V1-Chap 3: Nghiêm Đình Vỹ

-"Tôi là Đình Phong, có thể vào được chứ?"- tiếng ngoài cửa vọng vào

Y Thần gập cuốn sách lại, đồng thời cũng tháo tai nghe ra, trả lời:
-"Cửa không khoá."

Cánh cửa nhẹ nhàng mở.
Chàng trai dáng vẻ cao ráo, anh tuấn bước vào
Cậu ngồi xuống chiếc ghế đối diện Y Thần

-" Về chuyện... chúng ta có hôn ước... cậu nghĩ sao?"

Y Thần nhếch mép cười
-" Tôi còn có thể nghĩ gì sao?"

-"Tôi thật sự nghiêm túc hỏi cậu."
-"Được, vậy thì tôi trả lời."- nó dừng lại-" Tất nhiên, tôi và cậu căn bản là không thể có tình cảm. Vì vậy dĩ nhiên là cuộc hôn nhân này không thể có hạnh phúc. Cậu nghĩ là kết hôn rồi, Triệu gia và Lý gia sẽ yên ổn sao? Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ ly hôn. Vậy tại sao không huỷ bỏ hôn ước từ bây giờ?"

Đình Phong im lặng như đang suy nghĩ chuyện gì đó
-"Chuyện này, tôi cũng hiểu. Điều tôi cần biết là cậu có suy nghĩ giống tôi hay không thôi. Tạm thời cứ vậy đi, sau này tôi sẽ nghĩ cách. Tạm biệt."- Đình Phong nói rồi đi khỏi phòng riêng của Lý đại tiểu thư

Nghe cậu nói vậy, bất giác, nó nhẹ cười, nụ cười mà đến nó cũng chẳng nhận ra.
_______
-"SAO???Cậu có vị hôn thê?"- Đồng Tất Dung gào to
-"Phải, thì sao chứ, quan trọng là cái mồm của cậu kia kìa."- nó gục xuống bàn, khẽ nói, giọng đầy sự bất lực

-" Ai mà chẳng biết cậu là Lý Y Thần, sớm muộn gì mà chẳng phải có hôn ước, chuyện này thì có gì đáng giấu đáng diếm?"

Y Thần đảo mắt về phía cuối lớp, ý chỉ người ngồi ở đó.
-"Đình Vỹ? Cậu ta thì liên quan gì?"- Tất Dung vẫn ngơ ngác, coi bộ chắc vẫn chưa hiểu gì

-"Thì là cậu ta thích mình từ hồi..."
-"Đình Vỹ?"- chưa để Y Thần nói hết câu, Tất Dung đã tròn mắt, cắt lời nó, lần này nói nhỏ hơn hẳn

Y Thần thở dài, khẽ gật đầu
-"Từ lúc còn học tiểu học rồi. Bây giờ cậu ta vào học ở đây, chẳng biết là thế nào nữa. Mình có dự cảm chẳng lành. Tốt hơn hết là đừng nên để cậu ta biết. Nhỡ đâu lại làm lớn chuyện."

-"Ê này, Lý Y Thần, cậu đang sợ cậu ta ghen đấy à?"
-"Sợ gì chứ! Chỉ là mình không muốn để mọi người biết vị hôn thê của mình là ai."

Nói đến đây, Tất Dung mới định thần lại
-"Phải rồi, người sẽ kết hôn cùng cậu là ai vậy, mình còn chưa biết nữa."

Xong, trúng tim đen rồi, sao giờ?

Nó ngồi dậy, hít một hơi thật sâu rồi chỉ tay về phía bàn bên trên:
-" Là cậu ta!"

Lần này Tất Dung cũng tròn mắt nhìn nhưng chẳng nói gì cả, hẳn là đã bất ngờ tới nỗi sốc nhẹ

-"... Đình Phong... Thật hả Y Thần?"
-"Lại còn sao nữa."
-"À mà phải rồi, Vương Cẩm Linh Uyên đó, cậu ta nói là thích Đình Phong, việc này là như thế nào vậy?"
-" Chả sao cả, mình và Triệu Đình Phong cũng chẳng có gì, Linh Uyên gì gì đó kia 'hốt' đi thì càng tốt."- Y Thần nói, cả giọng điệu và khuôn mặt của nó đều toát ra vẻ lạnh lùng đến đáng sợ

-"Này! Nhưng cậu và người ta có cả một hôn ước đấy. Gì mà không có gì cả chứ."
-"Aiya, mình thật sự không có tình cảm với cậu ta mà!"
-"Không có thì dù sao hai người vẫn phải kết hôn, đúng không nào? Hả? Hả?"

Lúc này, có một người vẫn đang nhìn nó từ xa, nhưng lại thở dài bất lực, cậu có thể làm gì chứ?
_______
Đình Vỹ vốn là công tử quý của Nghiêm gia, tính tình tinh nghịch.
Đối với cậu ,điều quan trọng là sự thú vị khi chọc ghẹo người khác, ngoài ra chẳng để ý đến ai.
Vậy mà lại bị thu hút bởi cô bé lạnh lùng Lý Y Thần
Có thể đợi 5 năm để gặp lại nó, nhất định Đình Vỹ sẽ khiến trái tim nó phải tan chảy.

5 năm trước...
-"Y Thần, mình thích cậu, làm bạn gái mình nhé!"
-"Không được! Ông tôi dặn mới lớp 5 mà đã có bạn trai là không ngoan. Tôi không thích cậu, đừng bám theo tôi nữa!"
-"Tôi nhất định sẽ đợi, đợi đến khi nào chúng ta lớn. Cậu nhất định sẽ phải làm bạn gái của Nghiêm thiếu gia."
_______
-"Không ngờ lời cậu ta nói là thật."- nó thở dài
-"Wa... 5 năm không phải là thời gian ngắn đâu."- Tất Dung nói, giọng điệu đầy ngưỡng mộ
-"Sau đó ngày nào cậu ta cũng bám lấy mình, mệt chết được! Cũng may lên cấp 2 không học chung nữa, nếu không chẳng biết mình sống sao."

Đang nói chuyện với cô bạn thân, đột nhiên cả hai nghe thấy giọng nói của một nam sinh:
-" Trời! Đình Vỹ, cô bé trong ảnh là em cậu hả? Dễ thương ghê!"

Cả Y Thần và Tất Dung đều quay xuống

Bỗng, Đình Vỹ giật lại điện thoại
-" Không phải việc của các cậu!"
-"Ai vậy chứ? Gì mà nóng vậy?"

Đình Vỹ kéo tay mấy người bạn của mình ra ngoài
Như đoán được chuyện gì đó, Y Thần ra hiệu Tất Dung đi theo

-" Cô bé này là Y Thần."
-"Cái gì? Lớp phó? Sao cậu lại có ảnh của cậu ta?"
-" Tất nhiên là tự chụp rồi."
-" Tại sao?"
-" Mình thích Y Thần từ hồi tiểu học rồi. Chỗ ảnh này là ảnh của cậu ấy hồi lớp 5. Đừng nói cho ai đấy."
-" Hiểu rồi, yên tâm đi, tụi này sẽ giúp các cậu thành đôi."- một người vỗ vai Đình Vỹ

-" Ảnh của Y Thần?!"- Tất Dung ôm miệng, ngăn không cho mình hét lên vì bất ngờ

-"Ai đó?"- một người trong hội của Đình Vỹ quay ngoắt ra
________
Follow và vote cho mị nha 🙂🙂🙂

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top