Chương 61

Trong thực tế, New vẫn luôn không có bất kỳ vị trưởng bối thân cận nào đúng nghĩa cả, cho nên cũng chưa từng nghĩ qua tính hướng của mình sẽ mang lại ảnh hưởng gì, hiện tại bỗng nhiên nhảy ra một người Samyra, New đương nhiên ít nhiều cũng cảm thấy khó xử ở phương diện này.

Samyra chắc chắn sẽ không đồng ý, New chẳng biết vì sao cảm thấy như vậy, hắn không thích Samyra tự mình sắp đặt những chuyện kia, mặc dù hắn biết Samyra làm thế cũng chỉ vì muốn tốt cho hắn, thoạt nhìn so với công việc bây giờ của hắn có lẽ tốt hơn rất nhiều, chỉ là, New tự biết bản thân mình không thích hợp.

Thời điểm đó, chuyện tính hướng e rằng sẽ rất tiêu hao tinh thần, thậm chí còn mất một khoảng thời gian dài để giải thích.

Tâm tình sau đó của hắn có chút buồn bực, Tay liếc mắt một cái liền nhìn ra, bất quá đối với chuyện liên quan giữa New và Samyra, từ trước đến giờ cậu vẫn không thích hỏi nhiều, lấy điện thoại di động ra, vừa chụp cảnh Khaotang đang chơi đùa cùng Tiểu Hắc, vừa hỏi, "Muốn đi chơi nơi nào?"

New còn đang suy nghĩ về chuyện của Samyra, không nghe. Tay lấy lại điện thoại di động, nghiêng đầu nhìn hắn, sau đó bước tới vài bước, nửa ngồi nửa quỳ ngay bên cạnh New, hướng vào bên trong tai hắn thổi một hơi. New sợ đến nỗi mặt đỏ tới mang tai, suýt chút nữa nhảy dựng lên, ngã từ trên ghế sô pha xuống đất, sợ hãi quay đầu lại nhìn về phía Tay với biểu cảm mặt không chút thay đổi, "Làm sao vậy?"

Tay nhìn hắn vài giây, đặt mông ngồi xuống ngay bên cạnh hắn, dùng một cánh tay ôm chặt lấy hắn, chính mình tự nhiên bày ra tư thái thân mật, một tay khác lấy điện thoại di động ra, "Gửi hình cho anh xem."

Cậu chụp thật sự rất đẹp, chủ yếu là khuôn mặt hai người vô cùng rõ nét, New vừa nhìn đã cảm thấy yêu thích rồi, hắn và Tay cùng nhau ở trong một bức hình.

Tay lúc này mới hỏi lại, "Kỳ nghỉ này muốn đi nơi nào."

"Đâu cũng được, hay là bồi cô và chú đi Anh quốc?" Nói xong, New liền nở nụ cười, "Bất quá tôi không muốn làm kỳ đà cản mũi."

Tay như có như không ừ một tiếng, "Tôi muốn quay lại HatYai."

New ngẩn người, phụ họa nói theo, "Cũng tốt, kỳ thực các điểm du lịch ở nơi đó cũng rất nhiều."

"Bởi vì là quê hương của anh, cho nên muốn đi xem nhiều hơn." Tay chơi chơi điện thoại di động, chọn vài bức ảnh, lời nói ra khỏi miệng phảng phất như ly sữa nóng, làm tâm hồn New lâng lâng bình yên hẳn lên, hắn đột nhiên cảm thấy không khí trong phòng nóng lên rất nhiều, "Được, hôm nay tôi đã xin nghỉ rồi, có lẽ chưa đến nửa tuần nữa là có thể đi."

Tay gật đầu, khóe mắt dư quang đảo qua New, đem điện thoại di động nâng lên cao, "Nhìn nơi đó."

"Cái gì?" New mờ mịt nhìn theo hướng ánh mắt của cậu, Tay vừa chạm tay vào màn hình, trên đó lập tức cố định cảnh hai người dựa sát vào nhau chụp chung.

Tay lấy về nhìn thêm một lúc, dùng hai ngón phóng to khuôn mặt kinh ngạc của New, "Cũng gửi cho anh luôn?"

New: "..."

Tay cúi đầu chọn ảnh, New mắt sắc, thấy thao tác gửi hình của cậu, đối tượng lại có vẻ như không phải là mình, "Cậu rốt cuộc muốn gửi cho ai?"

"Mẹ tôi." Tay nhàn nhạt trả lời, "Bà ấy nói muốn xem."

New: "..."

Cô ơi, người...

Trong khi hắn vẫn còn đang ngơ ngẩn, Davika bên kia đã vui sướng gửi tin nhắn trả lời, nội dung thật sự là vượt quá sức tưởng tượng của New, "Tại sao lại chụp một tấm hình không chút thân mật như thế? Con trai, ta thấy mấy đôi tình nhân đều vừa hôn vừa chụp, như thế mới đúng."

Vị này không hề có chút ý thức mình là người lớn, cuối tin nhắn còn dùng icon !!!.

Chờ đến khi hắn nhìn kỹ rồi, Tay lấy lại điện thoại di động, "Anh thấy rồi chứ."

New: "... Cái gì?"

Tay vẫy vẫy tay, sau đó nắm tay New, hơi sử dụng lực, "Phối hợp một chút."

Tiếng nói nhanh chóng rơi vào trên cánh môi New, chỉ là càng hôn càng sâu, cuối cùng triệt để quên mất chính mình vẫn đang chụp hình.

___

Davika cười híp mắt nhìn ảnh con trai và con dâu mình chụp chung trong điện thoại, vô cùng hài lòng than thở. Cùng lúc đó, ngoài phòng xuất hiện tiếng nói ôn nhu của một phụ nữ, "Quấy rầy."

Cánh cửa được mở ra, bà đang chờ người đó tới.

Samyra ngồi xuống phía đối diện bà, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, "Thật không tốt, cư nhiên lại khiến cho cô đợi tôi lâu như vậy, rõ ràng là tôi hẹn gặp cô."

"Thật ra cô rất đúng giờ." Davika thả điện thoại di động, cười nói, "Tay và bạn trai của nó ở chung một chỗ, bình thường sẽ không trở về nhà, Arthit và ông nhà thì phải đến công ty, trong nhà không có ai, dù sao thì ở lại cũng không có chuyện gì để làm, nên tôi cố ý đi sớm một chút."

Nụ cười của Samyra bị từ "bạn trai" này làm cho nhạt đi, "Nghe nói nơi này đồ ăn rất ngon, phong cảnh cũng rất tốt, bình thường làm phiền cô nhiều như vậy rồi, làm sao đi nữa cũng phải mời cô một bữa cơm."

Trong căn phòng này, đối diện cánh cửa đã được mở ra chính là khoảng sân vô cùng xinh đẹp, gió thổi êm dịu cùng cảnh sắc thơ mộng lấy màu xanh lục làm chủ đạo ẩn chứa vô vàng ý nghĩa, bên tai còn nghe thấy âm thanh róc rách của thác nước, vào một ngày mùa hè như thế này, hiển nhiên đã thành công mang đến một luồng không khí mát mẻ cho cả thân thể lẫn tâm tình.

Davika quả thật cực kỳ yêu thích phong cảnh tinh tế mát mẻ lãng mạn như vậy, làm khó Samyra đã có tâm chuẩn bị. Bà cười nói, "Khách khí quá rồi, tôi cũng không hỗ trợ được chuyện gì mà."

Hai người đối với chuyện đã rõ ràng trong lòng, cố tình cũng không nhắc đến, vui vẻ tán gẫu trò chuyện thật giống như những người bạn thân nhiều năm không gặp nhau, mãi đến tận khi nhân viên phục vụ dọn món ăn lên, hai người nhân lúc thức ăn còn nóng, thân mật ăn xong bữa tối, lại bắt đầu nói chuyện phiếm.

Uống một hớp trà nhuận khẩu, Samyra mới nói, "Kỳ thực có một việc, tôi vẫn luôn rất hối hận."

"Dường như đã là con người thì ai ai cũng sẽ có chuyện mà mình hối hận." Davika lơ đễnh nhìn về phía ngoài sân, "Nếu không có thì đã không gọi là nhân sinh."

"Nói cũng đúng, bởi vì con người đều sẽ đối mặt với những sự lựa chọn, sẽ có thời điểm không thể song toàn." Samyra nở nụ cười, "Davika phu nhân e rằng cũng sẽ có lúc như thế này đi."

Davika trả lời, "Tôi không có."

Dứt khoát như vậy đương nhiên khiến Samyra rất bất ngờ, Davika quay đầu nhìn đối phương một chút, "Chỉ cần tự mình quyết định lựa chọn, sẽ không có gì cần phải hối hận hết."

Samyra trầm mặc hồi lâu, "Vậy thì tôi thật sự rất hâm mộ Davika phu nhân."

Davika lại cười, "Không cần hâm mộ, biết đâu tôi chỉ là con vịt chết vì mạnh miệng không chừng?"

Samyra cũng cười theo, "Tôi tin Davika phu nhân cũng biết tình huống trong nhà của tôi, con gái không phải là do tôi sinh ra. Mà trên thực tế, trước khi gặp được cha nó, tôi đã có một cuộc hôn nhân rồi, cũng đã có một đứa con trai."

Bà dừng một chút, nhìn Davika nói tiếp, "Tôi nghĩ Davika phu nhân có thể biết đến cái tên này, nó gọi là New Thitipoom."

Nụ cười trên mặt Davika vẫn không hề biến mất, "Thật là trùng hợp, bạn trai của con tôi cũng có tên này."

"New là đứa nhỏ như thế nào, người làm mẹ là tôi đương nhiên hiểu rõ nhất." Thần sắc Samyra nghiêm túc, "Nó là một đứa nhỏ vừa mềm lòng vừa rất nghe lời, cũng chính vì như thế, rất nhiều lúc nó sẽ làm theo ý của người khác, cho dù chuyện đó là chuyện mà nó không hề muốn làm."

Nếu bà ta đã muốn nói rõ, Davika cũng không cần phải giả bộ nữa, "Samyra phu phân, tôi có chút không rõ, tại sao cô lại có thể khẳng định cậu ấy không muốn chứ? Cô có từng tìm cậu ấy nói chuyện qua sao? Hơn nữa cô và cậu ấy tách ra lâu như vậy rồi, làm sao cô có thể biết được tính cách cậu ấy vẫn như cô nghĩ đây? Kỳ thực, tôi cảm thấy cậu ấy và Tay sống chung với nhau rất vui vẻ, cô nhìn xem, trong điện thoại di động tôi còn có nhìn chụp chung của bọn họ."

Samyra hơi hơi nheo mắt lại, "New không phải là loại người có thể vui đùa, nó sẽ rất nghiêm túc, đây đúng là nỗi lo của tôi."

Davika trả lời, "Tay cũng không phải là loại người tùy tiện vui đùa."

"Đối với chuyện cá nhân của Tay thiếu, tôi không thích đánh giá, thế nhưng, tôi cũng biết một ít quá khứ của Tay thiếu." Samyra tận lực lễ phép, thế nhưng trong lời nói vẫn khó nén được sự khinh thường, "Rất khiến tôi hoài nghi về lời giải thích vừa rồi của cô."

Davika tạm dừng trong chốc lát, "Thành thật mà nói, cô hoài nghi hay không hoài hoài nghi, đối với tôi chẳng quan trọng. Thay vào đó chúng ta nói thẳng luôn đi, cô muốn tìm tôi để làm gì?"

"Tôi nghĩ trong lòng cô cũng đã rõ ràng rồi." Samyra thở dài, trong giọng nói có chút mệt mỏi, "Cô cũng nên hiểu cảm giác của tôi lúc này, tôi muốn con trai của tôi có một cuộc sống sung túc, có một tương lai đảm bảo, hạnh phúc sống suốt đời. Trong mối quan hệ này, Tay thiếu là người quyết định, cho nên , tôi muốn cô khuyên nhủ Tay thiếu. Cậu ấy đã quen với những chuyện như vậy rồi, dứt ra rất dễ dàng, thế nhưng New lại không phải, nó là người rất dễ nghiêm túc, chuyện này có lẽ sẽ phá huỷ cả cuộc đời của nó."

Đối với lời đánh giá của bà ta, Davika không phản bác, chỉ cười, "Nói thẳng ra là cô không muốn đóng vai người xấu trước mặt con trai cô, nên muốn để tôi đứng ra chia rẽ uyên ương sao."

Samyra lặng lẽ, "Chúng nó là người trẻ tuổi, căn bản không biết mình đang làm gì. Lúc này lẽ nào không đến lượt những trưởng bối như chúng ta, vì tụi nó mà lo liệu hay sao?"

Davika không nói tiếp nữa.

Ngữ khí Samyra gần như yếu mềm, "Tôi biết loại yêu cầu này rất đột ngột, gia nghiệp của Vihokratana lớn như thế, đứng trước mặt cô, tôi muốn nói cũng không thể nói được gì, tôi cũng vậy, New cũng vậy, căn bản không thể so sánh với các người được, tôi chỉ là.. Hi vọng cô có thể suy xét trên phương diện là những người mẹ với nhau, giúp tôi một chút."

Bà cúi đầu, bày ra thái độ thành khẩn khiêm nhường.

Davika quan sát bà một lúc, "Tôi đương nhiên lý giải được tâm tình của cô, có điều tôi vẫn không hiểu, tại sao cô có thể khẳng định rằng New sẽ không hạnh phúc?"

"Tôi kiến thức nông cạn." Samyra bình tĩnh nói, "Chỉ biết là chuyện như vậy, xã hội sẽ không thừa nhận, sống cùng nhau vĩnh viễn còn lâu mới có được bảo đảm, con đường này có thể đi được bao xa? Sợ là sẽ có người thẳng thắn, nhận ra được lý lẽ, phá huỷ một đời."

"Ồ? Được xã hội thừa nhận chính là bảo đảm à? Cho dù kết hôn cũng có thể ly hôn, cho dù có con nhỏ cũng có thể nhẫn tâm bỏ đi một mạch, kỳ thực, không có gì khác nhau cả." Davika nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, "Cô nói xem? Samyra phu nhân?"

Sắc mặt Samyra trầm xuống, có điều bà quả thật yếu thế hơn, chỉ có thể làm như không nghe thấy, "Nếu đã mạo hiểm, thì vẫn nên tìm cái mạo hiểm nào nhỏ hơn một chút. Nói chung, thỉnh Davika phu thân... Thả cho chúng tôi một con ngựa đi."

"Nghe cô nói như vậy, cô thật sự không hiểu tình huống gia đình tôi, Tay làm gì, tôi cơ bản không quản, cũng chen miệng không lọt." Davika thở dài, "Vốn dĩ tôi cũng không muốn quản, chuyện của đứa nhỏ thì để tự mình đứa nhỏ giải quyết đi, thế nhưng, đứa nhỏ New này lại làm tôi lo lắng, có một vị trưởng bối không đáng tin như thế, đùng một cái vứt bỏ nó nhiều năm còn chưa nói, đột nhiên trở về đã muốn tiếp nhận rồi."

Samyra đáp, "Tôi chỉ là muốn con trai của tôi sống tốt hơn."

"Cái gì mới tốt đây?" Davika cười hỏi, "Chẳng lẽ chỉ cần cô cảm thấy tốt là tốt à?"

"Cô và tôi đều là những người từng trải, tôi cho rằng, tuy chúng ta bất đồng trong chuyện này, thế nhưng nói chung có thể thông cảm lẫn nhau. Tôi nhọc nhằn khổ sở trải qua những năm tháng này, cuối cùng cũng coi như đã chiếm được, có thể để cho con trai mình sống một cuộc sống tốt hơn." Samyra ngập ngừng một chút, "Thế nhưng chúng nó còn trẻ, cái gì cũng không biết, lẽ nào những người làm mẹ như chúng ta lại đứng trơ mắt nhìn chúng nó va vào tường, thống khổ giãy dụa hay sao?"

"Tôi cho là... Cũng không có gì là không thể." Davika nhún nhún vai, "Đó là cuộc đời của chúng nó, cho dù có vỡ đầu chảy máu cũng là kinh nghiệm quý báu. Chức trách bổn phận của cha mẹ không phải là làm cho chúng nó ngay cả tường cũng không chạm tới được, như vậy rất vô vị, để cho chúng nó đụng tường, sau đó tìm một nơi nào đó có thể băng bó là được rồi."

Ngón tay của bà ở trên bàn gõ gõ, nhìn về phía Samyra vẫn đang trầm mặc không nói gì, "Được, thời gian của tôi cũng có hạn, ăn bữa cơm cũng đã xong. Chúng ta vẫn nên nói thẳng ra đi."

Đôi mi thanh tú của Samyra nhíu lại, "Có ý gì?"

Davika trả lời, "Không gạt cô, bởi vì chuyện này có liên quan tới con trai của tôi, thân làm mẹ không thể không bận tâm được. Cho nên, tôi cũng biết được một chuyện, sau đó tìm được bác sĩ Fah, Fah là bác sĩ rất nổi danh, có phải không?"

Chân mày Samyra càng nhíu chặt hơn, Fah không chỉ là một bác sĩ, mà trọng yếu hơn, hắn lại là bác sĩ gia đình của chồng cô.

"Hắn là người cực kỳ hòa ái dễ gần, đã nói cho tôi biết một chuyện." Davika làm ra dáng vẻ tiếc nuối, "Thân thể chồng cô, a, những năm gần đây đã khổ cực cô rồi? Bất quá, chẳng trách tiên sinh ở nhà đối với con gái của mình cưng phụng như trân bảo như vậy, chỉ là, nhất định là rất đáng tiếc đúng không, không thể lại có thêm đứa con nào nữa."

Samyra miễn cưỡng kéo ra nụ cười, nhưng lại không có chút thần sắc nào.

"Dựa theo suy luận ăn khớp với cô, đại khái, trong nhận thức của các người, không có con trai là một chuyện rất không bảo đảm?" Davika dường như tò mò hỏi, "Không biết cô là như thế nào cùng chồng nhắc đến New?"

"Davika phu nhân." Samyra hít sâu một hơi, "Cô tưởng tượng quá nhiều rồi."

"A, tôi chỉ là tùy tiện nói một chút." Davika nói đến đó thì ngừng, bà nhìn chằm chằm vào đôi mắt Samyra, "Tôi biết cô đã vì Tân Hồng mà bỏ ra rất nhiều, về điểm này cô có thể so với tôi cần lao hơn."

"Tình huống của tôi và Davika phu nhân không giống nhau." Ước chừng sẽ nói ra, Samyra cũng không cố giấu diếm nữa, ngoài cười nhưng trong không cười nói tiếp, "Đương nhiên sẽ khổ cực một chút."

"Cá tính của New ôn hòa, không thích hợp với việc đối đầu tranh đấu, tính cách của cậu ấy cũng không thích hợp để phụ giúp cô một tay." Davika nhìn Samyra, "Bất quá tôi có đề nghị này, nếu như cô đồng ý để cho hai đứa nó tự do phát triển, không cùng New khuyên nói gì, thì từ bây giờ Tân Hồng có thể gia nhập vào hạng mục kia của Nhật Hoa."

Vẻ mặt của Samyra trở nên nghiêm túc, giống như là hoàn toàn không nghĩ tới Davika sẽ vào thời điểm này mà đưa ra điều kiện như vậy, bà tiếp tục cười, lên tiếng, mang theo cười nhạo không hề che giấu, "Không hổ là Davika phu nhân, đây là lời uy hiếp sao?"

"Không phải." Davika đối với ánh mắt của Samyra thờ ơ không động lòng, "Nếu như cô không đáp ứng, tôi cái gì cũng sẽ không làm, Tân Hồng có thể trúng thầu hay không đều phải tự dựa vào bản lĩnh thôi. Ngược lại, thì những công ty khác sẽ có được cơ hội này, tôi cũng không phải uy hiếp cô, bởi vì cô sẽ không mất đi cái gì."

Samyra dưới ánh mắt khó coi, ngữ khí thất vọng kín đáo ẩn trong lời nói kiêu ngạo, "Không biết khi New biết đến sẽ nghĩ như thế nào."

"Không biết, bất quá, cô sẽ nói cho cậu ấy biết hay là sẽ đồng ý đây?" Davika vô cùng hứng thú nhìn đối phương, "Nói cách khác, cô bây giờ muốn làm mẹ New hơn hay là càng muốn làm Samyra phu nhân giàu có quyền lực hơn?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #off#taynew