❤Lá thứ 42->51🍀:
❤Lá thứ 42:
"Đêm nay,đêm mai,đêm sau nữa...Tôi nhớ một người,không nhớ tôi.."
#by_Tử
❤Lá thứ 43:
"Anh và em như hai đường thẳng song song không một tia hy vọng
Có phải em quá ngốc,vì em cứ thích anh trong vô vọng?
Ngốc là thế,nhưng em chưa bao giờ có ý định từ bỏ.."
#by_Tử
❤Lá thứ 44:
"Vương Túân Khải,anh như một bản nhạc tình ca du dương trầm bổng,khíên em cứ hòa vào bản nhạc mà không có lối thoát,say sưa đến nghiện..."
#by_Tử
❤Lá thứ 45:
"Vương Túân Khải,bởi vì có anh nên thanh xuân của tôi dù không có tình yêu thực sự nhưng nó vẫn vô cùng tươi đẹp"
#by_Tử
❤ Lá thứ 46:
"Trên thế gian này có một số chuyện không thể cưỡng cầu.Cũng giống như một số người,ta chỉ có thể ngắm mà không thể chạm,chỉ yêu mà không thể bỏ,..là không thể chứ không phải là không muốn.."
#by_Tử
❤ Lá thứ 47:
"Điều tôi mong muốn nhất
Là thấy anh vui vẻ mỗi ngày
Điều tôi không mong muốn nhất
Chính là thấy anh sầu bi phiền muộn
Hạnh phúc đi nhé...chàng trai của mùa thu.."
#by_Tử
❤Lá thứ 48:
"Nếu khoảng cách giữa chúng ta là 1000 bước,chỉ cần anh chịu bước đi bước đầu tiên,em sẽ bước 999 bước còn lại về phía anh..."
(Không thể quên em-Hoa Thanh Thần)
❤Lá thứ 49:
"Đã có lúc em mong tim mình bé lại..
Để nỗi nhớ anh..không thể nào thêm nữa..."
(Chưa bao giờ-Trung Quân idol)
❤ Lá thứ 50:
"Tôi có 1 cuộc sống rất bình thường,1 gia đình bình thường,1 vẻ ngoài bình thường,1 trí lực bình thường,lại có tính cách không có gì nổi bật khiến cho tôi có muốn đặc biệt cũng chẳng thể nào trở nên đặc biệt được.Nhưng từ khi biết anh,hâm mộ anh cho đến tận bây giờ,tôi xem nó như là 1 điều rất đặc biệt!"
(Trích trong truyện Hành trình trở thành TDT,tác giả:#Tử)
❤ Lá thứ 51:
"Ngày hôm qua và hôm nay thật là tồi tệ.Tồi tệ ở đây không phải là vì anh share bài viết gây ảnh hưởng đến Việt Nam,mà là vì em buồn,buồn cho bản thân em..thật là quá bất lực,không thể làm gì cả.Chỉ biết cứ vài phút lại vào weibo xem anh đã share chưa,rồi cứ trông chờ 1 kỳ tích nào đó xuất hiện,hoặc cầu mong đây chỉ là 1 cơn ác mộng,chỉ cần tỉnh dậy ác mộng sẽ lập tức tan biến...
Thờ ơ hay bỏ mặc tất cả không phải là giải pháp,cố quên đi lại càng không thể.Chính vì vậy em chỉ còn cách tự chấp nhận,tự thông cảm,tự trấn an,cùng anh đi hết hẹn ước 10năm,20năm,...Chỉ khi nào tình huống tệ hại nhất xảy ra...thì khi đó em chấp nhận từ bỏ cũng chưa muộn..."
#by_Tử
Đọc xong vui lòng cho Tử xin 1 phiếu bình chọn nha 😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top