chương 160

Ở lúc Bạch Tinh Tinh làm món cuối cùng, Curtis duỗi tay bắt lấy nấm bào ngư trong chén canh, bàn tay liền bị nước canh làm nóng rụt trở về, sau đó lại nhanh chóng cầm lấy một cái nấm bào ngư ra.

Đồ trong tay quá nóng, Curtis đành phải nhét thẳng vào miệng, nhai cũng không nhai liền nuốt xuống, nhấp miệng khụ hai tiếng.

Bạch Tinh Tinh đang xào trứng với rau dại, lơ đãng liền động tác phát hiện Curtis, khóe miệng vẫn còn lưu lại một chút nước lấp lánh.

“Ngươi ăn nấm bào ngư?” Bạch Tinh Tinh trong lòng tê rần, cầm lấy khăn lông một bên giúp Curtis lau miệng, “Ta đã sớm cho chim cánh ngắn ăn thử rồi, ngươi bị nóng bỏng rồi đi?”

Curtis bắt lấy bàn tay Bạch Tinh Tinh đặt ở bên miệng hôn hôn, “Ta không yên tâm.”

Bạch Tinh Tinh cảm động, ngoan ngoãn mà ngồi ở trong lòng Curtis chờ thức ăn chính.

Gà ăn mày nướng nãy giờ cũng không biết thế nào, thật lâu cũng không có động tĩnh, một tia khí vị cũng không có, đồ ăn cũng muốn nguội lạnh.

Curtis sau khi xác định nấm bào ngư không có độc, Bạch Tinh Tinh liền thỏa mãn ăn. Chim cánh ngắn thì để lại ăn cũng được, dù sao thời  gian vẫn còn sớm buổi tối rồi ăn.

“Đột nhiên trở nên thật lạnh a, là mùa lạnh sắp tới sao? Năm nay còn có thể ấm lên hay không?” Bạch Tinh Tinh ngồi ở trong ổ của Curtis, Curtis lại đang khâu vá áo da thú cho nàng, lâu lâu lại liếc nhìn nàng một lúc.

“Thời tiết càng ngày càng lạnh.” Curtis nhàn nhạt nói, nhíu mày cất giấu lo lắng.

Mới như thế này tiểu bạch đã kêu lạnh, tới mùa lạnh chân chính thì nàng phải làm sao bây giờ?

Curtis đột nhiên cảm thấy may mắn, may mắn chính mình cùng tiểu bạch đã tới bộ lạc, mà không phải hai người một mình ở rừng cây, nếu là mùa lạnh hắn một không cẩn thận ngủ đông, tiểu bạch nên làm cái gì bây giờ?

Hiện tại còn có một đầu báo thay hắn chiếu cố tiểu bạch, đây mới là cục diện tốt nhất  đi.

Parker cũng đang làm quần áo, bất quá tay nghề của hắn chỉ có thể làm váy da thú cho chính mình. Nghe được Bạch Tinh Tinh kêu lạnh, Parker đem rương da thú đổ ra, chọn lựa, sau đó cầm lấy một khối da hùng thú đưa cho Curtis, “Uy, da thú này dày.”

Bạch Tinh Tinh hướng Parker bên kia bò tới, tiếp lấy da thú liền bọc lên người.

“Da hùng thú này cũng quá khoa trương, ta tạm thời còn không cần.” Bạch Tinh Tinh cười nói, chỉ mới bọc lên da thú, nàng liền có chút nóng nực.

Kỳ thật thời tiết chỉ là se lạnh, là mùa thoải mái nhất, chỉ là dựa gần Curtis liền có điểm lạnh, nhưng Curtis lại một hai phải cuốn nàng.

Curtis nói: “Trước làm ra đã, về sau chậm rãi mặc.”

“Ân.” Đối với Curtis, Bạch Tinh Tinh từ trước đến nay đều không dám phản bác.

Lúc hoàng hôn, Parker bắt một con mồi trở về.

Trong nhà chính củi lửa đã tắt, hắn cơ hồ đã quên bên trong còn có một con chim bọc bùn, hắn dùng một nhánh cây thô to đem đồ vật đào ra chuẩn bị ném một bên.

“Ai?” Xúc cảm nặng trĩu, Parker liếc mắt một cái, trong đầu linh quang chợt lóe rốt cuộc nghĩ tới: “Tinh tinh, chim bọc bùn ngươi làm.”

“A, ta đều đã quên!” Bạch Tinh Tinh tròng giày vào liền vọt ra, ánh mắt ở chỗ tro tàn nhanh chóng đảo qua, “Nơi nào? Cái này sao?”

Bạch Tinh Tinh thuận tay cầm lấy một cái thạch chén, ngồi xổm xuống chỗ cục bùn lớn, dùng sức đánh đi xuống.

“Phanh” một tiếng, nồng đậm thơn thuần mùi thịt gà lan ra, từng tảng bùn lớn khô khốc từ trên người điểu bóc ra, đem lông điểu trên da rút đến sạch sẽ không còn một cọng. Da chim bị nóng đến khô vàng, thoạt nhìn phi thường giòn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top