Chương 49
Buổi tối hôm đó, New hiển nhiên ngủ trong phòng Tay, vì cân nhắc mai là thứ hai, hai người đều phải đi làm, Tay cũng không nỡ dằn vặt New nhiều quá, làm một lần rồi đi ngủ.
New đặc biệt muốn nói, người trẻ tuổi, đời sống tính phúc nên hạn chế lại một chút.
So với ngày thường phải rời khỏi giường sớm hơn, New vốn dĩ không muốn đánh thức Tay, nhưng hắn không ngờ thời điểm hắn vừa bước vào phòng tắm thì Tay đã tỉnh rồi, kéo rê đôi dép đi vào. Trong căn phòng cậu từng chậm rãi trưởng thành thoải mái hơn nhiều lắm, đứng ngẩn ngơ bên bồn rửa mặt, ngáp ngắn ngáp dài.
New nghiêng qua một bên nhường chỗ cho cậu, hắn đang súc miệng, Tay mắt nhắm mắt mở nhìn hắn một cái, rồi mơ mơ màng màng xông tới hôn môi, lúc rời đi trên mặt còn dính đầy bọt kem đánh răng, New thấy vậy vô cùng buồn cười.
Tay lúc này mới khom người, nâng nước lên rửa mặt, triệt để thanh tỉnh.
"Không ngủ thêm chút nữa?" New súc miệng, "Sáng nay có việc sao?"
Nhìn mình trong tấm gương, Tay lau mặt, "Đưa anh đi."
New đem câu không cần phiền như vậy nuốt ực lại bụng, biết Tay sẽ không thích nghe những lời như thế này, hắn ý thức chính mình đang dần dần thay đổi, tập thành thói quen mới, không quá dễ dàng, nhưng nhìn chung vẫn tốt, "Ừm, ăn sáng ở nhà?"
Chắc hẳn trong câu nói ấy, có chỗ nào đó đã lấy lòng Tay, New thấy khóe miệng cậu lộ ra nụ cười, còn dính theo hơi nước, vào một buổi sáng sớm đẹp trời thế này càng trở nên đặc biệt nhẹ nhàng khoan khoái đẹp đẽ.
New rất muốn hôn một cái.
Suy nghĩ này không kiềm được kích động, dọa hắn nhảy dựng lên. New chưa từng tưởng tượng thời điểm mình yêu đương sẽ như thế nào, nhưng ít nhất hắn vẫn cảm thấy bản thân sẽ không giống những đôi tình nhân mới lớn, bám chặt người yêu không tha. Nhưng cố tình vào lúc này nhìn lại, hắn đặc biệt mong chờ, muốn hôn môi Tay.
New vì ý nghĩ đột nhiên xuất hiện này làm cho ngượng ngùng bối rối, tuy rằng tầm mắt của hắn ngừng lại không quá lâu, nhưng Tay đang cạo râu vẫn luôn chú ý, không nhịn được liếc mắt nhìn, "Làm sao?"
"Không có gì, tôi đi xuống trước ." New quay người, bước tới cánh cửa, nghe thấy âm thanh máy cạo râu bằng điện phía sau bỗng nhiên dừng lại. Bàn tay hắn đặt lên nấm đấm, trái tim trong lồng ngực đập nhanh hơn, thật giống như đang đánh vào cái gì khô cứng, đau đớn kêu ầm ầm.
Thở phào một hơi, New đột nhiên quay người, chính vào thời điểm Tay đang kiểm tra cằm, ánh mắt cậu lóe lên nhìn hắn tiến lại, rõ ràng là bộ mặt thấy chết không thèm cứu, cuối cùng bản thân nhẹ nhàng dứt khoát chạm một cái ngay trên khóe môi của cậu.
Mặt đều sắp nghẹn đỏ cả lên, New rũ mắt giải thích, "Quên nói, chào buổi sáng."
Tay nghiêng đầu, thấy hắn định quay người muốn chạy, vươn tay đem người bắt trở về, bắt được rồi thì lập tức mạnh mẽ hôn xuống, hôn thẳng đến khi New thở không nổi nữa mới buông ra.
Cậu dư vị sau khi ăn liếm liếm môi, gợi lên nụ cười, thành thạo điêu luyện nói, "Học một chút."
New lúc này không chỉ đỏ mặt, ngay cả lỗ tai cũng đỏ rần cả lên, muốn nói cũng không biết nói gì, vội vàng bước nhanh ra khỏi cửa.
Thực sự, rất sợ người này.
"New tiên sinh, muốn ăn chút gì không?" Tiểu Duan đang đứng bên cạnh bàn ăn, xếp đặt cho Arthit một bát cháo cùng mấy đĩa ăn sáng. Arthit đối New gật đầu mỉm cười, "Chào buổi sáng, dậy rồi sao? Thích ăn món gì? Chỉ cần không quá cầu kỳ thì đều có."
"Chào buổi sáng." New hỏi Tiểu Duan, "Giúp tôi lấy chút bánh mì và sữa bò là tốt rồi, làm phiền anh."
Tiểu Duan cười cười, nói không cần khách sáo, tiến vào nhà bếp chuẩn bị rồi đem ra.
Bởi vì Arthit đang ngồi ở vị trí chủ tọa, New bây giờ mà ngồi quá xa cũng không tốt, đành phải ăn sáng ngay bên cạnh anh ta.
"Tối hôm qua khi tôi về nhà mọi người đều ngủ cả rồi, thế nào?" Arthit cười cười, "Âm thanh có chút to nha."
Tất cả nội tạng trong cơ thể thật giống như ầm một cái xáo trộn hết lên, New lộ ra biểu tình hơi giật mình, có chút buồn cười lắc đầu vài cái, "Không ngờ căn phòng ấy nhìn qua đẹp đẽ như vậy, mà cách âm lại không tốt lắm."
Arthit cười cười, "Cuối tuần này tôi và Nanie đính hôn, anh có tham dự cùng Tay không? Thợ may âu phục riêng của gia đình may cực kỳ khéo léo tinh tế, nói Tay dẫn anh đi một chuyến đi."
Tiểu Duan ngay lúc đó đem buổi sáng dành cho New ra, tuy rằng New chỉ yêu cầu bánh mì và sữa bò đơn giản, nhưng đây là bánh mì rán, còn thêm một đĩa nhỏ nước tương mức hoa quả và bơ, nhiệt độ ly sữa cũng vô cùng vừa vặn.
"Hôm đó tôi có chút việc, không tiện xuất hiện, sẽ không đi." New đem mứt hoa quả chang lên mặt trên bánh mì rán, ngượng ngùng cười nói, "Nên ở đây chúc phúc hai người trước."
"Tay không chịu dẫn cậu đi?" Arthit cau mày, "Làm sao có thể như vậy được."
"Không phải, thật ra tôi có chút chuyện, cũng không quan trọng lắm, chẳng qua, tôi cảm thấy vẫn nên xin lỗi Arthit tổng." New ăn bánh mì, thái độ ôn hòa tự nhiên nói tiếp, "Khi nào có thời gian tôi sẽ đến chúc phúc Arthit tổng và Nanie tiểu thư."
Arthit đáp, "Mọi người đều là người một nhà, không cần xưng hô khách khí như vậy, gọi tên tôi là được rồi."
Tay lúc này xuống lầu, "Đang ăn cái gì vậy?"
"Bánh mì, nướng rất ngon." New vừa giới thiệu, Tay đã ngồi xuống bên cạnh hắn, tại miếng bánh trên tay hắn cắn một ngụm, "Quá ngọt. Tiểu Duan, giúp tôi nướng thêm vài miếng, à, rán thêm lạp xưởng và trứng gà nữa."
New thấy cậu muốn ăn, liền đem đĩa bánh mì kéo sang chỗ của cậu, "Không thích mức trái cây sao? Cái này tôi chưa chang, không quá ngọt, bất quá có chút ngán, thêm một chút thôi, được không?"
Tay tiếp tục cắn thêm một miếng bánh mì trên tay hắn, gật gật đầu. New vừa giúp hắn quét tương trái cây, vừa hé mắt nhìn sang, đột nhiên thấy cậu bị nghẹn, "Uống sữa? Ly của tôi không thêm đường, cậu trước tiên uống một chút đi."
Lắc lắc tay, Tay rót nước lọc trên bàn thủy tinh, một hơi uống cạn.
"Tốt xấu gì thì cũng phải uống nước ấm chứ." New thở dài, cầm cốc đứng dậy đi đổi nước nóng.
Tay nói, "Phiền phức."
Cậu liếc mắt nhìn ly sữa bò của New, "Muốn ăn cái gì thì nói, khách sáo làm gì?"
New nhỏ giọng cười, "Tôi không phiền phức như vậy."
Tay đang uống nước, trừng mắt nhìn hắn.
Bọn họ cứ như xung quanh không có ai hết, vô tư trong thế giới hai người, Arthit thức thời không nói chen vào, yên lặng ăn xong điểm tâm của mình, "New, cùng đến công ty không?"
"Tôi đưa anh ấy đi." Tay đặt ly xuống, bắt đầu xử lý bữa sáng Tiểu Duan đem lại, Arthit gật đầu ý nói đã biết, dứt khoát ly khai.
Anh ta vừa đi, New mới nới lỏng hơn một tí, coi như tâm địa hắn tiểu nhân đi, luôn cảm thấy vị anh trai này nói chuyện rất kỳ quái.
___
Thời gian chớp mắt đã đến cuối tuần, người thừa kế đời kế tiếp của Vihokratana cùng thiên kim tiểu thư Nanie làm lễ đính hôn đương nhiên sẽ không thật sự chỉ có vỏn vẹn vài người bạn bè thân thuộc đến tham gia, người quen thì không nói làm gì, ngay cả truyền thông báo chí cũng mời đến không ít, dù sao trong buổi lễ đính hôn này còn phải đồng thời tuyên bố hai nhà đang tiếp cận hợp tác về những hạng mục của chính phủ, quan chức nhà nước xuất hiện cũng khá nhiều.
Bởi vì thời gian gần đây khí trời rất tốt, gió đêm cũng ấm áp vô cùng, cho nên lễ đính hôn liền quyết định cử hành trong vườn hoa của tầng cao nhất khách sạn năm sao, trang trí hoa lệ rộng rãi, trên bàn ăn dài đặt sẵn các loại thức ăn và rượu để mọi người thoải mái đến lấy dùng. Cho dù sâu tận trong đáy lòng Nanie vẫn biểu hiện đối với hôn sự này không có chút hảo cảm nào, nhưng đến khi xuất hiện trên khán đài, cô vẫn không thể làm xấu mặt Arthit, trở thành một tiểu thư danh môn khuê tú đúng nghĩa.
Tay ôm ngực dựa vào cạnh bàn, chớp mắt nhìn hai thân ảnh phía xa xa kia, có chút xuất thần, đôi lúc cậu cũng cảm thấy cứ như vậy thật sự rất mệt mỏi, nhưng lại hết cách rồi, không ai có thể chỉ hưởng thụ mà không trả giá, Arthit cũng vậy, Nanie cũng vậy, chính cậu cũng vậy.
Kỳ thực mỗi người đều có thể có được cuộc sống mình mong muốn, có điều bản thân sẽ cam lòng vì cuộc sống đó mà từ bỏ bao nhiêu mà thôi.
"Tay thiếu! Đã lâu không gặp." Thanh âm quen thuộc nhiệt tình gọi cậu lại, một đám người theo âm thanh này tụ tới. Tay thoáng quay đầu nhìn, đều là bạn cũ.
Nirut quần áo chỉnh tề, nâng ly rượu đứng trước mặt cậu, cười đến vô cùng thân thiết rạng rỡ, "Gần đây lại bận rộn gì sao? Mời mấy lần cũng không gặp được."
Tay thu hồi tầm mắt, quay người lại bàn thức ăn chọn hai quả cà chua, "Đi cùng các người thì có cái gì tốt đâu mà nói chuyện."
Những người còn lại đều không bất ngờ khi cậu ngay trước mặt Nirut nói như thế, mọi người đều cho rằng đó là tính khí thiếu gia của cậu, dù sao cũng không phải thật sự muốn cùng cậu trở thành bạn tốt, sẽ không để trong lòng.
Vì vậy mọi người cùng nhau cười rộ lên, Baftee tiếp lời nói, "Loại hình thức tiệc rượu ngày thật là không có ý nghĩa, hay là Tay thiếu gia cùng chúng tôi đi chơi đi? Bên kia mới mở một nhà hàng ăn đêm, mùi vị rất được."
Tay cách đám người Davika liếc mắt nhìn nhau, hướng bà gật gật đầu, nuốt xuống trái cây trong miệng, bình tĩnh trả lời, "Không được, vị kia ở nhà quản lý rất nghiêm."
Lời này vừa nói ra, tất cả đám người đều choáng váng.
"Trong... Trong nhà?" Nirut cùng những người phía sau hai mặt nhìn nhau, cười khan nói, "Tay thiếu thế mà... Cũng như vậy sao? Chưa từng nghe qua nha."
"Tôi làm gì như thế nào còn cần phải báo cáo cho các người?" Tay cực kỳ thiếu kiên nhẫn với đám người này, nếu không phải bởi vì bọn họ là người của Arthit, lấy tính cách của cậu, cậu thực sự rất lười ứng phó, "Còn có cái gì muốn hỏi thì hỏi luôn đi, hỏi xong thì đừng làm phiền tôi nữa."
Thấy tâm tình cậu không tốt, những người khác cũng không tiện đến gần làm cho cậu thêm nổ tung, bất quá bọn họ cũng không thèm tản ra, tập hợp xung quanh Tay, bao thành một vòng, những người khác muốn đến tiếp chuyện với Tay đều bị vòng tròn này bài trừ ở bên ngoài, không thể tiến vào được.
Tay cũng không thèm để ý đến chuyện này, thỉnh thoảng chọn vài miếng hoa quả lên ăn, cũng không tiếp lời bọn họ.
"Cô gái xinh đẹp kia rất lạ, trước đây chưa từng gặp qua nàng ở Bangkok?" Thấy cậu không nói lời nào, những người bên cạnh hiển nhiên cũng câm nín, một trong số đó mở miệng tìm đề tài .
Theo tầm mắt người đang nói chuyện liếc nhìn qua một cái, Nirut cũng nói, "Thật sự có chút kỳ lạ, nếu là người xinh đẹp như thế sống ở Bangkok thì không thể không nhớ rõ."
Một cô gái bỗng nhiên nở nụ cười, thu hút tầm mắt của những người khác, trêu ghẹo "Các người cập nhật tin tức quá chậm."
Baftee sờ sờ mũi, xấu hổ cười hỏi, "Em biết cô ta sao?"
"Đã cùng ăn cơm qua với cô ta rồi." Cằm cô gái này giương lên, "Hình như gọi là Namtan, cha cô ta là người Thái nhưng định cư nước ngoài lâu rồi, cách đây không lâu mới về Bangkok, muốn đem công việc phát triển trong nước, tìm kiếm cơ hội mới. Em thấy lần này hẳn là muốn thò một chân vào đi."
Một người khác bên cạnh đột nhiên đụng cô một cái, cẩn thận liếc mắt nhìn Tay, cô gái đang nói lập tức đổi đề tài, tránh đi những nội dung mẫn cảm, "A, người đang đứng ở đằng sau cô ta, mọi người thấy không? Đây là vị mẹ kế rất lợi hại nha."
Ai ai cũng có những việc xấu xa riêng để củng cố địa vị và tiền bạc, bất quá đều là bí mật, mà cho dù có là bí mật đi chăng nữa, những gia đình cùng tầng lớp cũng sẽ biết. Cho nên lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng hứng thú, tụ tập lại hỏi, "Hả, thật sao?"
Cô gái vốn là loại người nếu không nhiều chuyện sẽ bực bội đến chết, đối với những việc này liền đặc biệt cảm thấy hứng thú, bây giờ lại bị mọi người truy hỏi, bản tính liền lộ ra, "Vốn dĩ tôi đã cảm thấy Namtan và người phụ nữ này không hợp nhau, còn tưởng rằng quan hệ mẹ con không tốt, sau đó nghe đồn là mẹ kế, liền chắc chắn bên trong có ẩn khúc rồi. Sau đó tôi tìm người trong chính gia đình đó dò hỏi, thì ra là một Tiểu Tam, đem chính thất đuổi chạy, sức chiến đấu này, chà chà."
Tay nghe đến phiền, dứt khoát đứng dậy bước đi, những người khác thấy vậy lập tức biến thành ruồi, leng keng đuổi theo sau, cậu biết không dễ dàng rời khỏi đám nhiều chuyện này được, đành phải tiến về phía Davika, may là đám người kia không dám đối đầu với vị phu nhân này, không cam lòng đứng ở xa xa, không tiếp tục tới nữa.
Davika đang tán gẫu cùng một người phụ nữ, thấy cậu tiến lại cũng không ngạc nhiên, mỉm cười giới thiệu, "Đây là đứa con trai khác của tôi, Tay Tawan."
Người phụ nữ kia không tính là quá xinh đẹp, tướng mạo kém xa sự tinh xảo của Davika, thế nhưng ngũ quan lại đặc biệt nhu hòa, phong thái uyển ước, thời điểm liếc mắt nhìn sang lộ ra sắc thái ôn nhu hàm xúc, với khí chất này, cho dù cùng Davika đứng chung một chỗ cũng không bị hạ thấp đi, "Thực sự là nhân tài, hai đứa con trai đều là rồng phượng trong loài người, Davika phu nhân thật sự có phúc lớn."
"Đâu dám, Namtan nhà cô mới là đóa hoa vừa nhìn là đã yêu thích rồi, nếu không phải Arthit và Tay đều có người trong lòng, tôi thật sự muốn tâm sự với cô xem thử chúng ta có thể kết thành thông gia không." Davika cười đến không ngậm miệng lại được, hài lòng nhìn người trước mặt đang muốn tỏ ra nhã ý, rồi mới hướng Tay nói, "Tay, đây là phu nhân Samyra, cả nhà bọn họ mới về Bangkok, sau này có cơ hội sẽ gặp nhau nhiều hơn."
Samyra.
Đồng tử Tay bất giác co lại, "Nghe khẩu âm hình như không giống người Bangkok đúng không."
Cậu hỏi có chút đột ngột, Samyra cũng không cho là thất lễ, "Đúng vậy, tôi là người HatYai, nghe nói nơi đó bây giờ phát triển rất tốt, lần này về nước có cơ hội còn muốn trở về thăm."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top