[TCTXQTĐCN] 164 - 166 (H+)
Mấy chương này có H a, cả nhà cẩn thận
Chương 164
Năm nay học sinh Hogwarts có một lễ giáng sinh rất tuyệt vời, sáng sớm rời giường mở quà, buổi tối tham dự vũ hội.
Buổi tối, 7:40, Harry chờ ở ngoài phòng sinh hoạt chung của Ravenclaw, cậu tới đón Sofia Marceau tham dự vũ hội. Hôm nay cậu mặc một bộ lễ phục màu bạc và khoác trường bào màu xanh lá, xạ hương và tùng hương hòa lẫn với nhau tạo nên hương vị mới, Harry quên không được biểu tình của Voldemort khi ngửi mùi hương này, "Rất dễ chịu, rất...... Gợi cảm." Trong đôi mắt màu đỏ hiện lên khát vọng. Harry nóng lên, môi đột nhiên khô khốc.
"Arry, cám ơn cậu tới đón tớ." Sofia đi qua bức chân dung, vẻ mặt ngượng ngùng và kích động. Cô mặc một chiếc váy dài màu hồng, tóc được búi lên cao một cách xinh đẹp, cô đi đến đâu đều khiến các nữ sinh buồn bã chán nản đến đó.
" Cậu rất xinh đẹp, Sofia."
Dù biết Harry nói lời khách sáo, cô gái vẫn phấn khởi đỏ bừng mặt.
Harry tuân thủ ước định cùng Sofia nhảy điệu nhảy đầu tiên, kết thúc là hoàn thành nhiệm vụ. Cậu quyết tâm, không nhìn cô gái bởi vì vui vẻ mà càng trở nên xinh đẹp, nói: "Tớ phải đi."
Cô gái có vẻ muốn khóc, nhưng nhanh chóng cúi đầu, vài giây sau cô ngẩng đầu lên, cười tươi như ánh mặt trời, khuôn mặt sáng lạn, vui vẻ nói: "Cám ơn cậu, Arry, tớ vĩnh viễn không quên hôm nay!"
Thẳng đến khi Harry rời khỏi lễ đường, Voldemort thu hồi tầm mắt, vỗ tay Karkaroff, bảo hắn dừng lải nhải nịnh hót, "Ta phải đi. Ngươi cứ tùy ý vui vẻ."
Trở lại phòng ngủ, Harry đã chờ, hai mắt ngập nước, hô hấp có chút gấp gáp. Voldemort cười, nhẹ nhàng vẫy tay, tiếng nhạc chảy ra. Hắn đi đến bên cạnh Harry, khom lưng, "Harry thân yêu, ta có vinh hạnh nhảy một điệu với em chứ?"
Harry nhìn tay Voldemort, cười quỷ dị, "A, Voldy thân yêu, hóa ra ngươi sẽ nhảy bước nữ."
Voldemort cứng lại, đứng thẳng dậy, kéo Harry vào trong lòng, một tay bắt lấy tay trái Harry, một tay ôm eo Harry, "Thật có lỗi, Harry, ta chỉ biết nhảy bước nam."
Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, hai người khiêu vũ. Harry không nhảy, chỉ dựa sát vào trong lòng Voldemort, tùy ý để nam nhân mang theo cậu di chuyển. Bên tai là tiếng tim đập vững vàng có lực của Voldemort, chóp mũi tràn ngập hơi thở quyến rũ của Voldemort, cậu cảm thấy thỏa mãn chưa bao giờ có, hận không thể hóa giờ phút này thành vĩnh hằng, cậu vĩnh viễn ở trong cái ôm của Voldemort.
Chẳng biết qua bao lâu, đột nhiên, Voldemort ôm lấy Harry, hai người cùng nhau ngã xuống giường lớn mềm mại, Harry biết, thời khắc cậu chờ mong rốt cục đã đến.
Voldemort thuần thục cởi quần áo trên người Harry, dùng môi khiêu khích mỗi phần da thịt của Harry. Dấu hôn trải dài trên thân thể trắng nõn, đỏ tươi như hoa hồng. Chưa đến một nửa, Harry đã động tình, hai mắt xanh lá ngập nước, đôi môi đỏ bừng phát ra tiếng rên rỉ đoạt hồn, dục vọng cũng nhếch lên. Lúc này đây, Voldemort không có ý xấu trêu chọc Harry, hắn sảng khoái hàm trụ phân thân ngây ngô của cậu, khiến Harry giật nảy người, trong miệng tràn ra tiếng kêu cao vút. Khoang miệng ẩm ướt làm Harry có ảo giác xâm nhập cơ thể phụ nữ, đầu lưỡi của Voldemort linh hoạt đến mức mang đến cho cậu cảm giác mà Ginny chưa bao giờ làm được, dưới sự liếm lộng của nam nhân, toàn thân như có dòng điện chạy làm Harry bất lực vặn vẹo, giống một bạch xà quyến rũ. "Voldy, xin ngươi...... Cầu ngươi...... Làm ơn......" Cậu vô ý thức kêu lên, nước mắt làm ướt thái dương. Trong lòng chỉ có một ý nghĩ: Cậu muốn giải phóng, muốn phát tiết, cậu muốn tới cao trào, cho nên cậu cầu xin, chẳng để ý Voldemort nhìn thấy sự quyến rũ như vậy, trong tiếng thét vui sướng thì dục vọng đạt đỉnh điểm.
Rút ra bài học từ những lần trước, lần này Voldemort không muốn kéo dài thời gian, nhưng vì hắn đem tất cả kỹ xảo lấy lòng Harry, bởi vậy sau khi chấm dứt trong đầu Harry hoàn toàn trống rỗng, thân thể mềm như bông. Lúc Harry còn thất thần, một ngón tay đi vào cửa huyệt đằng sau, thật cẩn thận thăm dò. Harry đột nhiên đỏ mặt, muốn tách hai chân ra thuận tiện cho Voldemort, nhưng thể lực hoàn toàn biến mất, đành bất lực. Voldemort nhận thấy ý định của Harry, nở nụ cười làm yên lòng cậu, dùng đầu gối tách hai chân Harry ra, ngón tay càng thêm xâm nhập, hắn đi tới, xoay tròn, vừa mở rộng dũng đạo nhỏ hẹp, vừa làm trơn tràng bích khô ráo. Đột nhiên, ngón tay xẹt qua một điểm nho nhỏ, cả người Harry co giật. Voldemort thỏa mãn rút ngón tay về, qua tác dụng của thần chú bôi trơn, hai ngón tay cùng đi vào...... Tuy tốc độ mở rộng thật chậm, Voldemort vẫn kiên nhẫn và hưng phấn, lúc bốn cái ngón tay có thể thông thuận trừu sáp, hắn cho rằng thời cơ đã đến. Hắn nhanh chóng cởi quần áo, dục vọng sớm cứng rắn nóng cháy khiến Harry xem mà trợn mắt há mồm.
Quá lớn...... Có thể đi vào sao? Harry sợ hãi nghĩ, vô thức lùi ra sau. Nhưng cậu lùi không kịp, Voldemort đã áp lên, hắn chậm rãi đong đưa thắt lưng, dục vọng đi vào nơi xử nam của Harry. Hắn rất cẩn thận, trong quá trình vẫn kiên nhẫn quan sát vẻ mặt của cậu, nếu không được hắn liền lập tức dừng lại, kiên nhẫn chờ Harry thích ứng. Lúc phân thân của Voldemort ma sát qua một điểm, tay Harry ôm lấy Voldemort đã trắng bệch. Sau khi Voldemort hoàn toàn tiến vào, hai người nhẹ nhàng thở ra, theo từng nụ hôn triền miên mà cảm xúc của hai người lại tăng thêm. Được Harry cho phép, Voldemort động eo, trừu động từ chậm đến nhanh, mỗi một lần ma sát qua điểm mẫn cảm nho nhỏ kia. Harry có cảm giác như từng đợt sóng biển đánh vào thân thể, mỗi một lần trừu sáp đều khiến cậu vui mừng, cậu vô lực ngã trên giường, lòng tràn đầy vui sướng nghênh đón mỗi một đợt mạnh mẽ va chạm của Voldemort, khoái cảm khiến cậu nghĩ mình sẽ chết. Harry lại cao trào hai lần, Voldemort một lần cũng không có, hắn ra sức tiến lên, đắm chìm trong thân thể tuyệt vời của Harry. Hắn từng vô số lần tưởng tượng cùng Harry hòa làm một thể, hắn từng nghĩ sự tưởng tượng là tốt không thể tốt hơn, nhưng khi hắn chân chính tiến vào thân thể Harry, hắn mới hiểu được những tưởng tượng trước đây so với lúc này đều là rác rưởi. Khuôn mặt động tình của Harry rực rỡ, tiếng rên rỉ Harry không thể nào kháng cự, thân thể trắng nõn mềm mại, dũng đạo gắt gao vây lấy hắn, tầng tầng lớp lớp khoái cảm như muốn hòa tan hắn. Hắn hoàn toàn không rời được thân thể mê người này, muốn nhiều hơn một lần, lại nhiều hơn một lần, làm cho cậu bé dưới thân vì hắn mà bày ra hình dáng động lòng người nhất. Lúc tiếng kêu của Harry đã khàn khàn vì khóc, Voldemort tới đỉnh điểm, tinh dịch nóng rực phun vào trong cơ thể Harry, nội bích mềm mại giống như bị hỏa thiêu, Harry mở to mắt, thân thể gắt gao cong lên, cả người rung động, lại một lần nữa lên đỉnh.
Voldemort ôm Harry, hôn nhẹ, vỗ về. Lần đầu tiên liền trải qua một hồi cuồng phong vũ bão như vậy, Harry sắp ngất xỉu, Voldemort tỉnh lại vài giây biết mình quá mức càn rỡ, Harry là lần đầu tiên, mình rất không tiết chế!
" Thỏa mãn sao?" Nhịn lại nhẫn, hắn hỏi ra.
Harry đỏ mặt, ngay cả ngón chân cũng đỏ bừng, nhưng lúc này lại vui vẻ cười rộ lên, không thể ức chế khoái hoạt. "Thỏa mãn, rất thỏa mãn."
Bộ dáng xinh đẹp khiến Voldemort bất giác di động ngón trỏ, "Chúng ta làm một lần nữa!" Hắn cao hứng tuyên bố. Harry ngây người.
Lại một lần bình phục hô hấp, ngón tay Voldemort lại rục rịch, "Lại một lần nữa, được không?" Harry cắn cắn môi, đồng ý.
Harry mệt mỏi muốn ngủ, nhưng đầu lưỡi của Voldemort lại ma sát trên ngực cậu, "Ta còn muốn, Harry, đáp ứng ta."
"...... Được."
" Harry, em thật xinh đẹp......"
".................. Được."
" Harry, ta rất yêu em......"
".................................... Ân."
" Harry......"
" Cút!"
Chương 165
James không ngờ Harry lại trở thành bạn nhảy của Sofia Marceau, không phải cô gái kia đã bị cự tuyệt ngay từ đầu sao? Có lẽ là thấy cô ta không có bạn nhảy, Harry mềm lòng. Như vậy cũng tốt, hắn sẽ không thấy khó chịu khi cả đêm Harry tươi cười rạng rõ bên cạnh Voldemort. Hắn thả lỏng, toàn tâm toàn ý khiêu vũ với Lily, hôm nay Lily mặc lễ phục dạ hội màu đỏ, phụ trợ là một đôi mắt xanh lá xinh đẹp như rượu say lòng người.
Qua vài điệu nhảy, James lơ đãng quay đầu lại, ánh mắt đảo qua cô gái đang đứng ở một góc sáng sủa: Tóc dài màu đỏ, đôi mắt xanh lá, váy hồng, Sofia Marceau! Sao lại là cô ta? Không phải cô ta nên cùng Harry khiêu vũ sao? Vì sao bây giờ cô ta lại một mình ngồi uống rượu mật ong? Harry đâu? Hắn đảo mắt nhìn chung quanh, tìm khắp lễ đường ba bốn lần cũng không thấy bộ dáng xinh đẹp kia, càng khiến hắn lo lắng hơn là, hắn cũng không thấy Voldemort! Nam nhân ngồi ở sofa mỉm cười nghe hiệu trưởng của Durmstrang Karkaroff nịnh nọt, không biết đã biến mất từ khi nào! Đột nhiền tâm James trầm xuống, sau đó trong lòng đau đớn như bị hỏa thiêu. Đêm giáng sinh, hai người cố ý ở chung một phòng, bọn họ có thể làm gì? Tưởng tượng lúc này Harry đang ở dưới thân Voldemort uyển chuyển rên rỉ, hắn có xúc động muốn xé Voldemort thành từng mảnh nhỏ.
"James, cậu có vẻ không yên lòng?" Lily đứng lại, chỉ vài phút James liên tiếp dẫm phải chân của cô, cô vẫn nhẫn nại, nhưng cái dẫm vừa rồi rất đau, cô nhịn không được kêu ra tiếng, dừng lại bước nhảy, muốn hỏi rõ ràng James đang nghĩ cái gì.
James nghe Lily gọi liền tỉnh lại, nhìn thấy ánh mắt bạn gái khẽ oán trách, liền ảo não một trận. Còn nghĩ người kia làm gì chứ? Lily của hắn so với Tử thần thực tử kia mạnh hơn trăm lần! Nghĩ vậy, hắn đầy áy náy xin lỗi Lily: "Thật có lỗi, Lily, tớ có chút thất thần, thật sự là kém cỏi! Chúng ta bắt đầu lần nữa nhé?"
Lily nhìn bốn phía, đã bắt đầu điệu nhảy mới, tiếp tục nhảy thì không phải thời cơ tốt, "Chờ điệu nhảy tiếp theo rồi chúng ta bắt đầu, giờ nghỉ ngơi một chút, đến lúc đó khiêu vũ vui vẻ!" Cô cười rộ lên.
Vì thế hai người đi đến một góc sáng sủa, đột nhiên, Lily nhẹ nhàng a một tiếng, "Sao Sofia lại một mình? Harry...... À." Cô có chút hiểu rõ, "Hẳn là cô ấy có chút tiếc nuối, nhưng không còn cách nào, Harry đã có người yêu."
" Sao cậu biết?" Lời Lily đánh trúng nội tâm âm u của James, hắn vừa kinh ngạc vừa lo lắng, may mắn tiếng nhạc của lễ đường đinh tai nhức óc, bọn họ lại ở trong góc, không ai nghe được. Hắn sợ chuyện tình yêu của Harry bị làm rõ, giáo viên và học sinh, thêm cả loạn luân, như vậy đối với thanh danh của một phù thủy mới trưởng thành mà nói không phải là chuyện tốt, đối với Harry Potter cũng như vậy.
" Trực giác của phụ nữ a." Lily cười nói, "Nhưng không biết người cậu ấy yêu là ai, rất nhiều nữ sinh cực kỳ phẫn nộ muốn tìm ra. Nhưng Harry đã muốn che dấu một việc, chỉ sợ không mấy người có thể phát hiện. Người có thể làm Harry yêu, nhất định là cực kỳ xuất sắc." Cô thở dài. Tay James hung hắng nắm chặt.
Điệu nhay mới, đôi tình nhân trẻ tuổi lại gia nhập, lại thỏa thích rơi mồ hôi.
12 giờ, vũ hội chấm dứt, các học sinh kéo nhau về tẩm thất. James giữ chặt tay Lily, "Lily, đến phòng tớ đi."
Lily ngẩn người, "James, chúng ta đã nói......"
" Lily, tớ nhịn không được. Tớ đã mười bảy tuổi, trong nhà Gryffindor, 17 tuổi, xử nam chỉ còn tớ." Hắn đáng thương nói, "Chỉ sợ toàn Hogwarts, 17 tuổi là xử nam cũng chỉ có tớ."
" Nhưng mà......" Lily còn muốn cự tuyệt, James đã hôn cô, hai tay đặt trên ngực Lily. Đôi bàn tay nóng bỏng khiến Lily thở gấp, cũng hiểu được James có bao nhiêu vội vàng, mà vật thể cứng như sắt chạm vào eo khiến cô mềm nhũn. Nhưng cô vẫn đang tia lý trí cuối cùng đẩy James, muốn kháng cự tình triều mãnh liệt của hắn, "James, cậu đã đáp ứng tớ......"
" Tớ hối hận." James thô bạo đánh gãy, vén váy dài của cô, ngón tay thật dài không để ý cô gái bối rối ngăn cản liền đi vào, đến nơi ngượng ngùng nhất của cô gái.
" James!" Lily sợ hãi kêu lên, chẳng biết làm sao nhìn bạn trai, tay nhỏ bé cố gắng ngăn hắn lộn xộn, nhưng cảm giác khác thường làm cô phải vươn tay giữ lấy James mới không ngã trên mặt đất. "James...... James...... Đừng, đừng a!" Cô gắt gao ôm James, thân thể co giật.
" Đến phòng tớ, được không?" Thu ngón tay lại, không đợi cô gái trả lời, James ôm eo nhỏ nhắn của cô nhanh chóng rời đi.
Đã dùng mấy chục bùa im lặng trên màn che, James chế trụ Lily, mãnh mẽ tiến vào cơ thể cô gái, nghe cô gái rên rỉ, cảm nhận cô gái ngây ngô lại tràn ngập tình yêu nghênh hợp, rốt cục hắn thỏa mãn, tạm quên đi ghen tị kia......
Chương 166
Harry ngủ một giấc, lúc mở mắt ra cậu cũng không phải phí thời gian nghĩ cậu đang ở nơi nào. Màn che màu đen và ga giường bằng tơ của Voldemort y hệt phòng cậu khiến cậu vô cùng quen thuộc. Khi cậu hồi tưởng, đột nhiên nhớ tới tối hôm qua người nào đó có hành vi cầm thú, nếu sau đó hắn không ôm cậu đi tắm rửa, tiếp theo dùng ma dược bôi giúp cậu, thật cẩn thận lấy lòng, thì cậu đã cho tên đó ngủ trên nền nhà. Mà...... Lại nói tiếp, tên chết tiệt kia đâu? Bên cạnh Harry không có ai, vén màn nhìn chung quanh, phòng ngủ trống rỗng, cũng không có người. Nhìn đồng hồ hình rắn nhỏ cậu tặng cho Voldemort đặt đầu giường, vừa thấy, 10:30! Merlin a, đã trễ thế này?!
Rời giường, muốn mặc quần áo, tìm khắp phòng cũng không thấy bộ đồ nào của cậu, tủ quần áo chỉ có quần áo của Voldemort, rất nhiều, khiến Harry líu lưỡi. Cái này mà là tủ quần áo? Rõ ràng là cả cửa hàng quần áo!
" Đang tìm cái gì, bảo bối? Tủ quần áo không có quần áo của em, bởi vì hôm nay chúng nó vừa được đưa tới." Trong tay Voldemort ôm một bộ quần áo, mỉm cười đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn chằm chằm thân thể trần truồng của Harry, không che dấu tình dục trắng trợn của hắn.
Harry bị nhìn mà lạnh cả người, vội vàng nắm chặt ga giường phủ kín thân, sợ lộ ra chỗ nào đó, tên chết tiệt kia liền trực tiếp đem cậu ăn không dư thừa. "Đưa quần áo của ta tới, ta muốn mặc."
Voldemort cười tà ác, "Muốn mặc quần áo? Chính mình đi tới lấy."
Harry nhịn không được lại nắm thật chặt ga giường, "Ngươi, ngươi đi tới là được rồi."
Voldemort cười càng thêm đáng khinh, đúng vậy, chính là đáng khinh, Harry cho rằng như vậy, hắn vô sỉ nói: "Hoặc là em tự tới lấy, hoặc là không mặc." Hắn như là có ý tưởng mới, vỗ tay một cái, " Aha! Ta thấy em không mặc rất tốt, đúng vậy, không mặc rất tốt." Ánh mắt tham lam quét từ đầu tới chân Harry một lần, Harry có cảm giác như bị hắn dùng đầu lưỡi liếm một lần, "Mấy quần áo này ta đốt."
Nói xong, lập tức xoay người bước đi, Harry mới đầu nghĩ Voldemort trêu chọc cậu, sau đó thấy Voldemort đi càng xa, cậu vội vàng chạy tới, lấy quần áo trong tay Voldemort, "Không được, quần áo ta phải mặc, không thể đốt......"
Giây tiếp theo, cậu bị nhấc bổng, bị tên vô sỉ nào đó ôm lấy, vài giây sau lại bị áp trên giường, Harry vội nói: "Này, ta vừa mới rời giường, còn chưa tắm rửa, ta rất bẩn!"
" Không sao, vừa lúc cùng nhau tắm." Voldemort một câu hai nghĩa.
" Ta rất đói a!" Harry dùng sức giãy dụa.
" Ta cũng rất đói a." Voldemort gỡ bỏ ga giường quấn quanh eo Harry.
Chết tiệt! Harry khóc không ra nước mắt, sao tối hôm qua cậu lại bỏ đũa phép ở tẩm thất chứ?
" Ta quá mệt, ngươi làm tiếp thì ta sẽ không thể rời giường!" Harry chớp chớp mắt, tuy không rơi được nước mắt nhưng cũng làm ra được bộ dáng đáng thương.
Voldemort rốt cục ngừng động tác, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, "Không rời giường được......" Hắn kéo dài giọng, tựa hồ nội tâm đang kịch liệt giãy dụa.
Harry thấy có hy vọng, gật đầu liên tục như gà mổ thóc, "Mệt chết đi, thật!"
" Không rời khỏi giường được càng tốt. Trên giường trải qua ngày giáng sinh cũng là chuyện rất có ý nghĩa." Voldemort còn dùng thái độ cực kỳ nghiêm túc nói với Harry.
Rất có ý nghĩa cái quỷ!
Sau khi đại hôi lang thỏa mãn, ôm tiểu hồng mao bị gặm từ đầu tới chân đi vào phòng tắm, trong bồn tắm đổ đầy bọt, sau đó thay Harry tắm toàn thân, nhẹ nhàng mát xa cơ thể đau nhức của cậu.
Harry thỏa mãn thở dài, thật thoải mái a. "Lần sau ta muốn ở trên, ta phải làm Top." Cậu có chút tức tối.
Voldemort dừng một chút, rồi tiếp tục công việc trong tay, "Em nói cái gì?"
" Ta nói: Lần sau ta muốn ở trên! Ta phải làm Top!" Harry vung tay tuyên bố.
Voldemort nhíu mày, nhưng động tác trong tay không hề dừng, "Ta có chỗ nào làm không tốt, em nói cho ta, lần sau ta nhất định sửa lại."
" Không phải vấn đề này. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta vĩnh viễn bị ngươi áp, vĩnh viễn làm Bot Tom?" Harry bất mãn, "Ta cũng là đàn ông! Đàn ông có tính công kích!"
Voldemort im lặng một chút, đương nhiên tay không dừng, "Em nói thật?"
" Đương nhiên, không hề nghi ngờ!"
" Được, hôm nào chúng ta thử xem." Voldemort đáp ứng sảng khoái.
Harry vừa lòng bắt đầu ảo tưởng cảnh tượng chính mình áp đảo Voldemort, không chú ý trong mắt Voldemort chợt lóe lên quỷ dị.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top