nhìn người đi trước mình rồi nghĩ thầm, miệng tôi bỗng nhếch mép lên để cười. Thế là tôi lại tiếp tục tới trường.

Khi tôi vừa bước vào lớp, một thằng nào đó bỗng nhiên chạy tới kẹp cổ tôi rồi kéo tôi lại ghế ngồi.

- Hôm qua mày gặp em nào đẹp lắm hay sao mà đứng nói chuyện dưới mưa luôn thế?- Cái thằng đó vừa kẹp cổ tôi vừa hỏi.

*Thằng kẹp cổ tôi là Phác Chí Mẫn, thằng bạn thân của tôi chơi với tôi từ thời cấp 2 tới giờ.*

-Cái gì cơ?- Nghe nó hỏi vậy tôi bỗng ngạc nhiên trừng mắt lên nhìn nó.

-Thôi khỏi giả ngơ, sáng nay thằng Thoạt Chấn nói hôm qua thấy mày nói chuyện với gái dưới mưa đó.- Nó nói với tôi bằng một cái chất giọng khiêu khích tôi.

* Kim Thoạt Chấn, cũng là bạn thân của tôi và thằng Chí Mẫn, nổi tiếng nhiều chuyện. Chuyện gì nó nghe được thì hôm sau cả thiên hạ điều biết. Tôi cũng mệt mỏi với nó lắm nhưng biết làm sao được.*

-Nói chuyện mẹ gì, con đó đụng tao làm tao té xong rồi còn chửi tao rồi bọn tao đứng chửi lộn đó biết chưa!- Tôi tức giận trả lời lại Chí Mẫn.

-Ôi... giời...thế thôi mà làm tao hóng tưởng mày thích con nào rồi...- Thằng Chí Mẫn nói lại với một giọng đầy chán nản.

Lúc đó, có một bóng người tiến lại gần chỗ bọn tôi và không ai khác chính là thằng Thoạt Chấn. Thấy nó thằng Chí Mẫn liền đứng dậy kẹp cổ nó kéo xuống.

-Thằng chó kia mày làm gì vậy?- Thằng Thoạt Chấn bất ngờ trước hành động của nó liền hét lên.

- Mày thấy tao nói chuyện với gái dưới mưa lúc nào?- Tôi chuyển mặt mình sang vẻ lạnh lùng rồi hỏi nó.

-Thì chiều hôm qua...Thả tao ra thằng chó kia!! Nghẹt thở chết mất!!- Nó vừa trả lời tôi vừa la lối cho thằng Chí Mẫn thả nó.

- Hôm qua là chửi bậy chứ không phải nói chuyện nghe chưa thằng kia!!- Tôi tức giận quát thẳng vào mặt nó.

- Ờ... thế thôi...tao tưởng...- Lúc đó thằng Chí Mẫn thả nó ra rồi nó trả lời tôi với một khuôn mặt ngây thơ vô số tội. * Tao lạy mày*

Thế là tôi cũng bỏ qua cho nó rồi  bình tĩnh lấy sách vở từ trong ba lô ra.

- Mà cô gái hôm qua là ai thế, tao nhìn từ xa mà cũng thấy xinh vãi luôn đó mày.- Thoạt Chấn quay qua hỏi tôi.

Tôi lườm nó một cái thì nó hiểu ý quanh mặt qua chỗ khác không hỏi thêm gì nữa. 

* Xinh lắm hả ta? Mà thôi kệ...*

Tiếng chuông vào học bắt đầu kêu lên, tiếng bước chân của hung thần cũng đang tới gần. Hung thần bước vào lớp khiến cả lớp yên lặng không ai dám động đậy gì nữa.

*Hung thần chính là thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi, ông Mẫn Doãn Kì, nổi tiếng nghiêm khắc nhất trường. Mà lớp mình lại rơi vào trúng lớp có ông thầy này chứ. Mà nói nghiêm khắc thế thôi chứ ổng cũng vui tính lắm. Chỉ có đứa nào làm quá trớn ổng mới phạt thôi*

- Hôm nay lớp ta có học sinh mới.- Nói rồi thầy ra hiệu cho người đứng ở của nãy giờ bước vào lớp.

Tôi cũng ngước mặt lên nhìn bạn mới. Cũng xinh đấy nhưng sao quen quá...

- OMG!! Nữ thần bây ơi!!

-Đẹp vãi!!!

-Của tao cấm dành!!

Tiếng bon con trai lớp tôi vang lên khi bạn mới bước vào, cái tính háo sắc lại trỗi dậy một cách mãnh liệt đây mà.

-Im lặng ! Em giới thiệu đi.- Hung thần quát cả lớp rồi quay qua bạn mới.

-Xin chào, mình là Đông Gia Nghi. Xin giúp đỡ.- Cô bạn đó lên tiếng.

- Cô bạn đó hình như là cô gái nói chuyện...à..chửi bậy với mày ngày hôm qua.-Thằng Thoạt Chấn quay qua tôi nói.

Tôi nghi hoặc nhìn cô bạn mới đến đó mà thắc mắc liệu có phải thật không. Mà chắc không phải đâu, cô gái hôm qua dữ như vậy chắc chắn không phải.

-Em sẽ ngồi cạnh Chính Quốc nhé!- Thầy nói rồi chỉ tay về phía tôi.

Cô bạn đó không nói gì mà chỉ lẳng lặng xuống chỗ tôi rồi còn tặng cho tôi một cái lườm nữa chứ. Tôi chẳng hiểu tại sao mà thôi cũng kệ cô ta. * Hay đùa với cô ta chút nhỉ* tôi nghĩ thầm rồi cười một cái khiến cô ta lại quay qua lườm tôi thêm phát nữa.

Tới giờ giải lao, tôi quay qua cô bạn mới đặt tay lên ghế cô ấy rồi đưa mặt mình lại gần.

- Hey...bạn mới...cậu xinh lắm đấy.- Vừa nói tôi vừa đưa tay lên vai của cô ấy.

Cô bạn ấy không nói gì mà đạp thẳng và bụng tôi một cái đau điếng khiến tôi bất ngờ.

-Cậu...- Tôi ôm bụng rồi ngước mặt lên nhìn cô ấy.

-Biến thái, hôm qua bị chửi chưa chừa hay sao mà giờ dám đụng vào người tôi.-Cô bạn đó bỗng lên tiếng.

* Hôm qua?? Chửi?? Chẳng lẽ??* khi nghe cô ấy nói vậy tôi liền nhớ đến cô gái hôm qua.

-Không lẽ cậu là cô gái đụng tôi ngày hôm qua?- Tôi bất ngờ hỏi cô ấy.

-Thế cậu nghĩ là ai?- Cô bạn đó gắt gỏng nói.

* Chuyện gì đang xảy ra vậy nè?? Sao lại như thế??* Tôi bắt đầu oán trách ông trời.

-Ân oán của tôi từ nay và cậu coi như không có.- Cô gái đó nói xong nhếch mép lên cười một cái rồi đưa tay về phía tôi.

- Sau cú đá đó coi như hết, tôi là Đông Gia Nghi. Rất hân hạnh.

-Điền Chính Quốc.- Tôi nói rồi nắm lấy tay của cô ấy.

* Bây giờ cứ như thế, tôi sẽ trả thù cô coi chừng tôi đấy* Trong đầu tôi bỗng hiện ra một cái suy nghĩ như thế.

Tôi nhìn lại Gia Nghi thì thấy cô ấy cười rất nham hiểm. Có khi cô ấy lại có suy nghĩ giống mình. Thế này thì...ôi đúng là oan gia ngõ hẹp mà. Sẽ rất căng thẳng đây.

Mọi người trong lớp nhìn bọn tôi với ánh mắt ngạc nhiên cả 2 thằng bạn tôi cũng vậy. Tôi liền rút tay lại rồi ngồi xuống cứ mặc cho bọn họ nhìn. Gia Nghi cũng vậy.

Tôi ngồi xuống suy nghĩ về những thủ đoạn vì tôi thấy rằng Gia Nghi không phải là một người đơn giản. Mà con gái ai chẳng mê trai. Lại phải lây sắc đẹp của mình ra để dùng rồi...

CÔ ĐỢI ĐẤY!! 

mình viết hơi non xin các bạn đọc rồi cho mình ý kiến và tiếp tục ủng hộ mình nha <3 <3

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top