Chương 7 : Phần 2

Ngay tại lúc Cao Tư Đặc tính vung hạ cây vợt trong chớp mắt, trong radio truyền đến thanh âm báo vận động viên vào trận thi đấu, nhờ thế mà giáo luyện mới giữ lại được một mạng .... Cao Tư Đặc mang theo một thân sát khí đi vào sân bóng, tựa hồ đối thủ trong trận này là kẻ thù giết cha của anh vậy.

"Cái tên xấu xa này ... Hôm nay nhất định là uống lộn thuốc ...." Hai chân của giáo luyện như nhũn ra, ông ta ngồi chồm hỗm xuống trên mặt đất.

Cao Tư Đặc đứng ở trong sân, sau khi nhìn chung quanh toàn sân vận động một vòng với ánh mắt lợi hại, anh cao giọng hét lên: "Ngay cả trăm ngàn người nhìn anh, nhìn chăm chú vào anh, mà ánh mắt của em cũng không từng nhìn chăm chú vào anh, thì những gì anh làm hết thảy đều không có ý nghĩa!"

Theo tiếng gào thét của Cao Tư Đặc chấm dứt, không khí trong toàn sân vận động nhất thời sôi trào lên ....

Liên tiếp những tiếng 'Cao Tư Đặc, em yêu anh', 'Cao Tư Đặc em ủng hộ anh' .... 'Cao Tư Đặc cố lên' .... 'Cao Tư Đặc tất thắng' ..... được hét lớn lên, tiếng hét không ngừng vang vọng trong sân vận động, các fan hâm mộ điên cuồng cổ vũ ủng hộ anh....

"Tử Trúc, anh đoán xem Cao Tư Đặc gửi thông điệp đó đến cho ai?" Mai Lý kéo kéo tay áo của Lý Tử Trúc.

"Uh...."

"Tử Trúc, mặt của anh rất đỏ a ...." Thấy Lý Tử Trúc không có phản ứng, Mai Lý nhìn qua Lý Tử Trúc ngồi bên cạnh mình, lại phát hiện mặt của Lý Tử Trúc đỏ ửng lên.

"Vậy sao?" Cậu theo bản năng xoa xoa mặt mình, dường như có điểm nóng.

"Ha ha, anh suy nghĩ gì vậy?"

"Không có, không có ...."

[Anh vừa gửi thông điệp đến cho mình sao? Cao Tư Đặc nhất định sẽ rất tức giận cho xem, anh thật vất vả mới lấy được vé mời, mà mình lại không tới ngồi ở vị trí Vip đó, mà lại chạy tới ngồi ở khu 5 với một biển người thế này, aizzzz....]

Lý Tử Trúc dần dần tiến vào bên trong không gian suy nghĩ của mình, Mai Lý ngồi bên cạnh cậu chít chít động động hoặc nói gì đó không ngừng, nhưng căn bản tất cả đều không thể lọt vào trong đầu cậu.

Giữa sân, Cao Tư Đặc vừa phản thủ một cú đánh bóng rất đẹp mắt, giờ đây anh bắt đầu phát bóng về phía đối phương, tư thế của Cao Tư Đặc vô cùng thoải mái, anh vung vợt phát một đường bóng rất mạnh mẽ trong tiếng hoan hô ầm ĩ của fans.

"Oa oa ... Hôm nay Cao Tư Đặc quá tuyệt vời, dường như đặc biệt khí thế, vừa vào trận đã áp chế được đối phương, có phải hay không thực sự có người đối với anh ta rất đặc biệt đang ngồi trong sân ....." Mai Lý vẫn không ngừng lải nhải.

"Uh...." Lý Tử Trúc gật đầu, trong khu vực Vip vẫn còn một vị trí trống, Lý Tử Trúc cẩn thận theo ngay từ đầu liền phát hiện Cao Tư Đặc từ khi bước vào sân đấu vẫn không ngừng nhìn về phía vị trí đó, vẫn nhìn đến khi trận đấu bắt đầu, anh mới thu hồi mắt, đem tinh thần tập trung vào giữa sân đấu.

[Cao Tư Đặc dường như không nhìn thấy mình.]

Lý Tử Trúc có điểm thất vọng.

[Bất quá cái này cũng không thể trách anh, toàn bộ sân vận động có đến hơn vạn người ngồi, mình nhỏ bé như thế này làm sao anh có thể phát hiện ra?]

"A .... Cao Tư Đặc, cú phát bóng sai lầm lần thứ nhất ....." Lời nói trong radio chưa dứt, thì có một trái bóng màu xanh từ trên cao hạ xuống, vừa vặn dừng ở trong tay một cô gái mặt áo trắng ngay cạnh Lý Tử Trúc, cô gái áo trắng này cư nhiên bắt được quả bóng của Cao Tư Đặc nên vô cùng cao hứng nhảy dựng lên, tuy rằng quả bóng này là anh phát sai nhưng có thể nhận được bóng của thần tượng thì có fan hâm mộ nào không vui, cô ta hưng phấn hướng Cao Tư Đặc trong sân phất phất tay.

[Anh thực sự thấy mình sao?]

Lý Tử Trúc cùng Cao Tư Đặc trong sân đối diện nhau, tựa hồ cảm thấy không có khả năng, Lý Tử Trúc lắc lắc đầu nhìn về phía cô gái bên cạnh.

[Quả bóng này nhất định là ngẫu nhiên, Cao Tư Đặc không có khả năng trong hàng vạn người liếc mắt một cái liền nhìn thấy mình.]

Sau một lần phát bóng sai, Cao Tư Đặc cũng không có xúc động quá lớn, tiêu sái giơ vợt lên cao, dũng mãnh huy vợt xuống, quả bóng rơi thẳng ở trên nội tuyến của đối phương, phát bóng đạt được 15-0, đối phương không kịp trở tay đã bị giết, lại bắt đầu giơ vợt phát bóng lên, một quả bóng nhỏ màu xanh bay thẳng lên trời cao, lại một lần nữa phát bóng sai lầm, lại một lần nữa đánh tới khu vực gần khu 5 của Lý Tử Trúc đang ngồi ....

[Anh nhìn thấy mình, anh nhìn thấy mình.....]

Giựt lấy kính viễn vọng trong tay Mai Lý, theo trong kính Lý Tử Trúc rõ ràng thấy được trên mặt Cao Tư Đặc là mỉm cười bướng bỉnh.

[Anh không phải phát bóng sai lầm, mà là cố ý đem lần thứ nhất đánh tới bên người mình, anh hướng chính mình tuyên cáo, anh sớm phát hiện ra mình. Trời ạ ... lúc mới mở màn anh nói những lời kia là thực sự nói với mình a.]

Lý Tử Trúc kích động che miệng lại, lúc này đây cậu thực tin ... thực tin Cao Tư Đặc đã hưởng ứng lại tình cảm của cậu.

[Anh thật sự là thích mình, những trả giá của mình lúc trước hết thảy đều đáng giá.]

"A, đây là lần phát bóng sai lầm thứ hai trong hôm nay, nhưng tuyển thủ Cao Tư Đặc cũng không có hoang mang, xem .... , tuyển thủ Cao Tư Đặc lại phát bóng, lại bắt được điểm 30-0, lực phát bóng của tuyển thủ Cao Tư Đặc vô cùng lớn, không người có thể đỡ được, thí nghiệm nói anh có thể phát bóng tốc độ đạt tới hơn 200km/g, ngẫm lại có bao nhiêu người có thể nhìn thấy đường bay của bóng đi với tốc độ 200km/g, nếu không nhìn thấy rõ đường bay của bóng, thì nghĩ muốn đánh trả nó liền càng không có khả năng, xem ra ... tuyển thủ Cao Tư Đặc có thể thuận lợi bắt bàn thứ nhất, chính mình nắm lấy tình thế phát bóng ...."

Rõ ràng tường thuật viên là fan của Cao Tư Đặc, những lời của tường thuật viên phát ra từ radio đều hướng về Cao Tư Đặc, anh nghĩ không thắng được cũng không có khả năng, kế tiếp, đúng như lời của tường thuật viên đã nói, Cao Tư Đặc quả thực ở hai phát đánh trả bóng kế tiếp, thoải mái bắt được tình thế phát bóng!

Đối thủ của Cao Tư Đặc là Roger Henin, tuy rằng những đợt thi đấu trước anh gặp phải một số trắc trở, bị ATP sắp xếp thứ hạng tuột dốc thê thảm, mặc dù Roger Henin cũng từng được ATP xếp hạng danh thủ thứ 3, nhưng anh ta làm sao là đối thủ của Cao Tư Đặc, Cao Tư Đặc lấy đại lực phát bóng về phía anh ta, một đường bóng xinh đẹp hoàn hảo, tiêu sái lấy của đối thủ 2:0.

"A .... Đối thủ quá yếu, Cao Tư Đặc cũng chỉ cần đánh hai bàn liền thắng .... Chẳng thú vị gì cả!" Mai Lý kêu lên một tiếng bất mãn. Mai Lý cùng Lý Tử Trúc ở khi trận đấu kết thúc vẫn ngồi yên tại chỗ, nguyên nhân bọn họ không thích chen lấn xô đẩy giữa đám người lộn xộn kia, dù sao cũng có thời gian rảnh không cần vội, với lại bọn họ cũng không cần mua những sản phẩm của thần tượng bán xung quanh sân vận động, bọn họ cứ ngồi đó thủng thẳng chờ đám người tán đi.

"Ha ha ..." Trên mặt Lý Tử Trúc cố nặn ra một tia mỉm cười, nhưng trong lòng cậu lại nghĩ muốn đem Mai Lý ra chửi cho không còn manh giáp.

[Nha đầu chết tiệt kia, cô 'ăn no rững mỡ' sao? Dám nghĩ muốn cho Cao Tư Đặc phải lâm vài khổ chiến, dựa vào cái gì, thật muốn chửi chết cô ... chửi chết cô... làm người không phúc hậu ... nha đầu đáng ghét....] =.="

"A ...Thu ... A ... Thu ....A ... Thu ...." Mai Lý bị Lý Tử Trúc chửi rủa không ngừng trong lòng, hung hăng đánh vài cái hắt xì.

"Mai Lý, cô bị cảm sao?"

"Không phải, dường như là có người nào đó đang trù tôi ...." Mai Lý cực kỳ mê tín, liếc mắt một cái xem thường.

"Ha ha, cô nghĩ nhiều quá!"

[Nha đầu này có giác quan thứ 6 cũng quá cường một chút đi, chẳng qua mới chửi cô ta vài tiếng, cô ta liền cảm thấy có người trù cô ta, người đàn bà đáng sợ ....]

"Mặc kệ, tôi mời anh xem tennis, anh phải mời tôi ăn cơm ... tôi muốn ăn đại tiệc ..." Sức ăn của Mai Lý là 'sư tử ngoạm'.

"Không có tiền ..."

[Mai Lý chết tiệt, còn dám bảo tôi mời cô ăn cơm, tôi có vé mời Vip mà không được ngồi, bị cô hại đến ngồi ở chỗ này, cô còn có ý tưởng muốn tôi mời cô ăn cơm sao? Lại chửi chết cô ... chửi chết cô ....] =.="

"Không có tiền? Như thế nào có thể? Tử Trúc keo kiệt ... tôi muốn ăn đại tiệc ...." Mai Lý đâu nào biết nhiều như vậy, cứ ầm ĩ lên đòi Lý Tử Trúc phải mời cô ăn đại tiệc.

"Không .... Đau ...." Câu 'không có tiền' còn chưa có nói ra miệng, trong không trung hạ xuống một trái bóng màu xanh, đánh thẳng tắp lên trên lưng Lý Tử Trúc.

"Làm sao vậy?" Vì lo cãi nhau nên Mai Lý không có chú ý tới quả bóng vừa bay tới kia.

"Không có, không có, cô đi trước đi, tôi nhất định sẽ ... tôi nhất định sẽ mời cô ăn đại tiệc, tiểu thư ... đau ...." Lý Tử Trúc giúp Mai Lý đi về phía trước vài bước, lại một quả bóng đánh trúng vào mông của Lý Tử Trúc.

[Đau muốn chết ... không cần lại dùng bóng đánh em, không phải chỉ là không ngồi ở vị trí anh đưa thôi sao? Có tất yếu sau khi tan cuộc lại dùng bóng đánh em không? Tuy rằng rất xa, nhưng bóng này đánh vào trên người vẫn rất đau a.]

Hoàn hảo là Lý Tử Trúc bọn họ chờ toàn bộ người ngồi ở trên khán đài đều tán hết không sai biệt lắm, mới chuẩn bị đứng dậy rời đi, bằng không để người ta nhìn thấy tình cảnh tuyển thủ dùng bóng đánh người, lại không biết báo chí sẽ viết ra loại tin tức 'loạn thất bất tao' gì nữa.

————————end ch.7————————-

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: