Chương6:Chia ly
Trong lúc Quân và Nam chiến đấu với Đoàn Dịch, mọi thứ bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát. Các con zombie không ngừng ập đến, không chỉ từ phía trước mà còn từ mọi hướng. Mặc dù cả hai chiến đấu hết sức, nhưng số lượng zombie quá lớn và sức mạnh chúng phối hợp lại càng khiến tình hình trở nên nghiêm trọng.
Bất ngờ, một tiếng gầm vang lên từ phía xa, rồi những bước chân nặng nề, như thể mặt đất đang run lên. Quân và Nam đồng loạt quay lại, mắt họ mở to khi thấy con trùm của Đoàn Dịch - một con zombie khổng lồ, mạnh mẽ, với cơ thể đầy vết thương nhưng vẫn khỏe mạnh và hung hãn. Đôi mắt đỏ ngầu của nó rực sáng trong bóng tối, cặp hàm răng sắc nhọn như muốn xé nát tất cả.
Nam và Quân liếc nhìn nhau, nhận thấy rõ sự nghiêm trọng. Họ biết rằng đây không phải là một con zombie bình thường.
Nam (gương mặt lạnh lùng, nắm chặt thanh katana): "Đây mới là thử thách thực sự."
Quân nhìn vào con zombie khổng lồ, ánh mắt đầy sự quyết tâm nhưng cũng không thiếu lo lắng. Anh nhìn xuống bàn tay mình, cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể, cái năng lượng mới vừa thức tỉnh trong anh. Một nguồn sức mạnh mà anh chưa từng trải qua. Quân siết chặt thanh katana và bắt đầu di chuyển.
Quân (nhìn Nam): "Tôi có thể làm được, Nam! Hãy để tôi giúp cậu!"
Nhưng Nam nhìn Quân và lắc đầu, đôi mắt anh sáng lên một quyết tâm khác. Anh biết rằng giờ không phải lúc để chỉ sử dụng những vũ khí thông thường. Anh cần sự hỗ trợ từ sức mạnh mới của mình.
Nam (nói nhỏ với chính mình, nhắm mắt một lát): "Đã đến lúc."
Bàn tay Nam bắt đầu tỏa ra một ánh sáng màu đỏ rực, ánh sáng này từ từ bao phủ toàn bộ cơ thể anh, giống như một ngọn lửa ẩn trong tay, lan tỏa mạnh mẽ. Khi anh chạm vào vũ khí của mình, thanh katana trong tay bỗng như được tiếp thêm sinh lực, ánh sáng đỏ ấy rực sáng và tỏa ra một nguồn năng lượng kỳ lạ, nâng cao khả năng chiến đấu của Nam.
Nam bước lên trước, lao về phía con zombie trùm. Cú chém của anh mạnh mẽ hơn, ánh sáng đỏ từ thanh katana phát ra như lưỡi kiếm lửa, cắt xuyên qua lớp vỏ da cứng của con zombie. Con trùm bị chém trúng, nhưng nó chỉ rít lên đau đớn, rồi quay lại tấn công mạnh mẽ hơn.
Trong lúc Nam chiến đấu với con trùm, Quân cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh khác trong cơ thể mình. Bàn tay anh bắt đầu nóng lên, không phải từ năng lượng kỳ lạ nào mà anh đã từng cảm nhận, mà là một cảm giác mạnh mẽ, gần như tự nhiên. Quân không còn phải lo lắng về việc làm sao để điều khiển sức mạnh nữa, anh cảm thấy như thể mình có thể điều khiển gió.
Quân (nghiêm túc, siết chặt thanh katana): "Tôi không thể đứng ngoài cuộc."
Quân tập trung, đôi mắt anh sáng lên. Anh giơ tay ra, và một luồng gió mạnh mẽ từ bàn tay anh bắt đầu xoáy tròn. Gió cuốn lấy không khí xung quanh, tạo thành những cơn lốc nhỏ, làm giảm bớt sức mạnh của zombie. Những con zombie xung quanh bị gió thổi bay ra xa, không thể tiếp cận được Quân và Nam.
Con zombie trùm thấy vậy, tức giận lao vào tấn công Quân, nhưng Quân đã sẵn sàng. Anh tập trung năng lượng gió vào đôi tay mình, tạo ra một cơn lốc mạnh mẽ hất văng con trùm ra ngoài, tạo cơ hội cho Nam tấn công tiếp.
Nam (trong lúc lao vào tấn công con zombie): "Tốt lắm, Quân! Tiếp tục như vậy!"
Cả hai phối hợp một cách hoàn hảo. Quân sử dụng gió để làm giảm sức tấn công của con zombie, trong khi Nam tận dụng tốc độ và sức mạnh của mình để tạo ra những đòn tấn công chính xác. Nhưng dù vậy, con trùm vẫn chưa chịu khuất phục, và nó bắt đầu tấn công mạnh mẽ hơn, khiến cả hai gặp khó khăn.
Khi cả hai đang chiến đấu với con trùm, một âm thanh rợn người vang lên từ phía sau. Một con zombie lớn khác, to lớn và mạnh mẽ, lén lút di chuyển về phía Quân. Nó đã tóm được Quân trong một khoảnh khắc sơ hở, chuẩn bị đè bẹp anh dưới sức mạnh khủng khiếp của nó.
Nam phát hiện ra nguy hiểm từ phía sau và ngay lập tức lao tới. Anh không kịp nghĩ ngợi, lao vào giữa Quân và con zombie lớn, dùng sức mạnh của mình để cứu Quân.
Nam (lao vào cứu Quân, thét lên): "Quân, cẩn thận!"
Quân (quay lại nhìn thấy Nam lao vào): "Nam!"
Tuy nhiên, Nam không thể tránh khỏi cú vồ của con zombie. Anh bị quật xuống đất và không thể cử động. Quân, trong sự hoảng loạn, lao vào cứu Nam nhưng không thể làm gì khi sức mạnh của con zombie quá lớn. Nam nằm đó, bất động, nhưng vẫn mỉm cười nhìn Quân.
Nam (trong lúc sắp ra đi, mỉm cười): "Quân... phải sống..."
Quân (hoảng loạn, cố gắng cứu Nam): "Không! Nam, đừng bỏ tôi!"
Quân đứng thở dốc, đôi mắt đỏ ngầu ngập tràn đau thương và căm phẫn. Cảm giác mất mát dâng lên như một làn sóng cuốn trôi mọi thứ trong anh. Nam đã ra đi, và Quân biết rằng anh không thể để cái chết của bạn mình trôi qua một cách vô nghĩa. Tình bạn, tình nghĩa đồng đội, tất cả đều gói gọn trong một quyết tâm duy nhất: trả thù.
Anh quay lại nhìn con zombie khổng lồ, kẻ đã cướp đi mạng sống của Nam. Con quái vật đứng đó, vẫn lừ lừ tiến tới, cười khinh bỉ với cái xác của Nam nằm không xa. Nó gầm lên một tiếng, thách thức sự trả thù.
Quân (hét lớn, răng nghiến chặt): "Mày sẽ phải trả giá!"
Với cơn lốc mạnh mẽ từ tay phải, Quân tạo ra một cơn gió xoáy cuộn lên, làm con zombie lảo đảo. Anh không dừng lại, tiếp tục tập trung sức mạnh vào những cơn lốc gió, khiến chúng mạnh mẽ hơn và vươn xa hơn bao giờ hết. Những đòn tấn công của anh không chỉ làm con zombie bị thương, mà còn khiến nó mất phương hướng.
Con zombie gầm gừ, quay đầu tìm cách phản công, nhưng sự tức giận của Quân đã khiến anh trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Anh lao vào, thanh katana trong tay chém mạnh về phía con quái vật. Sức mạnh của những đòn đánh không chỉ xuất phát từ kỹ năng mà còn từ cảm xúc mãnh liệt trong lòng Quân.
Quân bắt đầu tập trung sức mạnh của gió vào thanh katana của mình. Cảm giác năng lượng mạnh mẽ từ bàn tay anh truyền qua lưỡi kiếm, khiến thanh katana không chỉ sáng rực lên mà còn phát ra một luồng sức mạnh vô hình, khiến lưỡi kiếm trở nên sắc bén, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.Một cú chém mạnh mẽ cắt đứt tay con zombie, máu đen bắn ra. Con quái vật gầm lên đau đớn, nhưng Quân không dừng lại.
Quân (hét lên, toàn bộ sức mạnh dồn vào cú đấm cuối cùng): "Chúng mày lên hết đi!Aaaa....."
Với tất cả sức mạnh còn lại,Quân lao về phía con zombie, thanh katana trong tay như một lưỡi dao sắc bén băng xuyên qua không khí. Mỗi lần vung kiếm, cơn gió mạnh mẽ tạo ra một cơn sóng xung kích, đẩy lùi con quái vật, khiến nó không thể kịp phản công.
Quân (quát lớn trong khi tấn công): "Không thể để cậu ấy chết vô ích!"
Nhưng con quái vật không dễ dàng bị tiêu diệt. Nó gầm lên và lao vào Quân, muốn trả đũa. Quân không hề lùi bước, anh tiếp tục dồn sức vào thanh katana, cảm nhận sự kết hợp giữa sức mạnh của mình và cơn lốc gió xung quanh. Mỗi lần kiếm vung ra, những cơn gió mạnh mẽ cuộn theo, như một lực lượng thiên nhiên không thể ngừng lại, làm con zombie không thể phản công.
Quân (hét lớn khi cú chém cuối cùng sắp tới): "Vì Nam!"
Với một cú vung quyết định, Quân dồn toàn bộ sức mạnh vào thanh katana, khiến lưỡi kiếm sáng rực lên như một tia chớp. Anh bổ mạnh xuống, và thanh kiếm cắt sâu vào cơ thể con zombie, xuyên thủng qua da thịt, phá tan xương, cho đến khi lưỡi kiếm xuyên qua tim nó.
Con zombie quỵ ngã xuống đất, gầm lên một tiếng cuối cùng rồi nằm im, không còn động đậy.
Quân đứng thở dốc, đôi mắt vẫn không thể dứt ra khỏi cái xác của Nam. Mỗi hơi thở như xé nát trái tim anh. Anh không thể cứu được Nam, nhưng ít nhất anh đã trả thù. Đứng trên chiến trường, gió vẫn thổi mạnh, và Quân biết rằng, mặc dù đau đớn, anh vẫn phải tiếp tục chiến đấu.
Quân (nói nhỏ, với giọng đầy quyết tâm): "Mày sẽ không bao giờ quên, Nam. Cậu đã sống trong tôi."
Quân đứng đó, toàn thân run rẩy sau cú chém cuối cùng. Sức lực trong người anh dần cạn kiệt, từng hơi thở trở nên nặng nề và gấp gáp. Trận chiến vừa qua không chỉ làm tổn hao năng lượng của anh, mà còn để lại trong anh một nỗi đau vô cùng sâu sắc. Quân quỳ xuống bên cạnh xác của Nam, bàn tay run rẩy chạm nhẹ vào thanh katana mà Nam vẫn nắm chặt trước khi hy sinh.
Mắt anh nhòa đi, giọt nước mắt đầu tiên lăn dài trên gò má. Không còn quan tâm đến nguy hiểm xung quanh, Quân cúi đầu xuống, như thể muốn nói lời chào tạm biệt cuối cùng với người bạn đồng hành. Trong khoảnh khắc đó, anh cảm nhận được cái giá của sự mất mát, một cảm giác trống rỗng xé nát tâm hồn.
Quân ngồi đó, đôi mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm vào đôi mắt vô hồn của Nam, ánh mắt chứa đựng cả sự tức giận lẫn đau thương không thể diễn tả bằng lời. Anh nắm chặt tay Nam, cảm nhận được sự lạnh lẽo từ cơ thể đã không còn sinh khí, trái tim như thắt lại.
Quân (nói nhỏ, đôi môi run rẩy): "Tôi... xin lỗi... Nam..."
Sức mạnh vừa mới thức tỉnh trong anh giờ như tan biến. Cảm giác đau nhức từ những vết thương khắp người bắt đầu hiện rõ. Cơn mệt mỏi đột ngột ập đến như một cơn sóng, làm cho đầu óc anh quay cuồng. Gió xung quanh anh giờ chỉ còn là những cơn gió nhẹ lướt qua, không còn mạnh mẽ như trước.
Trong giây lát, Quân cảm thấy đôi mắt mình mờ dần đi, cơ thể nặng trĩu như thể cả thế giới đang đè lên đôi vai. Anh muốn đứng dậy, muốn tiếp tục chiến đấu, nhưng đôi chân không còn nghe lời. Từng bước một, anh lảo đảo đứng lên, nhưng rồi lại quỵ ngã xuống.
Quân (khẽ thở dài, giọng yếu ớt): "Tôi... không thể bỏ cuộc... Nam... tôi hứa..."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top