Chương
Thầy Khoa là thầy giáo chủ nhiệm của tôi hồi lớp 9. Lúc ấy, thầy mới chỉ hai mươi tuổi, làm nghề dạy học được gần hai năm. Lần đầu gặp thầy, tôi đã bị thu hút vào vẻ ngoài điển trai của thầy, mặc dù tôi là con trai. Thầy Khoa có vẻ ngoài rất thân thiện và nhẹ nhàng, thầy không có vẻ ngoài khắt khe như bao thầy giáo khác. Mái tóc đen của thầy của thầy lúc nào cũng được chải vuốt gọn gàng. Khi đến trường, thầy luôn mặc áo sơ mi trắng được là phẳng phiu, sơ vin gọn gàng trong chiếc quần âu không một nếp gấp. Nhưng chiếc áo của thầy thì hiển nhiên không che đi được cơ bắp 6 múi cùng bộ ngực làm tôi đỏ mặt. Ngay cả đôi giày da của thầy lúc nào cũng sáng bóng, sạch sẽ. Khuôn mặt thầy luôn giữ nét rất gợi cảm, đôi môi hơi mỏng, và hầu như thầy lúc nào thầy cũng nở nụ cười. Mỗi ngày, thầy luôn đến trường đúng giờ. Cứ năm phút trước khi vào học là thầy có mặt ở trên bàn giáo viên. Thầy cứ ngồi ở đó, giở giáo án để làm việc.
Mỗi giờ học của thầy đều vô cùng thú vị. Thầy dạy học một cách chậm rãi, cẩn thận. Điều gì học sinh không hiểu, thầy sẽ dạy lại, một lần không hiểu thì dạy hai lần, hai lần không hiểu thì ba lần. Chẳng khi nào thầy khó chịu cả, thầy vẫn rất tươi cười với học sinh của thầy. Tôi cũng chẳng thấy thầy quát mắng học sinh bao giờ hết. Khi có ai làm sai, thầy lại dùng giờ ra chơi để giảng giải cho bạn đó, và người học trò tự mình nhận lỗi là điều đương nhiên. Cách phạt học sinh của thầy cũng rất khác. Thầy không đánh, không mắng, không chép phạt, cũng không gọi phụ huynh. mà thầy chỉ yêu giảng giải với lời nói dịu dàng ấm áp. Ngồi đến hết buổi học thì trở về nhà. Ấy vậy mà tôi vẫn cứ nghĩ đến thầy, không phải vì cách mà người thầy 24 tuổi giảng dạy mà là về thân hình của thầy.
Hồi ấy, tuy đã lên lớp 9 nhưng tôi vẫn diễn đạt bài học rất kém. Không chỉ diễn đạt khó hiểu, mà còn không thể đọc liền mạch được, cứ ngắc ngứ mãi. Mỗi khi tôi đứng dậy diễn đạt bài, lớp lại cười ồ lên. Vậy nên, trong tiết học đầu tiên mà thầy Khoa dạy, tôi đã rất lo lắng.
Khi đến lượt mình, tôi đứng dậy nêu ý, mồ hôi ở tay thắm cả vào trang sách. Tôi bắt đầu đọc từng chữ một. Chưa dứt câu, tiếng cười quen thuộc từ mọi người lại vang lên, nhưng nó đã dừng lại ngay lập tức. Tôi ngước đầu ra khỏi trang sách, thì ra thầy Khoa đang nghiêm mặt nhìn cả lớp, đó là lần đầu tiên thầy có biểu cảm ấy.
Khi mọi người đã yên lặng, thầy nhẹ nhàng nói: Em ngồi xuống đi. Và rồi, lần đầu tiên sau bao ngày, tôi đứng diễn đạt bài học trước lớp. Sự nỗ lực ấy không ai khác mà chính thầy Khoa đã giúp tôi.
Sau hôm đó, thầy đã gọi tôi đi cùng đến nhà thầy. Khi đến đó, thầy nói tôi hãy ngồi chờ thầy rồi thầy cởi bỏ chiếc áo sơ mi, quần ra trước mặt tôi, chỉ để lại chiếc quần lót lộ ra cơ thể hoàn hảo của thầy. Sự việc khiến tôi đỏ mặt. Sau khi cởi xong, thầy bước đến cửa nhà tắm và bước vào trong khoảng tầm 20 phút. Trong khoảng thời gian đó, chỗ ấy của tôi cương lên khiến tôi phải lấy cặp che đi. Thầy bước ra, tôi ngồi đó và lại lần nữa đỏ mặt vì thầy chỉ choàng chiếc khắn bên ngoài hình như không mặc quần lót. Lúc đó, thầy lại chỗ tôi và ngồi lên giường cùng tôi, vẻ ngoài của thầy rất trẻ trung giống như mới chỉ là 1 sinh viên. Thầy mỉm cười với tôi và nói: Dương à, em là học sinh đặc biệt của lớp ta, tuy em rất hoàn hảo về việc học tập nhưng không ai là không có khuyết điểm của mình hết, em không diễn tả được là do em, nhưng cũng có phần là do giáo viên dạy không tốt. Nhưng nếu em cố gắng và nỗ lực với môn học này, cho dù giáo viên không chỉ em cách diễn đạt, em vẫn có thể tự học do bản thân mình và vươn lên, vậy nên hãy nhớ rằng em có thể học được. Tôi cũng đã dần hiểu ra điều đó và nói lờicảm ơn thầy.
Sau đó thầy xoa đầu tôi và đứng lên, bống chiếc khăn tuột xuống, lộ ra chố ấy của thầy. Thầy liền xin lỗi em và định quàng lại khăn, nhưng thầy lại thôi và nói "con trai với nhau mà em, cứ xem như chưa có gì cả ^^".
Tôi đã đỏ bừng mặt và ngập ngừng nói từ vâng với thầy. Người của tôi thì đầy mùi mồ hôi vì tôi đã làm lao động cùng trường từ sáng đến chiều nên rất mệt mỏi và khi tôi cố gắng đứng dậy để đi về, tôi đã ngã vào vai thầy.
Sáng hôm sau, tôi ngủ dậy khi đang nằm trên chiếc giường của thầy. Tôi nhận ra rằng quần áo của mình đã được thay vì người mình có mùi rất dễ chịu. Tôi dần nghĩ ra mọi chuyện và kết luận được rằng, tối qua thầy đã cởi bỏ quần áo của tôi ra và tắm cho tôi. Tôi cảm thấy hối lỗi và cả ngại ngùng.
Khi bước ra khỏi giường, định chào thầy xin lỗi rồi về nhà nhưng mà không thấy thầy đâu, khi bước qua chiếc ghế sofa, thầy đang nắm đó cùng chiếc quần lót nhưng không hề mặc áo. Tôi chảy cả máu mũi và phải vào nhà vệ sinh rửa đi. Rồi thầy Khoa cũng đi vào nhà vệ sinh đánh răng, tôi vội xin lỗi thầy vì chuyện tối qua nhưng thầy lại cười tươi và bảo cũng không cần để ý vì đều là con trai với nhau không cần phải ngại, nhưng thầy phải công nhận cái đó của em dài thật haha. Tôi đỏ mặt lên và cũng cười với thầy. Rồi thầy hỏi tôi: "Em định đi đâu hả, sao lại đeo cặp lên thế?" – Tôi liền nói: "À em đã làm phiền thầy tối qua nên em cũng phải đi về thôi ạ, mà mai cũng là thứ 2 rồi ạ".
"Nhà em ở đâu thế?"
"Dạ em ở khu 12 dãy trọ H ạ"
"Ôi sao xui xẻo quá, tối qua em ngủ say nên không biết, nó đã bị đập đi vào tối qua"
Tôi ngẩn người ra vì nơi đó là nơi duy nhất tôi ở và không còn chỗ nào khác để sống. Tôi thực sự thất vọng, nhưng nỗi thất vọng ấy không tồn tại lâu vì thầy đã ôm lấy tôi từ phía sau và nói rằng: "Đừng lo lắng, em có thể cùng sống với thầy cơ mà". Tôi ngạc nhiên và bỗng chốc bị khiêu khích bởi khuôn mặt của thầy quá gợi cảm khi thầy không đeo kính và tựa mặt lên vai tôi. Trong đầu tôi đã nghĩ: "ôi trời...trường hợp gì đây...khuôn mặt thầy...tư thế này...thật là khiêu gợi quá đi, muốn làm chuyện đó quá đi..."
Và vì không thể kiềm chế được nên tôi đã định hôn thầy, nhưng chưa kịp làm việc đó thì thầy đã nhấc bổng tôi lên và đặt tôi lên giường. Thầy cởi bỏ áo ra, hôn lên môi tôi, đây là lần đầu tiên tôi hôn, cảm giác thực sự lạ và cũng sướng nữa. Lúc này cu của tôi liền cương lên và chạm vào của thầy.
"Ồ, của em đang cọ sát vào cái của thầy sao"- Thầy nói cùng vẻ rất phấn khích với tôi.
"Ưm...em..." – Tôi rên lên trong khoảng khắc ấy.
Thầy từ từ cởi áo tôi ra, thầy liếm lên ngực tôi, và dần dần xuống đến bụng. Tôi thực sự cảm thấy rất sảng khoái, thầy cởi bỏ quần của tôi ra, liếm vào của tôi. Lúc đó tôi giật thót người và tôi đã bắn tinh.
Thầy chỉ mỉm cười nhẹ và rồi thầy cầm bình gel và condom ra.
"Ể, thầy...không lẽ..." – tôi nói
"Em đoán đúng rồi đó."
Thầy đeo condom vào ngón tay, bôi gel trơn vào lỗ của tôi, tôi kêu lên vì nó rất đau. Thầy lại hôn tôi và cứ tiếp tục làm vậy, cảm giác đau cũng đã giảm đi đáng kể. Khi thầy rút ngón tay ra, thầy dùng gel bôi trơn lên chỗ đó của mình rồi đeo condom vào, nhẹ nhàng cho vào chỗ ấy của tôi, nó lại đau tiếp nhưng cảm giác cũng rất sướng, chỗ ấy của tôi cứ khít chặt lấy cu của thầy. Chúng tôi cứ làm như thế cho đến khi trên người tôi toàn tinh trùng của mình và giường cũng ướt sũng.
Thầy đã thổ lộ tình cảm với tôi ngay sau khi làm xong. Và tất nhiên là tôi sẽ đồng ý vì tôi rất thích thầy mà. Chúng tôi ở trường thì thầy trò nhưng về nhà thì lại xưng anh em (anh em theo kiểu người yêu).
Từ hôm ấy, tiết tập đọc nào thầy cũng gọi tôi đứng dậy đọc trước lớp. Hiểu được tấm lòng của thầy, tôi càng thêm ra sức tập luyện. Ở nhà thầy, hôm nào tôi cũng tập đọc để nâng cao khả năng của mình và cũng được thầy sờ nắn chỗ ấy và làm sướng chỗ ấy đằng sau của tôi. Vậy nên, chỉ hơn một tháng sau, tôi đã có thể diễn đạt rất tốt rồi. Vào hôm sau đó, lần đầu tiên tôi xung phong đứng dậy diễn đạt nội dung bài. Sau khi đọc xong, tôi sung sướng nhìn thầy, và đó cũng là lần đầu tôi thấy thầy cười tươi đến vậy, một nụ cười sung sướng của người giáo viên khi học sinh của mình tiến bộ và cũng là nụ cười dành cho người yêu của thầy. Điều thầy Khoa đã trao cho tôi chính là sự bao dung, niềm tin của một nhà giáo và hơn thế nữa thầy đã khiến cả tôi và thầy đều rất sướng. Chính sự tin tưởng của thầy và sự yêu thương của thầy đã giúp tôi có thêm động lực để cố gắng học tập hơn.
Đến bây giờ, đã nhiều năm trôi qua. Nhưng hình ảnh người thầy giáo ngồi bên khung cửa, cùng giọng đọc trầm ấm ấy vẫn luôn khắc ghi trong tâm trí của tôi. Tôi yêu thầy rất nhiều, cho dù tôi giờ cũng đã là 1 sinh viên năm nhất nhưng tôi vẫn sống với thầy trong căn nhà của thầy. Không cần về thăm trường cũ tôi cũng đều có thể gặp thầy khi thầy đi dạy về. Đứng ngoài cửa sổ nhìn vào bên trong, hồi ức lại những ngày xưa ấy.
Và cuộc sống ngày thường vẫn diễn ra như vậy....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top