Chương 6

Đột nhiên xuất hiện một đoạn nhạc đệm nhỏ làm cho làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp tăng nhanh:

【 đây là trẻ con nhà ai? Cũng quá đáng yêu đi? 】

【 anh anh anh, ta cũng muốn ôm đùi đẹp của chị gái Thẩm 】

【 Ta thừa nhận Thẩm Niệm Hạ lớn lên xinh đẹp, nhưng để một đứa trẻ mới ba tuổi gọi là tiên nữ tỷ tỷ thật sự thích hợp sao? 】

【 đã xảy ra chuyện gì? Cảm giác chị em Thẩm gia thật biết diễn 】

Mọi người đều rất tò mò đây là có chuyện gì.

Tiểu gia hỏa chạy như bay mà đến ôm chân Thẩm Niệm Hạ, đắm chìm trong niềm vui vì tìm được "Tiên nữ tỷ tỷ", "Tiên nữ tỷ tỷ, chị thơm quá đi ~"

Thẩm Niệm Thu khẽ nhíu mày, tiểu đoàn tử chỉ cao đến đầu gối Thẩm Niệm Hạ, nhóc con cứ như vậy mà ôm chân Thẩm Niệm Hạ, đầu nhỏ sắp chui vào trong làn váy mới dài đến đầu gối của Thẩm Niệm Hạ.

Hắn đem cánh tay dài đưa ra cầm lấy chỗ vai của tiểu đoàn tử kéo lại.

Thẩm Niệm Hạ từ nhỏ đến lớn đã nghe qua đủ loại tán dương, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị một tiểu hài tử mới ba tuổi nhiệt tình mà khích lệ trắng ra như vậy.

Gương mặt quạnh quẽ xa cách của cô phảng phất cũng tiêu tán không ít, lộ ra một loại nhu hòa hiếm thấy, "Gọi là dì Thẩm hoặc là dì Hạ Hạ đều có thể."

Tiểu đoàn tử quỷ linh tinh quái lại đem đầu lắc qua lắc lại giống cái trống, cười hì hì nói: "Không được nha, chị gái nói lớn lên xinh đẹp thì phải gọi tiên nữ tỷ tỷ, chị là người em đã thấy xinh đẹp nhất tiên nữ tỷ tỷ."

Thẩm Niệm Thu nhướng mày, nhàn nhạt liếc mắt nhìn tiểu gia hỏa trên mặt đất đang rải cầu vòng thí.

Đáng tiếc hắn lớn lên quá cao, tiểu gia hỏa thấp lè tè kia không nhìn đến cảm xúc trong mắt hắn.

Dương Hiểu Hiểu vội vàng đẩy hành lý đuổi tới quả thực dở khóc dở cười, cô trước tiên nói lời cảm ơn Thẩm Niệm Hạ: "Chị Thẩm, xin chào! Ta là chị gái của Âm Âm, Dương Hiểu Hiểu, cảm ơn chị đem Âm Âm đưa đến chỗ cảnh sát, ta thật sự...... Nếu không nhờ chị, ta thật không biết phải tìm bao lâu, có thể hay không......" Phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.

Dương Hiểu Hiểu có chút nói năng lộn xộn.

Thẩm Niệm Hạ thấy cảm xúc kích động của cô, liền tiếp nhận lời nói của cô ấy: "Không cần cảm ơn, có thể tìm trở về chính là chuyện tốt. Ngươi cũng không cần quá mức tự trách, về sau chú ý một chút là được."

Thanh âm của cô rõ ràng là quạnh quẽ, thậm chí còn mang theo chút nhàn nhạt xa cách, nhưng rồi lại có thể cho người khác một loại trấn an.

"Cảm ơn!" Dương Hiểu Hiểu lại một lần nói cảm ơn.

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp lần thứ hai mộng bức --

【 cho nên vừa rồi Thẩm Niệm Hạ là đưa Tiểu Âm Âm bị lạc đường đến chỗ cảnh sát, mới trì hoãn thời gian? 】

【 người qua đường thuần thúy từ phòng phát sóng trực tiếp của Dương Hiểu Hiểu lại đây có thể làm chứng, Tiểu Âm Âm vừa rồi thật sự đi lạc 】

【 xem người xem là kẻ ngốc sao? Nào có chuyện trùng hợp như vậy, quá giả! Còn không bằng đi xem Tô Hương cùng em trai kế tương thân tương ái 】

【 Thẩm Niệm Hạ đây là an bài kịch bản chuẩn bị lăng xê xuất đạo? 】

Cư dân mạng mỗi người mỗi ý, đa số bộ phận đều cảm thấy đây là kịch bản tổ tiết mục an bài.

Tiểu Âm Âm tựa hồ đối Thẩm Niệm Hạ rất cảm thấy hứng thú, lòng tràn đầy vui mừng mà nhìn Thẩm Niệm Hạ, đôi mắt đều không nháy lấy một cái.

Thẩm Niệm Thu không quá thích trẻ con, quấn người, phiền toái!

Hắn quen thuộc tự nhiên mà tiếp nhận hành lý của Thẩm Niệm Hạ, "Đi thôi."

Thẩm Niệm Hạ mắt nhìn hành lý của Dương Hiểu Hiểu bao lớn bao nhỏ, "Ta giúp ngươi mang một chút đi!"

"Cảm ơn! Ta có thể cầm......" Dương Hiểu Hiểu thật sự ngượng ngùng phiền toái Thẩm Niệm Hạ, rốt cuộc hai rương hành lý này của cô đều vừa to vừa nặng, mang quá nhiều đồ dùng của trẻ con.

Bất quá Thẩm Niệm Hạ đã giúp cô cầm đi một chút.

Dương Hiểu Hiểu đành phải nói lời cảm ơn, thuận tiện nhắc nhở: "Cái rương có chút nặng."

"Không thành vấn đề." Thẩm Niệm Hạ nói.

Âm Âm đi đến trước mặt Thẩm Niệm Hạ, "Tiên nữ tỷ tỷ, em có thể giúp chị đẩy nha ~ sức lực em rất lớn ~"

Dương Hiểu Hiểu nào dám để tiểu đoàn tử đi quấn lấy Thẩm Niệm Hạ, nhanh chóng hô: "Âm Âm, lại đây, chị dắt em."

Không nghĩ tới tiểu gia hỏa lại thanh thúy nói: "Chính là em muốn đi theo tiên nữ tỷ tỷ ~"

Dương Hiểu Hiểu không biết nên khóc hay cười, cô đối với vị em gái nhỏ mà lanh nhà mình đặc biệt quen thuộc, đừng nhìn tiểu gia hỏa này mới ba tuổi, nhóc con chính là cái nhan khống chính hiệu, thấy soái ca mỹ nữ trẻ tuổi lớn lên đẹp lền không thể rời mắt.

Càng đừng nói Thẩm Niệm Hạ loại đại mỹ nhân đỉnh cấp này.

Thẩm Niệm Hạ lại không nghĩ quá nhiều, cô thấy rương hành lý trên tay Dương Hiểu Hiểu phía trên còn để mấy túi hành lý, cứ như vậy dẫn theo tiểu Âm Âm đi cũng không nhanh, liền bế tiểu Âm Âm lên, đặt ở trên rương hành lý mà mình đẩy, tay đỡ ở phía sau nhóc con, đẩy đi cùng luôn.

Thẩm Niệm Thu đang đi ở phía trước dừng lại bước chân, chờ Thẩm Niệm Hạ đuổi kịp, Thẩm Niệm Thu đem cái rương nhỏ đang cầm đổi cho Thẩm Niệm Hạ, "Ngươi đẩy cái này đi."

Sau đó, hắn nhận lấy rương hành lý cồng kềnh trên tay Thẩm Niệm Hạ.

Ngồi ở trên rương hành lý Âm Âm cũng đi theo tới chỗ Thẩm Niệm Thu, tiểu gia hỏa còn có chút không tha, nghiêng đầu nhìn Thẩm Niệm Hạ.

Thẩm Niệm Thu mày vừa nhấc, "Ngồi cho vững, ngã xuống ta mặc kệ."

Anh trai trước mắt này thật hung dữ, Tiểu Âm Âm chỉ phải ngoan ngoãn ngồi im.

*

Khoảng cách đến chỗ tập hợp cũng không xa, bọn họ đi nhờ xe tổ tiết mục, không lâu liền tới. Địa điểm tập hợp là nông gia tiểu viện rất đặc sắc, bất quá chỗ cửa tiểu viện có vài bậc thang, cần đem rương hành lý nhấc lên một chút mới có thể đi vào.

Khách mời cố định Tô Hương và anh em Giang Vũ đang nói chuyện phiếm ở trong viện đều nhanh chóng đứng dậy, lại đây hỗ trợ lấy hành lý.

Tô Hương nhận lấy túi hành lý của Dương Hiểu Hiểu, Giang Phong giúp Thẩm Niệm Thu cầm một cái rương, Giang Vũ đi thẳng đến chỗ Thẩm Niệm Hạ, tự quen thuộc mà đến gần: "Oa ~ xem ra ta lần này tới là đúng rồi! Chị gái, chị thật xinh đẹp, một thân trang điểm này của chị quả thực không cần quá có khí chất!"

Giang Vũ là một thực tập sinh của kênh video quả vải, mới mười tám mười chín tuổi, đi lộ tuyến là thần tượng thanh xuân, miệng thực ngọt, khiến cho các tiền bối trong vòng thích, fans hoạt động cũng không tồi.

Thẩm Niệm Thu mới bước vào cửa viện nhăn nhăn đôi mày, buông cái rương trên tay, xoay người chạy bộ trở về, "Để ta."

Sau đó tiếp nhận hành lý của Thẩm Niệm Hạ, nhấc đi vào.

Giang Vũ xum xoe lại bị bỏ qua vẻ mặt mộng bức, vừa rồi Thẩm Niệm Thu liếc mắt nhìn hắn một cái thật sự hung dữ, Giang Vũ suy đi nghĩ lại thấy chính mình cũng không đắc tội qua Thẩm Niệm Thu a!

Xem ra mọi người truyền Thẩm Niệm Thu tính tình không tốt là thật sự.

Tính tình này thật lớn, cũng là không sai.

Thẩm Niệm Hạ nhưng thật ra lễ phép mà nói với Giang Vũ 2 tiếng cảm ơn, cùng nhau đi vào sân.

Tầm mắt cô nhàn nhạt quét qua trong viện, giống như đánh giá, cũng giống tùy ý nhìn thoáng qua.

Tiểu Âm Âm gấp không chờ nổi muốn từ trên rương hành lý xuống dưới, Thẩm Niệm Thu vừa lúc đi qua thuận tay đỡ Tiểu Âm Âm một chút, làm tiểu đoàn tử an toàn xuống đến đất.

Tiểu gia hỏa nhỏ mà lanh ngẩng đầu lên, tò mò mà nhìn Thẩm Niệm Thu trước mắt, "Ngươi là bảo tiêu của tiên nữ tỷ tỷ sao?"

Chú bảo tiêu của nhà các cô cũng nghiêm túc giống vậy, không thích nói chuyện, nhưng lại rất tri kỷ tẫn trách.

Thẩm Niệm Thu: "......"

Nghe được nghi vấn của tiểu gia hỏa, mọi người cũng đều sôi nổi nhìn qua, tiểu gia hỏa này hỏi cũng thật thú vị.

"Âm Âm đừng nói bậy, đây là em trai của chị gái Thẩm, em phải gọi là anh trai Thẩm hoặc là anh Niệm Thu." Dương Hiểu Hiểu giải thích với tiểu gia hỏa xong, lại nhanh chóng xin lỗi Thẩm Niệm Thu: "Trẻ em nói chuyện không biết kiêng kỵ, Thẩm lão sư đừng so đo với trẻ nhỏ."

Quanh thân Thẩm Niệm Thu đều là khí tràng cao lãnh kiêu căng, vừa thấy đã biết khó nói chuyện, Dương Hiểu Hiểu cũng không nghĩ ngày đầu tiên liền đắc tội nhân vật như vậy.

Thẩm Niệm Thu cứng nhắc mà ừ một tiếng, hắn đương nhiên không đến mức so đo cùng tiểu hài tử.

Tiểu Âm Âm lại đầy đầu óc tò mò: "Nhưng vì sao anh không gọi tiên nữ tỷ tỷ là 'chị gái'?"

Thẩm Niệm Thu: "............"

Dương Hiểu Hiểu cực kỳ xấu hổ, nhanh chóng giải thích: "Anh Niệm Thu chỉ là xấu hổ mà thôi, hắn sẽ lén lút gọi."

Tiểu Âm Âm nga một tiếng, bày ra bộ dáng ngộ ra điều gì đó, "Anh Niệm Thu, không cần phải xấu hổ, nên ngoan ngoãn gọi nha. Anh không gọi, em cũng không biết anh là anh nhà ai, anh xem anh trai kia cũng gọi là chị."

Tiểu Âm Âm còn cố ý chỉ chỉ Giang Vũ.

Thẩm Niệm Thu rất muốn trợn mắt trắng, những lời nói kiểu đó Giang Vũ đều nói với không biết bao nhiêu người, nói năng ngọt xớt, hắn hiếm lạ cái rắm!

Thẩm Niệm Hạ nhấp môi nhìn về phía Thẩm Niệm Thu, đáy mắt quạnh quẽ nay lại dâng lên một tia ý cười, "Phải, Âm Âm nói đúng, Tiểu Thu nên học chào hỏi. Không bằng, kêu một tiếng chị?"

Phòng phát sóng trực tiếp lập tức toàn bộ spam 【 chị ~】.

【 chị gái thì ra cũng sẽ cười nha, chị cười rộ lên thật đẹp 】

【 ta luân hãm ở trong dung nhan thần tiên của chị 】

【 túm thần, ta khuyên ngươi không cần không biết tốt xấu, mau gọi chị cho ta, ngươi không gọi ta liền đoạt đi chị gái của ngươi 】

【 chị gái, chị còn thiếu em trai em gái hay không? 】

【 đôi chị em này rõ ràng quan hệ rất kém, chị em chân chính quan hệ tốt sẽ buộc gọi sao? 】

【 yên tâm, Thẩm Niệm Thu khẳng định sẽ không gọi 】

【 hoàn toàn tưởng tượng không ra bộ dáng túm thần gọi chị gái, ta thế nhưng có chút chờ mong 】

Kỳ thật Thẩm Niệm Hạ đều nhớ không nổi một lần Thẩm Niệm Thu gọi mình chị gái là khi nào, rõ ràng khi còn nhỏ luôn là chị trước chị sau, nhưng không biết từ khi nào, Thẩm Niệm Thu liền rất ít goi cô là chị gái, sau đó liền trực tiếp gọi cô là Thẩm Niệm Hạ.

Nghĩ tới, Thẩm Niệm Hạ thật là có chút hoài niệm nhóc con tiểu Thẩm Niệm Thu sẽ nhão nhão dính dính gọi mình là "Chị gái".

Nếu đã tới tham gia show thực tế này rồi, cô tuyệt đối sẽ không để Thẩm Niệm Thu đi đến kết cục như trong sách.

Bước đầu tiên cần để hắn cởi bỏ lớp vỏ bọc ngụy trang bên ngoài, không thể để cô cùng Thẩm Niệm Thu trở thành nhóm để so sánh với nữ chủ cùng em trai kế như trong truyện.

Thẩm Niệm Thu vẻ mặt cổ quái mà nhìn về phía Thẩm Niệm Hạ, tựa hồ muốn từ trên mặt đối phương tìm được một ít đáp án — thì ra Thẩm Niệm Hạ cũng sẽ nói giỡn?

Nhưng Thẩm Niệm Hạ kỳ thật cũng không phải hoàn toàn vẫn luôn là hình tượng cao lãnh, Thẩm Niệm Thu nhớ rõ khi hắn còn nhỏ, Thẩm Niệm Hạ rất ôn nhu, cũng thực quan tâm hắn, nhưng sau đó khoảng cách giữa bọn họ càng ngày càng xa cách, thậm chí một năm đều không thấy được vài lần, điện thoại cũng nói không được mấy câu.

"Ân, anh Niệm Thu, mau kêu chị gái, chị ~ " Tiểu gia hỏa nhiệt tình chạy tới, tiểu đại nhân dạy Thẩm Niệm Thu.

Thái dương Thẩm Niệm Thu nhảy dựng, hắn đây là bị tiểu hài tử ba tuổi coi như tiểu hài tử mà dạy??
"Ta sẽ gọi." Không cần học.

Thẩm Niệm Thu lấy cớ đi toilet.

Thẩm Niệm Hạ nhìn bóng dáng ngạo kiều kia rời đi, xem ra trưởng thành thật sự trở nên thực biệt nữu a, đến "Chị gái" cũng không chịu gọi.

_________

13/03/2023

Nếu có chỗ nào chưa ổn các bạn cmt để mình biết mình sửa nha

Cảm ơn các bạn đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top