chương 92

Đăng tai wattap

Bạch Tinh Tinh trở lại thạch ốc, cá trong nồi đều đã hầm đến ục ục sôi lên, hương cá nồng đậm bay ra, trông rất ngon miệng. Nàng ngồi xổm xuống ăn lên, tư vị cá so với vừa bắt được càng tươi ngon hơn.

Parker trù nghệ đúng là càng ngày càng tốt, cốn tưởng hôm nay hắn nấu cá sẽ không được lắm không ngờ lại rất ngon a. Chỉ là bữa cơm này đối với Bạch Tinh Tinh mà nói vẫn là có chút không được hoàn mỹ, nếu có thể có thêm một chén cơm thì tốt quá rồi.

Nhớ tới cơm, Bạch Tinh Tinh liền nhớ tới Curtis, đột nhiên có chút không muốn ăn.

"Oanh!"

Bên ngoài vang lên một đạo âm thanh có vật lớn rơi xuống nước, Bạch Tinh Tinh giật mình hồi thần, Parker còn ở ngoài cùng người đánh nhau đâu!

Đang chuẩn bị đi ra nhìn xem liền thấy một đầu báo đốm đắc ý mà chạy vào.

Bạch Tinh Tinh nói: "Parker, ngươi đánh thắng?"

Parker nhúng nhúng cái mũi, quay đầu ở trong phòng nhìn nhìn, đi đến chỗ để váy da thú biến trở về người.

"Kia là đương nhiên, hùng thú kia bị ta ném vào trong sông. Cá ăn ngon sao?" Parker một bên mặc váy da thú một bên nói, trên người lại thâm tím một khối, cũng nhìn ra được hùng thú tâm cũng không xấu, không đánh vào mặt Parker.

"Ăn ngon." Bạch Tinh Tinh nhìn Parker trên người xanh tím liền cảm thấy đau lòng, buông chén ra đi tới chỗ hắn: "Đã kêu ngươi đừng có đánh rồi, có đau hay không?"

Parker cũng không chút nào để ý, cái mũi nhanh chóng ngửi ngửi vài cái lại nhìn về phía thạch nồi nói: "Ta cũng muốn ăn cá."

"Ăn a." Bạch Tinh Tinh xoay người đưa cho Parker một cái chén, lại gắp mấy miếng cá, đưa cho Parker nói: "Ta giúp ngươi xoa xoa, một lát máu bầm liền tan."

Parker tức khắc lỗ tai đều dựng lên, trong lòng giống như ăn mật nói, "Không cần, ngươi mau ăn."

"Ta ăn no rồi." Bạch Tinh Tinh ngồi xuống bên cạnh Parker, bàn tay xoa xoa lên vết thương nghiêm trọng nhất trên ngực.

Parker khóe miệng hơi nhếch lên, ngữ khí phi thường sung sướng: "Còn nói không thích ta, giống cái khác cũng không đối với bạn lữ cũng chưa tốt như vậy đâu."

Bạch Tinh Tinh nặng nề mà xoa nhẹ vết xanh tím trước ngực Parker, Parker hít hà một hơi, cũng không kêu đau, nắm chặt đũa trúc gắp lấy một con cá, một ngụm liền cắn lấy nửa con.

Bạch Tinh Tinh vội vàng nói: "Ăn từ từ, vẫn còn rất nhiều."

Parker trong lòng càng ngọt, nghe lời mà thả chậm tốc độ.

Đồ ăn trong miệng thực mỹ vị nhưng lại không hấp dẫn bằng bàn tay đang xoa cho hắn làm tim đều đập có chút mau.

Bạch Tinh Tinh cảm thấy Parker tim đập rất có lực, dường như ẩn chứa sức lực cường đại, phía trên cơ bắp no đủ rắn chắc, xoa lên xúc cảm cũng rất tốt.

Nàng không nhịn được đỏ mặt, ngượng ngùng mà xoa đến bụng Parker, lại phát hiện cơ bụng càng liêu nhân, một tay có thể sờ đến mấy khối cơ bắp.

Hai người không có giao lưu, lại đều không hẹn tim âm thầm đập nhanh.

Bạch Tinh Tinh tùy tiện ở bụng xoa nhẹ hai cái, nhanh chóng đến phần eo Parker, nói: "Này cũng không có gì, đổi làm người khác ta cũng sẽ giúp hắn xoa, ngươi đừng nghĩ nhiều."

Parker nhớ tới đầu hùng thú bị mình đánh đến hành động không tiện, trong lòng lại phát hồi chuông cảnh: Tuyệt đối không thể để tinh tinh lại thấy đầu hùng thú khi!

"Như thế nào lại không nói lời nào?" Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn về phía Parker.

Parker vội vùi đầu ăn, kiên định nói: "Ngươi chính là thích ta."

"Mặc kệ ngươi." Bạch Tinh Tinh bị nói có chút chột dạ, dùng sức xoa mạnh lên vết thương trên người Parker vài cái, sau đó ôm quần áo Curtis lưu lại đi vào phòng ngủ.

Parker nhan sắc cùng giá trị cùng dáng người hoàn hảo đối với Bạch Tinh Tinh mà nói có lực sát quá thương, đổi thành bất luận thiếu nữ nào ở địa cầu cũng khó có thể chịu được, nếu không phải đã cùng Curtis kết làm bạn lữ, Bạch Tinh Tinh cũng không đành lòng cự tuyệt một soái ca thích mình như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top