chương 29


Chương 29: Sự thật về Devlin.

Thật sự khó chịu, nó đã có những giấc mơ kì lạ.

Nó có giấc mơ về một cái gì đó rất khổng lồ, nó mơ thấy cái gì đó mang một màu đen đáng sợ.

Lúc đầu thì nó sợ hãi, sau đó thì lại tò mò, dần dần thì nó lại thấy thân thuộc.

Cái sức mạnh này, dần dần như một người bạn mới làm quen với nó.

Nó ngu ngốc trơ mắt nhìn vào thứ khổng lồ trước mắt nó.

Không phải vì nó yếu đuối gì, chỉ vì thứ đó quá hùng vĩ.

Con mắt khổng lồ như muốn tiêu hóa mọi thứ, và bên trong con mắt đó, nó là thứ đang phản chiếu rõ nét nhất.

Không phải cảm giác kinh hoàng, không ngu ngốc đến nỗi tò mò, không thấy thù địch.

Cả linh hồn nó như đang bị đôi mắt ấy nuốt chửng.

Nó đau đớn tỉnh giấc. Nó chợt nhận ra đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ kì lạ đến lạ thường, một giấc mơ nằm ngoài cả sức tưởng tượng của nó.

Mùi hôi thối xộc vào mũi nó. Mùi thịt khét, mùi thịt thối, và cả mùi máu, mùi kim loại gỉ.

Đáng ra thì bình thường, chúng phải thân thuộc với nó lắm cơ. Nhưng bây giờ, nó lại thấy thật sự khó chịu và nhức nhối. Nó chỉ muốn thức dậy và trốn đi nơi khác, không thì cũng muốn dọn sạch bằng hết.

Nó từ từ mở đôi mắt mình ra, chỉ đơn giản vậy thôi cũng khiến nó cực kì đau đớn.

Khi cố gắng vượt qua cơn đau kinh khủng ấy, chắc là mất đến cả vài phút, nó mới có thể mở được đôi mắt của mình ra.

Cơ thể nó đau đớn khủng khiếp, như bị ngàn cây đao liên tục cắt qua vậy, gần như không thể nhúc nhích.

Sau một lúc thì nó cũng quen dần với cơn đau, và cơn đau cũng dịu dần đi, nó mới có thể cử động 1 cánh tay của mình.

Tự nhiên nó cảm nhận được một chút hơi nóng trên ngực mình.

Một cơ thể mềm mềm đang nằm trên ngực nó, như tỏa ra năng lượng, làm dịu đi cơn đau của nó.

Nó đưa tay lên cảm nhận cơ thể ấy. Thật mềm mại!

Cuối cùng, nó cũng di chuyển được tầm mắt của mình đi và di chuyển cơ thể của nó.

Cuối cùng nó cũng thấy được nhiều thứ hơn là cái trần hang nâu xám bẩn thỉu.

Nó thấy cô gái tóc xanh ấy, cơ thể thu hoàn toàn nằm gọn trong người hắn.

Thật sự, nó quan tâm hơn ở những vết cắt, vết bầm trên người cô bé này hơn.

Đột nhiên, nó thấy đói, đói không tả nổi.

Ăn thịt! ăn thịt sao?

Cơn thèm ăn tự nhiên bộc phát khiến nó gần như điên loạn, Nó cảm giác được rằng miệng của nó đã ngoạm lấy cổ của cô gái bé nhỏ kìa, cắn xé.

Mùi máu lan vào miệng của nó, tan lưỡi của nó.

Hương thơm của cua gái xộc vào mũi của nó.

Bỗng chốc nó như bừng tỉnh, nó giật mình về những thứ ngu ngốc mình đang làm, nó nhả cô bé ra.

Nhưng cơn đói vẫn cuộn trào trong cơ thể nó, như sự điên cuồng vô tận.

Nó chạy đi, nó ăn hết tất cả những thứ nó thấy trên đường, nó bắt cả những con bọ cáp đất, những cái xác goblin đã thối rữa, thậm chí là cả cái xác đã cháy khét.

Có lẽ cái xác cháy khét khổng lồ kia còn dễ ăn hơn những cái xác thối rữa, nó ăn hầu như toàn bộ mọi thứ có thể ăn được từ cái xác đó. Trong khi mà nó ăn, nó cảm thấy được những thứ kí ức kì lạ đi vào đầu mình.

Khi đã hoàn toàn tỉnh táo, và xua tan được cơn đói đáng sợ kia, nó mới nhìn lại xung quanh.

Vẫn là cái hang động đó, Goblin King đã chết, những con Goblin khác không dám bén mảng lại đây.

Nó tới gần cô gái kia. Devlin khuôn mặt tỏ ra hơi đau đớn, những vẫn trong trạng thái hôn mê.

Goki đặt Devlin nằm dựa vào một tảng đá phẳng phiu rồi chạy đi.

Nó chạy khắp khu rừng tìm thảo mộc, cơ thể vẫn chưa ngừng hết đau đớn. Mỗi bước nó chạy như dẫm lên đinh vậy, nhưng nó vẫn chạy mà không một chút chùn bước.

Nó hái thảo mộc, các loại cầm máu và trị thương.

Cơn đau đớn ngày cảng giảm nhưng nó hoạt động ngày càng mạnh hơn, leo trèo đến chạy nhảy, đến khi chạy đến chân suối, cả người nó đã cảm nhận được mồ hôi lạnh cóng.

Nó cắm mặt xuống dòng sông, nước sông như xoa dịu phần nào cơn đau nhức nhối của nó. Nó hất khuôn mặt mình lên khỏi mặt nước một cách thỏa mãn, nó vuốt cái thứ mà nó gọi là "lông đầu" ra khỏi đôi mắt nó, nó nhớ trên đầu nó chỉ có vài sợi lông, thế mà giờ lại che phủ cả hai mắt của nó.

Goki nhìn xuống dòng suối.

Nó hoảng hốt giật mình bật ngược lại.

Quan sát kĩ lưỡng xung quanh, thật kì lạ! qua làn nước, nó đã thấy một kẻ nào đó! Nhưng giờ thì nó lại chẳng thấy ai cả!!

Nó lại gần con sông, nó lại thấy cái bóng mờ mờ và giật mình quay đầu nhìn xung quanh cảnh giác.

Rồi cuối cùng nó cũng phải nhìn kĩ gương mặt ấy. Nó vừa nhận ra đó là khuôn mặt kì lạ của nó, nó đã chẳng còn là khuôn mặt mà nó hay thấy dưới làn nước nữa rồi!!

Khuôn mặt bây giờ nó nhìn giống của một con người hơn, mà cũng chẳng phải của con người.

Khuôn mặt thô kệch, cơ thể nó bây giờ mới nhận ra là lớn hơn trước rất nhiều, Cơ thể rắn rỏi toàn cơ bắp, không giống chút nào cơ thể rệu rạo của một Goblin khi trước.

Nước da của nó giờ đã không còn là màu xanh nữa, mà là một màu đen tối hơi sạm đi, trên da nó là vô số đường gân đỏ nhìn khá dị.

Có thể nói nhìn từ xa đây là một cơ thể khá đáng sợ.

Nó đã thu thập xong thảo mộc, và cũng bắt được một vài con thỏ. Nó đã ăn sống vài con trước đó, tuy vẫn ngon nhưng nó lại có cảm giác hơi ớn ớn trong cổ họng, thứ trước kia mà nó chưa bao giờ cảm nhận được.

Nó chạy về cái hang động đó, nhanh chóng chỉ để trị thương cho cô bé đó.

Khi về đến cái hang khổng lồ ấy, khi nó đi ngang qua mà gặp một goblin nào, chúng đều sợ hãi hét toáng chạy trốn.

Goki tự nhận thức được rằng, nó đã không còn là một Goblin nữa.

Đến nơi mà cô bé ấy nằm, thì nó sợ hãi khi ở đó đã có một Orge.

Con quái vật đầu như một con heo rừng, cơ thể to lớn đến đáng sợ.

Nó hét lên và truy đuổi ăn thịt những Goblin xấu số bị nó tóm.

Nó là một con Orge đi săn lẻ, nó phát hiện được cái hang goblin vô chủ này đang rối loạn, và đương nhiên là cơ hội của nó để kiếm cái ăn.

Và nó lại đang hướng về cái hang của goblin King, đi tới nơi mà nó đặt cô bé kia nằm ở đấy.

Con Orge tiến tới tảng đá to bự chặn trước cửa hàng và đẩy nó ra, nó thấy hoàn toàn khung cảnh bên trong hang động.

Nó thấy cả Devlin vẫn đang mê man trên tảng mặt đá phẳng, cảnh tượng quá sức huyền diệu.

Orge cũng như Goblin, rất thích phụ nữ con người, là đặc thù của những loài quái vật kiểu này, và đặc biệt xinh đẹp như Devlin hiện tại, con quái vật bẩn thỉu này tỏ ra sự thèm khát.

Nó lao tới vị trí nằm của Devlin.

Và Goki đã vừa về tới để thấy cảnh này.

Trong máu của Goblin, có điều gì đó khiến chúng luôn sợ hãi loài Orge, có lẽ là do chênh lệch sức mạnh của hai loài, và cả do sự ác độc bẩn thỉu của chúng còn cao hơn Goblin vài bậc.

Nên Goblin như đứng ở chuỗi mắt xích dưới của Orge, như con mồi với kẻ săn mồi vậy.

Lúc thấy nó Goki cũng thấy sợ, nhưng khi nó lao về phía Devlin, thì cơ thể Goki như một mũi tên lao tới hướng con Orge.

Và Goki dường như cảm giác mọi thứ trong mắt mình khác đi vậy.

Sự thay đổi kì lạ rõ rệt, nó cảm nhận được, nhưng nó lại không thể giải thích.

Goki lao tới đấm thẳng vào con Orge. Con Orge còn chẳng kịp bất ngờ, cổ của nó đã bị cánh tay của Goki đâm xuyên qua.

Cảm giác thật sự kì lạ, nhưng Goki lại chẳng hề bất ngờ với những thứ trước mắt mình. Nó cũng chẳng hiểu lí do mà nó cảm thấy như vậy nữa.

Cảm giác như đầu của nó đang hoạt động khác hẳn.

Con Orge chết ngay sau 1 đấm đó. Đương nhiên Goki không bỏ qua phần thịt quí giá của nó, thịt Orge như thịt heo rừng vậy.

Nó chặt cơ thể con Orge ra, nhưng nó không đói đến mức phải ăn sống nữa, nó có thể nhóm lửa, đó là trước đây, còn giờ nó cảm giác như mình còn làm được nhiều thứ hơn nữa.

Nó đem thịt con Orge nướng lên và lại chỗ của Devlin.

Nó nhai lá thuốc, vắt một vài quả thuốc lên vết thương của cậu, và dùng một loại cò dày nào đó để chữa trị cho cậu, từ những vết cắt đến vết bầm, vết tụ máu.

Nhìn vào vết răng trên cổ cậu nó cứ thấy tội lỗi theo một cách nào đó, dù đã bôi thảo mộc lên đó.

Nó chữa dần các vết thương mà nó có thể thấy được bề nổi bên ngoài.

Và nó lột dần đồ của Devlin.

Chỉ để chữa thương thôi, đầu óc đơn giản của nó chẳng nghĩ điều gì khác cả.

Trên người nó còn mặc độc nhất một chiếc quần âu cũ đã rách nát lấy được từ con Orge. Đương nhiên chẳng phải để che dấu cơ thể, chỉ vì nó thấy ngồi truồng dưới nền đá thì hơi rát mông.

Đơn giản vì nó là một ma thú, một ma thú hạ đẳng, một Goblin. Từ trước đến giờ nó không có quan điểm gì về ăn mặc cả.

Nó cởi dần bộ váy mà Devlin đang mặc, đến khi không còn gì cả.

Khi làm xong điều đó, tự nhiên nó lại mang cái cảm giác kì lạ, nó thấy bối rối khi nhìn thẳng vào cơ thể Devlin.

Nhưng rồi nó vẫn tiếp tục chữa trị, nó thấy cơ thể của Dev mĩ lệ quá sức tưởng tượng của nó, đương nhiên nó không quá ngạc nhiên.

Nhưng nếu bất cứ ai mà quen Devlin trước đó nhìn vào sẽ khá là sốc.

Vì Devlin thực sự... Là một cô gái!!!!

Goki tự nhiên hơi "choáng ngợp" một chút, rồi cũng tập trung vào việc chữa thương cho Devlin.

Vết băng trên người của Devlin lại càng nhiều dần, rồi từ đâu đó ở chỗ lũ Goblin kiếm được một miếng vải khá rộng, Goki lấy trùm lên người Devlin để giữ ấm cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top