9
Chương 9. Số mệnh
Trầm Đình Thiên vô lại vào trong nhà Tần Vị, lần này cũng không phải là Ngụy Nguy bị ép kết thân, ngược lại là Trầm Đình Thiên bị người nhà kéo ra ngoài ăn cơm, vô tình thấy cha mẹ dắt theo một cô gái trẻ xinh đẹp, không nghĩ lại bị ép gặp nhau, lại không cận thận chết đúng ngay lúc Ngụy Nguy cũng ăn tối tại đây.
Ngay sau đó, Trầm Đình Thiên viện cớ đi vệ sinh lập tức chạy khỏi quán, hiện tại nhà cũng không dám về.
"Lần trước cậu bị tóm ở đây mà vẫn còn dám qua đây trốn?" Tần Vị đối với bạn xấu này hoàn toàn bất lực.
"Lần trước Ngụy Nguy bắt anh tại đây, lúc này khẳng định không nghĩ tới anh trốn ở đây!" Trầm Đình Thiên bộ dạng tràn đầy tự tin, trong lòng tính toán liền cảm thấy suy luận của mình thật sự quá chính xác.
Tần Vị giật giật khóe miệng không nói gì, hắn không thèm để ý Trầm Đình Thiên, Trầm Đình Thiên là kẻ thiếu đầu óc, Ngụy Nguy không cần nghĩ cũng biết Trầm Đình Thiên nhất định chạy đến nhà hắn.
"Này, Tần Vị, chú nói anh nên làm sao bây giờ hả?" Rốt cục không kiềm chế nổi tịch mịch Trầm Đình Thiên ở trên ghế sa lon lăn lộn, sau đó mang vẻ mặt phiền muộn nhìn Tần Vị. Trầm Đình Thiên biểu thị hiện tại hắn thật sự có thể lý giải Ngụy Nguy bị bức ép thân cận rất đau khổ, thế nhưng hắn chỉ sợ hiện tại đảo ngược Ngụy Nguy lại không hiểu mình.
"Tần Vị Tần Vị, nếu chú thích Ngụy Nguy thì chú sẽ làm sao hả?" Trầm Đình Thiên đột nhiên nhớ ra cái gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tần Vị, một mặt lấy lòng hỏi.
"Ai CMN sẽ thích Ngụy Nguy hả!" Tần Vị nghĩ đến bộ mặt khôn khéo của Ngụy Nguy cả người đều nổi da gà, cùng người này chung sống, cũng chỉ có Trầm Đình Thiên mới không cảm giác được tên kia mưu ma chước quỷ nhiều như thế nào.
"Anh không phải so sánh à! Ngụy Nguy chỗ nào không tốt, văn võ song toàn, phong lưu phóng khoáng, chú muốn coi trọng Ngụy Nguy anh sẽ đem Bụng Nhỏ nhà chú treo lên đánh đòn!" Trầm Đình Thiên không vui, trừng mắt mắt trực khí tráng nhìn Tần Vị.
Biên Bá Hiền ở bên cạnh cũng trầm mặc.
Lạm dụng thành ngữ hay gì đó, Biên Bá Hiền đã quen, thế nhưng uy hiếp Tần Vị lại mang phương thức đem Bụng Nhỏ treo lên đánh đòn, cái này Biên Bá Hiền cũng không nghĩ tới.
Nhưng Trầm Đình Thiên ban ngày dám làm thật thì nhất định nửa đêm Biên Bá Hiền sẽ đi nhát ma Trầm Đình Thiên , thành quỷ cũng không buông tha hắn.
"Chú giả dụ chú thích đàn ông, chú sẽ làm như thế nào hả?" Trầm Đình Thiên không để ý đến sắc mặt Tần Vị âm trầm, tự nhiên tiếp tục hỏi, "Chú nói có nên diễn trước mặt bố mẹ anh ta hay không, để họ thấy thật ra đàn ông còn tốt hơn phụ nữ, sau đó làm cho Ngụy Nguy cùng bọn họ tế thủy trường lưu, lâu ngày sinh tình a."
"Cậu rốt cuộc là từ nước ngoài trở về hay là từ bệnh viện tâm thần trở về đây hả!" Tần Vị đập trực tiếp quyến sách lên đầu Trầm Đình Thiên , "Nếu cậu muốn cùng Ngụy Nguy chung sống một đời thì trực tiếp đi nói cho rõ ràng!"
"Chú dám nói sao?" Trầm Đình Thiên bị đau mà bưng đầu, trừng mắt phản bác Tần Vị.
"Có gì không dám!" Tần Vị hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không hiểu Trầm Đình Thiên rối rắm cái gì, chuyện như vậy thoải mái ngả bài không phải tốt hơn sao? Trong quan niệm của Tần Vị căn bản không có quan niệm che che giấu giấu như vậy, nếu như thật sự có yêu người, sẽ không chút do dự mà ở cùng nhau, ai cũng phải đồng ý.
"Hừ, thẳng nói chuyện không đau eo." Trầm Đình Thiên hiển nhiên không tin tưởng Tần Vị.
Biên Bá Hiền ở một bên thở dài, Trầm Đình Thiên nghĩ lầm rồi, coi như Tần Vị là cong, đau thắt lưng cũng không phải Tần Vị, mà là Biên Bá Hiền.
Huống chi, từ nhỏ Tần Vị được người trong nhà chiều hư, vẫn luôn là dáng vẻ chỉ có mình ta rất hung hăng. Nếu hắn thích người nào đó, sẽ không nỡ để kẻ nào bắt nạt, còn muốn huênh hoang cho tất cả mọi người biết, xem thử có ai dám không đồng ý.
Lúc trước vừa bắt đầu Tần Vị rất tốt với Biên Bá Hiền, bởi vì không ít chuyện đã cãi nhau với Tần Vị, đặc biệt Tần Vị độc chiếm quá mạnh, hận không thể dùng tất cả thời gian đem Biên Bá Hiền trói ở bên người. Ầm ĩ đến lúc nghiêm trọng, Biên Bá Hiền nói cả hai phải bình tĩnh tốt nhất là đừng gặp mặt sau đó đẩy cửa mà đi, nhưng đến tối Tần Vị liền trực tiếp bắc cái thang đến gõ cửa sổ, vừa thành khẩn áy náy vừa biểu lộ đầy buồn nôn, sau đó cách ngày lại cùng Tần Vị như cũ căn bản không hề thay đổi, ngược lại đó ngày càng trở thành thói quen Biên Bá Hiền.
Trầm Đình Thiên tất nhiên tin Tần Vị, bởi vì lúc trước Tần Vị nhanh chóng ngả bài với chan mẹ hắn.
Biên Bá Hiền đến nay đều nhớ, lúc trước cậu thấp thỏm đứng ở đường cái đối diện nhìn quanh cửa nhà Tần Vị. Trong lòng không ngừng thầm mắng Tần Vị, Biên Bá Hiền lúc bắt đầu đều nghĩ Tần Vị đối với mình là nhất thời hứng khởi, cùng lắm là có chút thích mình, hơn nữa trong lòng Biên Bá Hiền còn ôm ý nghĩ có một ngày có thể hảo tụ hảo tán, không nghĩ rằng sau khi trở thành người yêu, Tần Vị lại nhanh chóng lựa chọn cùng cha mẹ nói rõ ràng, khiến ngay cả Biên Bá Hiền ngăn cản đều ngăn không được.
Vào lúc ấy, cảm thấy được mỗi giây đều dài dằng dặc, Biên Bá Hiền liên tục nhìn chằm chằm vào cửa, sợ nhìn thấy lúc Tần Vị đi ra sẽ là biểu tình âm trầm cùng nổi giận, Biên Bá Hiền thậm chí cảm giác mình căn bản không đáng để Tần Vị làm như thế.
Sau đó Tần Vị đi ra.
Cách cả con đường không ngớt người đi lại, Tần Vị tựa hồ liếc mắt một cái liền nhận ra Biên Bá Hiền giống như tầm mắt Tần Vị chưa bao giờ thoát ly khỏi Biên Bá Hiền.
Tần Vị hướng Biên Bá Hiền vẫy tay, khóe miệng vẫn là mang theo nụ cười quen thuộc.
Biên Bá Hiền đứng tại chỗ nhìn Tần Vị chạy đến chỗ mình, thế nhưng Biên Bá Hiền lại không dám hỏi.
"Mẹ của anh rất tốt, nhưng cha anh tức giận đến mức đem anh đánh văng ra ngoài."
Lúc đó Biên Bá Hiền bị Tần Vị dọa sợ, há mồm muốn mắng Tần Vị không nên nhưng lại không nói ra được.
"Sao vậy, sợ cha anh không đồng ý thì anh sẽ rời xa em sao?" Nhìn thấy Biên Bá Hiền bị dọa đến mặt trắng bệnh, Tần Vị ngược ại vui vẻ cười hớn hở, sau đó một tay bẹo mặt Biên Bá Hiền, bẹo mạnh đến nổi muốn đỏ ửng lên.
"Tần Vị, anh!" Biên Bá Hiền cũng không biết nói thế nào, nhanh tay đem tay Tần Vị hất ra ngược lại bị Tần Vị tóm chặt lấy.
Tần Vị cứ như vậy đem tay phải Biên Bá Hiền chậm rãi đặt trên lồng ngực của hắn.
Tim, đang nhảy nhót .
Tựa hồ, muốn dùng cách này khiến Biên Bá Hiền nhớ rõ nhịp điệu và cường độ nhịp đập của mình.
Giống như là bên trong trái tim Tần Vị chỉ có Biên Bá Hiền, quả tim này chỉ có thể vì Biên Bá Hiền mà đập.
Tần Vị hiểu rất rõ Biên Bá Hiền, hắn biết Biên Bá Hiền ngụy trang che giấu sợ hãi cùng nhu nhược, biết Biên Bá Hiền đối Tần Vị phần tình cảm này còn do dự và dao động, sau đó Tần Vị cố tình lấy phương thức này khiến Biên Bá Hiền không trốn đi đâu được nữa, người đàn ông cường thế và ôn nhu này đủ để đem tất cả ngụy trang của Biên Bá Hiền đánh tan từng mảnh, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận thuận theo.
Quảng cáo
REPORT THIS AD
Biên Bá Hiền lâm vào bẫy Tần Vị thiết kế tỉ mỉ, không chỗ tránh thoát, chỉ còn cách phải dùng trái tim Biên Bá Hiền đem đi đánh đổi.
"Biên Bá Hiền, anh yêu em."
Tần Vị trầm giọng bên tai Biên Bá Hiền nói, âm thanh chăm chú cùng hơi phả nóng rực in sâu vào trong linh hồn Biên Bá Hiền. Từ giờ khắc bắt đầu đó, Biên Bá Hiền biết cậu cũng không cách nào trốn khỏi Tần Vị.
Tần Vị, chính là số mệnh của Biên Bá Hiền, không tránh thoát, trốn không thoát, cho dù chết cũng vẫn cứ dây dưa không dừng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top