chương 3.2
Thái Bình Yếu Thuật chính là mệnh căn của Trương Giác, tất cả mọi người đều biết rằng đây là thứ Nam Hoa Tiên Nhân truyền thụ cho Trương Giác, là thần thư do tiên nhân truyền xuống, Lưu Ích tùy ý ban thưởng cho Vương Xán như vậy, thực sự khiến mọi người quá mức kinh ngạc.
Cung Đô đứng một bên, nhìn thấy loại tình huống này liền bĩu mỗi, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Trương Giác đã chết, các tướng lĩnh hệ phái Hoàng Cân tan vỡ, tranh đoạt quyền lợi, căn bản không có người nào nghĩ tới Thái Bình Yếu Thuật do Trương Giác lưu lại, mà Lưu Ích và Cung Đô lúc đó chỉ là tiểu binh bình thường, vừa vặn được phái đi xử lý hậu sự cho Trương Giác, cuối cùng Thái Bình Yếu Thuật mới được hai người phát hiện trong lúc vô ý.
Hắn và Lưu Ích đều là kẻ quê mùa, không biết chữ, căn bản không biết trên Thái Bình Yêu Thuật ghi chép cái gì, hơn nữa hai người còn bắt lấy tên binh sĩ biết chữ, để bọn họ tách nhau đọc từng phần nội dung riêng biệt trong Thái Bình Yếu Thuật, bính sĩ căn bản không hiểu ghi chép bọn họ phải đọc là thứ gì, hai người Lưu Ích và Cung Đô cũng to đầu, choáng váng, không hiểu ra sao. Chuyện này hai người căn bản chưa hề truyền cho người khác, chỉ là lần này Lưu Ích để mượn hơi binh sĩ Hoàng Cân mới lấy ra ban thưởng cho Vương Xán, làm bộ dáng nghìn vàng mua xương ngựa.
Bởi vậy mới có chuyện Lưu Ích lấy ra Thái Bình Yếu Thuật ban cho Vương Xán, mục đích thu mua nhân tâm.
Hai mắt Vương Xán trợn tròn, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng kỳ dị. Thái Bình Yếu Thuật, đây chính là bảo bối do Nam Hoa Tiên Nhân truyền thụ cho Trương Giác, nhìn trang sách vàng khè kia, Vương Xán động tâm rồi.
Hắn biết rõ lịch sử, đối với lịch sử tam quốc đã phi thường lý giải, thế nhưng cũng chỉ giới hạn trong ghi chép lịch sử.
Như vị tiên nhân Nam Hoa này, hành tung mờ ảo bất định, tỉnh tỉnh mê mê, như mây mù, căn bản không ai biết rõ hắn có hình dáng gì. Hiện tại Thái Bình Yếu Thuật đã ở ngay trước mặt, nhãn thần Vương Xán cực nóng, bức thiết muốn biết rốt cuộc bên trong ghi chép cái gì, đồng thời muốn thông qua Thái Bình Yếu Thuật lý giải Nam Hoa là loại người như thế nào.
Kiếp trước hắn vốn là loại người vô thần, thế nhưng sau khi chết lại xuyên việt một cách quỷ dị.
Điều này đã phá vỡ nhận biết của Vương Xán, đồng thời đối với những sự vật thần bí có cảm giác khát cầu vô cùng mãnh liệt.
Hai tay Vương Xán run run, nội tâm hưng phấn không ngớt, đưa tay tiếp nhận Thái Bình Yếu Thuật. Thế nhưng đúng lúc này, trong thao trường truyền tới tiếng hét lớn:
- Chờ một chút!
Chỉ thấy một quan quân Hoàng Cân đứng dậy, thần sắc băng lãnh, hai tròng mắt giống như đao phong rơi thẳng vào người Vương Xán, trên mặt để lộ thần tình khinh thường, vô cùng khinh thường Vương Xán.
Sắc mặt Cung Đô trầm xuống, không đợi Lưu Ích nói, lớn tiếng trách mắng:
- Lưu Lợi, ngươi thân là bách phu trưởng, chẳng lẽ không hiểu quy củ hay sao? Nhanh nhanh lui ra!
Bách phu trưởng Lưu Lợi chắp tay nói:
- Tướng quân thứ tội, ty chức có chuyện quan trọng cần bẩm báo, xin tướng quân thứ lỗi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top