Chương 21. Lấy danh nghĩa kiểm tra xem hoa huyệt

Lúc này Vân Thanh Lam đã trở lại Linh Hoàng Sơn, y không biết Ma Tôn tức giận cũng không muốn bận tâm, không chỉ bởi vì lo lắng cho Vân Tử Lăng, còn vì tình huống của mình, đỉnh bình cảnh Nguyên Anh của y đã xuất hiện khe nứt, nhưng vô luận y có thử mọi cách đánh sâu vào, bình cảnh thoạt nhìn như sắp vỡ lại kiên cường không chút lung lay.

Ngược lại với lúc trước ở Ma giới, mỗi lần bị thao, vết rạn trên bình cảnh liền nhiều một ít, đối mặt kiểu tình huống này, Vân Thanh Lam thật sự bó tay không biện pháp, y đành phải xin giúp đỡ từ bạn tốt Quý Thần Khê, dù sao Quý Thần Khê tinh thông y thuật kiến thức rộng rãi, nói không chừng sẽ tìm được cách.

Nhưng y đương nhiên không dám nói bản thân bị Ma Tôn gian dâm, chỉ có thể nói là tự tiết ra, nhưng cho dù chỉ như thế này, cũng đã rất khó mở miệng.

Vào buổi chiều một ngày nọ, Vân Thanh Lam đi tới phòng cho khách, bởi vì Quý Thần Khê hiện đang ở tạm nơi này. Y có chút mất tự nhiên tiến vào phòng, sau khi vào lại chỉ ngồi trên ghế nhìn Quý Thần Khê đả toạ bên cạnh, cũng không nói lời nào, ánh mắt có chút mơ hồ ngập ngừng, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng lại không dám mở miệng.

Bởi vì hai người đã mười phần quen thuộc, Quý Thần Khê tuy rằng không mở mắt, hắn vẫn cảm giác được khí tức của Vân Thanh Lam, cũng không đứng dậy nói chuyện, giữa bọn họ không cần khách sáo.

Nhưng một lúc lâu sau, cũng không nghe thấy Vân Thanh Lam mở miệng, Quý Thần Khê cuối cùng mở mắt, nhìn bộ dạng bồn chồn hiếm thấy của y, cười khẽ hài hước nói: " Thanh Lam xảy ra chuyện gì, cùng ta còn có điều gì do dự, hay là ngươi cầu thân không thành?"

Vân Thanh Lam nghe bạn tốt trêu đùa, nhìn đôi mắt giảo hoạt của hắn, hơi thở dài nói: "Thần Khê, ngươi đừng náo loạn, ta... có chuyện này muốn nhờ ngươi giúp đỡ."

" A? Chuyện gì có thể làm ngươi thất thần như vậy, nói cho ta nghe một chút" Quý Thần Khê nhìn gương mặt thanh lệ của y khó có chút hoảng loạn, hắn hứng thú hỏi thử, dứt lời còn đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Vân Thanh Lam, ưu nhã đảo nhẹ ly trà.

Tới nông nỗi này, Vân Thanh Lam cũng không hề do dự, phất tay đóng cửa phòng, trên mặt mang theo chút thẹn thùng, môi đỏ khẽ mở : "Thần Khê, tu vi của ta dừng lại ở Nguyên Anh đỉnh đã gần trăm năm, nhưng là trong khoảng thời gian này lại có dấu hiệu đột phá, nhưng chính là thiếu một chút nữa, làm sao cũng phá không được."

"Không đúng, Thanh Lam, việc này lúc trước ta cũng đã tra qua rất nhiều tư liệu, vẫn không tìm được phương pháp giải quyết, vì sao bỗng nhiên cách một đoạn thời gian liền sắp đột phá, ngươi mau nói cho ta biết, có phải có cơ duyên khác đúng không ?"

Quý Thần Khê vừa hỏi chuyện này, gương mặt trắng nõn của Vân Thanh Lam nháy mắt ửng đỏ, y có chút ấp úng trả lời: "Việc đã đến nước này, ta cũng không gạt ngươi, ta... thân thể có chút đặt thù, hạ thân cùng người khác không giống nhau... nên sau khi tự tiết liền như thế."

Nghe người trong lòng chủ động nhắc tới đề tài ái muội, Quý Thần Khê mặt mày tuấn lãng mang ý cười, hắn uống xong ngụm trà, sau đó ý vị không rõ mà hỏi: " Thế nào là không giống nhau, Thanh Lam ngươi nói rõ ràng một chút, ta mới có thể phán đoán chính xác"

"Chính là... Chính là... Chính là hạ thân của ta nhiều thêm một tiểu huyệt, mỗi khi bị cắm một lần bình cảnh liền buông lỏng một ít, ta cũng không biết vì sao, cho nên muốn thỉnh ngươi giúp đỡ nhìn xem là chuyện thế nào"

Vân Thanh Lam nói xong vành tai đều đỏ bừng, làm y thoạt nhìn càng thêm động lòng người, Quý Thần Khê nghe Vân Thanh Lam nói, ánh mắt ngừng lại một chút, hầu kết không tự chủ mạnh mẽ nuốt một cái, nhưng lần này y căn bản không uống trà. Có thể cho ta nhìn Thanh Lam được không, vọng văn vấn thiết*, ta muốn được nhìn được sờ mới có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác nhất" ánh mắt Quý Thần Khê khẩn thiết nhìn vào Vân Thanh Lam, một bộ dạng của người hành y ngay thẳng, nhưng trong đó có bao nhiêu thật giả, cũng chỉ chính hắn biết.

Vọng, văn, vấn, thiết: được gọi là "tứ chẩn" – nhìn, nghe, hỏi, sờ – bốn phương pháp khám bệnh trong Đông y
Đối mặt với yêu cầu của Quý Thần Khê, Vân Thanh Lam càng thẹn thùng, muốn cho bạn tốt xem chỗ đó, còn muốn chạm vào, việc này cũng quá....

Nhưng nhìn ánh mắt chân thành của Quý Thần Khê, Vân Thanh Lam lại cảm thấy chính mình chuyện bé xé ra to, dù sao đối phương Có thể cho ta nhìn Thanh Lam được không, vọng văn vấn thiết*, ta muốn được nhìn được sờ mới có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác nhất" ánh mắt Quý Thần Khê khẩn thiết nhìn vào Vân Thanh Lam, một bộ dạng của người hành y ngay thẳng, nhưng trong đó có bao nhiêu thật giả, cũng chỉ chính hắn biết.

Vọng, văn, vấn, thiết: được gọi là "tứ chẩn" – nhìn, nghe, hỏi, sờ – bốn phương pháp khám bệnh trong Đông y
Đối mặt với yêu cầu của Quý Thần Khê, Vân Thanh Lam càng thẹn thùng, muốn cho bạn tốt xem chỗ đó, còn muốn chạm vào, việc này cũng quá....

Nhưng nhìn ánh mắt chân thành của Quý Thần Khê, Vân Thanh Lam lại cảm thấy chính mình chuyện bé xé ra to, dù sao đối phương phút này trong lòng Quý Thần Khê có bao nhiêu kích động cùng hưng phấn.

Nhìn mỹ nhân ngoan ngoãn nằm ở trên giường, còn mở đôi mắt màu trà đầy ánh nước lăng lăng nhìn hắn, còn tùy ý để hắn cởi quần áo, Quý Thần Khê hưng phấn đến hô hấp cũng rối loạn, cảnh tượng như vậy nằm mơ hắn cũng đã mơ rất nhiều lần, không ngờ rằng hôm nay, thật sự biến thành hiện thực.

Quý Thần Khê nỗ lực áp xuống hưng phấn của chính mình, tận lực biểu hiện biểu tình bình tĩnh đạm mạc, trên mặt tuấn lãng cũng chỉ có nụ cười ôn hòa, nhưng đầu ngón tay kia lại run nhẹ, bán đứng tâm tư của chủ nhân.

Rất nhanh, đai lưng thêu chỉ bạc cùng áo ngoài thuần trắng phiêu dật cũng bị cởi ra, chỉ còn lại áo lót và quần lót, hắn cảm nhận được y có chút khẩn trương, thân thể cũng có chút cứng nhắc, Quý Thần Khê ngước mắt nhìn Vân Thanh Lam trấn an : "Thanh Lam đừng sợ, ta chỉ nhìn thôi, thả lỏng một chút"

" A... Được, ngươi cởi đi" được bạn tốt ôn nhu mà an ủi, Vân Thanh Lam có chút ngượng ngùng, rõ ràng là chính y chủ động tìm hắn giúp đỡ, sao lại không thể phóng khoáng chứ, thế là y nỗ lực để bản thân thả lỏng, còn mở miệng kêu hắn tiếp tục.

Thấy Vân Thanh Lam phối hợp, Quý Thần Khê cũng không nhiều lời, nhanh chóng đem mỹ nhân lột sạch, làm người hắn tâm niệm nhiều năm, liền như vậy trần trụi nằm dưới thân hắn.

Nhưng bây giờ không phải lúc, mặc dù bên dưới đã có phản ứng, nhưng Quý Thần Khê vẫn như cũ làm như không có việc gì, trên mặt là biểu tình vô cùng đứng đắn, đứng đắn đến mức ngay cả Vân Thanh Lam đều ngượng ngùng.

"Thanh Lam, mở ra chân, cho ta nhìn thử" Quý Thần Khê ôn nhu phân phó, mà Vân Thanh Lam cũng nỗ lực khắc chế cảm giác thẹn thùng, nghe lời hắn tách ra hai chân, đem địa phương bí ẩn của mình hiện ra trước mắt bạn tốt.

Nhìn thấy phong cảnh kiều diễm giữa hai chân mỹ nhân, dương vật tú khí chính thuận nằm đó, kích cỡ so với nam nhân bình thường nhỏ hơn, vô cùng thích hợp bị người khác nắm trong tay thưởng thức, mà phía dưới dương vật lại thiếu hai cái trứng, nhiều thêm một âm hộ no đủ, hơn nữa toàn bộ âm hộ trơn bóng không có phần lông dư thừa, hai mảnh âm môi phì nộn hơi hơi khép mở, làm cho người khác muốn xoa nắn một phen.

Xuống chút nữa chính là hậu huyệt, nhưng hậu huyệt ẩn nấp giữa kẽ mông, không quá rõ ràng, nhưng chỉ như vậy, Quý Thần Khê cũng cảm giác được máu mũi của hắn sắp chảy xuống rồi, hắn thật sự không nghĩ tới, Vân Thanh Lam sẽ nhiều thêm một tiểu huyệt chỉ nữ nhân mới có, lại còn xinh đẹp như thế, càng không nghĩ tới chuyện này là Vân Thanh Lam chủ động mở chân ra cho hắn nhìn.

Thấy Quý Thần Khê vẫn nhìn chằm chằm vào hạ thân mình đến phát ngốc, Vân Thanh Lam có chút mất tự nhiên, chỉ cần tưởng tượng đến việc tiểu huyệt bị người khác nhìn thấy, phía dưới y liền có chút ngứa, nhưng y không thể nào đối với bạn tốt phát dâm được, y khẩn trương liếm môi, mở miệng kêu: "Thần Khê... Thần Khê..."

Vân Thanh Lam kêu như thế một lúc, Quý Thần Khê mới hồi thần, hắn ngẩng đầu nhìn Vân Thanh Lam nói: "Thanh Lam, thân thể của ngươi đặc biệt, ta muốn kiểm tra một phen, ta hỏi ngươi cái gì nhất định phải thành thật nói cho ta"

Dứt lời Quý Thần Khê giơ tay sờ lên âm hộ no đủ kia, còn có ý xấu xoa nắn, trên mặt lại đoan chính hỏi: "Thanh Lam, xoa như vậy thoải mái sao ?"

" Ưm ~ thoải mái... Có chút ngứa... Đừng xoa nhẹ..." Có lời cảnh báo lúc trước của Quý Thần Khê, Vân Thanh Lam đương nhiên thành thật trả lời, nhưng y cũng kháng cự, bởi vì nơi đó quá nhạy cảm, nếu xoa vài cái nước sẽ chảy ra. Nhưng y không biết rằng, tiểu huyệt của y đã sớm ướt đẫm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top