13. Và em có nhớ, và rồi em vẫn nhớ?

và em có nhớ, và rồi em vẫn nhớ? 

nhớ những mùa sang trôi nhanh với mây ngàn 

vươn lấy bàn tay hòng bắt lấy muôn vàn 

chênh vênh cánh bướm và mênh mang sắc thắm,


 nhớ những người dưng bỗng trở nên rất chậm 

mụ mị nửa đời như lạc lối ai ngâm 

mãnh liệt ngày xuân đè nén để lặng thầm 

xung quanh luôn lắng buộc thân mình im ắng,

 

và em có nhớ, vàng vương vì buông nắng 

hôm ấy em sang lật trang giấy lẹ làng 

ngân khúc yêu đương xua mất những bẽ bàng 

ngày em thương đến là ngày anh luôn mến.

_

Bài này dở thật sự, toàn viết gì đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top