Chương 21
【 quá low! Vốn dĩ tưởng là mỹ nữ học bá, không nghĩ tới tâm ghen ghét lại lớn như vậy 】
【 quả nhiên đồng hành thời gian dài dễ dàng sinh ra tâm lý bài xích, nhưng mỹ nữ cô ghen ghét như vậy thật sự tốt sao?
【 người ta vốn dĩ chính là thần, còn cầu thần hóa sao? Cô trâu bò như vậy sao vẫn chỉ là giáo viên? 】
Thẩm Niệm Hạ cũng không biết chính mình thuận miệng nói một câu công chính thế nhưng khiến cho trên mạng tranh luận niều như vậy.
Nhân viên công tác đại khái cũng cảm thấy lời này của Thẩm Niệm Hạ không ổn, liền xấu hổ cười cười, đem《 mô phỏng sinh học 》trên tay thả lại kệ sách. anh ta đem ánh mắt hướng về phía kệ sách trên tường phía bên trái, nơi đó treo một cây đàn ghi-ta, bên cạnh tủ sách là rất nhiều sách về nhạc lý, một góc cuối cùng là một ít sách về mỹ thuật, thiết kế, văn học và lịch sử.
Đối với thư phòng của gia đình mà nói, lượng sách này xem như là phi thường khả quan. Hiện tại cách thức đọc của mọi người sớm đã chuyển biến, cách thức nhận tin tức cũng đa dạng hóa, gia đình lưu trữ nhiều sách báo như này cũng không nhiều.
Màn hình máy quay đảo qua một lượt, khi quay tới một cái tủ kính, màn hình bỗng dừng lại.
Trong tủ kính để một khung ảnh, trong đó là một bức ảnh có vẻ được chụp đã lâu. Cô gái trong bức ảnh buộc tóc đuôi ngựa lên cao, thanh lệ, xinh đẹp, cậu bé bên cạnh ôm lấy cánh tay cô, mở to đôi mắt tròn xoe tò mò nhìn vào máy ảnh, bộ dáng kia đặc biệt ngoan ngoãn.
"Cô gái trong bức ảnh này là cô sao?" Nhân viên công tác cũng chú ý tới, tò mò hỏi.
Nhìn ra được ngũ quan của cô gái trong bức ảnh cùng với Thẩm Niệm Hạ khá là tương tự, chỉ là khí chất không quá giống nhau. Cô gái trong bức ảnh nhẹ nhàng điềm tĩnh, mà Thẩm Niệm Hạ trước mắt lại có loại khí chất quạnh quẽ xa cách.
Thẩm Niệm Hạ thấy ảnh chụp, cũng hơi hơi ngẩn ra, ánh mắt nhu hòa vài phần, "Đúng vậy."
"Vậy cậu bé này......" Nhân viên công tác có chút chần chờ.
"Là Tiểu Thu." Thẩm Niệm Hạ nói, "Khi đó cậu ấy mới chín tuổi."
"Thì ra thật sự là Thẩm lão sư! Tôi quả thật không thể tin được!" Vẻ mặt nhân viên công tác tràn đầy kinh ngạc.
Đừng nói anh ta không thể tin được, ngay cả fan của Thẩm Niệm Thu cũng không dám tin tưởng, tương phản này thật sự quá lớn.
【 cái gì? Tiểu shota ngoan ngoãn xinh đẹp này là Túm vương? 】
【 xin hỏi làm thế nào mới có thể có được một shota tiểu Niệm Thu? 】
【 mau đến trong lòng chị gái, chị gái đã bị Tiểu Thu manh hóa 】
"Đúng vậy, cậu ấy lúc đó đặc biệt đáng yêu." Thẩm Niệm Hạ đánh giá.
Đứng ở cửa thư phòng, chuẩn bị tiến vào gọi Thẩm Niệm Hạ đi ăn bữa sáng -Thẩm Niệm Thu: "......"
Nhân viên công tác quét mắt nhìn những quyển sách liên quan đến âm nhạc bên cạnh khung ảnh, lại hỏi: "Mấy cái đó đều là của Niệm Thu đi?"
Thẩm Niệm Hạ hơi hơi gật đầu, "Cậu ấy từ nhỏ đã có thiên phú âm nhạc."
Bất quá lời này cũng không có bao nhiêu người tán thành, đặc biệt là người qua đường và nhóm anti-fan. Khi Thẩm Niệm Thu mới vừa hot lên một chút liền ra album đầu tiên tự bản thân sáng tác, liền chọc phải phong ba sao chép, cuối cùng album kia hạ giá.
Nhưng cái nhãn "Sao chép" này cũng vẫn luôn dán ở trên người cậu.
Cũng may giọng Thẩm Niệm Thu không tồi, năng lực biểu hiện trên sân khấu cũng đặc biệt kinh diễm, hơn nữa có nhan sắc, cũng có một ít fan trung thành đi theo một đường.
Chỉ là sau phong ba sao chép, cậu không hát nữa, chỉ thỉnh thoảng đi quanh sân khấu.
Lần trước ở show âm nhạc cậu ta lại dỗi khóc người mới, đoán chừng trong thời gian ngắn cũng sẽ không lên loại tiết mục sân khấu nữa.
Chỉ có một bộ phận nhỏ fan cứng cho rằng tài hoa của Thẩm Niệm Thu bị xem nhẹ.
Nhân viên công tác đại khái cảm thấy cái đề tài này không thích hợp tiếp tục, liền nói sang chuyện khác: "Nơi này có thể lắp hai cái cameras không?"
"Có thể."
Tham quan thư phòng, mấy người từ một cánh cửa khác đi ra, vừa lúc thấy bố cục bên trong một cái phòng khác.
Nhân viên công tác lại hiếu kỳ nói: "Nhà cô còn có máy may nha? Nhìn qua còn khá tốt, ngày thường sẽ dùng đến sao?"
"Mẹ tôi thích thiết kế quần áo."
"Nga, khó trách nhiều vải lẻ như vậy." Nhân viên công tác bừng tỉnh nói, "Chúng tôi có thể vào xem sao?"
Thẩm Niệm Hạ: "Xin lỗi, đây là khu vực làm việc của mẹ tôi."
Bên trong có để một ít bản thảo thiết kế, cũng thuộc về bí mật thương mại của mẹ cô, không tiện cho mọi người xem.
"Thẩm Niệm Hạ, ăn cơm." Đúng lúc vào lúc này, Thẩm Niệm Thu cuối cùng cũng mở miệng.
Nhân viên công tác biết Thẩm Niệm Thu khó nói chuyện, liền nhanh chóng nói: "Hai người ăn bữa sáng trước đi, chúng tôi đi lắp cameras ở sân và thư phòng."
Quay phim đi theo Thẩm Niệm Hạ, quay đặc tả đĩa trứng chiên của Thẩm Niệm Thu. Nhìn trứng chiên này cũng không có vấn đề gì, đơn giản thanh đạm, màu sắc sạch sẽ, cũng không biết hương vị thế nào.
*
Bên kia.
Tô Hương và Âu Thành Hạo đã ăn xong bữa sáng.
Chỉ là tuy rằng Tô Hương làm đầy một bàn, nhưng Âu Thành Hạo tựa hồ cũng không đặc biệt thích, mỗi loại cũng chỉ nếm một miếng. Tô Hương cũng không cảm thấy có cái gì không ổn, chỉ giải thích nói dạ dày Âu Thành Hạo không tốt, không thể ăn nhiều.
Sau khi ăn xong, Âu Thành Hạo nhận được nhiệm vụ, nhiệm vụ của anh ta là hoàn thành một tâm nguyện của chị gái Tô Hương.
Âu Thành Hạo hỏi Tô Hương có nguyện vọng gì, Tô Hương nghĩ nghĩ, "Kỳ thật chị cũng không có tâm nguyện gì, chỉ cần em và ba mẹ có thể bình an khỏe mạnh, chị đã rất thỏa mãn."
Âu Thành Hạo: "Đây là nhiệm vụ hôm nay em muốn hoàn thành. Nói lại lần nữa cụ thể hơn chút đi!"
Tô Hương lúc này mới nói: "Vậy nếu không em cùng chị đi dạo phố đi! Công việc bận quá, cũng không có thời gian đi dạo một chút."
Dù sao cũng chỉ là cái nhiệm vụ đi ngang qua sân khấu một chút, Âu Thành Hạo thoải mái đồng yd. Bất quá trước khi ra cửa, Tô Hương muốn đi tắm rửa rồi chải chuốt một chút, Âu Thành Hạo liền trở về phòng ngủ nướng.
Nhóm Hương phấn liền thừa dịp này liền đi xem phát sóng trực tiếp của khách mời khác.
Mà khách mời khác này, đặc biệt là chị em Thẩm gia.
Rốt cuộc mấy ngày trước, Thẩm Niệm Thu còn ở trên mạng nội hàm Tô Hương, nhóm Hương phấn sao có thể bỏ qua cơ hội này, đến xem tình huống của chị em Thẩm gia bên này. Thấy Thẩm Niệm Thu và Thẩm Niệm Hạ ngồi ở bên bàn vuông trong viện, trước mặt mỗi người chỉ có một bát mỳ trứng đơn giản thanh đạm, nhóm Hương phấn không tránh được phun tào một phen.
【 Có mỗi thế này? Cũng quá đơn giản đi? 】
【 vừa thấy liền không muốn ăn, thật là có lệ 】
【 đây là Túm thần lãng phí 10 quả trứng gà mới làm được, không biết có thể nuốt xuống hay không 】
Thẩm Niệm Hạ nếm thử một miếng, hương vị cũng không tệ lắm, mùi chiên trứng xem lẫn với mùi thơm của canh gà, sợi mỳ mượt mà ngon miệng, không có gia vị dư thừa, là hương vị nguyên bản thuần thúy nhất, mùi vị của trứng và canh gà.
_________
19/05/2023
Mừng kỷ niệm 133 năm ngày sinh của Bác Hồ kính yêu
_________
Nếu có chỗ nào chưa ổn các bạn cmt để mình biết mình sửa.
Cảm ơn các bạn đã đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top