chương 154-155

Chương 154
P

arker trong cổ họng gầm nhẹ, móng vuốt cào vài cái trên mặt đất, vừa vặn dưới chân hắn là một vũng nước đọng làm móng vuốt sạch sẽ đều dính bùn.
 
Rosa liếc mắt nhìn hắc ưng một cái, đang muốn dời ánh mắt đi, đột nhiên như phát hiện cái gì mở to mắt nhìn.
 
Thế nhưng là hắn……
 
Nháy mắt sắc mặt Rosa khó coi tới cực điểm, giận dữ hét: “Các ngươi còn không mau lên!”
 
“Rống!” Nhóm Hổ thú như nghe được hiệu lệnh, đồng loạt vọt lên.
 
Rosa biểu tình vặn vẹo, người thứ ba, Bạch Tinh Tinh đã đoạt ba cái giống đực của nàng. Cái tam Văn thú này là nàng từ trong mấy chục Ưng thú lựa chọn một con mạnh nhất, nàng đều nghĩ Ưng thú này như thế nào đối mình cứ không nóng không lạnh, nguyên lai là cũng bị Bạch Tinh Tinh câu đi mất.
 
Bạch Tinh Tinh, ta cùng ngươi không đội trời chung!
 
Nghe được động tĩnh nhóm Hổ thú, Vinson bỗng nhiên xoay người, nguyên bản khí thế nội liễm đột nhiên thay đổi.
 
“Rống!”
 
Bạch Hổ há miệng rống giận, phát ra một tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc làm tiếng hổ thú vừa gầm lên chỉ như tiếng mèo kêu.
 
Nhóm Hổ đàn tức khắc sợ tới mức hồn phi phách tán, liên tục lui về phía sau, trong lúc nhất thời một trận đại loạn.
 
Bạch Tinh Tinh ngây ngẩn cả người. Vinson không phải là bạn lữ của Rosa sao? Như thế nào lại làm phản?
 
Rosa cũng ngẩn người, sau đó lại càng tức giận, “Vinson! Ngươi không phải nói không Kết Lữ, chỉ làm người thủ hộ của ta sao?” Nàng lại nói cười nhạo một tiếng, “Ngươi giúp nàng cũng vô dụng, cũng không thử soi gương thử, nhìn xem bộ dáng chính mình, Bạch Tinh Tinh sẽ coi trọng ngươi sao?”
 
Vinson bạc đồng kịch liệt mà rụt rụt, quay đầu lại tròng mắt nhìn tinh tinh, Bạch Tinh Tinh cũng đang ngây ngốc nhìn hắn, một người một thú ánh mắt không kịp phòng bị chạm phải.
 
Nhìn thấy một đôi mắt thanh triệt vô tội như vậy, tâm tình Vinson lập tức khôi phục bình thường.
 
【 ta là không muốn Kết Lữ, cũng nguyện ý làm người thủ hộ của ngươi, nhưng ta càng sẽ bảo hộ người ta yêu. 】 Vinson vững vàng mà che ở trước mặt Bạch Tinh Tinh, miệng hổ phun ra thú âm trầm thấp: 【 Mà ngươi cùng nàng xung đột, ta vĩnh viễn đứng ở bên người nàng. 】
 
Sắc mặt Rosa thay đổi, cuối cùng buông một câu tàn nhẫn: “Đừng cho ta lại thấy ngươi xuất hiện ở Hổ tộc!” Nàng âm độc mà liếc mắt nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, đá đá Hổ thú dưới thân: “Chúng ta đi.”
 
Rosa thái độ tuy rằng cường thế, nhưng mang theo một đám bạn lữ thần thái xám xịt, thấy thế nào cũng thấy chật vật.
 
Rosa luôn được nuông chiều lớn lên chưa từng gặp phải chuyện xấu hổ như hôm nay, mà hết thảy chuyện này đều do Bạch Tinh Tinh mới gia nhập bộ lạc tạo thành, nàng thề tuyệt đối sẽ không để yên cho Bạch Tinh Tinh.
 
Curtis nhìn đám người rời đi, không khỏi bước lên một bước, đối với con mồi tới tay còn để chạy mất làm hắn cảm thấy rất đáng tiếc. Lúc này, tay lại bị một bàn tay nhỏ ấm áp giữ chặt, sát ý trong mắt Curtis liền tan đi, đem Bạch Tinh Tinh ôm lên.
 
“Lạnh hay không?” Curtis hỏi, ánh mắt nhìn về phía chân Bạch Tinh Tinh.
 
Bạch Tinh Tinh lắc đầu.
 
Thấy mọi chuyện đã xong, hắc ưng liền yên lặng mà bay đi.
 
Vinson nhìn bóng dáng đoàn người rời đi, thân thể vẫn như cũ cường tráng, nhưng vô cớ lộ ra bi thương.
 
“Vinson.” Bạch Tinh Tinh nhỏ giọng mà kêu một tiếng, Vinson xoay người nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, đáp lại một tiếng: “Ngao ô ——”
 
Thanh âm hắn so với Parker nặng nề hơn rất nhiều, âm thanh ẩn chứa thực lực cường đại.
 
Bạch Tinh Tinh nói: “Rosa không cho ngươi trở về Hổ tộc, ngươi phải làm sao đây? Viên Vương có thể hay không nhân cơ hội này hại ngươi?”
 
Thân thể Vinson trầm xuống, sau đó lại đứng thẳng lên, thân thể hóa thành hình người. Trên đầu có một tầng tóc ngắn màu trắng, kết hợp với vết sẹo dữ tợn trên mặt, nhìn thật giống tội phạm đang cải tạo.
 
“Trợ thủ mạnh nhất của Viên Vương là Lang Vương hắn cũng chỉ là tứ Văn thú, chỉ bằng hắn cũng không giết được ta, ngươi đừng lo lắng.” Vinson trầm giọng nói.
Chương 155
Bạch Tinh Tinh tận lực đem tầm mắt bảo trì ở nửa người trên của Vinson, thả lỏng mà cười một chút: “Vậy là tốt rồi.”
 
Vinson nhìn nhìn gương mặt Bạch Tinh Tinh tươi cười, tim đột nhiên liền rối loạn.
 
Vinson ngơ ngẩn mà nhìn nàng, hoảng hốt phát hiện vạn vật quanh mình như không còn tồn tại nữa, chỉ còn có giống cái mỹ lệ trước mặt.
 
“Ngươi thật đẹp……” Vinson cầm lòng không đậu mà nói ra những lời này lại chính mình không biết bản thân đang nói gì.
 
Được người phái khác khen luôn làm bản thân thấy vui vẻ, đặc biệt đối phương lại là một người cường đại. Có thể ở trong mắt giống cái khác Vinson thật xấu xí, hung hãn, nhưng ở trong mắt Bạch Tinh Tinh lại rất có người mị lực, rất có khí khái nam tử, dù sao hoàn toàn cũng không cảm thấy xấu được.
 
Cho nên, mặt Bạch Tinh Tinh thực mau liền đỏ, ngượng ngùng mà động động thân thể, “Cảm ơn đã khích lệ.”
 
Vinson lúc này mới ý thức được mình nói gì, gương mặt ngăm đen hiện ra thần sắc quẫn bách.
 
 “Tê tê ~” Curtis đem Bạch Tinh Tinh trong ngực ôm thật chặt, ánh mắt gắt gao dừng ở trên người Vinson.
 
Vinson lập tức lui lại hai bước, nói: “Ta trở về thành.”
 
Bạch Tinh Tinh vẫy vẫy tay: “Lần sau gặp.”
 
Đến khi thân ảnh Bạch Hổ chạy đi mất, Curtis mới dùng ngữ khí âm trầm nói: “Ngươi thích hắn?”
 
“Ai? Vinson sao?” Bạch Tinh Tinh nhịn không được mà liếc mắt nhìn Curtis một cái, “Ta cùng hắn lại không thân, như thế nào sẽ thích hắn a.”
 
Bạch Tinh Tinh thừa nhận lúc đối mặt với Vinson chính mình có chút khẩn trương, nhưng kia nhiều lắm là thưởng thức đối với soái ca, Vinson khí thế quá cường đại nếu đổi thành bất luận cái nữ sinh nào cũng đều sẽ khẩn trương.
 
“Nhưng ngươi vừa mới thẹn thùng.” Parker không biết từ khi nào cũng biến thành hình người, biểu tình có chút khiển trách, còn có chút ủy khuất.
 
Bạch Tinh Tinh “A!” một tiếng, bị hỏi sao lại đỏ mặt làm nàng có chút dở khóc dở cười, “Đây là bình thường mà. Trước kia còn có người cùng ta thổ lộ, ta đều thật ngượng ngùng, nhưng cũng không có tiếp thu ai a.”
 
Liền tính lúc học ban nhất có nam sinh viết thư tình cho nàng, nàng cũng phi thường ngượng ngùng, nhưng sau đó cũng đều cự tuyệt.
 
Bạch Tinh Tinh có chút hỏng mất, bị Curtis cùng Parker giống như đang tra hỏi nàng ngoại tình làm nàng hận không thể đào hố chui xuống.
 
Curtis lạnh lùng nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, “Tốt nhất là như vậy.”
 
Bạch Tinh Tinh bị nhìn đến run lên, Curtis lắc lư đuôi rắn đi trở về, nàng đem đầu dựa vào trên vai Curtis, nhìn Parker đi theo phía sau.
 
Curtis đối với người theo đuổi mình đều không thích như vậy, Parker sẽ không sợ sao? Gia hỏa này đúng là không sợ chết.
 
“Chúng ta mau trở về nhìn xem, miễn cho chim cánh ngắn bị dã thú ăn mất.” Parker nói.
 
“Ân.” Bạch Tinh Tinh đáp, ngửa đầu nhìn nhìn bầu trời.
 
Một hắc ưng đứng ở trên nhánh cây thanh âm không lớn không nhỏ kêu một tiếng: “Pi ——”
 
Bạch Tinh Tinh nhìn về phía hắc ưng cười một cái. Quả nhiên là Moore a, ngữ khí này là của hắn không sai.
 
Bỗng nhiên Bạch Tinh Tinh minh bạch một ít chuyện, trách không được Moore vẫn luôn không xuất hiện, hẳn là do kiêng kị Curtis đi, rốt cuộc thì Curtis cũng thiếu chút nữa độc chết hắn, hắn lại từ trong tay Curtis cướp mình đi, bọn họ cũng xem như kết thù.
 
Hắn nếu dám xuất hiện, phỏng chừng Curtis cũng sẽ ngay lập tức nhào qua đi.
 
Ba người trở lại chỗ cũ, may mắn đồ vật đều còn, chỗ đặt đám chim cánh ngắn còn dụ đến một cn khác, màu long của nó đều sặc sỡ hơn những con khác, hiển nhiên là chim trống.
 
Parker nhìn thấy chim trống liền chuẩn bị giết chết, Bạch Tinh Tinh lại vội lên tiếng ngăn lại, “Bắt sống nó!”
 
“Ngao ô!” Parker thời khắc mấu chốt liền giảm sức lực lại cắn nhẹ lấy chim trống, sau đó biến thành hình người đem cánh nó trói chặt.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top