Câu chuyện về đôi thanh mai trúc mã bỏ lỡ nhau Warning:Đây là 1 câu chuyện buồn, rất buồn, không dành cho mấy bạn tâm hồn mỏng manh tựa chiếc lờ vàng bị gió thổi rơi, biết buồn còn lanh chanh vô đọc đừng đổ cho ai hết ok hong nà
Hán Việt: Thế Giá Hậu Ngã Tiếu Đắc Tưởng TửTác giả: Minh Quế Tái TửuNhân vật chính: Ninh Tuy x Quý Úc Trình (Thụ một lòng kiếm tiền x Công nằm ngửa mặc cho ôm)Tag: Hệ thống, điềm văn, 1v1, HE (Chỉ có giới thiệu là ngôi thứ nhất, trong truyện là ngôi thứ ba)Độ dài: 69 chương…
Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, Cung đình hầu tước, Thiên chi kiêu tử, Niên hạ, Ngọt, Thụ lười không thiết sống muốn tìm đường chết x Công quân tử điên vì tình, nhảy qua nhảy lại giữa ranh giới hắc hóaĐộ dài: 90 chương + 25 chương ngoại truyệnNguồn convert + raw: khotangdammy, Tấn GiangTóm tắt: Cúi đầu xưng thần với một tên lười chảy thây.Dàn ý: Xin cứ sống tùy ý, sẽ luôn có người yêu sự tùy ý ấy của bạn.Bản edit phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.…
Thể loại: nhất thụ nhất công, xã hội đen bá đạo mỹ công vs ôn nhu công tử mỹ thụ, H văn, ấm áp, ngọt ngào, chút ngược, đô thị tình duyên, thế gia, hắc bang.Văn Án:Rõ ràng đã bị cha cảnh báo qua nên tránh xa người nọ, nhưng cũng không cách nào kháng cự người nọ bá đạo tới gần. Người nọ là con riêng của đại ca hắc đạo, nhiều năm sống một mình bên ngoài, còn trẻ lại thành thục, mười mấy tuổi đầu đã là nhà đầu tư tài chính lớn. Người nọ tặng cậu đồng hồ, đưa cậu đàn Piano, ôm cậu lọt thỏm vào lòng nâng niu đôi tay dịu dàng cắt móng, đối với người khác lại chỉ nhận về một dáng vẻ khinh thường. Mười mấy tuổi đầu cuộc sống đã bị người nọ mạnh mẽ xâm lấn, không thể chống cự mà sa vào. Nhưng khi người nọ chiếm được cả thảy trái tim cậu, tâm trí lẫn tình yêu của cậu một cách triệt để sau lại hung hăng đẩy cậu ra. Trải qua bi kịch khôi hài đến khó tin khiến cậu trở nên lì lợm, nước lửa bất xâm. Cậu đã chân chính đánh mất năng lực yêu...Note: đây không phải là truyện của mình, mình chỉ là người đăng…
LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚTTên khác: Ly hôn liễu giải nhất hạTác giả: Thủy Sắc Thiên ThanhThể loại: bách hợp, hiện đại, ngọt sủngTình trạng: 179 chương edit hoàn. Couple: Thẩm Mộ - Khương Vu (Tổng tài - Luật sư ly hôn) Edit: Alex (Wattpad: AlexGreen95) ___________Giới thiệuLuật sư Khương gặp hạn, kiện cáo thất bại, còn bị người ta lừa về nhà.Lừa thì lừa đi, đằng này bị kiện còn kéo cô đi đăng ký kết hôn, định chiếm lấy cô cả đời.Khương Vu: Tôi lo nghĩ cách đối phó chị, còn chị lại nghĩ cái này?Thẩm Mộ: Thời gian còn sớm, không bằng chúng ta lại nghĩ chuyện gì xấu hổ một chút?Phóng viên: Xin hỏi hai vị tại sao lại quyết định kết hôn với đối phương, bên nhau cả đời?Khương Vu: Rượu quá ba vòng, một đêm đính ước.Thẩm Mộ: Đúng, nông cạn như vậy đó, chị thích ~\(≧▽≦)/~___________…
Tác Giả: Túy Hậu Ngư Ca.Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại.Nguồn: tangthuvien.Converted: Củ Lạc.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Editor: Tiểu Hi.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Beta: Đang Tiến HànhThể Loại: Đô thị tình duyên, Hài hước, Lãng Mạn, Ngọt Ngào, Cảm Động, 1vs1, HE. Ngày Đăng: 2-2-2019 (Truyện lần đầu tiên Hi edit bằng GG và chưa được beta lại nên còn rất convert, mong mọi người thông cảm cho. Hi sẽ beta lại sớm nhất khi có thể)_______________Văn Án Hướng về vui vẻ: Ôn Đinh giải thích tên của Thẩm Hoài Cảnh thế này: Ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngày tốt phong cảnh đẹp. Từ trước đến nay, Thẩm Hoài Cảnh trầm mặc ít nói, lạnh lùng như băng, cho đến khi bên cạnh có thêm một cô gái yêu thích mỹ sắc. Lần đầu tiên: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, có ai nói rằng đôi mắt của anh rất hút hồn hay không? Mặt Thẩm Hoài Cảnh không có biểu tình. Lần thứ hai: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, lẽ nào không có ai nói với anh, thật ra anh lớn lên trông rất đẹp trai sao?" Ánh mắt của Thẩm Hoài Cảnh sâu thẳm, thần sắc không rõ. ....... Lần thứ N+1: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, thật sự không có ai nói rằng, sự nhún nhường của anh làm cho người ta gục ngã sao?" Thẩm Hoài Cảnh ngước mắt nhìn cô, trong tròng mắt đen hình như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thẩm Hoài Cảnh: "Lẽ nào không ai nói với em rằng, lời nói do chính mình nói ra thì phải gánh chịu hậu quả sao? Ôn Đinh: ... Bây giờ đã biết rồi. Cái gì ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngồi mãi sao có thể không loạn?…