Chap 32

Một lát sau, Na Na tỉnh lại nhìn xung quanh, đây không phải là công ty, mà là một căn biệt thự, nhưng tại sao cô lại ở đây chứ? Trong đầu Na Na có rất nhiều câu hỏi, một lát sau, một người đàn ông cao to bước ra, trên người của có khăn tắm quấn hông, còn tay thì đang lau tóc

"Đã tỉnh?"

Nghe đến giọng nói này, Na Na kinh hoàng nhận ra, đây là giọng nói của 3 năm trước mà cô đã nghe qua, người chồng ác thú của cô đã trở lại. Cô tức giận nghiến răng nói

"Là anh, Hạ Từ Vũ!"

"Rất vui khi thấy em nhớ đến tôi" - Từ Vũ nhảy lên giường nói - "Bây giờ tôi đã tìm ra em rồi nhỉ?"

"Anh đừng nghĩ rằng khi tôi ở đây, anh sẽ được tha thứ. Trước đây tôi đã bị Từ Dinh hiểu lầm, tôi đã cố giải thích với anh. Nhưng anh thì sao, anh đâu có nghe tôi nói đâu, đã vậy còn đuổi tôi ra khỏi nhà nữa, anh không chỉ như vậy, mà còn về bản thân tôi ngu ngốc, không níu kéo nổi mối quan hệ này. Vậy tại sao anh lại quay về đây mà tìm tôi hả?"

"Na Na, đúng là tôi đã hiểu lầm em, lúc em đã rời đi, tôi đã quan sát camera, thì khi nghe tiếng nói của em thì tôi đã hiểu lầm thật. Tôi xin lỗi!"

"Anh không cần phải xin lỗi đâu, là lỗi bản thân anh mà. Bởi vì trong nhà anh, chỉ có Từ Dinh là ghét tôi thôi, ngày mai tôi sẽ ký giấy li dị. coi như oan gia ngõ hẹp, không bao giờ gặp lại nữa!" - Na Na buồn bả nói rồi nhảy xuống giường đi ra hướng cửa

"Em không có quyền li dị khi chưa có sự chấp thuận của tôi đâu Na Na, em bây giờ trên danh nghĩa là vợ của tôi. Tôi có quyền quản lí em, em đừng nghĩ li hôn là dọa tôi, dù em có ký giấy li hôn thì chính tay tôi sẽ xé nó ra. Nên em đừng dọa li hôn làm gì" - Từ Vũ lạnh nhạt nói

"Ai biết đời anh ra sao, tôi nghe anh từ Mỹ thích Vương Nguyệt Ánh lắm mà. Sao anh không đi theo cô ta đi" - Na Na giọng khàn khàn như sắp khóc nhếch môi lạnh nhạt nói - "Bây giờ tôi đã hiểu, suốt cuộc đời làm vợ của tôi, tôi đã cố đến đâu thì sập đến đó. Càng cố càng sập!"

Nghe cô nói vậy, hắn từ đằng sau ôm lấy Na Na, còn Na Na thì mặc để cho hắn ôm mình mà không buông tay ra. Thời gian trôi qua, cuối cùng Na Na cũng đã gỡ cánh tay hắn xuống nói

"Tôi phải về công ty rồi! Chào anh, tôi đi đây"

"Để tôi đưa em về! Em đang làm ở Nida Entertainment đúng không? Tôi đưa em về"

"Vậy cũng cám ơn anh!" - Na Na cười nhạt nói

Vậy là một buổi đêm tuyệt đẹp, có những vì sao sáng chiếu trên bầu trời. Na Na đang ngồi nhìn ra cửa sổ. Vài phút sau, chiếc xe đã dừng trước cửa công ty Nida Ent, Na Na bước xuống xe rồi bước vào công ty mà không chào tạm biết. Từ Vũ nghĩ: Na Na à, anh sẽ chứng minh cho em thấy, anh sẽ cố gắng thay đổi bản thân vì em, cho đến em tha lỗi cho anh rồi thì thôi, rồi hắn lái xe trở về biệt thự

Còn Na Na khi vào trong công ty thì cô về phòng giải lao, ném túi xách qua một bên rồi khóc. Cô khóc vì bản thân mình vì vô dụng hay là viên pha lê chảy thành dòng đây. Một lát sau, Na Na đi thay đồ rồi tiếp tục làm việc

Tại nhà của Tiểu Linh, cô đang ngủ trên chiếc giường màu xanh, bỗng có một cơn gió thổi qua. Tiểu Linh cảm thấy lành lạnh nên cô bật dậy đi đóng cửa mà không hề biết rằng có một bóng đen đã đột nhập vào nhà cô. Tuy nhiên đến một lát sau khi đóng cửa sổ, cô mới bước lên giường, đi được nửa bước thì bị vấp xém ngã ra sàn, may là cô có thành giường đỡ, chứ không là mặt cô vị biến dạng lâu rồi, thấy người nằm dưới đất có mùi hương quen thuộc. Và cô đã đoán ra đó là anh - Tuấn Khải, nhưng người của anh sao thế này. Không còn nghĩ ngợi gì nhiều, cô vác anh đến phòng tắm, vì anh cao hơn cô đến hơn đầu nên cô sẽ rất khó khăn. Sau khi bước vào phòng tắm thì cô cởi áo sơ mi anh ra, còn quần thì sao cởi chời, thôi thì cứ nhắm mắt mà cởi thôi, bởi cô không muốn nhìn "tiểu Khải" ở phía dưới đâu, cô sợ lắm. Sau khi tắm rửa sạch sẽ cho anh xong thì cô mang quần áo dơ của anh đi giặt sạch rồi đem đi phơi, trời đã đem như vậy. Cô phải đi xuống tìm một bộ quần áo mới cho anh, may mắn là vì cha cô có để lại áo thun xanh và quần đùi nền xanh dương chấm bi trắng mà cô chưa đem vào phòng, thế là cô lấy lén mang vào phòng mặc vào cho anh rồi đưa anh lên giường. Sau khi chỉnh tư thể và đắp chăn cho anh thù cô mới lấy áo khoác ra , mặc vào người rồi mới ra sofa nằm ngủ

Sáng hôm sau cô thức dậy, bỗng cô cảm thấy kỳ lạ là tóii hôm trước cô ngủ trên sofa, nhưng sao bây giờ lại nằm trên giường nhỉ? Suy nghĩ một hồi thì một lát sau cô đứng dậy VSCN rồi thay đồ chuẩn bị đi làm

Thời gian thấm thoát trôi qua, cuối cùng cũng đến tháng 12, nghĩa là mùa đông đã đến. Mọi người ai cũng háo hức đón Giáng Sinh, với những cây thông Noen, Tiểu Linh cũng vậy, cô cũng rất thích Giáng Sinh, còn vài ngày nữa, khi sinh nhật cô qua đi thì cũng là lúc Giáng Sinh xuất hiện. Và rồi ngày 22/12 đã đến

Trong công ty đang chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho cô. Tại nhà của Tiểu Linh, cô đang xem xét giấy tờ bỗng Hải Minh bước vào với hai ly trà nóng, ông hát

"Happy bỉrthday to you! Happy bỉrthday to you! Happy birthday happy birthday, happy bỉrthday to you!"

"Ủa! Ba nhớ sinh nhật con sao ba?" - Tiểu Linh mừng rỡ nói

"Tất nhiên, sao ta có thể quên được chứ? Nào, mau uống trà đi cho ấm người nè con" - Hải Minh đưa ly trà cho cô nói

"Dạ! Con cảm ơn ba!" - Cô nhận lấy ly trà nóng uống một ngụm chút chút

"Ta nghe nói có người đang tổ chức sinh nhật đấy, nhưng ta nghi lần này Triệu Lệ Vi sẽ trở thành khách tới mà không mời thật ý. Cho nên ba đã chặn cô ta lại rồi, ta sẽ không để cô ta đến phá bữa tiệc đâu"

Trưa hôm ấy tại nhà họ Trịnh

"Sao? Cô mời tôi dự sinh nhật sao? Tối nay á?"

«...»

"Ừm... ok! Chừng mấy giờ cô tổ chức?"

«...»

"7 giờ thì ok! Tôi tới kịp, dù sao hôm nay tôi không bị dính vào đối tác làm ăn cả"

«...»

"Rồi, ok! Bye!"

Thật ra là Tiểu Linh mời nàng ta đi ăn sinh nhật, xem như là trả ơn. Tối hôm đó, cô mặc đồ đi chuẩn bị, hôm nay cô mặc chiếc đầm phần trên là áo cúp ngực nhẹ không làm lộ ra vòng 1 của cô ở phẫn giữa áo phía trước áo được đính hai chiếc nơ đen trông rất xinh, phần dưới là phần váy được chia thành 2 lớn, lớp ngoài là lớp gen chân váy dài chưa qua đầu gối, lớp trong là lớp váy lằm bằng vải Satin và chỉ ngắn hơn lớp gen cách 1.5 cm, cả 2 đều may theo chế độ xòe vì vậy khi cô mặc thì không bị vướng víu gì cả. Đặc biệt nhất là ở phần eo và bụng cô đeo thắt lưng thu có nơ ở giữa. Suốt mấy tháng trôi qua, mái tóc cô cũng dài đi, mái tóc được thắt bím rất đẹp, năm sau cô đã tròn 26 tuổi rồi mà vẫn xinh đẹp như ngày nào khiến ai cũng tưởng, cô là nữ thần sắc đẹp mang sức mạnh bất tử. Mĩ Hồ nói

"Wow! Cậu thật xinh đẹp. Lần này đi thi hoa hậu cậu thẳng là cái chắc"

"Ừm! Dù sao mình cũng 25 tuổi rồi còn gì"

"À đúng rồi, cậu nhớ năm trước tại lễ Halloween đó. Cậu mặc đồ đẹp lắm, đóng vai nữ cướp biển. Cậu còn xinh lắm mà"

"À thì đó là bữa mình bị chú Kalix cử sang thôi"

"Chúng ta đi thôi, cậu là chủ nhân bữa tiệc, không được đến muộn"

"Ok! Na Na, mình đi thôi!"

"Ừm được!"

Cả 3 đi đến một nơi sang trọng, tiệc sinh nhật của cô mặc dù không sang trọng nhưng ít nhất cũng có ý nghĩa. Sau khi xe cô đến nơi thì cô bước xuống xe, đi đến đằng sau. Đến khi buổi chương trình bắt đầu, khi MC giới thiệu cô thì cô bước ra trước ánh mắt sững sờ của mọi người, bánh kem được đưa ra cùng thắp nến, cả Mĩ Hồ, Na Na, Thu Trang, Thiên Tỉ, Vương Nguyên, Hải Minh và đặc biệt là anh - Vương Tuấn Khải đều có mặt trên sân khấu. Tất cả người trên sân khấu đều hát bài hát "Chúc mừng sinh nhật!"

Sau khi hát xong thì cô bắt đầu nhắm mắt, chấp hai tay ước: tôi ước gì tôi có thể yêu Tuấn Khải lâu hơn, vị thần mạnh nhất trên trời này, xin hãy ban cho con sức mạnh, để con có thể vượt qua khó khăn này, bây giờ con đang gặp phải một vấn đề, đó là Lệ Vi - người đã giết con từ 5 năm trước, con xin Người phù hộ, ban cho con sức mạnh về ý chí kiên cường, hãy cho con những sự sáng suốt để con có thể đánh bại được cô ta mãi mãi, cô cầu ước xong rồi thì thổi nến, mọi người bên dưới một tràng pháo tay khá lớn. Sau khi ước nguyện và cắt bánh kem thì tất cả mọi người đều đi ăn buffer. Còn cô và những người khác thì đi ra ngoài sảnh tiếp khách quý. Một lát sau, Gabriel xuất hiện, khi nàng gặp lại Tiểu Linh thì nàng mừng rỡ

"Fiona!"

"Ủa! Gabriel, cô cũng tới hả?"

"Tất nhiên! Sinh nhật cô sao không tới được! À tôi có quà cho cô nè" - Gabriel nói xong thì lôi trong túi xách ra một hộp quà nhỏ, nàng đưa cô rồi nói tiếp - "Tặng cô nè!"

Tiểu Linh nhận lấy, mở ra bên trong là một chiếc móc nhỏ có một cái bình mang đủ màu sắc như màu galaxy sáng, còn có kim tuyến rắc xung quanh, cô nhìn qua rồi nói - "Cảm ơn cô nha Gabriel, nó đẹp lắm!"

"Ừm! Dù nó rẻ nhưng nó cũng là quà tặng cô đó"

Tiểu Linh sau khi nhận quà của nàng thì Mĩ Hồ và Na Na đồng thanh nói

"Fiona! Tụi mình có quà cho cậu nè" - Cả hai nói rồi lấy quà. Mĩ Hồ thì tay đằng sau lấy ra một hộp quà nhỏ, còn Na Na thì từ trong túi lấy ra cũng là một hộp quà nhỏ. Sau khi nhận quà của mọi người thì Tuấn Khải tặng cô một sợi dây chuyền có đính đá Sapphire ở trước, anh đeo lên cho cô

"TẤT CẢ MAU DỪNG BUỔI TIỆC LẠI CHO TÔI NGAY LẬP TỨC!"

Giọng nói ấy phát ra từ bên trong bữa tiệc, cả Tiểu Linh và những người khác đều nghe thấy bèn bước vào bên trong. Đang bước vào trong thì cả Tiểu Linh, Mĩ Hồ, Na Na, Tuấn Khải và những người khác đều kinh hoàng khi nhìn thấy một người đang đứng trên sân khấu

********************************************************************************

End chap 32!

Xả r tại mai đi Đồng Tháp r. Mốt đăng típ
Mong mng ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top