Sinh nhật Trường Giang
"Ngày 20 tháng 4"
Anh nắn nót từng dòng chữ trên bức thư tay giấu kín
"Gửi Trường Giang!
Hôm nay là 20/4 là sinh nhật của cậu sinh nhật vui vẻ nhé! Vậy là lại thêm một năm nữa tôi không thể đón sinh nhật cùng cậu rồi. Hai năm nay tôi chỉ có thể chúc mừng cậu trong âm thầm lặng lẽ. Cậu dạo này thế nào có sống tốt không? Cô ấy có chăm sóc cậu chu đáo không? Cô ấy có biết sở thích của cậu là gì không?,.... Cậu còn nhớ tôi không? Tôi nhớ cậu nhiều lắm... Tôi nhớ từng ánh mắt nụ cười, nhớ từng bờ môi mái tóc, nhớ cả dáng vẻ nhỏ bé mà nhanh nhẹn. Tôi nhớ cảm giác khi bên cậu, được ôm cậu được trò chuyện cùng cậu hạnh phúc biết nhường nào. Tôi nhớ hết những kỉ niệm giữa hai ta. Giang à! Tôi nhớ cậu...
Cho dù tôi có nổi tiếng, có tiền có quyền nhưng không có cậu tất cả chỉ là vô nghĩa. Chúng ta từng yêu nhiều thế nhưng cũng hóa thành người dưng xa lạ, những câu nói trước kia sao bây giờ khó khăn quá. Giá như ngày đó tôi không gặp cậu, giá như chúng ta đừng yêu nhau để trái tim tôi thôi nhung nhớ một người. Tất cả chỉ là "giá như" mà thôi
Bây giờ cậu đã có gia đình cùng với cô con gái Vì tôi thương cậu nên tôi sẽ thương cuộc sống của cậu, tôi thương luôn con gái nhỏ của cậu. Trường Giang cậu phải thật hạnh phúc nhé!"
----------------------------
"Happy Birthday to you
Happy Birthday to you
Happy Birthday Happy Birthday
Happy Birthday to you!"
Chúc mừng sinh nhật anh Giang
Hôm nay là sinh nhật của cậu nhưng cậu không thích hoành tráng nên chỉ tổ chức bữa tiệc nhỏ trong gia đình. Dù là chủ nhân của buổi tiệc nhưng cậu cũng chỉ ngồi một lát rồi viện cớ mà lái xe đến cầu Ánh Sao ngắm cảnh đêm. Bầu trời hôm nay không một ánh trăng hệt như tâm trạng cậu lúc này. Đã 2 năm cậu rời xa anh mà cậu lại cảm thấy như ngày hôm qua vậy. Cảm giác nhớ nhung thương nhớ một người nhưng không thể nói ra... mà chỉ có thể chôn sâu vào trong tim mình, cố gắng dùng thời gian để che đi nỗi nhớ một người mà giờ đây chẳng là gì nữa. Thế giới ngoài kia bao la như vậy nhưng sao cậu thấy lại cô đơn, lẻ loi đến thế? Đối với cậu, mỗi khoảnh khắc giữa anh và cậu đều là kí ức không gì sánh bằng. Những điều đó nằm trong tâm hồn cậu mà đừng hòng một ai cướp được, cho dù có bất kì cách nào cũng chẳng thể xóa nhòa tất cả.... Cậu luôn có một câu hỏi mà không biết bao giờ chính bản thân mới có đáp án "Đến khi nào tôi mới hết thương anh?"
|
|
|
|
|
Lời của au: Viết đau buồn thế thôi nhưng cũng chúc mừng sinh nhật Giang Giang nha. Em chẳng biết nói gì ngoài chúc anh luôn vui vẻ, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống😊🥰
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top