Giadông đến gặp vua Aiêtex.
Sáng hôm sau khi nàng Rạng Đông trùm tấm khăn hồng tha thDớt vừa nhẹ bước lDớt đi trên mặt biển thì những người Argônôt tỉnh dậy, bàn bạc công việc. Tiếng rằng đêm qua họ được ngu một giấc ngon lành nhưng thực ra nhiều người trong số anh em thủy thủng được rất ít. Những người ấy thao thức suy nghĩ tính kế hành động. Họ băn khoăn không biết họ còn gặp phải những nỗi nguy hiểm gì nữa? Một cuộc giao tranh đẫm máu?... Một cuộc tỉ thí võ nghệ?... Làm cách nào, thuyết phục, cầu xin như thế nào để vua Aiêtex có thể trao cho họ bộ Lông Cừu Vàng...?
Chính trong lúc những người Argônôt nằm vắt tay lên trán suy tính băn khoăn, lo lắng thì ở thế giới thiện đình trên đỉnh Ôlanhpơ, các vị thần cũng - thật là chí sáng suốt, chí linh thiêng - họp bàn về chuyện đó. Nữ thần Atêna và nữ thần Hêra bàn bạc với nhau hồi lâu tìm cách giúp đỡ Giadông hoàn thành sứ mạng và vẫn chưa tìm ra cách gì khả dĩ hữu hiệu. Sau cùng họ nghĩ ra một cách thật là tuyệt diệu: phải nhờ nữ thần Aphrôđitơ. Chỉ có cách nhờ tay "người chị em" này thì mới xong việc lớn. Và lập tức hai nữ thần đến gặp ngay Aphrôđitơ trình bày kế sách của mình. Vua Aiêtex có một người con gái rất đẹp và rất giỏi pháp thuật, tên là Mêđê. Chỉ cần làm cho Mêđê yêu say đắm, yêu tha thiết Giadông thì Mêđê sẽ vì tình yêu của mình mà giúp đỡ Giadông hoàn thành sứ mạng. Chỉ cần nữ thần Aphrôđitơ sai cậu con trai Êrôx của mình bắn một phát tên vào trái tim Mêđê để có thể nói chắc được rằng mười phần thì xong đến bảy tám. Nữ thần Aphrôđitơ nhận lời giúp đỡ hai bà chị ngay: tưởng việc gì khó khăn chứ việc đó thì cậu con trai tinh nghịch của Aphrôđitơ thường làm. Để khích lệ cậu con trai, nữ thần Aphrôđitơ hứa, nếu Êrôx làm ngay việc mình giao, làm tốt thì sẽ được thưởng một quả bóng vàng rực rỡ chen lẫn màu xanh ngọc bích. Đó là thứ đồ chơi mà cậu con trai Êrôx của Aphrôđitơ mơ ước từ lâu. Nghe mẹ nói xong, Êrôx lấy ngay ống tên đeo vào sau lưng, cầm cung rời đỉnh Ôlanhpơ cao ngất bay ngay xuống xứ sở Cônkhiđ của nhà vua Aiêtex.
Còn những người Argônôt. Việc đầu tiên là phải đến xin yết kiến nhà vua Aiêtex để bày tỏ nguyện vọng của mình. Trên đường đi vào kinh thành, những người Hy Lạp không gặp phải trở ngại, khó khăn nào cả. Nữ thần Hêra luôn luôn theo sát bước đi của họ. Nàng đã bao trùm lên đoàn anh hùng, dũng sĩ Hy Lạp một lớp sương mù dày đặc khiến cho họ đi vào đến tận kinh thành mà không một ai trông thấy. Chỉ khi đoàn anh hùng đến trước cổng lớn của cung điện thì nữ thần Hêra mới xua tan đám sương mù. Những người lính canh bất ngờ gặp một đoàn người xa lạ nhưng cử chỉ, phong thái lại rất chính đại quang minh, nhã nhặn lịch thiệp, cho nên đã sẵn lòng tâu trình nguyện vọng của họ với nhà vua.
Giadông dẫn đầu đoàn anh hùng Argônôt tiến vào cung điện. Chàng cầm trong tay một chiếc gậy nhưng còn để lại chút cành lá xanh tươi để biểu thị tấm lòng hòa hiếu của những người Argônôt. Từng bước, từng bước đi vào cung điện của vua Aiêtex, đoàn thủy thủ Argônôt được tận mắt ngắm nhìn một công trình tuyệt mỹ và vô cùng vĩ đại do bàn tay khéo léo của vị thần Chân Thọt Hêphaixtôt tạo nên. Nguyên do là xưa kia trong một cuộc giao tranh giữa thần Dớt với những người Đại Khổng Lồ (Gigantomachie), thần Thợ Rèn đứng về phe Dớt, lúc đó đang bị những người Đại Khổng Lồ bao vây. Trước tình hình nguy cấp đó, thần Mặt Trời Hêliôx, cha của vua Aiêtex đã kịp thời đánh cỗ xe có bốn con thần mã trắng như tuyết xuống cánh đồng Phlâygat cứu Hêphaixtôt. Để tri ân Hêliôx, thần Thợ Rèn đã xây dựng nên tòa lâu đài mỹ lệ này. Qua lần tường cao vút đến tận trời xanh bao bọc bên ngoài tiếp đến một cổng lớn, mở đường đi tới một cái sân rộng bát ngát. Xung quanh sân là những tòa nhà to đẹp. Tòa nhà to nhất, lộng lẫy nhất là nhà ở của vua Aiêtex và hoàng hậu. Apxiêctôx, con trai của nhà vua, ở riêng một ngôi nhà. Khankiôpê, vợ góa của Phrixôx và Mêđê, một thiếu nữ xinh đẹp là hai chị em ruột được vua cha cho ở chung một ngôi nhà, riêng ngôi nhà của vua Aiêtex được xây dựng cực kỳ tráng lệ, tường đồng, cột vàng, cột bạc, nền nhà lát đá hoa cương, đá cẩm thạch. Nó rực rỡ sáng ngời như ánh mặt trời, mặt trăng cho nên những người dân ở xứ này gọi nó là tòa nhà Phaêtông, có nghĩa là "Chói lọi".
Được tin có khách quý đến thăm, nhà vua cho mở tiệc lớn để chào mừng. Nàng Khankiôpê vô cùng sung sướng khi gặp lại những người con trai của mình đi trong đoàn thủy thủ Argônôt. Còn nàng Mêđê, con gái út của nhà vua, nghe tin có những vị khách Hy Lạp tới thăm, vì hiếu kỳ cũng tới phòng khách để xem mặt những vị khách quý. Nàng để ý tới một chàng trai cao lớn, đẹp đẽ thay mặt cho anh em, tiến lên kính cẩn cúi chào vua cha và giới thiệu từng vị anh hùng Argônôt. Chính trong lúc ấy thần Tình yêu Êrôx, chú thiếu niên tinh nghịch đã từ trên trời cao bay xuống nơi này. Chú nhìn thấy Mêđê đang ngắm nhìn say sưa cảnh tượng long trọng của buổi tiếp tân và đang đăm đăm nhìn chàng Giadông với một niềm cảm phục. Chú liền lắp tên vào cung và nhằm ngực Mêđê nơi trái tim nồng nhiệt đang đập nhịp nhàng nã ngay một phát. Mũi tên vô hình bay đi xuyên qua trái tim Mêđê. Và thế là từ đó trong trái tim của nàng dấy lên một tình yêu đối với Giadông. Phát thứ hai, Êrôx bắn vào ngực Giadông. Và Giadông tất nhiên không thể tránh khỏi, không thể trốn thoát tình yêu. Và chàng đã nhìn Mêđê với đôi mắt chứa chan tình cảm.
Câu chuyện trong bữa tiệc thật vui vẻ. Argôx kể lại cho ông ngoại nghe chuyện bốn anh em không may bị bão đắm thuyền như thế nào, đã gặp những người Argônôt ở đâu và được họ giúp đỡ ra sao. Còn Giadông, chàng thành thật trình bày với nhà vua sứ mạng cuộc hành trình của mình:
- Hỡi nhà vua Aiêtex con của thần Mặt Trời Hêliôx Hipêriông vô cùng uy nghi rực rỡ. Chúng tôi từ đất nước Hy Lạp xa xôi thần thánh vượt biển khơi không sinh nở bằng một con thuyền mang tên là Argô tới đây, con thuyền mà chúng tôi đã được nữ thần Atêna truyền dạy cho cách đóng từng bộ phận rồi lắp ghép vào. Nữ thần còn lấy gỗ ở một cây sồi mọc trong rừng sồi linh thiêng của thần Dớt ở Đôđôn để cho chúng tôi đóng mũi con thuyền. Nhờ có con thuyền, chúng tôi vượt biển khơi bao la rất nhanh vì lẽ nó, con thuyền Argô có một không hai trên thế gian này, nói được và nghe hiểu được tiếng người. Chúng tôi đã điều khiển nó bằng những tay chèo mạnh mẽ và tay lái vững vàng. Nhưng chúng tôi lại còn điều khiển cả ý chí của nó nữa. Vì thế nó tuân theo sự điều khiển của người thuyền trưởng như một người đầy tớ thông minh tuân theo lời sai bảo của một ông chủ. Trải qua bao nỗi gian nguy ở dọc đường và những nỗi đau vì mất mát những người anh hùng, bạn chiến đấu của chúng tôi, hôm nay chúng tôi mới đặt chân lên được đất nước mến khách của ngài. Hỡi Aiêtex đầy quyền lực và muôn vàn kính trọng. Chúng tôi tới xứ sở của ngài với trái tim chân thành và hòa hiếu, khiêm nhường và hy vọng. Chúng tôi chẳng hề có ý muốn gây ra những cuộc xung đột đẫm máu, điều mà chỉ có vị thần Chiến tranh Arex là ham thích. Sứ mạng của tổ tiên chúng tôi giao cho là phải tới xứ sở của ngài, đến tận cung điện của ngài, cầu xin ngài ban cho bộ Lông Cừu Vàng, một báu vật gia truyền của dòng dõi chúng tôi. Hơn nữa, Pêliax con của thần Pôdêiđông và người phụ nữ xinh đẹp Tirô đã cướp đoạt ngôi báu của cha tôi. Tôi phải lưu lạc ở nơi đất khách quê người từ khi còn nhỏ.
Đến tuổi trưởng thành, tôi trở về Iôncôx để đòi lại ngôi báu thì Pêliax bắt tôi phải trải qua một thử thách. Vì chấp nhận thử thách đó mà hôm nay chúng tôi đến đây để cầu xin ngài trao cho chúng tôi bộ Lông Cừu Vàng. Hỡi vua Aiêtex của đất nước Cônkhiđ nổi danh vì những điều kỳ lạ và của cải đầy kho? Chúng tôi sẵn sàng thực hiện những công việc mà ngài giao phó dù cho công việc đó có phải hao xương tốn máu. Chỉ xin ngài sau khi chúng tôi hoàn thành những công việc ngài giao, ban thưởng cho chúng tôi bộ Lông Cừu Vàng.
Aiêtex nghe Giadông nói xong liền đứng dậy, đáp lại:
- Hỡi Giadông người anh hùng cầm đầu các thủy thủ Argônôt! Có thật các người tới đây chỉ để xin lại ta bộ Lông Cừu Vàng không? Có thật các người không hề cỏ ý định nhòm ngó mình đất Cônkhiđ của chúng ta không? Ta hồ nghi điều đó. Chẳng có gì đảm bảo rằng các người đến đây với trái tim hòa hiếu và chân thành. Tuy nhiên ta cũng sẵn sàng chấp thuận điều cầu xin của các người. Hãy nghe đây - Những công việc mà các người phải hoàn thành để có thể giành được bộ Lông Cừu Vàng: một là, các người phải thắng được ách lên vai hai con bò mộng hung dữ. Đây là những con bò có bộ chân đồng và phun ra lửa vốn là tặng vật của thần Thợ Rèn Hêphaixtôt ban cho ta. Những con bò này xưa nay chưa từng chịu để cho một người nào bén mảng đến gần chứ đừng nói gì thắng được ách lên vai, - hai là, sau khi thắng được ách cho đôi bò, các người phải dùng nó để cày cho xong một cánh đồng, - ba là, sau khi cày xong các người phải gieo xuống cánh đồng đó những chiếc răng của một con rồng. Đó là ba công việc mà các người phải hoàn thành. Và chỉ có hoàn thành đầy đủ ba công việc đó, thiếu một ta chẳng ưng, thì các người mới đoạt được bộ Lông Cừu Vàng.
Nghe nhà vua Aiêtex nói xong, Giadông bèn lên tiếng đáp lại:
- Hỡi nhà vua Aiêtex quang minh chính đại! Chúng tôi xin vui lòng chấp nhận những thử thách mà ngài đã giao. Tuy nhiên dù sao chúng tôi cũng xin trân trọng nhắc lại với ngài rằng, anh em thủy thủ Hy Lạp, những chiến sĩ của con thuyền Argônôt, tới xứ sở của ngài chỉ có một mục đích: xin ngài ban cho bộ Lông Cừu Vàng. Chúng tôi chỉ cầu xin ngài, sau khi chúng tôi thực hiện xong những công việc mà ngài giao thì ngài đừng trì hoãn việc ban thưởng cho chúng tôi bộ Lông Cừu Vàng quý báu đó. Bởi vì như ngài đã biết, không gì thiêng liêng bằng lời hứa. Dớt, đấng phụ vương đã từng trừng phạt những kẻ coi thường lời răn dạy của Dớt, phản bội lại những lời cam kết, thề nguyền. Hơn nữa, những người thủy thủ Argônôt chúng tôi dấn thân vào cuộc hành trình này, chịu đựng biết bao nỗi gian nguy ở dọc đường, mất mát bao nhiêu anh em chiến sĩ ưu tú, tới đây, không phải để rồi lại ra về tay không.
Tiệc tan, Giadông và những chiến hữu trở về con thuyền của mình. Ai nấy đều lo lắng, băn khoăn trước những công việc nặng nề, khó khăn quá sức tưởng tượng mà vua Aiêtex đã trao cho họ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top