Chương 3: Khởi Đầu Của Thay Đổi
Sau khi tìm được một chỗ trú tạm an toàn trong một tòa nhà bỏ hoang, Quân và Nam quyết định nghỉ ngơi. Đêm nay, ánh trăng mờ mờ soi qua những ô cửa sổ vỡ, tạo nên một không gian kỳ bí và u tối. Nam ngồi tựa lưng vào tường, nhắm mắt cố gắng giữ bình tĩnh, trong khi Quân im lặng lục lọi chiếc balo của mình, kiểm tra lại những vật tư ít ỏi họ vừa tìm được.
Trong một khoảnh khắc, Quân cảm nhận được một luồng năng lượng lạ lan tỏa khắp cơ thể mình. Đó là một cảm giác mơ hồ, nhưng rõ ràng. Anh nhíu mày, nhìn vào lòng bàn tay mình. Đôi tay anh, vốn đã quen thuộc với dầu nhớt và dụng cụ sửa chữa, giờ đây có một sức nóng nhẹ như đang lan tỏa từ bên trong. Anh nhắm mắt, hít thở sâu để trấn tĩnh và cảm nhận.
Nam: (ngước lên nhìn Quân, nhận ra biểu hiện lạ trên gương mặt anh) “Quân? Anh có sao không?”
Quân: (nhìn xuống đôi bàn tay mình, bối rối) “Tôi không chắc... nhưng tôi cảm thấy... khác. Có cái gì đó... trong tôi, như thể có một nguồn năng lượng vừa thức tỉnh.”
Nam nhìn Quân, đôi mắt anh đầy sự tò mò. Anh ngồi dậy, tiến đến gần Quân.
Nam: “Anh cảm thấy thế nào? Làm sao tôi có thể giúp?”
Quân lắc đầu, cố gắng tìm cách lý giải cảm giác kỳ lạ trong cơ thể. Anh giơ tay ra trước mặt, thử nắm chặt lại rồi mở ra, và bất ngờ, từ đôi bàn tay anh, một luồng gió nhẹ xoáy tròn. Đôi mắt Quân mở to, nhìn chằm chằm vào hiện tượng trước mắt.
Quân: (kinh ngạc) “Cái quái gì…? Nam, anh có thấy không?”
Nam cũng giật mình, lùi lại vài bước, mắt mở to vì ngạc nhiên.
Nam: “Anh... vừa làm gì vậy? Anh đã tạo ra gió, phải không?”
Quân im lặng, vẫn nhìn chằm chằm vào đôi tay mình. Anh cảm nhận được nguồn năng lượng kỳ lạ, như thể có một thứ gì đó đang chảy qua cơ thể anh, biến đổi và thay đổi mọi thứ từ sâu bên trong. Trái tim anh đập nhanh hơn, nhưng thay vì sợ hãi, anh lại cảm thấy một sự phấn khích khó tả.
Quân: (giọng nghiêm túc) “Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng có lẽ... tôi đã thức tỉnh một khả năng nào đó. Chuyện này... chắc chắn liên quan đến những khe nứt đó.”
Nam ngồi xuống đối diện Quân, ánh mắt đầy lo lắng nhưng cũng có chút háo hức. Anh cố gắng hiểu điều mà Quân đang trải qua.
Nam: “Anh nghĩ điều này có liên quan đến cuộc chiến với những con quái vật hôm qua không? Tôi đã thấy anh chiến đấu với một sự dũng cảm khác thường. Có thể... anh đã thay đổi từ lúc đó.”
Quân gật đầu, nhớ lại cảm giác kỳ lạ khi anh giết con zombie đầu tiên. Từ lúc đó, có một thứ gì đó đã thay đổi trong anh, một nguồn sức mạnh dường như ngủ yên nay đã thức tỉnh. Anh đứng dậy, quyết định thử nghiệm khả năng mới của mình.
Quân: “Được rồi, nếu tôi thực sự có một sức mạnh nào đó, tôi phải học cách kiểm soát nó. Nếu không, chúng ta sẽ không thể sống sót trong thế giới này.”
Nam im lặng gật đầu, ánh mắt anh ánh lên niềm tin dành cho Quân. Họ di chuyển ra khu đất trống trước tòa nhà, nơi ánh trăng chiếu sáng mờ mờ. Quân tập trung, hít một hơi thật sâu và bắt đầu thử nghiệm. Anh giơ tay ra phía trước, cố gắng tập trung vào cảm giác nóng trong lòng bàn tay. Một luồng gió mạnh hơn bắt đầu xoáy quanh bàn tay anh, tạo ra những đợt sóng khí rung động trong không gian.
Nam: (khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc) “Anh làm được rồi! Nhưng... sao anh có thể?”
Quân thả lỏng, đôi tay anh rung lên vì sự kích động. Dù còn bối rối, anh cảm nhận được rằng đây chỉ là khởi đầu. Sức mạnh này, dù vẫn còn chưa ổn định, đã đem lại cho anh một hy vọng mới – hy vọng rằng anh có thể bảo vệ chính mình và những người xung quanh trong thế giới đầy nguy hiểm này.
Quân: “Tôi không biết làm sao... nhưng tôi chắc rằng nó đến từ những sự kiện hôm qua. Có thể, sự xuất hiện của những khe nứt đã thay đổi thế giới này... và cả con người.”
Nam im lặng gật đầu, cảm thấy ngưỡng mộ sức mạnh tiềm ẩn trong Quân. Nhưng anh cũng lo lắng, vì anh biết rằng sức mạnh lớn luôn đi kèm với những trách nhiệm nặng nề.
Nam: “Chúng ta cần hiểu rõ hơn về sức mạnh này, và tại sao nó lại xuất hiện. Tôi sẽ ở bên anh, dù có chuyện gì xảy ra.”
Quân mỉm cười với Nam, cảm nhận được sự đồng lòng và quyết tâm. Bây giờ, họ không chỉ chiến đấu để sinh tồn, mà còn để khám phá những bí ẩn mới của thế giới đang biến đổi này.
Quân: “Cảm ơn anh, Nam. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra sự thật.”
Bóng tối bắt đầu bao trùm khi màn đêm dần sâu hơn, nhưng lần này, Quân không còn cảm thấy sự bất lực và hoảng loạn nữa. Với sức mạnh mới này, anh biết rằng mình có một cơ hội để thay đổi số phận, dù cho thế giới này có trở nên nguy hiểm đến mức nào.
Sau khi cuộc nói chuyện giữa Quân và Nam kết thúc, bầu không khí tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng gió nhẹ thổi qua những tòa nhà bỏ hoang. Ánh trăng vẫn chiếu qua ô cửa sổ vỡ, phản chiếu ánh sáng mờ nhạt lên khuôn mặt cả hai. Cả hai ngồi tựa vào tường, thở dốc sau những cảm xúc căng thẳng vừa trải qua.
Quân vẫn cảm nhận được luồng khí xoáy quanh bàn tay mình. Sức mạnh mới này như một ngọn lửa nhỏ vừa được nhen nhóm, đầy tiềm năng nhưng chưa hoàn toàn ổn định. Mỗi lần anh nhắm mắt, cảm giác như dòng năng lượng đó đang chảy trong từng mạch máu, dường như thúc giục anh khám phá và sử dụng nó.
Nam ngồi im lặng, đôi mắt đăm chiêu như đang suy nghĩ điều gì đó. Có lẽ, anh đang tự hỏi liệu những khe nứt kia còn có thể gây ra bao nhiêu điều kỳ lạ khác, và liệu những người khác ngoài kia có đang trải qua sự thay đổi tương tự như Quân hay không. Thế giới đang dần biến đổi trước mắt họ, và chỉ có thời gian mới có thể trả lời được tất cả.
Bỗng nhiên, tiếng động lạ vang lên từ xa. Quân lập tức đứng bật dậy, cảnh giác nhìn về phía cửa sổ vỡ. Nam cũng phản xạ nhanh chóng, nắm lấy chiếc tuốc-nơ-vít như một vũ khí tạm bợ. Cả hai đứng đó, nín thở, chờ đợi bất cứ điều gì có thể xuất hiện.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi ẩm ướt và bụi bặm. Nhưng rồi, tiếng động tắt lịm, để lại sự im lặng đầy ám ảnh. Quân thở phào nhẹ nhõm, quay sang nhìn Nam, và thấy anh cũng đang thả lỏng cơ thể.
Quân: "Chắc chỉ là tiếng gió thôi... Nhưng chúng ta phải cẩn thận hơn. Không biết còn bao nhiêu nguy hiểm đang chờ đợi phía trước."
Nam gật đầu đồng ý. Anh biết rằng, dù cả hai vừa trải qua một cuộc chiến đầy cam go và căng thẳng, nhưng đó chỉ mới là bước khởi đầu của một hành trình dài và đầy thử thách.
Sau khi chắc chắn mọi thứ xung quanh an toàn, họ quyết định dành thời gian còn lại trong đêm để nghỉ ngơi và nạp lại năng lượng. Quân nhắm mắt lại, lắng nghe nhịp tim của mình dần chậm lại, cảm nhận hơi thở của chính mình hòa quyện với không gian xung quanh. Anh biết rằng, từ giờ trở đi, không chỉ sự can đảm mà còn là khả năng kiểm soát sức mạnh mới này sẽ quyết định sự sống còn của họ.
Nam nằm tựa vào tường, mắt nhìn lên trần nhà đổ nát, nơi ánh trăng đang lấp lánh chiếu qua những kẽ hở. Trong lòng anh dấy lên một cảm xúc kỳ lạ – vừa phấn khích vừa ghen tị. Nhìn Quân với sức mạnh mới tìm thấy, anh không khỏi thầm ước mình cũng có một thứ tương tự. Cảm giác đó không phải là sự đố kị, mà là mong muốn có được một cơ hội để cùng sát cánh bên Quân, cùng chiến đấu và sống sót trong thế giới nguy hiểm này.
Nam tự hỏi liệu anh có thể thay đổi giống như Quân không. Những ngày qua, kể từ khi những khe nứt bí ẩn xuất hiện, cuộc sống của anh bị đảo lộn hoàn toàn. Những con quái vật, những zombie khát máu đã biến thế giới quen thuộc của anh thành một nơi hoàn toàn xa lạ và đầy hiểm nguy. Chỉ trong chốc lát, mọi thứ anh từng biết đều sụp đổ. Và bây giờ, Quân – người bạn mới mà anh vừa gặp trong hoàn cảnh khốn cùng – lại có được sức mạnh đặc biệt.
Nhìn thấy những luồng gió xoáy quanh bàn tay Quân, Nam cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt giữa họ. Trong khi Quân có khả năng đối mặt với nguy hiểm, Nam chỉ có thể dựa vào những công cụ thô sơ và kỹ năng sinh tồn hạn chế của mình. Anh tự hỏi liệu mình có thể làm gì để bảo vệ bản thân và góp phần giúp đỡ Quân trong cuộc chiến này, hay chỉ là một gánh nặng.
Nhưng anh không dám nói ra. Sâu thẳm trong lòng, Nam lo sợ rằng nếu anh không thể có được sức mạnh, anh sẽ mãi mãi bị bỏ lại phía sau, chỉ là một người bình thường trong thế giới phi thường này. Anh muốn chứng tỏ rằng mình cũng có thể làm được điều gì đó, rằng bản thân không chỉ là người luôn đứng sau, dựa dẫm vào sức mạnh của người khác.
Nam: (thì thầm với chính mình) "Phải chi... mình cũng có một cơ hội như anh ấy. Mình cũng muốn được mạnh mẽ, cũng muốn có thứ gì đó... để tự tin đứng bên cạnh cậu ta ."
Anh quay sang nhìn Quân, người đang tập trung vào đôi tay với những tia gió xoáy mờ ảo. Trong khoảnh khắc đó, Nam quyết định rằng, dù có được sức mạnh hay không, anh sẽ không từ bỏ. Anh sẽ tìm cách để trở nên hữu ích, để giúp Quân sống sót, dù cho có phải đối mặt với bất cứ hiểm nguy nào.
Nam tự nhủ rằng sẽ không để những khao khát vô ích làm mình phân tâm. Anh biết rằng sức mạnh không chỉ đến từ khả năng siêu nhiên, mà còn từ lòng dũng cảm, ý chí và sự quyết tâm. Và nếu cơ hội để thức tỉnh không đến với anh, anh sẽ tự tạo ra con đường cho riêng mình, một con đường mà anh có thể đứng ngang hàng với Quân, không phải chỉ là một người bạn đồng hành mà là một chiến hữu thực sự.
Quân: (nhận ra vẻ suy tư trên gương mặt của Nam, nhẹ giọng) "Anh đang nghĩ gì thế? Có chuyện gì làm anh lo lắng à?"
Nam giật mình, thoát khỏi dòng suy nghĩ của mình và nở một nụ cười yếu ớt.
Nam: "Không có gì đâu. Tôi chỉ đang nghĩ về những gì sẽ xảy ra tiếp theo. Chúng ta sẽ phải đối mặt với rất nhiều thử thách, phải không?"
Quân nhìn Nam một lúc, rồi gật đầu. Dù không hiểu rõ những gì đang diễn ra trong tâm trí người bạn mới, anh biết rằng họ đều đang ở trong cùng một tình huống – đối mặt với những điều chưa biết, những nguy hiểm chưa từng thấy. Và điều đó đã khiến họ gần gũi hơn, ngay cả khi mỗi người đang mang trong mình những nỗi lo riêng.
Nam cúi đầu, lặng lẽ hứa với chính mình rằng anh sẽ tìm cách để trở nên mạnh mẽ hơn. Dù cho số phận có cho anh sức mạnh siêu nhiên hay không, anh sẽ không để Quân phải chiến đấu một mình. Đêm dài phía trước có thể đầy hiểm nguy, nhưng với ý chí và lòng quyết tâm, Nam tin rằng họ có thể vượt qua được bất cứ thử thách nào.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top